Chương 6: Du Thuyền Dâm Loạn (5)

Chỉ bắn một lần, Hình Dạ cảm thấy vẫn chưa đủ.

Hình như anh đã nghiện người mới tên Kỷ Nịnh này, mới nghe cô lẩm bẩm câu "anh lợi hại quá" mà gậy thịt vừa bắn xong lại cương cứng nữa rồi.

Kỷ Nịnh còn chưa phục hồi đã bị Hình Dạ ôm nằm xuống, cắm thẳng vào hoa tâm từ phía bên hông. Mông nhỏ bị đâm không ngừng run lên, chỗ giao hợp của hai người vang lên tiếng nước nhóp nhép cực kỳ dâm mỹ.

Cô xấu hổ chết đi được, chịu không nổi kẹp chặt hai chân.

Sức chịu đựng của Hình Dạ xưa nay vẫn luôn rất tốt, thế mà anh lại bị cô kẹp đến nỗi đầu nóng lên, suýt chút nữa bắn ra. Anh khẽ vỗ nhẹ lên mông cô như đang trừng phạt: "Ngoan nào, đừng kẹp tôi."

Kỷ Nịnh không hiểu tại sao, nhưng cô vẫn nghe lời thả lỏng hai chân đang kẹp chặt ra.

Anh vỗ không đau chút nào, ngược lại còn khiến cô có chút tê dại, thậm chí là thoải mái.

Ngay sau đó, một chân Kỷ Nịnh bị Hình Dạ giơ lên, anh chậm rãi ma sát vân vê cô dưới tư thế xấu hổ giống như chó đi tiểu, không ngừng va chạm mạnh như đang đóng cọc.

Kỷ Nịnh bị tra tấn chết đi sống lại, cô đã lên đỉnh rất nhiều lần, ga trải giường trước mặt đều bị cô xé rách.

Mãi đến khi cô bắt đầu xin tha, Hình Dạ mới tập trung đâm vào khối thịt mềm kia, nhanh chóng ưỡn hông va chạm liên tục. Đến khi khoái cảm xộc lên tận não, đầu óc nóng lên, anh mới thỏa mãn rút ra.

Nhìn Kỷ Nịnh mệt đến độ nằm im không nhúc nhích, Hình Dạ cũng nằm xuống trong chốc lát.

Nhưng ga trải giường đã ướt một mảng, không thể nằm ngủ tiếp được.

Anh mặc quần lót vào rồi bấm chuông gọi phục vụ, để họ đưa khăn lông và đổi ga trải giường.

Kỷ Nịnh được anh ôm trong ngực, trên người khoác áo gió của anh, toàn thân cũng nhiễm mùi tuyết tùng lạnh lẽo.

Chờ nhân viên phục vụ rời đi, hai người lau khô rồi nằm lên giường, ôm nhau trong chăn hệt như một đôi tình nhân.

Sau khi làm xong, Kỷ Nịnh cảm thấy cô và Hình Dạ đã thân thiết hơn nhiều, mặc dù lúc anh cười vẫn toát ra vẻ lạnh lùng nhưng cô đã không còn cảm thấy sợ nữa.

Kỷ Nịnh gối đầu lên cánh tay săn chắc của Hình Dạ, khe khẽ hỏi anh: "Hình Dạ, em có thể hỏi anh đã trải qua bao nhiêu thế giới rồi không?"

"Năm, đây là thế giới thứ sáu." Hình Dạ trả lời cô, sau đó lại hỏi: "Sao em không hỏi tôi manh mối lấy được từ trò Ma Sói?"

Manh mối sao, đương nhiên Kỷ Nịnh cũng rất tò mò.

Nhưng đây là trò chơi sinh tồn liên quan tới vấn đề sinh tử, tuỳ tiện hỏi về manh mối mà người ta vất vả lắm mới lấy được, cô cũng không mặt dày như vậy.

