Chương 198

"Vì sao chúng ta ra ngoài phải đưa ngươi theo?"

"Vì ta đáng yêu."

"Bốp."

Gương mặt méo mó dán lên cửa xe, chậm rãi trượt xuống, hệ thống xoa mặt quay đầu u oán nhìn cậu "Ngươi thật tàn nhẫn."

Tả Ngôn nói: "Mặt ngươi thật lớn."

"Sai rồi, là mắt ta lớn."

Tả Ngôn nhìn nó gật đầu "Không chỉ lớn, mà còn xấu nữa."

Hệ thống ủy khuất ngồi bên cạnh cậu, khuôn mặt nhỏ muốn có bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu đáng thương.

Tả Ngôn nói: "Ta nhớ ngươi lén ta xem không ít phim hành động, ngươi thật sự không có gà nhỏ sao?"

Hệ thống kẹp chặt hai chân, cảnh giác nhìn chằm chằm cậu "Ngươi đừng tới đây."

"Kêu rách họng cũng không có ai cứu ngươi đâu." Đôi tay tội ác không an phận thò lại gần, một giây trước khi hệ thống bùng nổ, Tả Ngôn vòng qua sau nó lấy một cuốn sách, nghiêm trang mở ra.

Hệ thống:....

"Ngươi đang làm ở chỗ Chu Vị rất tốt, sao lại nghĩ quẩn muốn theo ta rồi? Ta cũng không phát tiền lương cho ngươi đâu."

Hệ thống: "Ngươi biết chức năng chủ yếu của ta là gì không?"

Tả Ngôn nghĩ "Ngươi còn có chức năng chủ yếu à?"

Hệ thống nói: "Lúc Cố Chấp chế tạo ta vẫn chưa cài đặc sở trường đặc biệt, cho nên chức năng chủ yếu của ta là —— tám chuyện."

"À, rồi sao?"

"Sau đó ta là quà tặng cho ngươi."

Cái quan hệ nhân quả này, cuối cùng Tả Ngôn cũng nhấc mắt khỏi trang sách, mang theo một thứ như vậy bên người, cậu nghĩ quẩn đến mức nào chứ.

Hệ thống nói: "Giá một giờ là 300, khi nào ngươi thanh toán cho ta?"

Tám chuyện còn thu phí?

Tả Ngôn khép sách lại, nói với nó: "Bị Hý."

Hệ thống: "Ai."

"Ngươi tin ta gửi cho ngươi một tấm bia không?"

Hệ thống: ".... Ta tin." Nói xong lập tức thành thật lại.

Tả Ngôn đổi một quyển sách khác, bọn họ đã bước lên lộ trình trở về Đế Đô, chào hỏi với lão gia tử một tiếng hai người mới đi, vật tùy thân là một hệ thống và một quản gia Thập Nhất.

Vì nguyên nhân thân thể nên Cố Chấp đang ngủ ở trong, từ nhỏ đã ốm yếu hay bệnh không dễ trị như vết thương ngoài da, nhưng khiến cậu nghi hoặc chính là, thân thể hắn như vậy vẫn ép cậu được, nhớ tới hai ngày qua mông lại cảm thấy đau.

Tả Ngôn tán gẫu với hệ thống một lát mới đi vào trong, cậu xốc chăn mỏng lên, Cố Chấp nằm trên giường, Tả Ngôn thò lại gần hôn một cái lên mặt hắn rồi xoay người nằm lên gối.

Sau đó trên eo bỗng nhiều thêm một bàn tay, cả người bị kéo vào một lồng ngực.

Tả Ngôn quay đầu, phát hiện người nọ vẫn chưa tỉnh, chỉ là hành động trong vô thức, khóe miệng Tả Ngôn cong lên, câu chân trên eo hắn, mơ mơ màng màng một lát lại ngủ mất, khi tỉnh lại thì đã tới Đế Đô rồi.

Bởi vì nửa đường xe gặp một chút vấn đề, nên vừa vặn chủ nhật bọn họ mới tới Đế Đô, Tả Ngôn muốn đưa Cố Chấp về nhà mình, muốn chính thức giới thiệu hắn với người trong nhà.

"Anh muốn trốn sao?" Tay Tả Ngôn ấn hai bên tay vịn xe lăn, nhìn hắn từ trên cao.

