Chương 14 : Cho tướng công của ta
Lưu Trúc Cung đã từng so sánh Ngô Tiểu Tráng với một vị công tử theo đuổi Cơ Chiêu, cuối cùng cho ra kết luận, là Ngô Tiểu Tráng không sánh bằng vị công tử kia.
Đây chính là lý do lần đầu tiên Lưu Trúc Cung thấy Ngô Tiểu Tráng, liền cảm thấy Cơ Chiêu tuyệt đối sẽ không có khả năng yêu thích Ngô Tiểu Tráng.
Vị công tử theo đuổi Cơ Chiêu kia cũng không phải là cái loại lai lịch lung ta lung tung gì , mà là một môn khách đứng đắn của phủ Thừa tướng.
Thừa tướng đương triều có thói quen yêu thích nuôi môn khách, người công tử kia lúc thường nhàn nhàn không có chuyện làm, đều thích chạy đến phủ tướng quân. Cơ Chiêu tuy rằng đã từng cự tuyệt, nhưng thái độ lại ôn hòa, cũng không nói không cho hắn trở lại, người công tử kia liền ba lần năm lượt mà đến phủ tướng quân. Bởi vì vị công tử này kiến thức tài năng đều thực không tệ , một thân khí chất vô cùng siêu nhiên, hạ nhân trong phủ đều rất tôn kính hắn.
Trái lại Ngô Tiểu Tráng, một người thô lỗ , thoạt nhìn lại không được thông minh, là một người rất dễ nói chuyện , lại cũng rất dễ bắt nạt !.
"Ta phải đi vào triều, một mình ngươi ở trong phủ, có nhu cầu gì cùng lão quản gia nói một chút. Ta đã ra lệnh cho người đón bà bà vào phủ , ngươi nếu muốn gặp nàng liền tìm lão quản gia dẫn đường cho ngươi. Muốn đi ra ngoài chơi cũng được , nhớ mang mấy người bên người ." Cơ Chiêu nói xong cũng vội vả đi.
Hắn không ngờ tới vị công tử kia ngày hôm nay sẽ đến.
Công tử tên đầy đủ rõ ràng Nhã Trinh, tất cả mọi người gọi hắn một tiếng Minh công tử.
Minh công tử kia sáng sớm đã đi tìm Lưu Trúc Cung, quấn lấy hắn hỏi sự tình về Cơ Chiêu.
Lưu Trúc Cung liền đem hiểu biết của mình , lý giải sự tình, đều nói cho hắn.
"Chính là chuyện như thế, người kia chính là vận khí tốt, lượm được tiện nghi, Cơ Chiêu thực ra cũng không hề yêu thích hắn. Ngươi nhìn hôn lễ làm đến vội vội vàng vàng này liền biết." Lưu Trúc Cung cuối cùng nói.
Minh công tử nghe, liền muốn đi tìm nam nhân thô lỗ xúi quẫy này ,lập tức tắm rửa thay y phục, rửa đến thơm ngát, mặc một thân xiêm y phiêu dật , hướng phủ tướng quân mà đi.
Lại nói Ngô Tiểu Tráng.
Ngô Tiểu Tráng sáng sớm cũng đã đỡ eo đến thăm bà bà.
Bà bà già nua cầm tay Ngô Tiểu Tráng, lo âu nói: "Ta xem việc này sao lại mơ hồ như vậy ? Tiểu Tráng a, ngươi nên có chút tâm nhãn, tuyệt đối đừng trầm luân vào, tổn thương chính mình a."
Ngô Tiểu Tráng nhớ tới tối hôm qua Cơ Chiêu dáng dấp, đỏ mặt cùng bà bà nói, sẽ không,Lưu ca của hắn cực kỳ tốt.
Ngô Tiểu Tráng ở trong phủ cẩn cẩn dật dật dùng xong cơm trưa tinh xảo, Cơ Chiêu vẫn chưa trở lại.
Hắn hỏi qua lão quản gia. Lão quản gia không cảm thấy kinh ngạc mà nói, có thể là lại bị hoàng thượng ngáng chân rồi , trong thời gian ngắn không về được cũng là bình thường.
