Chương 13 : Động phòng hoa chúc

Cơ Chiêu cảm thấy, cái gì gọi là đêm động phòng hoa chúc, cái gì tân nương mặc vào hỉ phục chính là khoảnh khắc xinh đẹp nhất , những thứ này đều chỉ hống cô nương gia vui vẻ mà thôi , dụ dỗ các nàng sớm một chút lấy chồng. Không đáng tin, chính là phường lừa gạt .

Cơ Chiêu gặp qua rất nhiều loại mỹ nhân, có khí khái anh hùng hừng hực, có nhu tình như nước, nam nam nữ nữ đều có.

Hắn dù sao cũng là Tiểu vương gia, mặc dù bị hoàng thượng vừa yêu vừa hận, những năm gần đây rất có xu thế bị coi là cái đinh trong mắt, liền liều mạng đưa đến mấy mỹ nhân nhiệt tình vào phủ hắn, mỹ nhân nội liễm hàm súc đối với hắn nhìn trộm cũng không thiếu.

Cho nên hắn vốn cho rằng , hắn sẽ không cưới bất kỳ loại thê thiếp nào , tâm lý hoàn toàn yên tĩnh bỗng nhiên "Đùng" một tiếng, tim nơi trống ngực cứ thế loạn nhịp.

"Ngươi, ngươi sao không nhúc nhích, lại không chịu nói lời nào ." Ngô Tiểu Tráng lúng túng ngồi ở trên giường, nói: "Ngươi là bị ta dọa sao? Ngươi cũng cảm thấy ta mặc hỉ phục rất kỳ quái đi. Ai, nhưng người bị doạ sợ nên là ta a."

Cơ Chiêu phục hồi tinh thần, nhìn Ngô Tiểu Tráng hai gò má xung quanh ửng hai điểm hồng nổi bật , dáng dấp lại càng thêm đỏ , nói: "Không kỳ quái, ngươi mặc rất đẹp."

Hỉ phục trên người Cơ Chiêu rất vừa vặn, ngược lại, hỉ phục của Ngô Tiểu Tráng cũng không biết là khi nào làm ra , so với hắn có chút lớn.

Đại khái là thời điểm chọn người cứ tưởng sẽ là một nam tử cao gầy , vì vậy hỉ phục kia trên người Ngô Tiểu Tráng khá giống đứa nhỏ trộm quần áo người lớn mặc , rõ ràng đã rất cố gắng buộc chặt thắt lưng, vẫn như cũ hiện ra suy suy sụp sụp.

Cơ Chiêu nhìn đến đăm chiêu . Hắn nghĩ tới hắn trước đây có một lần, không thể không cùng những công tử bột đồng lứa ngồi xuống cùng nhau lúng túng tán gẫu. Khi đó không biết ai lưu lý lưu khí mà nói một câu, nói cô dâu hỉ phục, mặc vào chính là để người cởi ra .

Cơ Chiêu đối với thái độ tuỳ tiện như vậy không dám gật bừa, nhìn lại Ngô Tiểu Tráng nhăn nhăn nhó nhó trước mắt , liền cắt câu lấy nghĩa mà tán thành một chút "Mặc vào chính là để người cởi ra" này.

"Ngươi tại sao lại không nói, " Ngô Tiểu Tráng nhăn nhó mà vỗ vỗ bên người nói: "Ngươi, ngươi, sao không ngồi ?"

"À , à ... Ạch, không phải như vậy ." Cơ Chiêu xoa xoa huyệt thái dương, đi lên phía trước, ngồi ở Ngô Tiểu Tráng bên cạnh.

"Tiểu Tráng, ngươi hãy nghe ta nói." Cơ Chiêu tận lực đơn giản đem chuyện đã xảy ra lập lại một lần.

Ngô Tiểu Tráng ngồi nghiêm chỉnh, nghiêng đầu xem Cơ Chiêu.

"... Chuyện chính là như vậy , ngươi hiểu chưa?"

