006: Điều trị của bác sĩ 3 [Cao H]

Editor: Raining🍀🍀🍀
___________________

Anh hôn hoa môi đang nở hoa của cô cùng một lúc đâm ba ngón tay vào trong huyệt. Huyệt nhỏ hẹp bị anh buộc phải mở rộng ra.

"Trướng quá... Đừng mà.." Huyệt nhỏ bị ngón tay nới căng ra khiến Lâm Khả Ngải cảm thấy có chút đau.

Anh rên rỉ: "Ngoan, nhẫn nhịn chút,vẫn đang trị liệu..."

Tầng tầng lớp lớp thịt mềm đang hút hút cắn lấy tay anh, dòng nước mê hoặc dường như không cần tiền mua mà chảy thẳng ra ngoài. Anh khẽ cong ngón tay, móng tay đã được cắt tỉa sạch sẽ của anh cẩn thận mà sắc dục làm rung chuyển bức tường thịt, sợ không cận thận sẽ vô tình làm cô đau.

"A...a ..."

Cái gì mà trị liệu, người đàn ông này rõ ràng muốn chiếm tiện nghi của cô! Nhiều năm không gặp anh thật đúng là càng ngày càng hạ lưu, lưu manh.

Quanh quẩn như thế, Lâm Khả Ngải vẫn dùng sức nâng thắt lưng gần về phía anh, cho phép ngón tay anh di chuyển sâu hơn. Dưới sự trêu chọc nhẹ nhàng của anh, cô dần cảm thấy không còn đau nữa, chỉ là có chút sưng trướng lên. Càng nhiều hơn nữa là sự thoải mái, khoái cảm anh mang đến cho cô.

".Bác sĩ ...Ngón tay anh...Trướng ...Ừm ... " Lâm Khả Ngải ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt mơ màng không biết mình đang ở nơi nào.

Bác sĩ thưởng thức cơ thể tuyệt vời của cô, lắng nghe cô phóng đãng rên rỉ, những ngón tay có tiếp tấu ra vào huyệt nhỏ của cô: "Lẳng lơ... Lại dâm thêm chút nữa bệnh nhân của anh, anh rất thích em lẳng lơ như thế, dâm đến sắp chết rồi."

"Sâu hơn một chút...Rất thích...Chỗ đấy...Chỗ đấy không cần!! ... "

Bị chạm đến một điểm nào đó làm cho ái dịch tung tóe văng ra, một đợt sóng cao trào tới, khoái cảm giống như một làn sóng khổng lồ ào ạt cọ rửa khắp cơ thể cô.

Kỷ Lăng Giang híp híp mắt, tìm kiếm một điểm vừa nãy vô tình chạm phải. Anh nhanh chóng tìm được điểm nhô lên kia, nhẹ nhàng ấn vào điểm đó Lâm Khả Ngải ngay lập tức hét to.

Anh cười lớn: "Này, điểm G của em không phải có chút quá nông đi?" Điểm G của cô rất nông, côn thịt của hắn còn chưa có tiến vào mà đã có thể chạm đến điểm G, không phải là quá nông hay sao?

"Em đã bao giờ chạm vào nơi này khi tự an ủi chưa?" Anh xấu xa nhìn cô hỏi.

Lâm Khả Ngải ngại ngùng quay đầu đi.

"Bệnh nhân phải trả lời trung thực các câu hỏi của bác sĩ để điều trị có hiệu quả." Kỷ Lăng Giang cười nói.

Lâm Khả Ngải tức giận liếc mắt trừng anh một cái, cứng rắn nói: "Không có!"

Cô thực sự không chạm vào chỗ đó. Cô phần lớn đều cọ xát qua lớp quần lót. Khi cô không thể chịu đựng được nữa, cô mới cởi quần lót ra đút ngón tay vào, nhưng chưa bao giờ nghiêm túc khám phá nó.

