Chương 13
Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Mấy ngày trước, Hạ Mặc đã hỏi Tạ Bình Qua là có muốn sửa lại vũ đạo của cậu không, Tạ Bình Qua nhớ kỹ vũ đạo mới mà hắn chỉ cho cậu, cũng đã thử tập luyện, nhưng cậu vẫn chưa quyết định được là có biểu diễn trên sân khấu hay không.
Mãi đến ngày hôm qua, Tạ Minh Duệ nói muốn đến xem cậu biểu diễn, cậu mới hạ quyết tâm.
Mà khi cậu quyết tâm thì những đồng đội vốn đang tràn ngập niềm tin vào màn biểu diễn của mình sẽ gặp nạn.
Bọn họ nhìn Tạ Bình Qua biểu diễn vũ đạo một cách hoàn chỉnh chỉ trong một lần, rớt sâu vào trạng thái "tôi là ai, tôi ở đâu, tôi đang làm gì".
Đã nói sẽ làm tốt vai trò người mới mà! Đây là bản lĩnh mà người mới có được hả?
Hơn nữa không biết vì sao, Tạ Bình Qua như bị cái gì đó đả thông hai mạch Nhâm Đốc, trước đó cậu thường dựa theo lời bài hát, dựa theo giai điệu mà không cần lời cũng thuộc lòng động tác, sao đột nhiên, hay thậm chí là cậu biết chủ động nhảy thế nào ở đoạn nào vậy?
Hạ Mặc cũng muốn biết, thế là hắn hỏi Tạ Bình Qua, cậu suy nghĩ một hồi rồi đáp: "Tự nhiên phát hiện tiết tấu và tiếng gió giống nhau."
Nghe Tạ Bình Qua nói xong, sáu người đồng loạt trưng ra vẻ mặt sững sờ.
Tiết tấu? Tiếng gió? Gì cơ?
Nếu sáu người mà nhìn thấy màn live stream hôm qua, chỉ sợ sẽ tay bắt mặt mừng với khán giả, đột nhiên sinh ra cảm giác đồng bệnh tương liên.
Đáng tiếc, giữa bọn họ không có ai là khán giả, cũng không ai tham gia, vì vậy bọn họ chỉ có thể chấm hỏi đầy đầu.
Tạ Bình Qua không biết nên giải thích chuyện này như thế nào.
Chuyện này thật ra là do Tạ Minh Duệ thông não cho cậu, sau khi xác định cậu muốn tiếp tục ở lại, Tạ Minh Duệ đã thảo luận điểm chung giữa vũ và võ.
Cho dù khi còn là một cái thai, hay là đã sống ở thế giới này 27 năm, nhưng Tạ Minh Duệ vẫn là người duy nhất có thể giúp Tạ Bình Qua liên kết hai thế giới lại với nhau, phiên dịch những thứ khác nhau của hai thế giới.
Mà 10 ngày qua, những buổi tập luyện của Tạ Bình Qua cũng không phải vô ích, câu liên tục tập luyện, liên tục quan sát những người khác nhảy, cậu mơ hồ hiểu được ngôn ngữ cơ thể của khiêu vũ là gì, hơn nữa còn có Tạ Minh Duệ giải thích, cậu có một bước nhảy lớn cũng là chuyện rất bình thường... Mới là lạ!
Chuyện này chỉ có mỗi Tạ Bình Qua thấy bình thường, ngay cả Hạ Mặc ban đầu cho rằng Tạ Bình Qua có năng lực hoàn thành động tác khó nên mới sửa lại vũ đạo cho cậu cũng không thể tưởng tượng nổi, càng miễn bàn đến những người khác.
Bọn họ nhìn Tạ Bình Qua, Tạ Bình Qua cũng nhìn bọn họ, cuối cùng Tạ Bình Qua - người mà bọn họ không hiểu muốn làm gì - nói muốn bàn chuyện với bọn họ.
"Vũ đạo của Hạ Mặc không cần thay đổi vị trí mới, nếu mọi người đồng ý với suy nghĩ của tôi thì có thể làm theo."
Tạ Bình Qua vừa dứt lời, năm ánh mắt u oán lập tức nhìn sang Hạ Mặc.
Mặc dù hắn và Tạ Bình Qua đã thống nhất với nhau, nhưng khi nhận được ánh mắt "hóa ra cậu là tên đầu sỏ" thì vẻ mặt Hạ Mặc vẫn cứng đơ, một lúc lâu sau mới dám lên tiếng: "Tôi đi xem các đội khác luyện tập, bọn họ thay đổi ca từ, cải biên vũ đạo, chỉ có đội của chúng ta là bình thường nhất."