"[Xuyên qua sương mù nhìn thấu chân tướng]", Hình Dạ biết cô nghĩ gì, anh không chờ cô trả lời mà trực tiếp nói cho cô biết: "Đây là gợi ý."

Dễ dàng nhận được manh mối gợi ý thần bí, Kỷ Nịnh hoàn toàn bất ngờ trước sự hào phóng của Hình Dạ.

Dáng vẻ này của cô như thể mới vừa chiếm được lợi ích rất lớn từ anh, Hình Dạ mỉm cười vì sự ngây thơ của cô: "Nếu đã lập đội thì em chính là đồng đội của tôi. Tôi sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ em."

Nhắc đến việc lập đội, Kỷ Nịnh bất giác nhớ lại trận xung đột xảy ra giữa Hình Dạ và Diệp Gia Minh chiều nay, cô tò mò hỏi: "Anh chọn em bởi vì bất hoà với số 9 sao?"

"Đúng, nhưng cũng không hoàn toàn đúng." Vẻ mặt Hình Dạ bỗng nhiên lạnh xuống: "Em là người mới, lại không có manh mối trong người, anh ta không có lý do gì mà chọn em, rất có thể sẽ lợi dụng và lừa gạt em. Tôi ngứa mắt anh ta là vì từng chứng kiến anh ta hại chết người mới."

Kỷ Nịnh nhanh chóng hiểu ra: "Số 2 và số 4 đều lấy được manh mối từ trò Ma Sói, số 9 không nhận được manh mối nhưng lại ưu tiên chọn em, mục đích của anh ta chắc chắn không hề đơn giản. May mà có anh, cảm ơn anh, Hình Dạ."

Hình Dạ nhìn ánh sáng lấp lánh trong mắt Kỷ Nịnh, cảm thấy thật may vì bản thân còn giữ lại một chút lương tâm, lo chuyện bao đồng chẳng liên quan đến mình.

Nếu gặp Kỷ Nịnh ở trong hiện thực, Hình Dạ nghĩ rằng anh cũng sẽ rung động với cô, nói không chừng cả hai còn có thể trở thành người yêu của nhau.

Nhưng ở trong trò chơi sinh tồn không xem con người là người thế này, nếu rời khỏi phó bản, có thể gặp lại nhau hay không còn chưa biết, hơn nữa cũng chẳng biết cả hai sẽ còn sống được bao lâu.

Cho dù thích, cũng phải chôn sâu tận dưới đáy lòng.

Trong mắt Hình Dạ xẹt qua một chút châm chọc lạnh lẽo.

Đảo mắt thấy Kỷ Nịnh đang cười ngọt ngào với mình, Hình Dạ cố nén cảm xúc trong lòng, sờ đầu cô nói: "Đợi em nghỉ ngơi xong, chúng ta hãy đi xuống lầu tìm kiếm thêm tin tức."

Kỷ Nịnh gật đầu, nghĩ đến lúc nãy cô vẫn luôn hưởng thụ ở thế bị động, bèn hỏi Hình Dạ: "Vậy còn anh? Anh khoẻ chứ? Anh còn mệt hơn em nữa mà."

"Tôi?" Hình Dạ bật cười, cơ bụng cũng bất giác phập phồng: "Tôi rất khoẻ, hay là em thử lại lần nữa xem?"

Toàn thân anh chàng ngầu lòi này đang toả ra hoocmon nam tính vô cùng quyến rũ, Kỷ Nịnh không khỏi nuốt nước miếng, hai chân kẹp chặt.

Tuy cô đúng là thích thật, nhưng vẫn từ chối anh: "Chính sự quan trọng hơn, đợi em khoẻ lại chúng ta lập tức xuống dưới."

Kỷ Nịnh vốn định nói sẽ xuống ngay lập tức, nhưng mới vừa cử động đã thấy hai chân mềm nhũn, vậy nên không có tiền đồ nằm thêm một lát.

Tuy Hình Dạ chưa được ăn no, nhưng anh vẫn chiều theo ý cô. Hơn nữa, khi nhìn dáng vẻ bị chơi không xuống được giường này của Kỷ Nịnh, trong lòng anh cực kỳ thoải mái.

