Chương 1301 trọng sinh đích nữ 8


Chương 1301 trọng sinh đích nữ 8
Editor : Hadiepthaovy

Lư Quân Ninh đi vào chủ viện, thăm Lư Minh Huyên, Lư Minh Huyên trực tiếp ở trong phòng nổi bão, “Ta không cần nàng tới xem ta, làm nàng lăn, nhanh lăn đi.”

Lư Minh Huyên nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt vô cùng, môi tái nhợt một chút nhan sắc đều không có, đêm qua lăn lộn như vậy, hiện tại với sinh nở oa oa đều giống nhau.

Vốn dĩ sắc mặt tái nhợt nhưng bởi vì kích động toát ra đỏ ửng, Lư Minh Huyên ôm bụng, cảm giác thân thể đau đến không chịu được, không dám  kích động nữa.

Lư Quân Ninh ở ngoài cửa nghe được Lư Minh Huyên nói, biểu tình bình đạm, cong cong khóe miệng, nhàn nhạt mà nói: “Nếu đại tỷ tỷ không muốn thấy ta, như vậy lần sau ta lại đến xem tỷ .”

Lư Quân Ninh xoay người liền đi rồi, không ăn một chút nghẹn khuất nào.

“Nương, nhất định là Lư Quân Ninh đứa tiện nhân kia hại con, nhất định là nàng.” Lư Minh Huyên khóc lóc nói với  Vân di nương.

Vân di nương mềm nhẹ mà vuốt đầu Lư Minh Huyên, “Nương sẽ không làm con không minh bạch như vậy đã bị người hại.”

“Tỷ tỷ, tỷ yên tâm, ta sẽ thay tỷ báo thù.” Lư Tĩnh Huy vỗ vỗ ngực mình.

Lư Tĩnh Huy chỉ có bảy tám tuổi, lớn lên khoẻ mạnh kháu khỉnh, hơn nữa phủ đệ có một cái nam hài tử như vậy liền rất được Lư Viễn Phàm sủng ái.

Vân di nương có thể hay không thành chính thê, nữ nhi có thể hay không gả cho một nam tử thân phận cao quý, đều dựa vào nhi tử Lư Tĩnh Huy.

Lư Tĩnh Huy là con trai độc nhất Lư phủ, nếu muốn kế thừa gia nghiệp, vì tiền đồ Lư Tĩnh Huy , khẳng định muốn cho Lư Tĩnh Huy trở thành con vợ cả.

Lư Tĩnh Huy ở trong phủ là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, nhìn chính tỷ tỷ mình bị người khi dễ, lập tức cầm cung liền lao đi.

Lư Tĩnh Huy chạy tới Lư Quân Ninh sân gần phòng , cầm cung, trực tiếp nhắm ngay Lư Quân Ninh mà bắn đi.

Nếu mà cục đá đó đánh vào trên người, khẳng định là muốn sưng lên, bị thương không nhẹ.

Lư Tĩnh Huy đắc ý dào dạt, chuẩn bị nhìn đến Nhị tỷ tỷ khóc lóc thảm thiết.

Cục đá cực nhanh bay đến gần Lư Quân Ninh, Lư Quân Ninh sắc mặt thanh lãnh.

Nha hoàn bên người Lư Quân Ninh lập tức che ở trước mặt nàng ta, nhắm mắt lại.

Chờ đến cục đá muốn đánh vào mặt nha hoàn, một cục đá bay qua,  trực tiếp đem viên đá đó đánh trật, cũng không có thương tổn đến Lư Quân Ninh nửa phần.

Lư Tĩnh Huy có chút ngây người, lập tức lại móc ra một viên viên đá hướng  Lư Quân Ninh bắn đi.

Lư Quân Ninh thần sắc một tệ, làm mặt mày nàng ta mang theo một cổ lệ khí, sắc bén vô cùng.

Viên đá vẫn là không đánh tới trên người Lư Quân Ninh .

