Chương 4: Chiba
Chương 4: Chiba
Edit: Mạc Nhiên
[Nhiên: Mình xin đính chính lại tên nữ chính là Hirakawa Nora chứ không phải là Hirakawa Cung Phức Nhã, thành thật xin lỗi mọi người vì sự nhầm lẫn tai hại này của mình ]
————————————————————-
Mang theo tâm tư phức tạp mà ngủ, chờ ngày thứ hai khi tỉnh lại trời đã sáng rồi.
Quay đầu liếc nhìn đồng hồ báo thức, toàn bộ mơ hồ buồn ngủ nhất thời tiêu tan, hóa thành một tiếng kêu sợ hãi: "Trời ạ, chín giờ!" Nora lập tức xoay người ngồi dậy, nhảy xuống giường, vô cùng lo lắng mặc quần áo.
"Làm sao, Nora?" Một người con trai tóc vàng đeo tạp dề màu hồng hình con mèo mướp nhỏ giơ cái nồi xuất hiện ở cửa phòng ngủ.
"Hôm nay phải bồi câu lạc bộ tennis đi luyện tập đánh trong cuộc so tài, còn có nửa giờ nữa là xuất phát , thật là, thế nào liền ngủ quên đây!" Nora như một làn khói chạy tiến vào phòng tắm, giải quyết đánh răng rửa mặt chải đầu trong 3 phút.
"Em không phải viết ở trên lịch ngày sao?" Amuro Toru không nhanh không chậm nói, "Bữa sáng đã làm xong rồi, đợi lát nữa anh đưa em đến trường học, tuyệt đối sẽ không đến muộn."
"Oh, my handsome man ! Có anh thực sự là quá hạnh phúc!" Nora nhấc chân cho anh một cái hôn chào buổi sáng.
Mazda màu trắng ở cửa trường học dừng lại, Nora mang theo túi vội vã xuống xe.
"Nora~"người lái xe đẹp trai gọi cô lại.
"Hả?"
"Anh muốn đi Hokkaido một chuyến, đại khái khoảng một tuần, em cảm mạo còn chưa hết, thuốc không được phép không uống." Amuro Toru mắt tím long lanh lóe qua một tia ý cười.
"Anh đáng ghét!" Nora trợn tròn con mắt nhìn anh, biết rõ câu nói kia không phải dùng như vậy mà !
"Nhớ anh thì hôn nhẹ lên màn hình của em được rồi, đừng xấu hổ." Amuro Toru phất tay một cái, chuẩn bị giẫm chân ga.
Thấy anh cùng tối hôm vẻ mặt tương tự, Nora quỷ thần xui khiến gọi đối phương lại: "Tooru !" Đối mặt với cặp ánh mắt tràn đầy phản chiếu hình dáng của cô, nhưng lại cái gì cũng đều không nói ra được, lầu bầu nói, "Về sớm một chút ."
"Anh biết." Amuro Toru nghiêm nghị gật đầu.
Nhìn theo chiếc xe kia biến mất ở trong tầm mắt, lòng của Nora bỗng dưng trầm xuống.
"Anh rốt cuộc là ai? Em thấy anh lại không có bao nhiêu là chân thật ?" Cô thấp giọng nỉ non bị gió nhẹ của ngày xuân cuốn đi, khiến người không nghe được rõ ràng.
Đoạn đường này, có vô số cơ hội có thể hỏi ra cái vấn đề kia, nhưng là mỗi lần lời chưa kịp ra khỏi miệng, nhìn đôi nhắm mắt lại kia đều có thể miêu tả ra được mỗi một đường thẳng của khuôn mặt, cô lại nuốt xuống.
Bởi vì, Nora biết, nếu quả như thật thăm dò, hai người nhất định sẽ không trở về được như trước .
Không bằng cứ như vậy đi, coi như là một giấc mộng.
Vuốt ve bảo thạch hoa hồng dưới cổ lạnh lẽo, Nora cắn môi: "Yumiko, anh ấy đúng là màu tím của tớ sao?"
Nếu như... Nếu như... Tooru thật sự là một thành viên trong tổ chức phản động, tay đầy tội nghiệt, cô nên làm cái gì bây giờ?
Ngoảnh mặt làm ngơ sao? Hay...
Chết tiệt ! Chính mình đang xuất thần, một lực đạo không nhẹ nhảy lên lưng Nora. [Nhiên: tưởng tượng bạn Eiji nhảy lên người Chị Nora mà rùng mình..]
"Sensei, Hirakawa sensei, em ngửi được mùi vị ngọt ngào meow~>▽<" Kikumaru Eiji nằm nhoài trên người Nora, đầu lớn màu đỏ từ từ tới cọ xát đi qua ngửi.
"=皿= Kikumaru, em có thể hay không xuống?" Nora âm thanh như từ trong kẽ răng khoan ra.
