Chương 19.1: Người chết đầu tiên
Kia không hẳn là một nụ hôn, chỉ là hai cánh môi chạm vào nhau, hoặc cắn đi, răng nhanh cắn lên môi, vươn cả người tới, đụng vào cái chai trên bàn rớt xuống thảm vang lên thanh âm trầm thấp.
Tiếp xúc thân mật giữa hai người đầy mạnh bạo. Snape đứng đó, đầu óc trống rỗng
Chớp mắt, Harry nhanh tay quấn lấy cổ Snape, nụ hôn cũng trở nên nhẹ nhàng hơn
Thế này mới là một nụ hôn, hai cánh môi ma sát, đầu lưỡi vươn ra liếm nhẹ lên môi đối phương
Snape giật mình, quay đầu qua một bên, chỉ là bị Harry ôm chặt không thể quay đầu. Trên gương mặt Harry nóng lên, tiểu thân thể nóng lên như nhũn ra, nhưng Snape biết hắn tuyệt đối không có uống rượu. Hắn phẫn nộ lại như bị đông lại, rốt cuộc bị đốt tới cao điểm, hóa thành khối băng đúng nghĩa.
'Đi xuống, Potter, sau đó từ hôm nay trở đi, không cần lại xuất hiện trước mặt ta,'
'Điểm ấy ta không làm được, ai bảo ngươi khiến ta thích ngươi?' Harry dán bên tai hắn nghiêm túc nói:' Ta thích ngươi, Severus Snape.'
Cảm giác người dưới thân chấn động, Harry đột nhiên mở to mắt, trong mắt không nửa phần men say, thậm chí không có nửa phân tình cảm, chỉ là một mạnh lạnh thấu xương
Harry rất nhanh ly khai văn phòng Snape, không để hắn kịp tuôn ra ác ngôn. Hắn chỉ cần nhất thời không thể cự tuyệt, chính mình liền có thể khiến hắn không thể nói lời cự tuyệt
Sẽ không cho ngươi cơ hội giải thoát chính mình, Severus, ngươi chỉ có thể thống khổ, lại thống khổ, lại vĩnh viễn không thể chết
Vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy Ginny Weasley hai mắt nhìn chằm chằm mình
Mà bên cạnh nàng không phải ai khác, là hồn khí --- giáo sư Gilderoy Lockhart.
Ánh mắt mang theo ác ý lướt qua, Lockart hưng phấn nói:' Nhìn xem là ai! Tiểu anh hùng của chúng ta Harry Potter! Ngươi vì sao không đi dự tiệc tối? Ác! Ta biết Harry nha ~~~'. Hắn lại lắc lư bộ tóc lóe sáng của mình:' Danh nhân nên chú ý bảo trì sự bí ẩn của mình, nhưng nhất định phải có lực tương tác, hiểu không? Lực tương tác, Harry, ngươi còn quá nhỏ, còn quá nhiều chuyện cần học tập, nhưng hiện tại không nên kiêu ngạo.'
'Hiển nhiên, ta còn có rất nhiều việc cần ngài chỉ giáo.' Harry cười tủm tỉm trả lời --- tỷ như da mặt dày như ngươi.
Không muốn nhìn Lockhart nhưng trong này chỉ có hai người, hắn đành phải nhìn Ginny:' Như thế nào một mình ở đây? Tiệc tối hôm nay không hợp khẩu vị của ngươi sao, Weasley tiểu thư?'
Ginny lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng thở dài:' Potter tiên sinh, không biết ta có thể mượn tay áo ngươi một chút?'
Harry nhướn mày:' Đây là vinh hạnh của ta, Weasley tiểu thư.'
Ginny thật cẩn thận dùng bốn ngón tay đặt lên tay áo hắn, sau đó bắt đầu không ngừng ấn:' Ô ô ô ô, Harry ngươi biết ta xui xẻo dường nào không? Ta chỉ là muốn quan tâm viện trưởng nhà mình mà thôi, cho nên ra ngoài đưa lễ vật Giáng Sinh nha. Ta gõ cửa cả buổi, Snape giáo sư xuất hiện làm ta vô cùng giật mình. Ta vừa nói một câu Giáng Sinh khoái hoạt, chưa nói xong hắn liền đem ta ném ra ngoài ô ...'
