Chương 706: Tái nhập Địa Ngục Hoa Viên

Hùng Yêu từng có kinh nghiệm tiến vào Địa Ngục Hoa Viên, đương nhiên là người thích hợp để dẫn đội.

Các đoàn đội phía trước đã tiến vào, đội Đường Tam cũng chậm chạp tiến lên.

Đây là lần thứ hai Đường Tam tới nơi này, trong đầu nhớ lại tất cả những chuyện lần trước tới đây, ánh mắt ngày càng trở nên băng lãnh.

Hào quang lập loè, khí tức quen thuộc lần nữa giáng xuống, Đường Tam và đồng đội tạm thời của hắn đã tiến vào trong Địa Ngục Hoa Viên.

Trong khoảnh khắc đi vào nơi này, Đường Tam lập tức cảm nhận được vận khí biến hoá.

Lần trước khi tới đây, Linh Tê Thiên Nhãn của hắn tu vi không cao nên cảm giác có hạn. Nhưng lần này đã khác, Linh Tê Thiên Nhãn đã tu luyện đến Cửu giai, mà Cửu giai là tầng cấp của Lục Vĩ Thiên Hồ.

Thiên Hồ tộc muốn thành tựu Thần cấp cực kỳ khó khăn. Bởi vì không am hiểu chiến đấu, khi chống lại lôi kiếp sẽ rất gian nan, chỉ có thể bằng vào điều khiển vận khí để đối kháng.

Cho nên, trong Thiên Hồ tộc, cường giả Thần cấp trở lên ít càng thêm ít, có thể đạt đến Cửu giai đã là trụ cột vững vàng trong tộc rồi.

Biển hoa vô biên vô tận xuất hiện, nhìn xung quanh đều là những bông nhiệt hoa với màu sắc ấm áp.

"Mọi người chú ý, từ giờ trở đi, không được đụng vào bất kỳ đoá hoa màu lạnh nào. Chỗ hoa màu ấm là khu vực an toàn. Qua mỗi đoạn thời gian, màu hoa sẽ thay đổi, khi đó, chúng ta phải tận khả năng tiến vào khu vực nhiệt hoa." Truyền tống rất thuận lợi, tiểu đội của Đường Tam được truyền tống cùng nhau.

Đường Tam không rõ ràng lắm về quy tắc cụ thể khi tiến vào Địa Ngục Hoa Viên, nhưng đối với hắn điều này không quan trọng, chỉ cần có thể vào đây thì mục đích của hắn sơ bộ đã đạt được rồi. Đường Tam đứng thẳng người lên, phân biệt phương hướng.

"Đi thôi."

Hùng Yêu đứng đầu khẽ quát một tiếng, đi về một hướng phía trước.

"Các ngươi phải nhớ kỹ, ở trong Địa Ngục Hoa Viên, đầu tiên chúng ta phải tránh chiến đấu, tận khả năng giảm bớt chiến đấu, để cho bọn chúng chém giết trước. Trước lần truyền tống cuối cùng, nếu một nửa người tham dự đã chết thì chúng ta tự nhiên sẽ an toàn."

"Bên trong Địa Ngục Hoa Viên có nhiều đồ tốt, có một số bông hoa sẽ kết trái, nếu như nhìn thấy thì không nên bỏ qua. Trái cây này có thể bán được rất nhiều tiền, nhưng chúng rất hiếm."

"Là đội trưởng, đoàn đội chúng ta nếu có thu hoạch ở phương diện này, ta muốn được chia 4 phần. Tất cả tiền thưởng, ta cũng muốn 4 phần. Ta mang các ngươi còn sống ra ngoài, cho nên chia cho ta nhiều hơn cũng là chuyện bình thường, các ngươi có ý kiến gì không? Nếu không sợ chết, các ngươi có thể hành động một mình."

"Ta chọn hành động một mình." Đường Tam cũng không muốn lãng phí thời gian với đồng đội tạm thời này, cho nên nói thẳng ra ý nghĩ của mình.

"Ngươi nói cái gì?" Hùng Yêu phát ra một tiếng gầm nhẹ, một cỗ khí hung hãn bao phủ lấy Đường Tam.

Tiến vào Địa Ngục Hoa Viên đều lấy đội ngũ làm đơn vị, trong đội thiếu một thành viên không hề nghi ngờ sẽ khiến thực lực tổng hợp của đội ngũ giảm xuống.

Hùng Yêu không nghĩ tới, ở một nơi như Địa Ngục Hoa Viên lại thật sự có thành viên muốn hành động một mình.

"Ngươi có biết hành động một mình không khác gì muốn chết hay không?" Hùng Yêu sải bước đến trước mặt Đường Tam.

Trên mặt Đường Tam đeo mặt nạ, đối mặt với Hùng Yêu, Đường Tam phải nhìn lên.

Cơ thể Hùng Yêu phát ra khí huyết nóng rực, nó hơi cúi xuống, bàn chân giống như cây quạt đè thẳng xuống bả vai Đường Tam. Nhưng ngay sau đó, chân nó đã bị cố định lại trên không.

Ai cũng không nhìn rõ Đường Tam ra tay như thế nào, hắn đã bắt được lợi trảo của Hùng Yêu.

Hùng Yêu sửng sốt một chút, nó vô thức cho rằng mình đã áp đảo Đường Tam, nhưng nó lại hoảng sợ phát hiện, lợi trảo sắc bén của mình vậy mà cứng lại, không thể cử động dù chỉ một chút.

