Chương 11: Kiểm tra hồn lực

"Ba ba, mụ mụ, hai người đang nói cái gì vậy, sao con nghe mà không hiểu gì hết?" Lam Hiên Vũ lộ ra vẻ mặt tò mò nhìn phụ mẫu, lông mi thật dài, cong vút về phía trước, khi lộ ra biểu cảm nghi vấn lại càng có vẻ dễ thương.

Nam Trừng nhịn không được ôm chầm lấy nhi tử, hôn một cái trên khuôn mặt trắng nõn, tủm tỉm cười nói: "Không có gì, chút nữa lại bảo ba ba giảng cho ngươi nghe kiến thức có liên quan tới hồn sư, chịu không?"

"Dạ chịu." Lam Hiên Vũ cái hiểu cái không gật gật đầu.

"Nhi tử, ngươi lại phóng thích võ hồn ra để cho ba ba nhìn một chút." Lam Tiêu có chút ghen ghét nhìn nhi tử, trong trí nhớ của hắn, số lần Nam Trừng hôn nhi tử tuyệt đối nhiều hơn so với số lần hôn hắn.

"Làm thế nào để phóng thích vậy ba ba!" Lam Hiên Vũ ngây thơ hỏi.

Lam Tiêu nói: "Ngươi tập trung tinh thần, nghĩ đến cây cỏ đã từng xuất hiện lúc trước, cảm nhận xem trong thân thể của mình có phải là có cái gì lạ tồn tại hay không."

Lam Hiên Vũ chớp chớp mắt, yên lặng cảm thụ sự biến hóa của cơ thể, hắn vừa mới tập trung tinh thần, trong thân thể dường như lại bắt đầu ngứa một chút, hắn sợ tới mức thả lỏng tinh thần ngay lập tức.

Nhưng cảm giác ngứa ngáy kia đột nhiên biến thành một luồng hơi thở ấm áp chảy dọc theo toàn thân. Ngứa ngáy đã không còn, thay thế bằng một loại cảm giác hết sức thoải mái, theo bản năng, hắn nâng hai tay lên.

Vầng sáng màu lam nhàn nhạt lập lòe, hai đám cây cỏ chui ra từ bên trong hai lòng bàn tay của hắn, lên nhanh như diều gặp gió, chúng nó vẫn luôn sinh trưởng cho đến khi dài gần hai thước mới tạm thời dừng lại.

Lần này Lam Tiêu mới có thời gian quan sát cẩn thận. Cây cỏ màu lam, mang theo ánh sáng nhàn nhạt, khi dùng tay chạm đến cảm giác có chút mềm dẻo, nhưng quả thật là không có gì khác so với Lam Ngân Thảo. Chỉ là lớn hơn, lớn hơn rất nhiều so với Lam Ngân Thảo bình thường.

"Quả thật là không giống nhau lắm. Thật lớn nha!" Nam Trừng cũng là làm nghiên cứu về cổ hồn thú, đương nhiên cũng biết những kiến thức về Lam Ngân Thảo.

Lam Tiêu nói: "Ngươi lấy máy trắc nghiệm hồn lực lại đây đi, kiểm tra cho Hiên Vũ một chút."

"Được."

Nam Trừng vào trong phòng, lấy máy trắc nghiệm hồn lực ra. Đối với những gia đình có hồn sư mà nói, máy trắc nghiệm hồn lực là hồn đạo khí cỡ nhỏ mà hầu như gia đình nào cũng có chuẩn bị.

Từ vạn năm trước, đại lục Đấu La thậm chí là toàn bộ Đấu La tinh tiến hóa tới nay, giới hạn đẳng cấp hồn lực cao nhất nguyên bản từ một trăm cấp đã biến thành một trăm hai mươi cấp. Vượt qua chín mươi chín cấp trở lên, được gọi là Thần giai.

Loại máy trắc nghiệm hồn lực gia dụng này đủ để kiểm tra cấp bậc hồn lực dưới bảy mươi cấp.

"Nhi tử, ngươi nắm lấy hai cái tay cầm ở hai bên sườn, sau đó điều động cái loại tồn tại đặc biệt trong thân thể ngươi giống như cách phóng thích võ hồn vậy." Nam Trừng đưa máy trắc nghiệm hồn lực cho Lam Hiên Vũ.