Chờ Kỷ Ninh nghỉ ngơi đủ, hai người mặc quần áo tươm tất rồi rời khỏi phòng nhỏ.

Kỷ Ninh đã dần quen với vai gái gọi, cô dựa vào ngực Hình Dạ, một nửa bộ ngực dán lên người anh, tay còn thỉnh thoảng sờ lên cơ ngực của Hình Dạ.

Hình Dạ cũng ôm eo Kỷ Nịnh, bàn tay đặt trên hông cô.

Hai người trông như một đôi mèo mả gà đồng đã thông đồng ở bên nhau, hoàn toàn hoà nhập vào bữa party tình dục này.

Sau khi cơn gió lạnh thổi qua, Kỷ Nịnh nhớ đến chính sự, bèn ghé vào tai Hình Dạ hỏi: "Số 7 đã chết, vậy người chơi nam số 3 ghép đôi với cô ấy thì sao?"

Hình Dạ trả lời: "Cũng có thể diễn cùng NPC. Chẳng qua dưới tình huống có thể lựa chọn, người ta thường hay ghép người chơi với người chơi hơn."

"Vậy là tốt rồi." Kỷ Nịnh nghĩ ngợi một lúc rồi nhận xét: "Đúng vậy, em thấy những NPC ấy cứ kỳ quái và đáng sợ như thế nào ấy!"

Hai người đi xuống tầng một của du thuyền, bởi vì cảm thấy quần bơi dính nhớp không thoải mái, cho nên Kỷ Nịnh muốn đi thay bộ khác.

Cô buông Hình Dạ ra, giải thích với anh: "Em đi thay bộ khác, sẽ ra nhanh thôi."

Hình Dạ gật đầu: "Buổi tối lạnh lắm, khoác thêm áo vào."

Kỷ Nịnh nhìn anh một cái, xoay người chạy xuống khoang thuyền trên đôi giày cao gót.

Cô trở lại "điểm sinh ra", mở tủ quần áo trước mặt mình lúc ấy. Quả nhiên cô nhớ không lầm, ở đây vẫn còn một vài bộ đồ bơi khác.

Kỷ Nịnh chọn một bộ màu trắng có dây đeo chéo cổ, trên quần lót có một dải ren nhỏ, rất phù hợp với khí chất của cô.

Sau khi thay bikini, Kỷ Nịnh lại tìm một chiếc khoác voan trắng có thêu hoa văn hình bướm nổi choàng ở bên ngoài. Cô thấy những người đẹp khác đều không mặc áo khoác, giống như không hề biết lạnh là gì, cô sợ mình mặc quá kín sẽ bị OOC.

Hay thật, hiện tại cô đã khắc sâu chuyện "không được OOC" vào tận DNA luôn rồi.

Thay xong đồ mới, búi lại mái tóc rối tung vì lăn giường lúc nãy, Kỷ Nịnh vừa đi ra ngoài vừa nhớ lại những kiến thức mà mình học được từ chỗ Hình Dạ.

Không nghĩ đến vừa mới ra khỏi cửa phòng đã nghe thấy tiếng khóc thoang thoảng đâu đây.

Kỷ Nịnh lập tức cảnh giác.

Theo Kỷ Ninh thấy, đây không phải là thế giới thực, mà hệt như phim và trò chơi, có sự phát triển và cốt truyện riêng.

Vậy nên, phải chú trọng tất cả mọi thứ kể cả những chuyện nhỏ nhặt.

Cô đi về hướng phát ra tiếng khóc, sau khi đẩy cửa phòng ra thì thấy một cô gái xinh đẹp cũng mặc bikini ngồi xổm trước tủ quần áo khóc thút thít.

Không phải người chơi, là một NPC!

***********************************************
Nếu yêu thích truyện hãy vote 1 sao để Neko có động lực ra chương mới nhoaa

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top