Chương 1737: Tình yêu cháy bỏng của quân nhân 14

Edit: LAHong

Chu Nghĩa không còn tâm trạng xem náo nhiệt nữa, dù sao quan hệ của hai người kia sẽ ảnh hưởng đến kiếp sống quân lữ sau này của anh ta.

Nếu như đội trưởng kết hôn sẽ tạo ra biến động lớn.

Chu Nghĩa lộ đôi mắt sâu kín nhìn về Tống Dật và Ngô Tiêm Nhu giường đối diện: "Lão Đại sau kết hôn sẽ không trở thành như vậy chứ?"

"Đừng nói chuyện này nữa, khi nào mọi người mới xuất viện?" Ninh Thư rời chủ đề.

"Tôi vì việc công nên mới bị thương, dù gì cũng phải tĩnh dưỡng một thời gian, hiện tại chắc không có nhiệm vụ gì lớn phải làm ." Chu Nghĩa mở miệng.

"Nhiệm vụ lớn chẳng đến lượt chúng ta, dù sao đội trưởng cũng đang bị thương, hơn nữa phía trên cũng thay đội trưởng giải quyết chuyện nhân sinh đại sự, sẽ càng không có khả năng giao thêm nhiệm vụ cho đội trưởng." Ninh Thư khoanh tay chống cằm, hiện tại cô phải gây chút trở ngại tới sự phát triển của hai người kia.

Mà có lẽ sẽ chẳng gây ra trở ngại gì , ngược lại gia tăng tình cảm hai phía, càng ngày càng nồng nàn hạnh phúc.

Con người luôn có tâm lý phản nghịch, nếu ngoại cảnh đều là sóng gió khó khăn thì hai người sẽ cùng đoàn kết lại, cùng nhau chống chọi bão tố.

Bạn càng phản đối, người ta càng làm.

Lúc nhất trí cùng nhau giải quyết khó khăn, sẽ không còn soi mói khuyết điểm trên người đối phương, sẽ bao dung thấu cảm cho khuyết điểm của nhau.

Nếu như ngoại cảnh không lên tiếng phản đối, thuận buồm xuôi gió không gây chút trở ngại, hai người sẽ từ từ phát hiện ra khuyết điểm khó có thể chấp nhận được của đối phương, sẽ nghiêm túc cân nhắc xem có thích hợp bước tiếp cùng nhau không.

Dùng ngôn ngữ người xưa gọi là không có ngoại địch, bên trong đấu đá nội bộ.

Ninh Thư cũng chẳng đề cập Ngô Tiêm Nhu chỗ nào không tốt, miễn tạo tâm lý phản nghịch cho Tống Dật.

Chu Nghĩa mấp máy hỏi Ninh Thư: "Hay chúng ta làm chút chuyện gì đó?"

Ninh Thư lắc đầu: "Làm gì là làm gì? Cái gì cũng không làm. Đội trưởng là cấp trên của chúng ta, nào có thuộc hạ nhúng tay vào chuyện của cấp trên. Đừng làm ra chuyện ngu ngốc nào để bị xử phạt. Anh đừng quên thân phận của bố Ngô Tiêm Nhu là gì."

Đứng trước chân ái, mọi cản trở đều là hổ giấy, đều sẽ bị chân ái tiêu diệt. Đừng rỗi hơi lên làm bia đỡ đạn.

Ninh Thư ăn quít, nói khô hết cả họng rồi .

Đợi đến lúc bọn họ ở bên nhau rồi tính tiếp.

Ngô Tiêm Nhu cầm theo hộp giữ nhiệt và túi xách đem đi, trước khi rời đi còn nhìn thoáng qua Ninh Thư.

Ánh mắt kia có chút phức tạp, Ngô Tiêm Nhu coi lời đồn đại kia là thật, cho rằng có ẩn tình gì đó giữa cô và Tống Dật, ngầm coi cô là tình địch.

Ngô Tiêm Nhu rất chi là bá đạo, trong tiềm thức đã coi Tống Dật thuộc sở hữu của cô ta.

Cảm thấy bản thân sẽ chắc chắn kết hôn cùng Tống Dật. Nhưng có chút khác bọt là tại thời điểm này lúc trước, Tống Dật không có gút mắc nào với người phụ nữ khác.

Ninh Thư và Ngô Tiêm Nhu hai bên đối diện nhìn nhau. Ninh Thư cười nhạt, Ngô Tiêm Nhu nhếch miệng khinh thường Ninh Thư.

Ngô Tiêm Nhu vừa đi, Ninh Thư liền qua ngồi bên cạnh giường Tống Dật, đánh giá khuôn mặt Tống Dật, ánh mắt chăm chú như tia laze.

Tống Dật sờ sờ má, "Trên mặt tôi có gì à, sao cô nhìn chằm chằm tôi như thế?"

Ninh Thư ừ một tiếng: "Tôi ngửi thấy một mùi hôi chua phảng phất đâu đây."

"Mùi hôi chua?" Mặt Tống Dật có chút ngây ngốc, giơ tay ngửi ngửi thân thể của mình, "Không có mùi gì mà?"

Ninh Thư: "Ý của tôi là mùi yêu đương thắm thiết của đội trưởng, mặt mũi tràn đầy sắc xuân."

(Chú thích của Editor: Theo mình hiểu mùi yêu đương sẽ làm mấy cẩu độc thân cảm thấy chua lòm ghen tị)

Sắc mặt Tống Dật chìm xuống, "Đừng nói mò."

"Xem ra anh rất hứng thú. Kỳ thật đội trưởng à, anh có thể thử làm bạn với Ngô tiểu thư trước, dễ thấy Ngô tiểu thư là người rất chú trọng cảm nhận."