Máy trắc nghiệm hồn lực có hình cầu, phía trên có một cái màn hình hình tròn hướng về phía trước, hai bên sườn có tay cầm. Cái đồ chơi này thậm chí không cần sử dụng thêm hồn đạo pin, bởi vì khi kiểm tra hồn lực hiển nhiên là đã có hồn lực rót vào, mà quá trình rót vào này chính là hoàn thành quá trình kiểm tra.

Lam Tiêu nắm lấy hai tay cầm bên sườn, bởi vì cảm giác sảng khoái sinh ra sau đó cũng không tệ so với cảm giác ngứa ngáy lúc trước, cho nên cũng ít đi vài phần sợ hãi.

Đoạn này đúng ra là Lam Hiên Vũ mới đúng. Không hiểu sao tác giả lại viết Lam Tiêu.

Khi cảm giác ngứa ngáy xuất hiện lại một lần nữa, hắn tức khắc cảm giác được, loại năng lượng đặc thù làm hắn vô cùng sảng khoái đó bắt đầu chảy xuôi dọc theo cánh tay ra ngoài, tựa hồ là chui vào bên trong máy trắc nghiệm trên tay mình.

Lam Tiêu cùng Nam Trừng đều tập trung tinh thần nhìn chăm chú máy trắc nghiệm.

Màn hình phía trên máy trắc nghiệm hơi lập lòe một chút, dường như có một vài con số muốn hiện ra, nhưng chỉ lóe lên một cái rồi biến mất.

Hai người dường như là đồng thời ngẩng đầu lên nhìn nhau, cũng đều nhận thấy vẻ không thể tưởng tượng trong mắt của đối phương. Loại tình huống này có nghĩa là không hề có hồn lực!

Nhưng mà, Lam Ngân Thảo của Lam Hiên Vũ trông có vẻ đặc biệt như vậy, tại sao lại không có hồn lực được chứ?

Ngay lúc trong lòng bọn họ không tin, tiếp theo một cái chớp mắt, máy trắc nghiệm hồn lực đột nhiên chấn động, một cột sáng xông lên thẳng tắp, ánh sáng màu trắng cao khoảng một thước vững vàng như trụ, vô cùng ngưng thật.

Bởi vì đột nhiên xuất hiện, nên đã khiến Lam Tiêu cùng Nam Trừng hoảng sợ, nhưng ngay sau đó, đáy mắt bọn họ đều toát ra vẻ ngạc nhiên.

Một thước? Một thước có nghĩa là gì?

Một tấc là một cấp hồn lực. Một thước chính là mười cấp. Mà đối với người vừa mới thức tỉnh võ hồn mà nói, mười cấp chính là cực hạn rồi! Nói cách khác, đứa nhỏ này là tiên thiên mãn hồn lực!

Đó chính là tiên thiên mãn hồn lực nha! Cho dù dưới tình hình trước mắt, hồn đạo khoa học kỹ thuật đã vô cùng phát triển, tình huống tiên thiên mãn hồn lực cũng là cực kỳ hiếm thấy. Chỉ có những đại gia tộc được truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay, hoặc là võ hồn vô cùng mạnh mẽ mới có khả năng xuất hiện.

Sau khi hồn đạo khoa học kỹ thuật tiến vào tới trình độ tinh tế, sản phẩm khoa học kỹ thuật bắt đầu chiếm giữ chủ đạo càng nhiều, nguyên bản thời kỳ đại lục Đấu La, hồn sư với tư cách là vị trí trung tâm của toàn bộ thế giới cũng đã thay đổi theo. Nhưng cho dù là như thế, hồn sư tuyệt đối vẫn là nghề nghiệp cao quý nhất. Tựa như lúc sau Nam Trừng có thể đuổi kịp quân hàm, cũng có liên quan rất lớn đến việc cấp bậc hồn sư của nàng là Hồn Đế.

Đặc biệt là có một ít nghề nghiệp đặc thù, bộ đội chiến đấu của quân đội đặc chủng, đều yêu cầu phải là hồn sư mới có thể gia nhập. Rất nhiều hồn đạo vũ khí cũng chỉ có hồn sư mới có khả năng khống chế tốt được. Bởi vậy, mặc dù hồn sư đã không còn là tồn tại mang tính quyết định nữa, nhưng vẫn là nghề nghiệp cao quý như cũ.