"Thật là xin lỗi cô, Hirakawa sensei, Eiji không phải cố ý, " Shuichiro Oishi cũng đi ra, rất là lo sợ mặt mày tát mét xin lỗi, "Eiji cậu nhanh xuống dưới, Hirakawa sensei là trưởng bối, cậu phải tôn kính cô, không thể tùy tiện nhào tới, như vậy đối với danh dự sensei không tốt, ngộ nhỡ sensei có bạn trai, cậu đây không phải là thêm phiền sao..."
Nora nguyên bản sắc mặt gân xanh nhất thời đen kịt một mảnh.
Ai có thể nói cho cô biết tại sao sự trong sạch của cô cùng một con mèo bị buộc cùng nhau?
Còn có, cái gì gọi là ngộ nhỡ có bạn trai! Lẽ nào ở học sinh trong mắt cô Hirakawa Nora chính là một vũng độc thân?
"Phốc (/≧▽≦)/" có người cười một trận , là Shusuke Fuji.
Nora bất đắc dĩ ho nhẹ một tiếng, "Tất cả mọi người đến đông đủ , chúng ta có thể xuất phát thôi?"
"Vâng, Hirakawa sensei, toàn bộ chính tuyển tất cả đến đông đủ." Được ngầm ca tụng là Seigaku Cao Lãnh băng hoa bộ trưởng Kunimitsu Tezuka nghiêm túc báo cáo.
Nora khi cảm thấy mùa xuân ấm áp trong nháy mắt biến mất không thấy hình bóng.
Đoàn người leo lên xe tuyến đi tới Chiba .
Trên đường cảnh sắc biến đổi, tràn ngập hơi thở đại đô thị hiện đại từ từ biến thành mảng lớn ruộng nương (tình thế), đan xen các nhà mái bằng, nông thôn cảnh đẹp yên bình làm cảm xúc hơi thở Nora đang nôn nóng trở nên bình ổn lại. Mấy gia hỏa này rốt cuộc chỉ là một đám trẻ con...
Nora chống cằm nhìn bảy người nhốn nháo cùng một chỗ, không sai, là bảy người, kỳ thực vừa bắt đầu cao lãnh bộ trưởng đại nhân từ chối tham dự loại trò chơi cấp thấp thú vị này, bất quá đối mặt bữa tiệc lớn trong tay Shusuke đặc chế Mù-Tạc, cậu xấu hổ khuất phục .
Khụ khụ, có lúc, bộ trưởng vẫn là cần cùng dân chúng với nhạc, ừm.
Bỏ đi đến một băng sơn lại bị Inui liên thủ với Shusuke nổ bài, trên mặt sinh ra một biên lai không chính thức, Nora che miệng cười trộm.
Tuổi trẻ thật tốt, mọi buồn phiền cũng không có.
"Sensei không vui sao?" Không biết lúc nào, Shusuke Fuji lén lút sờ soạng lại đây, cười híp mắt hỏi.
Nora đương nhiên không thể nào cùng một đứa trẻ con mới 15 tuổi thảo luận # bạn trai cô đang thay đổi# vấn đề như vậy, cười yếu ớt đem trong tay cái hộp hồng nhạt đẩy đưa qua: "Chỉ là khá đáng tiếc không thể cho Tezuka-kun đến cận cảnh đặc tả mà thôi, cô cũng không muốn một đường chạy đến Chiba. Tới, nếm thử xem tay nghề của cô như thế nào?"
So với thông thường một chiếc hộp lớn hơn một vòng, bên trong có hai tầng, cái đĩa đủ loại điểm tâm nhỏ, quả dâu tây lớn, trứng dày nung, bánh bao nước vân vân, còn có mấy khối bánh kem đông lạnh làm thành hình dạng con thỏ nhỏ, gọi người muốn mở ra ăn.
"Sensei lúc nào có thể làm bữa ăn chính có trình độ như vậy?" Fuji cười yếu ớt trêu đùa.
Nora nghẹn lời.
Cô làm điểm tâm, dễ dàng làm được các loại món không sai, có thể nhấc lên một ngày ba bữa...
Nói thật, Amuro Toru đến bây giờ cũng không cho phép mình tức giận với bạn gái, vì tránh cho sửa lại từng vô số lần nhà bếp lại gặp chịu một lần tập kích.
"A, Fujiko cậu ăn vụng !" Kikumaru Eiji bộ dạng hung dữ đánh tới.
Đồ ăn đối với Seishun gakuen có sức hấp dẫn là không thể hoài nghi, cho nên, mặt trận hoa lệ dời đi .
Xuống xe, Fuji quen cửa quen nẻo mang theo mọi người đi tới Rokkaku trường luyện tập, bảy tám thiếu niên đang làm nóng người.
"Saeki , đã lâu không gặp." Fuji ngoắc ngoắc tay.
Thiếu niên quần áo hồng tóc bạc chạy vội đi ra: "Shusuke? Các cậu tới rồi?"
Sau đó bước chân cậu dừng lại, nhìn Nora, chậm chạp chần chờ: "Cậu chưa nói qua Seigaku các cậu có thêm quản lý nha."