Lư Quân Ninh thật sâu nhìn thoáng qua Lư Tĩnh Huy, “Làm nam tử của Lư gia, ngươi không biết thể thống như vậy,  một đứa con vợ lẽ, nhìn thấy đích nữ, nhìn thấy tỷ tỷ cũng không biết hành lễ.”

Vẫn luôn không làm gì được đối phương, Lư Tĩnh Huy tức giận đến muốn chết, trực tiếp phản bác nói: “Ngươi là thứ gì, cũng xứng cho bổn thiếu gia hành lễ, ngươi dám khi dễ tỷ tỷ của ta, ta làm ngươi ăn không hết gói đem đi.”

“Hiện tại ngươi quỳ gối trước mặt ta, học một tiếng cẩu kêu, ta liền buông tha ngươi.” Lư Tĩnh Huy tìm đài hạ cho mình, đánh vài lần đều không có đánh trúng, quá mất mặt.

Lư Quân Ninh thần tình lạnh lùng mà cong cong khóe miệng, “ Kiêu ngạo ương ngạnh như thế sao.”

Lư Quân Ninh hơi hơi híp mắt nhìn chằm chằm Lư Tĩnh Huy, nếu hài tử nàng ta không chết, sẽ chậm rãi lớn lên, nàng ta sẽ thật tốt dạy dỗ, cho hài tử thứ tốt nhất.

Nhưng lại bị Lư Minh Huyên hại chết.

Lư Tĩnh Huy bị ánh mắt đánh giá của Lư Quân Ninh nhìn đến có chút sợ hãi, nói hai câu tàn nhẫn rồi xoay người liền chạy.

Gã sai vặt đi theo phía sau Lư Tĩnh Huy, rất sợ hắn xảy ra chuyện gì.

Lư Quân Ninh nhìn bóng dáng Lư Tĩnh Huy, ăn mặc cẩm y hoa phục, cùng tiểu tiên đồng thực giống nhau.

Nhưng lại là một cái tâm tư ác độc, kiêu ngạo ương ngạnh, một hùng hài tử bị sủng hư.

“Tiểu thư người không sao chứ.” Nha hoàn thanh âm run rẩy hỏi.

“Không có việc gì, về sau loại chuyện này, không cần che ở trước mặt ta. ” Lư Quân Ninh nhìn nha hoàn, “Ta biết ngươi trung thành. ”

Lư Minh Huyên không sai biệt lắm dưỡng nửa tháng mới ra khỏi phòng, Ninh Thư nhìn đến chỗ ngồi Lư Minh Huyên, nàng ta sắc mặt có chút tái nhợt, cằm đều nhọn lên , như là bệnh nặng mới khỏi.

Lư Minh Huyên nhìn Lư Quân Ninh ánh mắt không hề thân thiết, chán ghét cùng cừu hận.

Lư Quân Ninh một bộ dạng thờ ơ.

Hai người lửa điện bùm bùm mà vang.

Ninh Thư đối với không khí quái dị của hai người này không chút nào quan tâm, hai người nếu đấu chết nhau, mí mắt Ninh Thư đều sẽ không chớp một chút.

Dù sao trong hai người kia, không giết chết một liền không ngừng nghỉ ,có nàng không có ta, có ta không có nàng.

Liễu tiên sinh không có đến Lư phủ,  bởi vì thời gian gần đây Liễu tiên sinh này bị tuôn ra chuyện cùng nam nhân pha trộn bát quái.

Liễu tiên sinh vẫn luôn không có thành thân, từ trong cung ra, liền thành tiên sinh giáo dục các tiểu thư gia đình giàu có.

Hiện tại đức hạnh không có, tự nhiên liền không thể trở thành tiên sinh giáo dục, gia đình giàu có hay thế gia quý tộc cũng sẽ không cho người như vậy dạy dỗ nữ nhi mình.