Tiên thiên mãn hồn lực được gọi chung là thiên tài, bất cứ một người nào có được tiên thiên mãn hồn lực, đều sẽ được Liên bang coi trọng. Một khi xuất hiện, đều sẽ được học bổng toàn phần. Nói cách khác, ít nhất trước khi hắn hoàn thành chương trình học ở học viện cao cấp hồn sư, toàn bộ chi phí đều do Liên bang đảm nhiệm, thậm chí còn có trợ cấp thêm. Ngoài ra Liên bang cũng sẽ có một số quà tặng và ưu đãi trên diện rộng để giúp hồn sư tăng lên đẳng cấp hồn linh hoặc chất biến hồn linh.

Con người sinh ra là bình đẳng với nhau, nhưng bắt đầu từ khoảnh khắc võ hồn được thức tỉnh, thật ra cũng đã tự nhiên mà phân chia cấp bậc. Hồn sư có tiên thiên mãn hồn lực, chỉ cần không phải là tình huống đặc biệt, với hệ thống tu luyện hoàn thiện của Liên bang hiện nay, đều có thể tu luyện đến cấp độ cửu hoàn Phong Hào Đấu La, cấp chín mươi trở lên. Giống như ở thời kỳ thượng cổ từ bình dân bước vào tầng lớp quý tộc vậy.

Tương tự, đứa nhỏ sáu tuổi có võ hồn là cái gì, sẽ có liên quan trực tiếp đến võ hồn của phụ mẫu, bởi vì đây là tính chất di truyền. Nhưng cũng không phải là tuyệt đối, bởi vì ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện tình huống võ hồn bị biến dị. Có biến dị không tốt, cũng có biến dị đặc biệt mạnh mẽ. Nếu võ hồn sau khi biến dị xuất hiện tiên thiên mãn hồn lực mà nói, tuyệt đối sẽ là một bước lên trời.

Mà giờ này khắc này. Võ hồn của Lam Hiên Vũ đúng là tiên thiên mãn hồn lực. Nhưng nó chỉ là Lam Ngân Thảo nha!

"Trong lịch sử nhân loại của chúng ta, võ hồn Lam Ngân Thảo, tiên thiên mãn hồn lực. Hình như chỉ có một người. Cho dù vị kia được xưng là Chúa Cứu Thế, tuy rằng cũng có võ hồn là Lam Ngân Hoàng, nhưng cũng không phải là tiên thiên mãn hồn lực." Nam Trừng lẩm bẩm nói.

Lam Hiên Vũ nhíu mày lại: "Ý của ngươi là, võ hồn của Hiên Vũ là Lam Ngân Hoàng?"

Chỗ này là Lam Tiêu nhíu mày mới đúng nè.

Nam Trừng cười nói: "Còn có cái gì có thể giải thích tốt hơn sao?"

Lam Tiêu lắc đầu: "Không đúng. Nếu hắn là một đứa trẻ được sinh ra bình thường, ta chắc chắn sẽ có ý nghĩ giống như ngươi. Tuy rằng những ghi chép trên tư liệu lịch sử có liên quan đến Lam Ngân Hoàng vô cùng ít, nhưng ngươi đừng quên, Hiên Vũ được sinh ra bằng cách nào."

Đúng vậy, Lam Hiên Vũ là đứa nhỏ được sinh ra từ trong quả trứng! Như vậy nhất định là không thể thuộc về hệ thực vật.

"Không đúng sao? Vậy nó là cái gì?"

Lúc này, Lam Hiên Vũ đang nhìn cột sáng màu trắng cao hơn một thước kia với vẻ mặt tò mò. Hắn cảm thấy bên trong cơ thể mình trở nên càng ngày càng ấm áp, tựa như có một loại sức mạnh đang trào ra cuồn cuộn không dứt, có cảm giác như bị trói buộc không nói nên lời.

Tình trạng thân thể hắn từ nhỏ cũng không có gì khác so với người bình thường, thậm chí so với một số bé trai cùng tuổi còn yếu ớt hơn một chút. Nhưng vào giờ phút này, hắn lại rõ ràng cảm giác được, bản thân mình dường như vô cùng có sức lực.

Lam Tiêu lấy lại máy trắc nghiệm hồn lực từ trong tay hắn, sau đó ngồi xổm người xuống, nói với hắn: "Hiên Vũ, đồng ý với ba ba một chuyện được không?"

Lam Hiên Vũ gật gật đầu: "Vâng ạ. Chuyện gì vậy ba ba?"

Lam Tiêu nói: "Tình huống kiểm tra vừa rồi, đừng nói với bất kỳ người nào nha. Nếu có người hỏi ngươi hồn lực là bao nhiêu, ngươi cứ nói là ba cấp."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top