Ngô Tiểu Tráng nhớ tới bánh bao thịt lớn ở phố lưu hành, nghĩ đến đều phát thèm , liền thay đổi quần áo, muốn đi mua một cái. chờ Cơ Chiêu trở về, là có thể được ăn bánh bao thơm ngon rồi.
Nếu là chờ quá lâu, bánh bao lạnh cũng không sao cả , hâm nóng lại một chút là được.
Ngô Tiểu Tráng thay đổi một thân quần áo đơn giản, hướng phủ đi ra ngoài.
Chờ lúc trở lại lần nữa, hắn liền nhìn thấy trước cửa phòng tiếp khách đang đứng một người.
Người kia vừa xoay , Ngô Tiểu Tráng liền thảng thốt.
Thật đẹp !
Ngô Tiểu Tráng không thể nghĩ từ nào khác để hình dung.
Chính là rất đẹp , cùng thần tiên không khác lắm, vừa ốm vừa cao, một thân xiêm y trên người, liền hiện lên phong độ dày đặc của người trí thức, nhưng lại không hề suy nhược . Trong ánh mắt có tia sắc bén ,Ngô Tiểu Tráng nhìn đến nhịn không được chuyển đổi tầm mắt, không dám nhìn thẳng.
Ngô Tiểu Tráng nghĩ thầm, đây chính là khách nhân thường ngày của phủ tướng quân sao? Thật là đáng sợ a.
Ngô Tiểu Tráng thấy người vênh váo hung hăng như vạy , liền không nhịn được phát run.
Hắn đã là phu nhân của tướng quân, cũng nên học chút đạo đãi khách.
Nhưng là hắn cái gì cũng không hiểu.
Ngô Tiểu Tráng gập ghềnh trắc trở mà nói: "Ngươi, ngươi ngồi. Ngươi có muốn uống trà không ?"
Người kia gắt gao nhìn hắn, giống như là muốn chăm chú nhìn xuyên qua người hắn vậy . Trong chốc lát, bật cười một tiếng, nói: "Há, ngươi chính là tên nam nhân thô lỗ may mắn kia sao ?"
Ngô Tiểu Tráng không hiểu người trước mắt này hỏi vấn đề như vậy là có ý gì, trong lòng hắn hơi có chút bất an.
Ngô Tiểu Tráng ôm chặt giấy bao dầu trong lồng ngực, trong bao có ba cái bánh bao thịt lớn.
Không quá nóng, ấm ấm , Ngô Tiểu Tráng muốn hỏi một chút nhà bếp ở chỗ nào, hắn muốn tìm cái lồng hấp, đem bánh bao bỏ vào. Như vậy chờ Lưu ca của hắn trở về liền có thể lập tức ăn được bánh bao nóng hổi.
(Thật đúng là hiền thê a. Cưới được tiểu Tráng nhi, Chiêu ca thật đúng là có phúc ~~~~ )
Hai người họ đã từng ước định. Ngô Tiểu Tráng không có quên.
Bánh bao này ăn ngon như vậy, Lưu ca ăn được nhất định rất vui vẻ.
"Ta đang nói với ngươi đó? Ngươi làm sao không để ý người khác như vậy ?" Minh công tử cùng Ngô Tiểu Tráng đối thoại, trong phòng cũng không có người nào khác, liền cũng lười thể hiện cái gì văn nhân tu dưỡng. Hắn ngước ngước cằm lên , hỏi: "Đồ vật trong lồng ngực ngươi là cái gì ? ."
Ngô Tiểu Tráng thấy đối phương đưa ra một vấn đề mình có thể trả lời, có chút cao hứng nói: "Bánh bao, phố lưu hành bánh bao lâm ký, ăn cực kỳ ngon."
Minh công tử cười nhạo một tiếng, Ngô Tiểu Tráng có chút lúng túng đứng tại chỗ.
"Mua tới làm chi ?" Minh công tử lại hỏi.
Ngô Tiểu Tráng cúi đầu, nụ cười trên mặt đã có chút không nhịn được: " Cho, Cho ta..." Hắn lấy dũng khí, ở trong lòng âm thầm không ngừng tự nói với chính mình . Nói, Ngô Tiểu Tráng, mạnh mẽ lên, nhất định phải làm một người xứng với Lưu ca !
Ngô Tiểu Tráng ngẩng đầu lên nói: "Cho tướng công của ta"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top