'Phải không? Kia thật không nên, xem ra tâm tình Giáo sư Snape hôm nay không tốt.' Thần sắc Harry một chút cũng không đổi.
'Cho nên –' Ginny thần sắc bi tráng lấy một chiếc hộp đưa ra:' Ta đem lễ vật hai tay dâng cho ngươi, thỉnh trăm ngàn lần đừng từ chối a!'
Harry nhìn nhìn lễ vật, lại nhìn nhìn Ginny, chỉ thấy nàng đối với hắn chớp mắt
Harry chậm rì tiếp nhận, trọng lượng chiếc hộp không nhẹ:' Đa tạ Weasley tiểu thư, ta sẽ đáp lễ lại sau.'
'Không cần, không cần.' Ginny liên tục vẫy tay
Lockhart lộ ra thần sắc thất vọng, lập tức cười nói:'ơ Xem ra có tiểu thư mĩ lệ sùng bái, thật sự là khiến người ta vui vẻ.'
'Cám ơn ngài, Lockhart giáo sư.' Harry muốn cáo từ:' Nếu ngài –'
'Đúng rồi, Ginevra thực chiếu cố giáo sư, nàng khôpng chỉ tặng ta cái nơ biết nói, còn vài lần mời ta làm bạn nàng, nhưng tiẻu thư khả ái như vậy, ta sao lại nhẫn tâm để nàng một mình đi đêm?' Lockhart vui vẻ vỗ vai Ginny.
'Không có gì không đành lòng, trăm ngàn lần không cần khách khí, ta tuyệt không khả ái a giáo sư!' Ginny ôm bả vai rụt cổ, còn kém không khóc thét. Không vì vào khu sách cấm mà lấy lòng Lockhart, ai biết mình sợ nhất là thứ trên tay hắn a!
Nàng mong chờ nhìn Harry, nói như thế nào thì cũng vừa thu lễ vật của mình, hẳn nên giúp nàng một chút?
Harry không nhìn ánh mắt mong chờ của nàng:' Giáo sư cứ tự nhiên, hiện tại đã rất muộn ---'
Hắn đột nhiên ngừng lại, bởi vì thấy được Ginny sợ hãi gì đó. Nàng không phải sợ Lockhart mà là thứ trong lòng hắn --- lộ ra một góc bìa đen, nhật ký thuộc về Tom Riddle.
'Trời tối quá rồi, giáo sư cũng muốn đi nghỉ ngơi, không bằng liền để Weasley tiểu thư đi với ta, như thế nào? Tóc ngài có chút rối loạn.' Ginny cảm động nhìn Harry, thật sự rất vĩ đại!
'Được rồi, ta đây đi chuẩn bị chương trình học sau lễ Giáng Sinh cho các ngươi.' Nghe nói tóc mình rối loạn, Lockhart chạy so với thỏ còn nhanh hơn
'Cám ơn ngươi, Harry.' Ginny thử thăm dò một câu
'Ngươi đương nhiên có thể gọi tên ta, Ginny.' Harry đột nhiên giữ chặt tay Ginny, lộ ra nụ cười tối ưu nhã mê ngươi:' Chúng ta nên đi? Không thôi giáo sư Lockhart nhìn thấy, nhất định sẽ không vui.'
'Cái kia ...'
'Đi' Harry cười, liền lôi nàng đi
Ginny há to miệng, Harry cùng Ginny Weasley phát sinh kịch tình là vào năm thứ năm ? Đây là tình huống gì?
Hogwart ban đêm như một ngọn hải đăng mỹ lệ. Bất quá hai người đều không để ý vẻ đẹp chung quanh, nữ sinh nghiên cứu tâm tình nam sinh, nam sinh thì suy tư nên nói như thế nào với nữ sinh
Kết quả Harry quay đầu vừa định mở miệng liền nhìn thấy Ginny lấy một tư thế lẫm liệt sẵn sàng xả thân vì nghĩa nhìn hắn, khiến hắn khỏi giật mình.
