Chương 1

Edit: may ruko

Màn đêm nặng nề buông xuống, mặt biển phản chiếu những tia sáng bạc.

Một chiếc du thuyền sang trọng siêu lớn đang du ngoạn trên mặt biển, sảnh tiệc trong phòng thướt tha bóng dáng mỹ nhân, tiếng nói cười rôm rả. Đột nhiên cửa được đẩy ra, truyền đến tiếng nói cùng nhan sắc mê hoặc chỉ thuộc về giới thượng lưu.

Tang Giai Hân mặc một chiếc váy dài trắng tinh khiêt, tóc đen như vải sa tanh, bị một đám thiên kim tiểu thư vây quanh ở trung tâm.

"Bạn hiền, sinh nhật vui vẻ! Đêm nay nhờ hào quang của cậu, chúng tôi mới có thể được ngồi trên du thuyền này của Úc Thầm Xuyên, thật tuyệt vời!"

"Đúng vây, đây chính là du thuyền tư nhân được chế tạo chạy bằng hydro đầu tiên ở trong nước đó, nghe nói du thuyền này không sử dụng nguyên liệu bằng dầu, toàn bộ đều dựa vào điều khiển hydro lỏng, khí thải duy nhất chỉ có nước, siêu thân thiện với môi trường."

"Tôi nhớ rõ lúc ấy Úc Thầm Xuyên mua chiếc du thuyền này còn lên hotsearch, hình như là tiêu tốn ít nhiều tới trăm triệu?"

"680 triệu đôla".

"Đúng đúng đúng, 680 triệu đôla, chính là tương đương hơn 4 tỷ tính theo nhân dân tệ đấy! Bạn hiền, mối quan hệ của cậu và Úc Thầm Xuyên thật là tốt nha, du thuyền tư nhân xa hoa như vậy, anh ta không nói hai lời liền cho cậu mượn để tổ chức một bữa tiệc sinh nhật"

Tang Giai Hân bên môi hàm chứa ý cười nhàn nhạt: "Úc tiên sinh thật hào phóng, tôi phải đi qua cảm tạ anh ấy một chút."

"Cảm tạ như thế nào? Tôi thấy cô lấy thân báo đáp cũng được đó". Có người ồn ào.

Tang Giai Hân mặt đỏ: "Các người đừng trêu chọc lung tung!"

"Bạn hiền, tôi nghe nói Úc Thầm Xuyên đêm nay sẽ đến tiệc sinh nhật của cậu, có phải thật hay không?"

"Tôi đương nhiên hy vọng là anh ấy có thể tới rồi". Đáy mắt Tang Giai Hân không nhịn được mà tràn ngập vài phần chờ mong "Anh ấy hẳn là...sẽ đến đi"

Vừa dứt lời, cửa lớn phòng tiệc được người bồi bàn ở hai bên chậm rãi đẩy ra.

Lập tức ánh mắt Tang Giai Hân cũng theo mọi người mà nhìn qua, nhưng xuất hiện ở cuối tầm mắt lại không phải Úc Thầm Xuyên.

Tang Bối giẫm lên một giày đôi cao gót nhỏ, dưới ánh mắt tập trung của mọi người, dáng người đong đưa đi vào phòng tiệc.

Một bộ váy nhung dài màu đen tao nhã mà sang trọng, thiết kế chiết eo làm vòng eo nhỏ nhắn kia được phác họa rõ nét, dùng một tay có thể ôm hết.

Làn da cô trắng như tuyết, đôi môi đỏ mọng, đôi mắt hồ ly, mái tóc dài màu xám nâu của trà đen được uốn xoăn , so với kiểu tóc xoăn kiểu Pháp có độ xoăn lớn hơn một chút, toát lên vẻ phong tình.

Mái tóc bên cạnh gò má được vén ra sau, lộ ra một đôi khuyên được khảm kim cương trên vành tai trắng nuột. Theo bước chân của cô, kim cương nhỏ trên khuyên tai phản chiếu ra ánh sáng rực rỡ.

Ở Bắc Thành, Tang gia cũng là hào môn có danh tiếng, tuy rằng căn cơ gốc rễ không thâm sâu bằng Úc gia, nhưng cũng không thiếu người muốn bám lấy Tang gia. Tang Bối lại là đại tiểu thư chính hiệu của Tang gia, ở trong giới thượng lưu vẫn luôn được săn đón, đi tới đâu cũng có người nịnh nọt lấy lòng.