Anh ha hả cười không ngừng, Lâm Khả Ngải đè chân đập nhẹ lên bờ vai của anh, làm nũng hỏi: " Vậy điều trị hiệu quả của bác sĩ Kỷ là gì?"

Kỷ Lăng Giang ngưng lại nụ cười, nghiêm túc lại hạ lưu nói: "Đương nhiên đó là căn bệnh dâm đãng của em, chỉ có cự vật lớn của bác sĩ mới có thể chữa khỏi căn bệnh này của em."

Làm gì có loại bệnh nào như vậy ...Lâm Khả Ngải cắn môi dưới, không thể chống đỡ được sự hạ lưu của anh, nhưng cũng là yêu đến chết bộ dáng lưu manh này.

Sau khi xác nhận đâm vào sẽ không làm tổn thương cô, lúc này kỷ Lăng Giang để côn thịt lớn đặt vào miệng hoa huyệt.

"Bệnh nhân bảo bối của anh, em muốn côn thịt lớn sao? Hửm? Nói đi."

Phần thân dưới của cô ướt sũng đến dấp dính. Nhưng với tình trạng này anh cũng không thể đi bất cứ đâu được, cự vật đã cứng đến phát đau, nếu không được vào huyệt nhỏ anh sẽ phát điên mất nhưng anh vẫn muốn dùng lời nói dâm dục trêu chọc cô.

Lâm Khả Ngải vuốt ve anh, vẻ mặt ngập ngừng nói: "Muốn côn thịt lớn nhét vào huyệt của Ngải Ngải...Huyệt nhỏ ngứa quá...Muốn bác sĩ đâm vào chữa trị bệnh cho em ..." Cô muốn anh, mặc kệ dù có vấn đề gì, chỉ là đơn thuần muốn anh.

"Tới đây, để bệnh nhân sốt ruột chờ lâu rồi." Bác sĩ nâng eo đâm thẳng vào huyệt nhỏ.

Cho dù vừa mới dùng ngón tay nới rộng ra nhưng huyệt nhỏ vẫn rất chặt, lớp thịt non mềm tầng tầng lớp lớp khóa chặt lấy đầu nấm. Anh hít một hơi thật sâu, làm cho tinh thần càng thêm hăng hái cuối cũng cũng đâm vào trong.

"Á..Đâm vào rồi...Thô quá... Bác sĩ ...Nhẹ một chút"

Miếng thịt dày nhồi toàn bộ vào trong huyệt nhỏ của cô, cô thụ động sang trái sang phải, thừa nhận anh nhanh chóng va chạm, gần như khiến cô không thể nhấc người lên được.

Kỷ Lăng Giang thoải mái đến thở dốc không ngừng: "Gặp được bệnh nhân cực phẩm, thoải mái quá a"

Hai mảnh mỡ đầy đặn béo ngậy đang dính chặt vào cự vật, hai túi trứng của anh đập vào huyệt động của cô, bên trong càng làm cho anh sướng muốn lên tiên.

"Á...Lưng em, lưng đau quá...."

Trong lúc vận động đong đưa, phần lưng cô cùng cọ xát với tấm ván giường cứng rắn và lớp khăn giường thô ráp làm phần lưng của cô nhói đau.

Bác sĩ cũng nghe thấy chiếc giường nhỏ không quá rắn chắc này kẽo kẹt rung động, vì thế duỗi tay ôm eo cô nâng lên, anh ngồi lên trên bàn làm việc, đặt cô ngồi lên trên đùi đối diện mặt với anh.

Anh vùi đầu vào cái cổ xinh đẹp của cô: "Em có cảm thấy không, côn thịt lớn đang nằm trong huyệt đạo của em, cưng à, có thoải mái không?"

Thịt mềm non tươi trong hang động của cô chen chúc tràn ngập khắp côn thịt của Kỷ Lăng Giang. Khoái cảm mãnh liệt làm hắn gần như muốn xuất tinh hoa, đành phải cố gắng dời sự chú ý đi một chút.