Hắn lập tức thanh tỉnh lại, chính mình vừa lộ ra sát ý khiến vị cô nương này phát hiện? Vẫn là nói ... nàng không chỉ biết lai lịch nhật kí Tom Riddle, còn biết lai lịch mình? Nghĩ đến đây toàn thân hắn lạnh cóng
Kỳ thật, Ginny thực sự oan uổng. Nàng chỉ nghĩ Harry tuyệt đối không thể thích nữ nhân, vậy mình đi nơi nào tìm vương đạo ...
Càng nghĩ càng kích động
'Ginny, Lockhart giáo sư có làm gì ngươi không?' Harry đột nhiên nói
'Không có, vì sao hỏi vậy?'
'Bởi vì ngươi rất sợ hắn, tuy rằng nói như vậy với giáo sư là bất kính, nhưng ta thật sự nghĩ không ra hắn có chỗ nào đáng lo ngại.'
'Ta cũng không nhìn ra.' Ginny than thở
'Chẳng lữ hắn lấy thân phận giáo sư cường ngạnh muốn xem nhật kí riêng tư của ngươi? Ta thấy trong tay hắn có một quyển.'
'Ngô khụ khụ khụ khụ!—' Ginny bị sặc nước miếng
Harry khẽ nhíu mày:' Thật? Vậy ngươi cũng không cần quá lo lắng, ta sẽ giúp ngươi nghĩ biện pháp lấy nó đưa cho ngươi.'
'Đừng đừng đừng đừng! Ngươi trăm ngàn lần đừng lấy cái kia! Này – ý ta là nó không phải của ta, đó là nhật kí của giáo sư, là ... là ta muốn nhìn lén bị y bắt gặp!'
'Nguyên lai là ngươi? Ngươi thật đúng là nghịch ngợm, lần sau không được như vậy.' Harry chọt chọt trán nàng, trực tiếp khiến Ginny khủng hoảng tột độ. Bất quá hắn hiện tại thật dễ thương ...
'Ginny, ta vừa phát hiện ngươi thực khả ái, không biết chúng ta có thể trao đổi nhiều một chút? Ta là nói sau này.' Harry hiện tại có thể xác định, Ginny không chỉ biết Tom Riddle là ai, thật chí biết quyển nhật kí là thứ gì. Nữ hài kỳ quái, xem như thu hoạch ngoài ý muốn?
'Hay là thôi đi? Harry ngươi là vương tử Slytherin, cùng ta thân cận quá sẽ bị ghi người ghi hận. Hơn nữa có thể đứng bên cạnh vương tử là vương a.'
Ginny lời nói tràn ngập ái muội cùng ám chỉ, còn có nụ cười quái dị, đều rõ ràng
'Ginny tiểu thư thân ái, ngươi có thể nói cho ta biết, vương mà ngươi nói là ai không?'
Ginny không trả lời, phi thường phi thường không muốn trả lời, Harry Potter lại gần quá, có thể nhìn thấy lông mi của hắn thật dài, đôi mắt như làn nước xanh trong, đôi môi ửng hồng, khuôn mặt trắng nõn .. chân ... chân rất dễ nhìn!
Ginny bụm mắt:' Vương ... vương chính là ...' không thể nói a không thể nói, nàng phải thủ thân như ngọc không thể bị sắc dụ!
'Ginny, ngươi không thể thỏa mãn lòng hiếu kì của ta sao?'
'Ta ...' Ginny yên lặng rơi lệ, bất quá vẫn giữ chặt miệng mình không nói:' Chính là thân vương cũng là vương, ma – vương cũng là vương.'
Thừa dịp Harry vì lời nói ma vương mà nhướn này, nàng xoay người thoát ra, chỉ để lại một tiếng tái kiến, lâp tức chạy trối chết.
Mỹ nhân quả nhiên chỉ có thể ngắm không thể ngoạn a ~~~
hinSz
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top