Giọng nói không lớn, năm ánh mắt kia càng u oán hơn.
Nhưng bọn họ có bạn cùng phòng thuộc tiểu đội khác, biết Hạ Mặc nói thật nên chỉ gật đầu.
Tạ Bình Qua thấy bọn họ đồng ý, nói tiếp: "Ngoài ra, Hạ Mặc có vài ý tưởng về động tác vũ đạo của mỗi người, có thể sẽ khá khó luyện, mọi người có quyết định gì không?"
Lời này vừa nói ra, năm người đều hơi sửng sốt.
Nhớ đến trình độ vũ đạo của Tạ Bình Qua, lại nghĩ đến mục đích tham gia chương trình này của mình, bọn họ choáng ngợp, nói: "Để nhìn thử xem, nếu đẹp thì chúng tôi sẽ thử."
.
Trong khi bọn họ đang cố gắng tập luyện, một tin tức lặng lẽ lan truyền trong vòng tài chính -- Lan Phong và Thịnh Thế hợp tác, có khả năng sâu sắc hơn mọi người nghĩ, bởi vì Tạ Minh Duệ đã xuất hiện ở địa bàn của Thịnh Thế.
Ban đầu, tin tức này chỉ được tài khoản giải trí tung ra như một câu chuyện phiếm, lúc bị phanh phui, tài khoản này còn nói đùa "Không biết tổng giám đốc Tạ xuất hiện ở hiện trường ghi hình của chương trình có phải là đang theo đuổi idol hay không".
Bình luận có mấy người cười ha ha ha theo, không ai tin là thật, nhưng giới tài chính lại bắt đầu nghiên cứu nó.
Không, cũng không đúng, ngoại trừ giới tài chính, còn có một nhóm tên là "Hôm nay tổng giám đốc Tạ còn độc thân không" cũng đang thảo luận hành trình kỳ quái của Tạ Minh Duệ.
【 Theo lý thuyết, nên là người Thịnh Thế đến địa bàn Lan Phong để gặp tổng giám đốc Tạ mới đúng chứ nhỉ? Sao lại là tổng giám đốc Tạ đến Thịnh Thế? Chẳng lẽ tổng giám đốc Tạ định sẵn tiện nghỉ ngơi mấy ngày? 】
【 Nghĩ tích cực lên, nói không chừng nhóm của chúng ta sắp đến ngày giải tán rồi cũng nên? Ví dụ như tổng giám đốc Tạ thích thí sinh nào đó. 】
【 Cậu đang nói Vệ Liên Đào? 】
【 Cậu đang nói Vệ Liên Đào? 】
【 Cậu đang nói Vệ Liên Đào? 】
......
Nhìn khung chat đều nhất trí là "Vệ Liên Đào", một cô gái trẻ có nickname "Tiểu Điếm Viên" yên lặng thở dài.
Kỳ thật cô muốn nói là Tạ Bình Qua, vừa trong sáng vừa xinh đẹp, hơn nữa còn không phải là dạng xinh đẹp sau khi trang điểm, trước khi trang điểm đã rất đẹp rồi, đáng tiếc người ta chỉ là một tiểu trong suốt, tối hôm qua còn lên một cái hot search không hay ho gì mấy...
Cô không tin người ta sẽ tập luyện không nghiêm túc đâu! Không ai biết thời gian mỗi người đến phòng tập luyện, không ai biết nội dung luyện tập của mỗi người, dựa vào cái gì quần áo của cậu không ướt thì lại bị mắng là lười luyện tập?
Hơn nữa đâu phải chỉ mỗi cậu là quần áo sạch sẽ, những đội khác cũng vậy mà!
Chỉ là một mình cô đơn thương độc mã sẽ không làm sáng tỏ được... Tất nhiên cô cũng sẽ không làm sáng tỏ, hai ngày sau chính là ngày công diễn đầu tiên của bọn họ, cô tin tưởng Tạ Bình Qua sẽ tự minh oan cho mình.
【@ Tiểu Điếm Viên, sao hôm nay không nói gì hết vậy? Bình thường chẳng phải cậu thích thảo luận đề tài này nhất sao? 】
Thấy trong nhóm có người tag mình, Hứa Tuyết thở dài, cuối cùng cũng trồi lên.
