Phần 11

Edit by Luftmensch

https://aztruyen.top/tac-gia/_Luftmensch_24 

Cố Châu Lâm sau khi đi xuống lầu liền ngẩng đầu, chuẩn xác nhìn lên ban công một căn hộ đang sáng đèn.

Cửa sổ sát đất ở ban công kéo rèm, nhìn không rõ, nhưng Cố Châu Lâm vẫn đứng yên bất động, trầm mê nhìn một lúc lâu mới thu hồi tầm mắt, xoay người rời khỏi tiểu khu.

"Ca ca, em sẽ từ từ."

Y nhếch khóe môi, thoạt nhìn thập phần sung sướng, cước bộ nhẹ nhàng.

Ven đường có người bán hoa, y đi ngang qua liền tiện tay mua một bó hồng, còn nở một nụ cười ôn nhu với cô bé bán hoa.

Cô bé bị nụ cười của Cố Châu Lâm làm cho choáng ngợp, cười theo: "Anh mua hoa cho bạn gái đúng không?"

"Là cho sự xinh đẹp khó quên của đêm nay."

Y nói xong xoay người rời đi, bó hồng kia được y ôm vào ngực, y đem mặt chôn vào khăn quàng cổ hít mạnh một hơi, lấy di động ra, vuốt ve biểu tượng ứng dụng không có tên màu đen trên màn hình, mở vào bắt đầu chạy chương trình.

"Không nên gấp gáp, ca ca."

Y cười vui vẻ, đầu ngón tay ôn nhu lưu luyến chạm vào cánh hoa mỏng manh, tựa như đang từng bước chạm vào hẹn ước với người yêu, "Em sẽ chậm rãi từng chút một. . . . ."

Bàn tay Cố Châu Lâm đột nhiên nắm chặt, hoa hồng vừa nãy còn rực rỡ nở rộ đã bị y nghiền nát trong lòng bàn tay, chất lỏng màu đỏ từ bàn tay chảy xuống, giống như máu bò tới cổ tay, rồi bị Cố Châu Lâm liếm liếm.

"Từng chút một bắt anh vào tay."

Y cười híp mắt, giơ hoa hồng lên quay một vòng, đi về phía ánh trăng, trông như một cậu bé vừa rơi vào ái tình, vui vẻ không thể kiềm nổi, vừa háo hức vừa ấm áp.

"Anh chuẩn bị tốt chưa? Ca ca."

Dư Thần Dật sau tầm mười phút liền nhận được tin nhắn Cố Châu Lâm gửi báo y đã về đến nhà.

Hắn gửi nhãn dán gật đầu sang, bật cười nói: "Còn rất chuẩn."

Cố Châu Lâm trả lời: " Vâng, sợ ca ca chờ không được, chạy về luôn."

Dư Thần Dật không biết Cố Châu Lâm nói đùa hay thật, vì thế trả lời: "Không vội, có phải anh không chờ được đâu. Anh đi tắm trước."

Cố Châu Lâm bên kia im lặng giây lát mới trả lời: "Là em sốt ruột. Ca ca mau đi đi, ở bên ngoài chơi cả ngày rồi, chậm rãi tắm."

Dư Thần Dật gửi một nhãn dán sang, buông điện thoại đi vào phòng tắm, bật nước chỉnh nước nóng, nhưng hắn không biết, vào thời điểm tiếng nước vang lên trong phòng tắm, cũng vang lên trong tai một kẻ khác.

Cố Châu Lâm đeo tai nghe, trên mặt phủ khăn quàng cổ của Dư Thần Dật, nhắm mắt lại cẩn thận nghe âm thanh từ tai nghe truyền tới.

Đầu tiên là tiếng nước từ vòi hoa sen, rồi tiếng giá áo va chạm, sau đó bắt đầu có tiếng vải vóc ma sát nho nhỏ.

Ca ca cởi quần áo.

Cố Châu Lâm dùng khăn quàng cổ che chặt mặt mình, trong khăn còn lưu lại chút hương thơm, Cố Châu Lâm điên cuồng nuốt nước miếng, giống như thèm khát mà hít lấy hương vị Dư Thần Dật trên khăn quàng cổ, ngón tay giữ chặt khăn cọ cọ vào mặt mình.

Trong tai nghe, tiếng vòi hoa sen lưu loát vang vọng chợt dừng lại, phát ra âm thanh như có cái gì rơi vào, tiếng nước chảy dài trở nên ngắn ngủi, Cố Châu Lâm tê dại, cả người nằm xuống sô pha co giật một chút —— ca ca đang tắm rửa.

Y vốn không định xuống tay sớm như vậy, trong túi áo giấu máy ghi âm, cho nên y hiện tại chỉ có thể nghe thấy tiếng động của Dư Thần Dật trong phòng tắm, nhưng cũng đủ cho y hưng phấn thỏa mãn.