Cố Chấp đè gáy cậu hôn một cái "Em ở đây thì anh chạy đi đâu? Hôm nay em phải đi xem mắt."

Tả Ngôn nói: "Cho nên?"

"Hẳn là anh nên lấy thân phận đối tượng xem mắt để xuất hiện."

Tả Ngôn chớp chớp mắt, muốn chơi trò gì thế?

Cố Chấp chế trụ đầu cậu, hôn sâu năm phút mới lưu luyến buông ra "Chờ anh."

Tả Ngôn ôm hệ thống nhìn Thập Nhất đẩy hắn đi, cậu gãi đầu "Ngươi nói xem anh ấy muốn làm gì thế?"

Hệ thống: "Ta không biết, ngươi có thể tự gãi mình không?"

Tả Ngôn gãi thêm hai cái "Cảm giác không tốt bằng ngươi." Đầu trọc lớn sờ rất thoải mái, Nhị Cẩu không có ở đây chỉ có thể dùng nó gãi ngứa trước.

Nhớ tới Nhị Cẩu, Tả Ngôn nhìn xung quanh, có lẽ từ một góc nào đó sẽ có một cục cam cam chạy ra, cũng không biết Nhị Cẩu có tồn tại hay không.

Tả Ngôn ôm hệ thống về nhà, vừa mở cửa đã nhận được một cái ôm nồng nhiệt từ mẹ Tả, mặt còn bị ấn xuống một dấu son đỏ tươi.

"Con trai bảo bối, mẹ cứ nghĩ......" Tầm mắt rơi xuống, thấy được hệ thống trong ngực cậu, sắc mặt mẹ Tả lập tức căng ra.

"Tả Ngôn, đây là chuyện gì? Đứa nhỏ này là của ai?"

Tả Ngôn nói: "Mẹ, đây là đồng nghiệp của con......" Dù gì cũng đã làm việc với nhau lâu thế rồi, có thể xem như đồng nghiệp."

"Bà ngoại."

Một tiếng gọi thanh thúy làm những người trong nhà đều dừng hoạt động.

Tả Tứ trên cầu thang dẫm một chân vào không khí, theo bản năng nắm lấy tay vịn cầu thang xoay người đi xuống, ngay cả Tả Dật đang uống trà trên sô pha trong nháy mắt cũng nghệch mặt ra.

Hệ thống duỗi hai tay về trước "Ôm, muốn ôm một cái."

Ôn Lan nhìn nó, lại nhìn Tả Ngôn "Con trai, phụ nữ tộc kiến con cũng hạ thủ được sao?" Không đơn thuần chỉ là một vợ nhiều chồng, diện mạo càng một lời khó nói hết.

"Mẹ, diện mạo này của nó có thể là con của con sao?"

Hệ thống căng chân đá cậu, nó đẹp như thế mà!

Mẹ Tả đánh giá một chút mới gật đầu "Cũng đúng."

Tả Tứ nhanh đi tới, nhẹ nhàng thở ra, là một người máy, hai mẹ con này còn đứng đắn thảo luận sôi nổi thế, vẫn là ba anh bình tĩnh, vị trí cũng không đổi.

"Sao hôm nay con mới về?"

Tả Ngôn ném hệ thống cho mẹ cậu nói: "Xe gặp vấn đề, sao mọi ngươi đều ở nhà vậy, thật sự chuẩn bị xem mắt cho con sao?"

Ôn Lan nói: "Con cũng già đầu rồi, nên tìm vợ đi."

Tả Ngôn ngồi trên sô pha, cầm ấm trà rót một ly cho mình, nếu cậu nhớ không nhầm, cậu chỉ vừa ra trường thôi, sao lại già rồi, hơn nữa tuổi trung bình là một trăm tuổi, cậu chỉ tính là thiếu niên thôi.

"Sao đột nhiên mẹ lại nhớ tới chuyện này?"

Mẹ Tả ôm hệ thống từ ái sờ đầu nó "Mấy ngày hôm trước chú Sở của con lại có thêm một đứa."

Tả Ngôn hiểu ra "Mẹ đỏ mắt thì sinh với ba thêm một đứa đi, con không ngại có thêm em trai hay em gái đâu."