Thả chậm lại nhịp điệu ra vào, đôi môi mỏng trượt xuống, trượt đến cặp vú mềm mại non mềm, ngửi ngửi hương vị quyến rũ của ngực cô, có một mùi hương mờ nhạt thoang thoảng bay thẳng vào trái tim anh.

Lâm Khả Ngả lấy chân vòng quanh eo anh, đôi tay quàng quanh cổ anh. Cái đầu nhỏ thanh tú hướng về phía sau, chính vì vậy mà bộ ngực lớn càng gần anh hơn. Đầu nhỏ của cô cuốn theo mái tóc dài biếng nhác lay chuyển ở bên hông.

"Thật thoải mái... Bác sĩ dùng sức...Thao Ngải Ngải"

Cô cảm thấy mình giống như thực sự mắc bệnh dâm dục, cô không thể chịu được chuyển động nhẹ nhàng của anh, nó quá chậm.

Huo huyệt ướt nhẹp được anh xoa nhẹ mềm nhũn ngược lại càng ngứa hơn. Cô chủ động nâng mông ấn xuống, rất nhanh nhấc lên ngồi xuống bao chùm lấy que thịt. Hút hút bụng dưới để thắt chặt lỗ hoa nhỏ hẹp, cô cần phải nuốt trọn cự vật không cho nó thoát ra ngoài.

".Thoải mái... Còn muốn gậy thịt lớn..."

Toàn bộ cơ thể Kỷ Lăng Giang bị cô làm đến sắp hỏng mất rồi: "Tiểu lẳng lơ, thích như vậy!! Dâm thật ...Tiểu dâm phụ, vừa nãy kẹp anh suýt bắn ra có biết không hả? Lẳng lơ, chặt muốn chết."

Những đường gân xanh như đang vỡ ra, mồ hôi dữ dội cố gắng kìm lại cơn hứng muốn được phun ra. Nâng eo của cô lên không cho phép cô di chuyển, hoãn lại một vài nhịp thở, chín nông một sâu thúc vào rút ra, lúc đâm sâu còn thoáng ma sát hoa tâm mẫn cảm.

Kỷ Lăng Giang liếm mút ngực bên trái cứng rắn sưng đỏ như anh đào, núm anh đào được bao phủ bởi lớp nước bọt trong suốt, rửa sạch sẽ sáng như một viên ngọc quý. Anh yêu thích nhất là nơi này mềm mại này, không chỉ xúc cảm tốt đến cực điểm mà ngay cả mùi hương cũng khiến anh bị mê hoặc, quyến luyến không thôi.

Người phụ nữ nhỏ bé không thuận theo vặn vẹo cơ thể: "Không biết đâu...Anh hư... Làm gì có bác sĩ nào như thế này ..Nhanh lên ...Động nhanh lên..."

Mặc dù lúc này rất muốn cự vật của anh đi vào, vách tường bên trong ngứa ngáy làm cô bực bội khó nhịn, nhưng vẫn bị trầm mê bởi sự trêu chọc khiêu khích cao siêu của anh, nắm chặt lấy móng vuốt sắc bén như mèo con lung tung để lại trên cổ anh những vệt cào đỏ.

"Ồ ô ...Chữa trị cho người ta...huhu... Càng trị càng ngứa hơn..Bác sĩ hư..."

Miệng anh vẫn ra sức lấy lòng cặp ngực lớn căng tròn đầy đặn trước ngực cô, tay phải sượt qua điểm nhạy cảm ở phía sườn eo cô, còn tay trái trượt đến chỗ giao hợp của hai người vỗ về vuốt ve trêu chọc hai mép thịt.

Bác sĩ cười khẽ: "Là do em quá dâm bảo bối à... Bệnh dâm đãng của em quá nghiêm trọng, cần phải tăng thêm mức độ trị liệu."

Bộ ngực cùng với huyệt quyến rũ của Lâm Khả Ngải bị anh kích thích vô cùng sung sướng, ôm chặt cổ anh đẩy đầu nhũ càng đâm sâu vào trong miệng anh, lớn tiếng ngâm kêu.: " ...Núm hoa bị hút lớn rồi... Cây gậy của bác sĩ quá to quá dài ..."