【 Bởi vì chúng ta không cùng hướng, tớ thích Tạ Bình Qua. 】
【 Ồ ồ ồ, là anh trai thần tiên phải không? Trông rất đẹp, nhưng mà cứ cảm thấy hơi yếu đuối mong manh, không hợp với phong cách của tổng giám đốc Tạ. 】
【 Hơn nữa cũng không quá nhuyễn manh... Một là tổng giám đốc Tạ tìm một người mạnh mẽ, hoặc là tìm một người lợi hại hoặc là tìm một người đủ nhuyễn manh, cảm thấy Tạ Bình Qua không được cả hai. 】
【 Hậu trường đường đua bình hoa đúng không? Đánh giá từ buổi live stream ngày hôm qua, cậu ta chưa đủ cố gắng... 】
......
Hứa Tuyết nghĩ thầm hậu trường của cậu ấy từ đâu ra, cậu ấy chính là người mới mặc quần áo rẻ tiền bị Diệu Vân Entertainment đào vào công ty giải trí ngay trước mặt cô đây nè.
Nhưng đây là chuyện riêng của người ta, cô không thể nói quá nhiều trong nhóm được, chỉ có thể mắt nhắm mắt mở.
【 Dù sao bây giờ chỉ mới sân khấu đầu tiên, chúng ta có thể chờ xem, đừng đưa ra phán đoán vội vàng quá... 】
Khác với bầu không khí thân thiết hòa thuận trong nhóm này, một vài "nền tảng cộng đồng" đã đánh giá Tạ Bình Qua chìm xuống đáy cốc.
Bọn họ nhắm ngay chuyện "Tạ Bình Qua không cố gắng" và "Tạ Bình Qua ỷ thế hiếp người" để làm to chuyện, rất nhanh đã "đắp nặn" thành một Tạ Bình Qua "có bối cảnh có hậu trường không biết cố gắng nhưng muốn cướp thành quả lao động của người khác".
Lúc Tưởng Chúc biết được chuyện này thì chuyện đã to ra rồi, hắn thầm mắng Diệu Vân Entertainment đúng là đồ vô dụng.
Nhưng mắng thì mắng, vẫn phải báo lại chuyện này với Tạ Minh Duệ.
Bất ngờ là Tạ Minh Duệ rất bình tĩnh, thậm chí còn được xem là tâm trạng không tệ.
Anh đang xem văn kiện, nghe Tưởng Chúc báo thì chỉ nói một câu "đã biết".
Tưởng Chúc không thể hiểu nổi, hắn choáng váng đi ra ngoài, nghĩ thầm tâm tư của Tạ Minh Duệ đúng là khó nắm bắt, kết quả còn chưa đợi hắn ra khỏi cửa, Tạ Minh Duệ như nhớ ra gì đó, nói: "Đúng rồi, đầu tiên phải điều tra công ty của bọn họ, trước đây cậu có nói mấy tình huống kiểu này là do có công ty giải trí bịa đặt đúng không?"
Nghe giọng điệu thản nhiên nhưng lạnh lùng của Tạ Minh Duệ, Tưởng Chúc thở phào nhẹ nhõm.
Hắn trả lời "đúng vậy" và thầm thắp nến cho những công ty giải trí đó.
Tạ Minh Duệ chỉ muốn một môi trường công bằng hơn thôi, sao bọn họ lại tự tìm đường chết vậy?
.
Khi Hạ Mặc thức dậy, hắn thấy Tạ Bình Qua đứng trước cửa sổ.
Hắn nhìn giờ, lại nhìn phần lưng - vị trí tim của Tạ Bình Qua, thầm nghĩ, tim người trẻ tuổi tốt thật, mỗi ngày chỉ ngủ có hơn năm tiếng thôi sao?
"Buổi sáng nhóm chúng ta phân công diễn tập thế nào?" Nghe thấy tiếng động sau lưng, Tạ Bình Qua yên lặng thu hồi ánh mắt đang nhìn chằm chằm vị trí không thể nào thấy được của căn biệt thự, quay đầu lại hỏi.
Hạ Mặc gật đầu: "Đúng vậy, vì vậy tôi muốn tập lại một lần nữa vào buổi sáng."
Tạ Bình Qua đáp lại, cậu đợi Hạ Mặc tắm rửa sạch sẽ, sau đó cùng đi ăn sáng, rồi cùng đến phòng tập.
Năm người còn lại, mấy ngày nay đều đến sớm hơn bọn họ, Tạ Bình Qua yên lặng mở cửa nhìn bọn họ chăm chỉ luyện tập, bất giác nở nụ cười.
