Chương 4: Tiêm Thể Quả
Thấy Hứa An Nhiên nói thành khẩn, Lý Phỉ Phỉ cũng động lòng trắc ẩn.
"Được rồi, vậy cậu diễn Trân Ni, còn tớ diễn Khải Lâm. Nhưng mà sáng ngày mai cậu tới sớm một chút, để nói đoạn Trân Ni với tớ, nếu cậu không thể nhớ nổi, vậy thì chúng ta đổi lại, không thể làm cho mọi người cùng nhau bị trừ điểm."
Đây cũng là nhân chi thường tình*, Hứa An Nhiên không chút do dự đồng ý, "Được!"
*Nhân chi thường tình (人之常情 /rénzhīchángqíng/): thói thường, bản chất của con người.
Kế tiếp nguyên một ngày Hứa An Nhiên đều học bài cho ngày mai, Lâm Gia Mộc xem mà trợn mắt há hốc mồm. Hắn cho rằng thành tích kiểm tra của Hứa An Nhiên như vậy, khẳng định cùng hắn giống nhau, tới trường học mua nước tương.
Lại không nghĩ đến, cô ngày thường khắc khổ như vậy.
Nhưng cho dù như vậy, cô với mình có thành tích giống nhau, thật đáng thương.
Xuất phát từ sự đồng tình với bạn học Hứa An Nhiên, Lâm Gia Mộc đi lấy nước ấm sau giờ học, liền thuận tiện lấy cho Hứa An Nhiên một ly.
Lần đầu tiên trong cuộc đời Hứa An Nhiên cảm nhận được bạn học yêu quý, cô có chút kích động nhìn Lâm Gia Mộc.
Lâm Gia Mộc bị Hứa An Nhiên làm giật mình, vội vàng lui ra sau một bước, "Tôi chỉ là thuận tiện! Thuận tiện hiểu không?!"
Hứa An Nhiên gật đầu, hướng về phía hắn hơi hơi mỉm cười, "Cảm ơn cậu nha!"
Chuyện này còn chưa có xong, lần ra chơi giải lao thứ hai, bạn nữ An Hinh ngồi trước cô bỗng nhiên quay đầu hỏi, "An Nhiên, cậu có muốn đi WC với tớ không?"
Cùng nhau đi WC là bắt đầu tình chị em bạn dì, không đi WC cùng nhau chắc chắn không phải chị em tốt.
Hứa An Nhiên lần đầu tiên được mời, cô cười đến vui vẻ, hai con mắt cong trông giống trăng lưỡi liềm, "Được thôi! Cùng nhau đi!"
Cô đột nhiên đứng lên, không cẩn thận đụng phải cái bàn, cái bàn nhoáng lên, nước của Lâm Gia Mộc bị đổ ra một ít.
Hứa An Nhiên vội vàng rút khăn giấy đưa cho hắn, "Xin lỗi, thực xin lỗi, tớ không cố ý."
Lâm Gia Mộc không giống như các bạn khác trước đây, mắng cô ngu xuẩn, chỉ là nhăn mày lại, không kiên nhẫn nói một câu, "Cậu lần sau chú ý một chút!"
Hứa An Nhiên lên tiếng, thấy hắn không có ý trách mình, ngược lại tránh ra nhường đường để cô đi, lúc này mới nói cảm ơn, đi theo An Hinh.
Khẳng định là huy chương người tốt phát huy tác dụng! 5 điểm hảo cảm thật sự rất quan trọng!
.
Ngày hôm sau Hứa An Nhiên tới trường học rất sớm, cô định học lại hai lần để củng cố bài học một chút, không nghĩ rằng Lý Phỉ Phỉ đã tới sớm hơn.
Nhìn thấy Hứa An Nhiên đến, liền cầm lấy một cuốn sách ngồi ở trước mặt Hứa An Nhiên, hỏi, "Như thế nào? Học rồi sao?"
Hứa An Nhiên gật gật đầu, "Học rồi."