"Hai đứa đã đủ nhiều rồi." Tả Dật đột nhiên mở miệng.

Tả Tứ vừa nghe được, bình tĩnh không tiếng động vỗ vai em trai.

Tả Ngôn hỏi: "Ba cảm thấy có bao nhiêu đứa thì thích hợp?"

"Không có đứa nào là thích hợp."

Tả Ngôn:.... Cậu đã đoán là sẽ như vậy mà.

Tả Tứ:....

"Đừng ngồi ở đây nữa, mau đi thay quần áo đi, còn hai tiếng nữa là đến giờ hẹn rồi."

Tả Ngôn nói: "Mẹ, theo trình tự cũng nên để anh con tìm bạn gái trước chứ."

Ôn Lan cười nói: "Anh của con mẹ không lo, không có đàn ông nào dám nhớ thương nó, nhưng con......" Bà thở dài "Mẹ thật sự sợ con phải gả ra ngoài."

Tả Ngôn bị bà nhìn có chút chột dạ, có phải phát hiện ra gì rồi không.

Hệ thống nhìn toàn bộ quá trình:...... Nhà này sao lại thích sờ đầu như vậy chứ.

"Mẹ phải tin con, con nhất định sẽ cưới một người về cho mẹ."

"Mẹ không tin."

Lòng tin giữa người với người đâu.

Tả Ngôn quay đầu "Ba, ba nói một câu đi."

Đối mặt với ánh mắt kỳ vọng của con trai, đầu Tả Dật cũng không buồn ngẩng lên "Mẹ con nói rất đúng."

Tả Ngôn: Cái nhà này không thể ở lại nữa rồi.

Buổi xem mắt được cử hành tại nhà cậu, trai lẫn gái đều có, một đám người tụ tập lại, mà nhân vật chính Tả Ngôn đang ngồi xổm trong góc chơi game với Tiểu Nhất.

"Cậu trốn kỹ quá rồi đó."

Tả Ngôn cũng không ngẩng đầu lên "Sao cậu lại tới đây?"

"Vô nghĩa, cũng mấy năm rồi, cậu về tôi không thể đến nhìn sao? Vừa về đã làm một trận lớn như vậy, lão già nhà tôi biết tôi muốn tới, xém tí đã đánh chết tôi rồi."

Lúc này Tả Ngôn mới ngẩng đầu nhìn hắn một cái, vẻ mặt một lời khó nói hết "Chú suy nghĩ nhiều rồi." Cậu chưa đến mức thích một con gấu đen đâu.

Sở Thế Hùng đặt mông ngồi xuống "Mấy năm không gặp, cậu cũng chẳng cao lên."

Mấy năm không gặp, sao cậu lại cao thế, rất giống gấu đen, nhìn Sở Thế Hùng, Tả Ngôn nhớ tới hắn trong mơ, hình như không có gì khác nhau.

Hai người đã lâu không gặp, ngồi tán gẫu với nhau một hồi, trong lúc đó Tả Ngôn vẫn luôn nhìn di động, cũng không còn sớm, sao Cố Chấp vẫn chưa tới nữa.

Bên ngoài nhiều người như vậy, cậu trốn ở trong cũng không tốt lắm, lúc này mới đi ra ngoài.

Cái gọi là tiệc xem mắt, không phải cậu chọn một người từ trong một đám người, mà là nam nữ tuổi tương đương tụ tập lại, cộng đồng thân cận.

Về phần ai chủ động tổ chức một buổi xem mắt như vậy, đại khái sẽ thành nhân vật chính là mục tiêu được mọi người chú ý nhiều thôi.

"Thế mà có người ngồi xe lăn tới."

Sở Thế Hùng nói một câu lập tức khiến cậu chú ý, nhìn theo tầm mắt hắn, quả nhiên ở cửa có người ngồi xe lăn.

Sở Thế Hùng vừa muốn nói, nhìn thấy người nọ, lập tức kinh sợ, theo bản năng nhìn Tả Ngôn.

Thật ra Tả Ngôn không giật mình, cậu đi qua, theo vị trí cậu di động, người nhìn Cố Chấp càng ngày càng nhiều, trong đại sảnh không ngừng truyền đến tiếng nhỏ giọng nói chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top