"Nếu như anh giao tiếp kém với Ngô chính ủy, Ngô tiểu thư cũng giao tiếp kém, nói rằng hai người muốn yêu đương trước kết hôn sau, khẳng định Ngô tiểu thư sẽ chấp nhận." Ninh Thư như quân sư quạt mo mách nước đi.

Chu Nghĩa vẻ mặt vô cùng khó hiểu nhìn Ninh Thư, chỉ cách cho hai người kia yêu nhau sao?

Cô mong đợi nhất việc hai người không thể thành đôi mà?

Hiện tại đang làm cái đóe njdaksy...

Tống Dật sờ sờ trán: "Đó là một biện pháp tốt."

"Kết hôn trước sau đó mới yêu nhau, dựa theo thông thường thì Ngô tiểu thư sẽ có nhiều mâu thuẫn khi kết hôn, bởi vì tốc độ quá nhanh, một chút cảm giác yêu đương còn chả được hưởng thụ."

Tống Dật có chút áy náy nhìn Ninh Thư: "Phải cảm ơn cô đã nghĩ cách cho tôi, có một số việc chỉ có phụ nữ hiểu."

Ninh Thư chỉ nhàn nhạn đáp: "Không phải việc gì to tát , tôi chỉ mong anh hạnh phúc."

Tống Dật thật lòng chúc phúc: "Cô cũng sẽ tìm được hạnh phúc."

Ừm, lời này không khác gì dứt khoát cự tuyệt, Ninh Thư mặt không đổi sắc, gật đầu: "Tôi biết rồi."

Bầu không khí có chút cứng ngắc, Ninh Thư mỉm cười, "Nếu có gì cần tư vấn, hay có gì cần tâm sự trải lòng đều có thể tìm tôi."

Tống Dật cười cười: "Đến lúc đó phải nhờ cô."

Tống Dật động tâm với Ngô Tiêm Nhu.

"Yêu đương không phải chuyện đơn giản, anh cần nhớ kĩ những mốc thời gian đặc biệt. Chẳng hạn như ngày kỉ niệm yêu nhau, 1 năm 12 tháng, ngày 14 mỗi tháng đều là lễ tình nhân, vì vậy anh nên chuẩn bị những niềm vui, bất ngờ, quà tặng đặc biệt dành cho cô âý."

Ninh Thư đút một miếng quýt vào miệng làm ngọt giọng.

Tống Dật: ...

"Yêu đương thật sự phiền toái như vậy sao?" Biểu tình của Tống Dật có chút quái dị.

"Đây không phải phiền toái mà là niềm vui, đàn ông chinh phục phụ nữ là chuyện đương nhiên, đến cả giới động vật còn quyết đấu tranh giành giống cái, tất cả đều có chung quy tắc."

Chu Nghĩa: ...

"Ví dụ của cô quá là thô thiển." Chu Nghĩa nhăn mặt, không nhịn được mở mồm.

"Tính chất giống nhau là được." Ninh Thư nhún vai.

Thăm bệnh xong, Ninh Thư giúp Lão Nhị chuyển phòng bệnh, Ninh Thư hỏi Chu Nghĩa có muốn chuyển đi cùng không, cứ nhất định phải làm cái bóng đèn 1000W là sao?

Chu Nghĩa lập tức xua tay, anh ta muốn ở lại căn phòng này. Dưỡng bệnh quá nhàm chán, có trò hay mà không xem thì đúng là đồ ngu.

Ninh Thư cũng mặc kệ anh ta , không có việc gì thì ít lượn lờ chỗ người khác yêu nhau, vớ vẩn lại dẫm phải mìn.

Ninh Thư rời khỏi bệnh viện quân y, trở về tiếp tục rèn luyện kỹ năng.

Người ta đã khăng khăng đi trên con đường định sẵn, muốn phá cũng không phá được.

Mặc dù Ninh Thư không tới bệnh viện, nhưng mỗi ngày thằng cha Chu Nghĩa thích xem náo nhiệt bát quái đều gọi điện cho cô buôn chuyện.

Cập nhật tình huống của Tống Dật và Ngô Tiêm Nhu, nói là hai người kia đã xác định quan hệ yêu đương.

Gà bay chó sủa, ngọt ngào thắm thiết,... đủ loại vấn đề.

Ninh Thư chỉ nghe không, chẳng đưa ra bất kỳ đánh giá phán xét nào.

"Nhưng mà Ngô chính ủy luôn thúc giục hai người kết hôn." Chu Nghĩa mồm miệng không ngừng: "Chính ủy Ngô đối với đội trưởng vô cùng hài lòng, hận không thể làm hai người kết hôn ngay lập tức."

"Vội vội vàng vàng. Nghe nói mẹ Ngô Tiêm Nhu mất sớm, Ngô chính ủy lại công tác bề bộn nhiều việc cho nên mới hình thành tính cách của Ngô tiểu thư bây giờ. Ngô Chính ủy cũng biết được điều này nên mới sốt ruột muốn gả con gái cho đội trưởng."

Ninh Thư cũng đã suy đoán được chuyện này. Người ta luôn nói con gái là tình nhân kiếp trước của bố, nỡ lòng nào muốn gả con gái rượu đi.

Ngô Tiêm Nhu muốn tìm một người đàn ông bao dung cô ta là điều không dễ dàng.

Tống Dật là người đàn ông vô cùng tốt.

Ninh Thư cúp điện thoại, ngồi xếp bằng trên giường tu luyện, dùng Linh khí chữa trị bệnh trên cơ thể.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top