Lý Phỉ Phỉ ừ một tiếng, giơ sách giáo khoa lên, giống như một tiểu lão sư nói, "Cậu đọc một lần cho tớ nghe một chút."
Hứa An Nhiên lập tức đem hai tay quy củ giao điệp đặt ở trước ngực, nghiêm túc đọc lên.
Lý Phỉ Phỉ thực kinh ngạc, Hứa An Nhiên đọc thật thành thạo, một chút gập ghềnh đều không có, hiển nhiên cô đã học bài rất chăm chỉ.
"An Nhiên rất tuyệt, nhưng có chút thiếu đi cảm xúc, có cảm giác bây giờ cậu giống như đang đọc bài. Nhưng chúng ta là diễn tiểu kịch trường, lão sư khẳng định sẽ không chỉ dựa theo trình độ đọc bài thường ngày mà chấm điểm, tớ nghĩ câu này cậu nên đọc như vậy......"
Lý Phỉ Phỉ một bên nói, một bên làm mẫu, thật nghiêm túc.
Hứa An Nhiên nhìn Phỉ Phỉ phảng phất cả khuôn mặt nhỏ sáng bừng, khí chất tự tin trên người, đều khiến cô bị mê hoặc.
Khi nào, cô cũng có thể trở nên ưu tú như vậy?
Hứa An Nhiên phát ngốc nhìn Lý Phỉ Phỉ, Lý Phỉ Phỉ ngược lại nhìn về phía cô, "An Nhiên, cậu tới thử xem."
Hứa An Nhiên lúc này mới phục hồi tinh thần lại, hướng về phía nàng cười, "Hảo!"
Cô dựa theo Lý Phỉ Phỉ chỉ điểm, một lần nữa cùng nàng đối thoại, Lý Phỉ Phỉ thấy Hứa An Nhiên học thực mau, cũng lộ ra thần sắc vừa lòng.
"Rất tuyệt! Kiểm tra tiếng Anh liền diễn như vậy!"
Khi buổi diễn của nhóm bắt đầu, mọi người xem Hứa An Nhiên diễn vai Trân Ni, đều sợ ngây người, cô có thể diễn được không?
Hứa An Nhiên mở miệng, mọi người lập tức xua tan loại nghi ngờ này, Hứa An Nhiên không những có thể, cô còn so với đại đa số bạn học diễn còn tốt hơn! Ngược lại là hai người cùng tổ Lâm Gia Mộc cùng Trần Hải Dương biểu hiện thường thường, như là cái tới mua nước tương.
Giáo viên tiếng Anh rất vừa lòng học sinh này có tiến bộ, thoải mái hào phóng cho họ chín điểm.
Lý Phỉ Phỉ vui vẻ ôm Hứa An Nhiên một chút, "Cậu quả nhiên rất tuyệt! Về sau có gì không hiểu cũng có thể hỏi tớ."
Lần đầu tiên Hứa An Nhiên được bạn học ôm, cô cứng đờ như cái ván giặt đồ, chỉ có thể đỏ mặt đồng ý, "Được, cảm ơn cậu!"
Vừa dứt lời, di động Hứa An Nhiên đặt ở túi tiền đồng phục rung lên một chút, trên mặt cô vui vẻ, so với hồi nãy được lão sư cho chín điểm còn vui hơn.
Nhiệm vụ hoàn thành, hẳn là có thể rút thăm trúng thưởng đi? Cũng không biết có thể rút ra cái phần thưởng gì?
Thừa dịp giờ ra chơi ngồi cùng bàn đi WC, Hứa An Nhiên lặng lẽ lấy di động ra, tìm được APP nông trường nhanh chóng nhấn vào.
Quả nhiên có tiểu bí thư phát tới thông báo ——
"Chúc mừng An Nhiên tiểu chủ hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày, sẽ đạt được một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng, bây giờ có muốn sử dụng không ạ?"
Hứa An Nhiên đang chuẩn bị nhấn, bỗng nhiên nghĩ đến đột nhiên sẽ xuất hiện một quả xoài ở trên bàn, cô do dự.