Ngô Tiểu Tráng do do dự dự mà nhìn Cơ Chiêu, từ từ lắc lắc đầu.

Cơ Chiêu trầm mặc một lát, liền càng giản lược mà lập lại một lần.

Cơ Chiêu cuối cùng miệng khô lưỡi khô tổng kết nói: "... Nói cách khác, mặc dù có rất nhiều chuyện ràng buộc bên trong  , nhưng là ta yêu thích ngươi chuyện này cũng là thật. Tiểu Tráng, mặc dù bây giờ hỏi hơi chậm một chút, thế nhưng, ngươi có nguyện ý cùng ta... ở một chỗ không ?"

Cơ Chiêu vốn định nói xong câu đó, sẽ lập tức bổ sung, nói, nếu như không thích hoặc là tạm thời không muốn cũng không sao cả , hắn sẽ phụ trách xử lý tốt tất cả mọi chuyện.

Cơ Chiêu chính là muốn nói cho Ngô Tiểu Tráng biết , y là tự do.

Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng, liền thấy trong mắt Ngô Tiểu Tráng lập loè ánh quang, có chút khẩn trương nhìn Cơ Chiêu, nói: "Ta, ta cũng rất thích ngươi, ta cũng muốn cùng ngươi luôn luôn ở một chỗ ."

...

"... Tiểu Tráng, " Cơ Chiêu đầu óc có chút bất tỉnh, vẫn là khó khăn mở miệng nói rằng: "Ngươi biết yêu thích của ta là có ý gì không ? Không phải là bạn tốt loại kia yêu thích, không phải..."

"Ta biết, " quần áo làm cho y thực sự có chút khó chịu. Ngô Tiểu Tráng hơi nhíu lông mày kéo kéo cổ áo, lộ ra một mảng nhỏ xương quai xanh. Đặt cùng hỉ phục đỏ sắc, trắng đến nhiếp tâm hồn người. Y nghiêm túc nhìn Cơ Chiêu: "Ngươi đừng tưởng rằng tính cách ta ngay thẳng, có rất nhiều chuyện không hiểu, liền không biết loại yêu thích này là cái gì, loại yêu thích kia là cái gì , ta... Ta kỳ thực đều biết, ta cũng không phải đại ngu si." Ngô Tiểu Tráng nói xong, tâm ở bên trong  ngắn ngủi vùng vẫy một hồi, sau đó thật nhanh áp sát tới hôn hai má Cơ Chiêu một cái , có chút e lệ mà nói: "Chính là loại này, không nhịn được luôn nghĩ muốn cùng người thân mật , có đúng hay không?"

Đêm động phòng hoa chúc, y tiểu chú rể còn dám mạnh mẽ làm được chuyện như vậy , Cơ Chiêu không lý do gì lại ngồi im không làm gì.

"Đúng." Cơ Chiêu chậm rãi dí sát người vào Ngô Tiểu Tráng, đưa tay ra, nhẹ nhàng thu thập một chút quần áo Ngô Tiểu Tráng, ngữ khí trôi nổi nói: Mặc loại quần áo này có phải là khó chịu lắm đúng không ?"

Ngô Tiểu Tráng gật gật đầu.

"Vậy không bằng ta giúp ngươi cởi đi?"

Tướng quân nhiệt tình Cơ Chiêu tâm địa hết sức tốt mà giúp Ngô Tiểu Tráng giải quyết nan đề mặc hỉ phục vô cùng khó chịu này .

Nến cùng chữ hỷ đỏ tươi hài hoà đến lạ kỳ.

Bên trong gian phòng ánh nến chập chờn, chiếu rọi vào gian phòng hai bóng người đang xếp chồng lên nhau .

"Ta, ta đã nói đồ vật đỉnh vào người ta đêm kia không phải chỉ đơn giản là một cái ngọc bội mà."

( tội thằng bé vẫn còn xoắn xuýt chuyện này =)))))))).

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top