Bác sĩ lắng nghe tiếng la hét quyến rũ của cô, đôi mắt đỏ hoe vì phấn khích: "Bé con lẳng lơ, bảo bối ngoan, chặt quá, huyệt nhỏ thật sự phun nước ...Vừa ướt vừa trơn." Cái gì mà bác sĩ y đức, từ lúc nhìn thấy cô, anh đã muốn đè cô ra đâm chết cô.

Lâm Khả Ngải có một đôi mắt tán tỉnh mị hoặc, đầu lưỡi hồng liên tục xoa liếm đôi môi khô khốc của mình: "Nhanh nữa ... Nhanh hơn một chút...Thực sự muốn... "

Có lẽ cô thực sự có bệnh dâm dục, hơn nữa đó là loại bệnh nguy kịch. Cô muốn cao trào, muốn quan hệ tình dục mãnh liệt, muốn không ngừng bị đâm thủng, bị tinh dịch của anh bắn vào hoa tâm.

"Muốn... Vẫn còn muốn ...Bác sĩ ...đâm đầu nấm vào tử cung..."

"Ngay lập tức thao chết em, cái bệnh dâm đãng này!"

Đôi môi của bác sĩ rời khỏi núm hoa đã bị chơi cứng như đá cuội, chụp lấy cái miệng nhỏ hôn hôn quấn lấy cái lưỡi. Ném cô lên xuống trong không trung, nhanh chóng kéo cự vật ra mạnh mẽ đâm vào mật huyệt đắm chìm trong khoái cảm cực độ.

Lâm Khả Ngải phối hớp với động tác đưa đẩy của anh, vặn veo thắt lưng đã được nới lỏng chuyển động theo nhịp điệu ra vào của anh, chiếc lưỡi mềm mại quấn quýt quấn chặt lưỡi dày của anh.

"Aaaaaaa ..." Cặp ngực giống như bóng nước đung đưa tạo nên lớp sóng cuộn trào.

Kỷ Lăng Giang nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trước mặt, giữ cặp mông trắng tròn của cô đâm thanh thịt dài vào chỗ sâu nhất trong huyệt từ phía sau, đột nhiên chọc đến hoa tâm, từ trên xuống dưới chà đạp mọi thứ trên cơ thể cô

"A... Nhẹ, nhẹ thôi .." Nước bọt theo khóe môi đỏ mọng chảy dọc xuống hàm dưới nhỏ xinh.

Sau khi liếm hàm dưới của cô, hương vị cô đã tràn ngập trong miệng anh: "Vừa nãy còn nói dùng sức bây giờ lại nói nhẹ chút... Bệnh nhân của anh thật khó phục vụ, em nói đúng không! Tiểu lẳng lơ tiểu lẳng lơ! "

Ngay sau hai lần tiểu lẳng lơ, quy đầu cũng theo đó đâm thẳng vào tử cung, đến mức huyệt nhỏ trướng lớn, dâm dịch trong huyệt muốn phun ra xung quanh thân mình. Bác sĩ thấy cô đã đạt đến cao trào, sau đó đâm thẳng vào phần thịt mềm của bông hoa, tinh dịch dày đặc phun đầy trong huyệt.

Lâm Khả Ngải ngã vào người anh thở hổn hển, sau một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần, ngước khuôn mặt mềm mại hỏi bác sĩ: "Anh xem bệnh dâm dục của em đã chữa khỏi chưa? Em nên làm gì đây?

Kỷ Lăng Giang hôn hôn cô nói: "Ngày mai lại quay lại kiểm tra."

Đây là muốn cùng cô tiếp tục tái hợp tình duyên nha. Lâm Khả Ngải mỉm cười, ngoan ngoãn nói, "Được."

Có vẻ như căn bệnh dâm dục của cô phải điều trị thật lâu dài.
 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top