Cuối cùng vẫn quyết định, dẹp đi, về nhà tính tiếp.
Về đến nhà, Hứa An Nhiên chỉ kịp hô một tiếng con đã về, liền vội vã vọt vào phòng.
Hứa Quốc Thịnh vẫn ngồi ở trên sô pha xem tin tức, còn chưa kịp nói một câu thì đã không thấy bóng dáng cô đâu.
"Hấp ta hấp tấp, cũng không biết bận việc gì!" Hứa Quốc Thịnh nói thầm hai câu.
Hứa An Nhiên không rảnh quan tâm tới phản ứng của ông, vội vàng trở lại phòng ngủ, khóa trái cửa, móc di động ra, nhìn đĩa quay rút thăm trúng thưởng, chỉ cảm thấy cả đôi mắt đều đỏ.
Đĩa quay lớn màu đỏ, tổng cộng có mười hai ô, hiện tại, tất cả các ô vuông đều đánh dấu chấm hỏi, chỉ khi nào xoay đến một ô nào đó thì mới có thể mở ô đó.
Hứa An Nhiên chà xát tay, mặc niệm hai câu cầu trời phù hộ, Âu hoàng bám vào người, mới cẩn thận bấm nút.
Cái kim từ nhanh trở nên chậm chạp, Hứa An Nhiên tim đập càng lúc càng nhanh.
Tuy rằng hiện tại chưa biết phần thưởng là cái gì, nhưng có một câu nói rất đúng, bởi vì không biết nên mới chờ mong.
Kim quay cuối cùng vẫn là ngừng lại, một cái hộp quà màu đỏ mở ra trên giao diện.
"Chúc mừng ngài, thông qua đĩa quay may mắn có được một trái Tiêm Thể Quả."
"Tiêm Thể Quả??" Hứa An Nhiên có chút ngây người, sẽ không phải là cái mà cô nghĩ đi? Là cái trái Tiêm Thể Quả đó sao?!
Tim cô đột nhiên không chịu khống chế trở nên đập nhanh, phải biết rằng cô đã béo suốt mười sáu năm, từ khi mới hai tuổi, không biết có phải dinh dưỡng tốt quá không, cân nặng vẫn luôn không chịu sụt đi.
Nếu cái trái cây này thật sự có thể giúp giảm béo, cô sẽ giảm được bao nhiêu?
Nhưng mà, Tiêm Thể Quả rốt cuộc là trái gì?
Hứa An Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía mặt bàn, vừa nhìn thấy liền sợ đến ngây người.
"Sầu riêng?!!" Còn có loại thao tác như vậy sao? Giảm cân khó như vậy khó sao? Vì sao còn muốn cho cô ăn cái thứ này.
Hứa An Nhiên ôm đầu, nội tâm giãy giụa.
Bất quá giãy giụa không có bao lâu, cô rất mau liền làm quyết định, ốm đi là cơ hội là khó tránh khỏi, coi như là uống thuốc đi.
Chỉ là thứ này có mùi, cô phải cẩn thận một chút để không bị ba mẹ phát hiện.
Ngày mai lại ăn đi, lớn như vậy một cái sầu riêng, nàng khẳng định muốn ăn một ngày. Ngày mai vừa lúc là cuối tuần thiên, mụ mụ muốn đi trong tiệm bận việc, ba ba muốn đi công trường trông coi, chỉ có nàng một người ở nhà, là cái cơ hội tốt.
Như vậy nghĩ, nàng liền đem trong tay sầu riêng tìm hai cái bao nilon bọc lại, giấu ở trong ngăn tủ, tính toán chờ người trong nhà ngày mai đều đi rồi lại lấy ra.
Đến 10 giờ tối, nàng nhìn thoáng qua hôm nay đến trướng 10 giờ giọt nước, mãn nguyện ngủ thiếp đi.
Hiếm khi được thoải mái một lần, hơn nữa mấy ngày này vẫn luôn vận động ở cường độ cao, cô rất mau liền ngủ rồi.