"Ngao"

Hùng Yêu nổi giận gầm lên một tiếng, một chân kia đập mạnh xuống, một vầng sáng màu cam lập tức bộc phát từ người nó.

Đường Tam hơi cau mày lại, bàn tay đang cầm lợi trảo đột nhiên bẻ một cái.

Lập tức, thân hình vô cùng cường tráng của Hùng Yêu vì kích phát huyết mạch chi lực lại bị quăng lên, sau đó nặng nề đập xuống đất.

Khi mấy tên Yêu Quái khác còn đang khiếp sợ, chân phải Đường Tam dùng sức giẫm xuống mặt đất, hào quang ám kim sắc lóe lên rồi biến mất. Chỉ nghe một tiếng nổ trầm thấp, sóng xung kích cực lớn chấn Hùng Yêu và ba tên còn lại bay lên, khi ở trên không, bọn họ đã hôn mê.

Chiến Tranh Tiễn Đạp!

Đây không phải là Chiến Tranh Tiễn Đạp của Bỉ Mông Cự Thú, cũng không phải của Hoàng Kim Mãnh Mã, mà là Kim Mông Biến! Huyết mạch chi lực Kim Mông Biến kinh khủng trong nháy mắt phóng thích liền chấn choáng bốn tên Yêu Quái Tộc Cửu giai.

Đường Tam không thèm nhìn lại bọn nó, xoay người xác định một phương hướng rồi lên không, trên trán, một vầng sáng màu trắng khuếch tán ra, Linh Tê Thiên Nhãn phóng thích, mặc kệ nhiệt hoa hay hàn hoa, phóng thẳng đến phương xa.

Mặc dù chỉ động thủ ngắn ngủi, nhưng không gian xung quanh thân thể hắn đều vặn vẹo rất nhỏ. Đường Tam vừa phi hành, tay phải nâng lên, trong lòng bàn tay tản ra vầng sáng vặn vẹo, một bảo tháp từ trong tay hắn chui ra, toả ra từng vòng sóng ánh sáng vặn vẹo mà nhu hoà. Sóng ánh sáng bao phủ thân thể hắn, đem tình huống không hài hoà trong người hắn áp chế xuống.

Thời Không Đạo Tiêu được Đường Tam luyện chế thời gian dài, nhất là Thất Thải Thiên Hỏa Dịch không ngừng dung hợp Thiên Hoả Tinh Thiết đốt cháy ôn dưỡng, hiện tại nó đã có hình thái sơ bộ, tạo thành bảo tháp bảy tầng, bốn phương tám hướng. Đường Tam gọi nó là Thời Không Hải Đăng.

Lúc này hắn đang dùng đặc tính của Thời Không Hải Đăng để áp chế khí tức bạo động, tránh để mình ngay lập tức dẫn đến thiên kiếp, đồng thời cũng ngăn cách khí tức của mình.

Thời Không Hải Đăng, bằng vào uy năng cường đại của bản thân Thời Không Đạo Tiêu, cùng với tạo hình của Thất Thải Thiên Hỏa Dịch dưới sự dẫn đạo của Đường Tam, đã sơ bộ đạt đến cấp độ Thần Khí. Mặc dù chỉ là hình thức ban đầu, nhưng uy năng của nó đủ để so sánh với tuyệt đại đa số Thần Khí ở thế giới này.

Đường Tam không ngừng lướt qua từng mảnh vườn hoa. Dù là nhiệt hoa hay hàn hoa, khi Đường Tam lướt qua đều không có bất kỳ phản ứng nào, giống như không cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

Dưới sự bao phủ của Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực, hắn đã hoàn toàn dung nhập vào Địa Ngục Hoa Viên. Hắn không biết chính xác Thiên Đường Hoa Viên ở chỗ nào, bởi vì trong khoảnh khắc khi tiến vào Địa Ngục Hoa Viên, hắn đã mất đi cảm giác phương hướng.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc tìm kiếm của hắn, bởi vì hắn chỉ đi theo hướng càng nhiều hàn hoa, càng ít nhiệt hoa thì sẽ không sai.

Khoảng cách đến Thiên Đường Hoa Viên càng gần, số lượng hàn hoa sẽ càng nhiều. Xung quanh Thiên Đường Hoa Viên đều là hàn hoa cường đại, cho nên hắn chỉ cần theo quy luật này mà đi tới.

Lần trước khi đến còn phải cẩn thận, lần này có Thời Không Hải Đăng thủ hộ, tốc độ phi hành so với lần trước nhanh hơn rất nhiều. Hắn vừa phi hành, vừa cảm thụ năng lượng biến hoá trong Địa Ngục Hoa Viên. Bởi vì Thần Thức tăng lên trên diện rộng, hắn có thể cảm giác được, khí tức trong Địa Ngục Hoa Viên khá ổn định. Có lẽ bởi vì "đoàn chiến" mới bắt đầu nên chỉnh thể năng lượng trong Địa Ngục Hoa Viên vẫn ổn định, dù là khí tức vận may hay vận rủi đều không rõ ràng.

Khoảng cách phi hành ngày càng xa, số lượng hàn hoa dưới chân ngày càng nhiều, nhiệt hoa dần biến mất, khí tức xung quanh cũng theo đó mà biến hoá. Vận rủi trầm thấp tựa hồ quanh quẩn ở mỗi góc, ngay cả nhiệt độ cũng giảm xuống một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top