Ánh mắt của mấy người đàn ông ở đây đều dừng trên người Tang Bối, trong mắt ít nhiều đều toát ra vẻ kinh diễm. Mà các đại tiểu thư vốn đang tụ tập bên cạnh Tang Giai Hân nhao nhao phục hồi tinh thần, nhiệt tình vây quanh Tang Bối.

"Bối Bối, cô cuối cùng cũng tới. Mấy ngày nay cũng không gặp cô, nhớ cô muốn chết, ngày mai có muốn cùng đi xem triển lãm tranh hay không?"

"Bạn hiền, tháng sau chính là sinh nhật tuổi 22 của cậu, đã suy nghĩ muốn chúc mừng như thế nào hay chưa?"

"Bối bối, son môi này của cô là màu gì vậy? Cũng quá đẹp đi!"

......

Tang Giai Hân nhìn Tang Bối được một đám người vây quanh tung hô, đáy mắt chợt lóe lên chút u ám rồi biến mất. Cô ta điều chỉnh biểu tình của mình một chút, thông thả ung dung mà đi qua, giọng nói ôn nhu nói với Tang Bối: "Chị, chị đã đến rồi."

"Chị đêm nay thật là xinh đẹp" Cô ta bổ sung thêm một câu.

Tang Bối môi đỏ hơi cong, đôi mắt to mà quyến rũ nhìn về phía Tang Giai Hân, cười như không cười hỏi: "Có khi nào tôi không dễ nhìn?"

"Ai nha, chị hẳn là biết em không phải có ý tứ kia." Tang Giai Hân vẻ mặt vô tội, "Chị khí chất trời sinh, đương nhiên lúc nào cũng đẹp, chẳng qua đêm nay đặc biệt xinh đẹp."

Nói đến mấy chữ cuối cùng, Tang Giai Hân đã âm thầm cắn răng, rõ ràng đêm nay cô mới là nhân vật chính, Tang Bối lại ăn mặc trang điểm lộng lẫy như vậy, khác gì tới đoạt sự nổi bật của cô.

Tang Bối không chút để ý mà lơ đãng vén tóc lên, ý cười trong suốt "Vậy thì cảm ơn lời khen ngợi của cô."

Tang Giai Hân: "Không biết chị đã chuẩn bị quà sinh nhật gì cho em?"

"Qùa tặng?" Tang Bối dù bận nhưng vẫn ung dung mà nhìn cô ta "Cô muốn quà gì?"

Tang Giai Hân: "Tài năng của chị trong thiết kế đồ trang sức tất cả mọi người đều rõ như ban ngày, em cho rằng chị sẽ thiết kế một vòng cổ đặc biệt tặng em."

Thật ra cô ta nói lời này không hề sai.

Tang Bối tốt nghiệp Cao đẳng Nghệ thuật và Thiết kế Trung ương St. Martin tại Đại học Nghệ thuật London với chuyên ngành thiết kế trang sức.

Năm thứ hai đại học, Tang Bối đã giành được học bổng hạng nhất của Catier, tác phẩm tốt nghiệp còn đạt được giải thưởng lớn – Nhà thiết kế của năm của thánh Martin.

Tang Bối gật gật đầu: "Cô đoán đúng. Tôi đã thiết kế một sợi dây chuyền cho cô."

"Thật sao?" Vẻ mặt Tang Giai Hân biểu lộ vài phần kinh hỉ.

Tang Bối mở chiếc túi Hermes của mình, từ trong túi lấy ra một sợi dây chuyền.

Dây chuyền từ từ buông xuống trước mắt Tang Giai Hân.

Một sợi dây chuyền bạch kim, mặt dây chuyền là một bông hoa sen được khảm bằng kim cương trắng. Dưới ánh đèn sáng trưng của phòng tiệc, sợi dây chuyền càng thêm rực rỡ lấp lánh, thập phần bắt mắt.

Tang Bối nhìn Tang Giai Hân, bên môi mỉm cười: "Kiểu dây chuyền này là tôi thiết kế đặc biệt dành riêng cho cô, đặt tên là "bạch liên hoa". Tôi cảm thấy đặc biệt thích hợp với cô, cô xem có thích hay không?"

Không khí trong phòng có chút yên tĩnh.

Nhóm đại tiểu thư trao đổi với nhau bằng ánh mắt, không ai lên tiếng, nhưng có người nhịn không được mà lén lút cong lên khóe môi.