5 giờ rưỡi sáng hôm sau, báo thức của di động vẫn miệt mài đánh thức Hứa An Nhiên, vốn dĩ cô muốn bấm tắt rồi ngủ tiếp, nhưng đồng hồ sinh học của cô lại không cho phép.
Cô dứt khoát bò dậy, hôm nay không đi học, như vậy khẳng định đi không đủ hai vạn bước, không bằng chạy bộ vào buổi sáng đi?
Nói là làm, cô đi rửa mặt một chút, uống một ly nước ấm, liền đi thẳng xuống lầu.
Hứa An Nhiên xuống lầu, mặc dù mặt trời chưa mọc hẳn, nhưng sắc trời đã sáng rồi.
Trời còn rất sớm nên người đi đường cùng xe cộ trên đường cũng không nhiều, cô chạy rất chậm, đi đi dừng dừng, mãi cho đến 6 giờ rưỡi, nhìn thoáng qua di động cũng mới hơn 5000 bước.
Cô thở dài, uống một ngụm nước, đứng ở ven đường tạm nghỉ.
Vừa ngẩng đầu nhìn thì thấy một hình bóng quen thuộc chạy về phía mình, nam sinh thân thể cao gầy, cùng chiếc khẩu trang trên mặt, đặc biệt thu hút chú ý của người khác.
"Giang Bác Ngạn??" Hứa An Nhiên thực kinh ngạc, không nghĩ tới cậu ta cư nhiên cũng chạy bộ.
Cô nhìn hắn thong dong chạy lướt qua người mình, đầu tóc ngắn ngủn theo động tác của cậu mà nhảy dựng, trông vô cùng đầy sức sống. Nhưng đồng thời, hắn cũng chưa hề nhìn mình một cái, giống như cả hai người họ chỉ là người dưng xa lạ.
Hứa An Nhiên gục đầu xuống, thôi được rồi, bọn họ vốn dĩ chưa từng nói chuyện với nhau, nói không quen biết cũng đúng.
Cô không có mất mát quá lâu, liền tập trung tinh thần, tiếp tục chạy vòng quanh tiểu khu.
Lúc đến cửa tiểu khu, cô chỉ vừa mới chạy đủ một vạn bước, cô không có tiếp tục kiên trì chạy. Tiêu hao thể lực quá lớn, vốn dĩ không thể nào một lần chạy xong hai vạn bước, cơ thể của cô sẽ chịu không nổi.
Lúc Hứa An Nhiên về tới nhà đấ 8 giờ sáng, lúc này trong nhà chỉ còn lại có một mình cô, tùy tiện ăn bữa sáng, liền vội vã lấy sầu riêng ra.
Lấy con dao ở phòng bếp, quay lại phòng, khóa cửa.
Nhanh thôi! Cô sẽ ốm!
Không đúng, hẳn là cô nên cân xem hiện tại nặng bao nhiêu ký, mới có thể ước lượng được hiệu quả tác dụng của trái Tiêm Thể Quả này.
Cô lấy ra cái cân trong nhà mà cô trân quý nhất, một năm trước cô đã đi kiểm tra sức khoẻ chiều cao và cân nặng của mình, ngày thường nhất định cô sẽ không bao giờ tự mình đi tìm đả kích.
Cô lấy hết can đảm đứng lên bàn cân, nhìn thấy phông chữ phía trên nhanh chóng vọt lên đầu số 1, Hứa An Nhiên liền nín thở, thầm nghĩ trong lòng, vừa rồi cô không nên ăn sáng......
Quả nhiên cân nặng của cô không làm cô thất vọng, 189 ký, tuy rằng có nhẹ hơn ba bốn ký so với một năm trước, nhưng cô vẫn như cũ là một người mập mạp......
Có lẽ ốm đi ba bốn ký, là kết quả của việc mấy ngày nay cô đi được hai vạn bước.
Đã đến lúc thử trái sầu riêng này, Khư Đậu Quả đã có tác dụng trị mụn, Tiêm Thể Quả chắc là cũng sẽ có một chút ít hữu dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top