Vân di nương đau đầu vô cùng, nữ nhi mình nằm ở trên giường nghỉ ngơi, Liễu tiên sinh lại xảy ra vấn đề, Vân di nương trực tiếp sa thải Liễu tiên sinh, liền lương tháng đều không có cấp.

Chuyện này nghĩ cũng không cần nghĩ  liền biết là ai làm, nghe nói Liễu tiên sinh đến tiểu viện đi tìm nam nhân.

Dù sao Liễu tiên sinh là rơi vào ao phân, tẩy đều tẩy không sạch sẽ.

Có hay không tiên sinh đối Ninh Thư cũng không sao cả, không có tiên sinh, mỗi ngày buổi sáng còn có thể ở trên giường nhiều thêm một hồi.

Ninh Thư mỗi ngày ở tiểu viện mình tu luyện, tu luyện thêu hoa, mỗi ngày cuộc sống tự tại mà thoải mái.

Ngẫu nhiên cùng Lư Ngọc Tĩnh thảo luận một chút vấn đề thêu thùa học thuật.

So với Ninh Thư bình tĩnh, Lư Ngọc Tĩnh liền có vẻ thực thấp thỏm, gọi Ninh Thư nói: “Tam tỷ tỷ, lòng ta có chút hoảng.”

“Hoảng cái gì, dù sao trời sập xuống có nóc nhà cao, không sợ.” Ninh Thư xe chỉ luồn kim, cũng không ngẩng đầu lên mà nói.

“Dù sao ta chính là hoảng hốt.” Lư Ngọc Tĩnh nói.

Trong nhà không khí có chút kỳ quái, đây không phải bầu không khí gia đình hài hòa, mà mang theo một cổ áp suất thấp, làm người ta cảm giác trong lòng rầu rĩ.

Ninh Thư nói: “Chúng ta chỉ cần không làm cái chuyện gì khác người, rốt cuộc  cũng không có chuyện gì thôi .”

Mà sợ cái chuyện gì cũng chưa làm, đã bị cuồng phong gió bão quét tới rồi.

Bất quá thân ở trong lòng cuồng phong , mà cái gì cũng không có làm, thì cũng sẽ xui xẻo thôi.

Lư Ngọc Tĩnh thở dài một hơi, tiếp theo bắt đầu viết chữ.

Lưu di nương cho người tặng điểm tâm lại đây, cho Ninh Thư cùng Lư Ngọc Tĩnh ăn.

Lư Ngọc Tĩnh thực hâm mộ mà nói: “Tam tỷ tỷ, di nương tỷ đối với tỷ thật tốt.”

Mẫu thân Lư Ngọc Tĩnh khó sinh mà chết, đến lớn như vậy cũng không có hưởng thụ được cái gì tình thương của mẹ cùng tình thương của cha.

“Con chính là của sinh mệnh mẫu thân kéo dài, đương nhiên yêu con mình, muội phải thay muội di nương sống thật tốt.” Ninh Thư cầm điểm tâm đưa cho Lư Ngọc Tĩnh.

Lư Ngọc Tĩnh nhỏ giọng nói lời cảm tạ, cầm điểm tâm lên cái miệng nhỏ cái miệng nhỏ mà ăn.

Nguyên Hương đi vào tới,khuất thân hành lễ với Ninh Thư cùng Lư Ngọc Tĩnh ,gọi Ninh Thư nói: “Tiểu thư, Lục Chân tỷ tỷ bên người phu nhân lại đây.”

Lư Ngọc Tĩnh vội vàng đứng lên, “Vậy  muội muội đi trước.”

Ninh Thư gật đầu.

Lư Ngọc Tĩnh cầm đồ vật của mình ra phòng khỏi, ở trong sân gặp Lục Chân.

Lục Chân là đại nha hoàn bên người Vân di nương, tự nhiên là có tính tình riêng , nhìn thấy Lư Ngọc Tĩnh, tùy tiện hành một cái lễ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top