Nụ cười trên Tang Giai Hân có chút cứng đờ, nhưng rất nhanh đã che giấu đi, dường như không có việc gì mà tiếp nhận sợi dây chuyền từ trong tay của Tang Bối: "Cảm ơn chị, em rất thích món quà này."

Tang Bối hơi hơi nở nụ cười: "Thích là tốt, nhớ đeo nó."

Tang Giai Hân nhếch môi: "Được"

Lúc này, mơ hồ truyền đến một trận những tiếng gầm rú, xuyên qua cửa sổ ngắm cảnh của du thuyền, xuất hiện trước tầm mắt mọi người là một chiếc trực thăng.

"Ai tới vậy?"

"Còn có thể là ai, khẳng định là Úc Thầm Xuyên nha! Sân đỗ du thuyền này được trang bị chuyên biệt cho trực thăng của anh ta."

"Trời ạ, thực sự là anh ta tới? Đi thôi, chạy nhanh ra ngoài xem một chút!"

Tang Bối không muốn đi nhưng lại bị các đại tiểu thư khác hưng phấn kéo lên boong tàu.

Trực thăng rất nhanh đã bay lên khoảng không phía trên du thuyền, cánh quạt xoay tròn với tốc độ cao sinh ra luồng gió cực lớn, thổi đến rồi làm tung bay làn váy các đại tiểu thư, tóc người nào cũng rối bời. Nhưng không một ai oán giận, mắt ai nấy đều trông mong mà nhìn chằm chằm cửa khoang trực thăng.

Máy bay trực thăng vững vàng mà đáp xuống sân bay trên du thuyền.

Của cabin mở ra, người đàn ông với bóng dáng cao lớn đĩnh bạt xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Một bộ âu phục màu đen được cắt may phù hợp, phác họa rõ dáng người hoàn mĩ, vai rộng eo thon của người đàn ông. Anh trời sinh một đôi mắt phượng hẹp dài, đuôi mắt hướng lên tự nhiên, biểu tình lãnh đạm, có chút sắc bén lại bạc tình.

"Thật đẹp trai nha!"

Các đai tiểu thư ở đây kích động đến mức mắt tỏa ra sắc hồng của hoa đào, chỉ mỗi Tang Bối trong lòng có chút tức giận.

Người đàn ông chó này thực sự đến!

Năm đó, bữa tiệc sinh nhật lần thứ 17 tuổi của cô, anh đồng ý với cô là sẽ đến, kết quả lại cho cô leo cây, hại cô bị những người chị em plastic cười nhạo sau lưng rất lâu!

Đêm nay là sinh nhật của Tang Giai Hân, anh không chỉ cho Tang Giai Hân mượn du thuyền, mà còn đích thân đến chúc mừng sinh nhật Tang Giai Hân.

Người đàn ông chó!

Úc Thầm Xuyên xuống trực thăng, liếc mắt một cái đã thấy được hình bóng xinh đẹp đến động lòng người trong đám thiên kim danh viện kia.

Tầm mắt hai người cách khoảng không mà đụng phải, Tang Bối trừng mắt nhìn anh một cái.

Úc Thầm Xuyên hơi mím môi, bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt, đi tới trước mặt Tang Giai Hân: "Tang nhị tiểu thư, chúc mừng sinh nhật."

Giọng nói giá lạnh, lãnh đạm.

Trợ lý Đinh Hách tiến lên, đưa cho Tang Giai Hân một hộp quà màu đen, được quấn bằng một dải ruy băng đỏ sẫm.

.Tang Giai Hân vội vâng nhận lấy, vẻ mặt mừng rỡ mà nhìn Úc Thầm Xuyên, giọng nói nhỏ nhẹ như kim châm: "Cảm ơn anh, đêm nay anh có thể tới, tôi thật sự rất vui."

Tang Bối nhịn không được, ở trong lòng trợn trắng mắt, xoay người đi toilet một chuyến.

Lúc đi ra, mơ hồ nghe được phía bồn rửa tay bên ngoài truyền đến giọng nói của hai người phụ nữ, hình như đang bàn luận về Úc Thầm Xuyên, tay Tang Bối đặt trên nắm cửa không khỏi dừng lại.

"Úc Thầm Xuyên thật sự đẹp trai nha, tôi lớn như vậy nhưng chưa thấy qua người đàn ông nào đẹp trai hơn so với anh ta!"

"Đúng không đúng không, hơn nữa còn trẻ như vậy, về nước không đến nửa năm đã trực tiếp nắm quyền tập đoàn Úc thị, thật là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa."

Share this:

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top