Cố Châu Lâm nghe tiếng nước ngừng lại, sau đó có tiếng gì đó như bóp nén, một lúc sau, tai nghe truyền ra tiếng dính nhớp.

Là sữa tắm.

Hô hấp Cố Châu Lâm chợt ngừng trong giây lát, rồi trở nên dồn dập.

Y hoàn toàn có thể tượng tượng ra hình ảnh ấy.

Hai tay ca ca dính đầy bọt trắng mềm dính, từng chút một xoa lên người, động tác của ca ca nhất định vô cùng ôn nhu, không biết sữa tắm có màu gì?

Cố Châu Lâm nhớ rõ thắt lưng Dư Thần Dật có hai hõm vào, nếu y nắm lấy thắt lưng của Dư Thần Dật, ngón cái sẽ vừa vặn đặt vào hõm lưng đó.

Vào một đêm khuya ngày trước mà Dư Thần Dật không biết gì, y đã kéo áo ngủ Dư Thần Dật lên, nhìn hõm lưng kia vô số lần. . . . .Hương vị ngọt ngào kia, cách xa nhiều năm như vậy, Cố Châu Lâm vẫn có thể nhớ rõ nhất thanh nhị sở như trước.

Dư Thần Dật tắm rửa rất cẩn thận, Cố Châu Lâm đoán tay Dư Thần Dật đang tiến dần xuống, ca ca sẽ cọ rửa kỹ càng chỗ kia không? Sẽ nhẹ nhàng ma sát sao?

Lúc ca ca tắm rửa sẽ làm chuyện đó không? Cái đó của ca ca nhất định cũng rất ngọt.

Y đeo tai nghe, có cảm giác ở cùng một không gian với Dư Thần Dật.

Dưới khoái cảm cực độ, Cố Châu Lâm giống như một con cá mắc cạn, nằm trên sô pha há miệng hít từng ngụm không khí lớn, hai mắt đỏ quạch, mũi vì hít thở dồn dập mà phập phồng, tay y cũng không nhàn rỗi, kéo chặt khăn quàng cổ lên mặt.

Y cực kỳ say mê mùi hương của khăn, một lúc sau lại ngại không đủ mùi, trở mình một cái, đem mặt chôn vào khăn, gắt gao dí người vào sô pha.

Cảm giác hít thở không thông khiến y càng thêm hưng phấn, chờ đến khi tai nghe truyền đến tiếng cửa đóng lại, rồi hoàn toàn yên tĩnh lại, Cố Châu Lâm phát ra tiếng thở dốc xen lẫn tiếng cười.

Cố Châu Lâm bình tĩnh lại, chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt ôn nhu nhìn về bó hoa hồng mới mua bỏ trên bàn.

Dưới ánh đèn, hoa hồng nở rộ diễm lệ, cánh hoa đỏ tươi xen cùng màu xanh càng làm nổi bật lên mấy giọt chất lỏng màu trắng, giống như trân châu đẹp đẽ trắng đến gần trong suốt, tản mát ra sắc đẹp của bông hoa.

Cố Châu Lâm yêu thương ve vuốt bó hồng, khẽ ngâm nga bài hát trước đây Dư Thần Dật hát cho y nghe, đi vào phòng bếp lấy một bình hoa trong xuất từ tủ đồ.

Tâm tình y rất tốt, nụ cười vẫn luôn treo bên môi, động tác cẩn thận rửa bình đổ nước, sau đó mang ra phòng khách cắm hoa vào.

Ngón tay y nhẹ nhàng chạm lên cánh hoa hồng mềm mại, ánh mắt dừng trên bạch dịch, nụ cười khoái trá chợt trở nên âm trầm.

"Ca ca."

Giọng Cố Châu Lâm khàn khàn, còn hơi trầm, tựa như tình yêu nặng nè đè lên y, sau đó toàn bộ vỡ ra, bao phủ lên người y yêu.

Y nhìn bó hồng đỏ tươi như người yêu, "Ca ca. . . . .Ngày mai em đem bó hoa này tặng cho anh, được không?"

Cố Châu Lâm thư thái ngồi trên sô pha, hai tay che mặt, đột nhiên phát ra tiếng cười to sung sướng.

"Em muốn tặng nó cho anh!" Cố Châu Lâm nói: "Đem bó hồng kỉ niệm đêm tuyệt vời này, tặng cho anh. . . . ."

"Trên đó có hương vị của em, ca ca."

"Anh sẽ thích, đúng không? Anh nhất định sẽ thích. . . . ."

--

Tác giả có lời muốn nói:

Biến thái sẽ càng biến thái hơn

Edit có lời muốn nói: Eo oiii, ngượng ngùng ghê nha ! ! ! Mấy bộ trước trong sáng thuần khiết quá, giờ iêm hông có quennnn

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top