Nora lập tức cười đến run rẩy cả người: "Ái chà, thực sự là biết ăn nói, tôi nào có trẻ tuổi như thế?"
Đại khái là trong các thầy cô lâu năm, lại được tức phụ (con dâu) da đen trinh thám thương yêu, Phức Nhã tính tình rất trẻ con, quần áo trang sức màu xanh da trời nổi bật lên màu da trắng nõn, tóc đuôi ngựa chải lên thật cao nhìn nhỏ đi vài tuổi, cũng khó trách Saeki Koujirou sẽ nhận lầm. [Nhiên: chỗ này đọc khó hiểu quá nên mình chém 1 chút]
Fuji vẫn cười híp mắt: "Không đúng đâu, Saeki , vị này là huấn luyện viên tạm thời của chúng tớ, Hirakawa sensei." "Ôi, xin lỗi..." Ông hổ lông bạc như bị kho .
"Không sao đâu ~O(∩_∩)O~ " Sadaharu Inui bất thình lình mở miệng: "Số tuổi con gái là bí mật lớn nhất, sensei ở trong tối thoải mái tỷ lệ là 100% "
Nora: "..."
Seigaku chúng: "..."
A Inui, làm phiền em không nên ở bên ngoài so khuyết điểm của sensei mình trước mặt người được chứ, không thì về xui xẻo vẫn chính là chúng ta a QAQ
Đơn giản thăm hỏi lẫn nhau, luyện tập thi đấu rất nhanh lại bắt đầu, xét thấy Seigaku nắm đắc xuất thủ *đánh kép chỉ có một đôi, trận thi đấu lớn sắp tới, Fuji cùng Kawamura ăn ý còn chưa đạt tiêu chuẩn, lần này thẳng thắn chỉ so với đánh đơn.
[*đánh đôi]
Trận đầu, Saeki Koujirou VS Shusuke Fuji Nửa giờ liền phân ra được thắng bại, thiên tài Fuji danh hiệu đến cùng không phải là gọi không.
Trận thứ hai, Kisazaru Ryo VS Eiji Kikumaru Hai người tuyển thủ đánh kép gặp nhau, trong lúc nhất thời còn phân không ra cao thấp, đặc biệt trong đây là đang đánh đơn.
" Kikumaru thể lực lớn. Phiền phức, nhất định phải mau chóng giải quyết, bằng không khi thi đấu chính thức sẽ là khuyết điểm của Seigaku , đặc biệt là đánh kép vốn không phải là điểm mạnh của chúng ta ." Nora nhìn chằm chằm không chớp mắt quan sát trận đấu, thấp giọng nói.
"Vâng, sensei " Tezuka nghiêm túc đẩy hạ kính mắt, "Inui, trận đấu luyện tập kết thúc sau đó lập ra kế hoạch hoàn toàn mới để huấn luyện cho Kikumaru ."
"Hiểu rõ." Chuyên gia số liệu vùi đầu vào Notebook, trên mắt kính thoáng qua một mảnh bạch quang.
Trong bãi sân con mèo lớn màu đỏ đột nhiên cảm thấy sau lưng ứa ra hơi lạnh, run lên một cái cho đối thủ ghi một điểm.
So với năm trận, hai trận thắng hai trận thua, xem như là hoà.
Đoàn người cũng không vội vã đi, vì Rokkaku đang nhiệt tình chiêu đãi mọi người cùng tham gia hoạt động dã ngoại nướng thịt và sò ở ngoài biển vô vùng vui vẻ , mỗi người đều ăn rất no, ngay cả mặt lạnh Tezuka cũng không tự giác sờ sờ cái bụng.
Trở lại Tokyo, sắc trời đã không còn sớm, Nora nhìn mỗi học sinh đi vào trong nhà mới yên tâm.
"Hirakawa sensei muốn đích thân đưa em về nhà sao?" Fuji tỉ mỉ sớm liền phát hiện Nora ngày hôm nay không bình thường, hiện tại đại khái cũng đoán được quyết định của cô.
"Đúng đấy, đứa trẻ như Shusuke biết điều như vậy nhất định muốn tận mắt thấy em vào trong nhà mới có thể a O(∩_∩)O~ " Nora cười một tiếng.
Đi tới cổng lớn Fuji, bạn thân của cô đợi ở nơi đó.
Nora hít sâu một cái, hết sức nghiêm túc nói: "Yumiko, có chuyện tớ rất hoang mang, nghĩ đến trưng cầu ý kiến của cậu, có thể không?"
~~~~~~~~~~
Tác giả có lời muốn nói:
Con gái phải làm ra quyết định , người đàn ông này có muốn hay không đuổi cơ chứ?
Có muốn hay không có muốn hay không có muốn hay không !
([bổ sung lời tác giả nói ở chương trước:
Trời ạ làm sao đột nhiên cảm thấy bản thân mình viết ngược thuận tay như vậy ? 【hỏng mất o(≧口≦)o】
Lẽ não thực sự viết BE quá !! QAQ)]
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top