Hạ Mặc đi phía sau cậu, động tác của hắn lớn hơn cậu, vì vậy mọi người đều nghe thấy âm thanh và quay đầu lại, bọn họ thấy Tạ Bình Qua đang đứng đó mỉm cười nhìn bọn họ.
Mấy ngày nay, bọn họ ngủ ít hơn hai người, có chút hoa mắt, thấy Tạ Bình Qua cười khẽ, bọn họ sửng sốt vài giây.
Tạ Bình Qua không nhận ra cảm xúc của bọn họ.
Thấy bọn họ dừng lại, cậu tự động đứng vào chỗ của mình, Hạ Mặc cũng tự giác bật lại phần nhạc đệm.
Thấy Tạ Bình Qua bắt đầu động tác, một số người cuối cùng cũng trở lại từ trạng thái thơ thẩn, sau đó trong lòng tự phỉ nhổ bản thân.
Bọn họ đang nghĩ anh trai thần tiên cái quái gì chứ, đây rõ ràng là đại ma vương mà!
Vì bị đại ma vương "đầu độc" nên lúc diễn tập, lòng mọi người như nước lặng, mãi cho đến khi chính thức trang điểm vào ngày hôm sau, bọn họ mới cảm thấy hơi lo lắng một chút.
Nhưng sự lo lắng này nhanh chóng biến mất không dấu vết sau khi nhìn thấy khuôn mặt trang điểm của Tạ Bình Qua.
Có một khuôn mặt rạng rỡ lóa mắt như vậy ở đây, tại sao bọn họ phải lo lắng? Khán giả căn bản không thèm nhìn bọn họ có được không?
Hơn nữa biểu hiện của Tạ Bình Qua rất ổn định! Vốn dĩ cậu đã rất ổn, nhưng sau khi đột nhiên đả thông hai mạch Nhâm Đốc ngày đó, cậu dường như càng ổn hơn, cậu cũng sẽ không căng thẳng, có một Center như vậy ở đây, bọn họ không thèm căng thẳng đâu...
Bọn họ đang nghĩ ngợi thì đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.
Bọn họ chậm rãi quay đầu nhìn về phía Tạ Bình Qua, phát hiện trạng thái người nọ không giống với bình thường lắm.
Hình như cậu đang căng thẳng chuyện gì đó, hình như đang chờ mong cái gì đó, khí chất lạnh lùng trên người phai đi rất nhiều, dường như đã lây nhiễm chút hơi người.
Không chỉ vậy, Tạ Bình Qua - người trước đây sẽ lập tức phản ứng lại ngay khi bọn họ vừa nhìn chằm chằm vào cậu, nhưng bây giờ khoảng 10 giây sau cậu mới nhận ra đồng đội của cậu đang nhìn cậu.
Cậu quay đầu lại, nghênh đón cậu là năm khuôn mặt lã chã chực khóc: "Đội trưởng ơi! Cậu tốt nhất đừng căng thẳng nha! Một khi cậu căng thẳng là chúng tôi sẽ căng thẳng hơn đó!"
°°°°°°°°°°
Lời editor: Người ta căng thẳng vì biết điện hạ đang nhìn mừ 🤣🤣
Đăng: 31/3/2023
Beta: 17/9/2024
💒💒💒💒💒
Chương 14
Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Bị bọn họ cắt ngang, cảm giác lo lắng hiếm thấy của Tạ Bình Qua cũng giảm đi rất nhiều.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười với đồng đội rồi cùng họ bước vào phòng chờ.
Trước bọn họ đã có ba nhóm thí sinh đang ở trong phòng chờ, nhìn thấy nhóm bọn họ đi vào, nhất là thấy Tạ Bình Qua dẫn đầu, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Mặc dù ban đầu hai người cấp B muốn dẫn dắt đội, nhưng sau khi Tạ Bình Qua thuật lại đánh giá của cố vấn về bọn họ ở giai đoạn sân khấu đầu tiên, hơn nữa còn có biểu hiện của cậu vào ngày thứ hai, quyền dẫn dắt đội tự động trở lại với Tạ Bình Qua.
Tạ Bình Qua không thích giao lưu với mọi người nên cả đội cũng không tiếp xúc nhiều với các đội khác, khi đến ký túc xá, bởi vì cả đội chỉ có thí sinh đường đua bình hoa là có độ nổi tiếng và gây chú ý nhất, nên những người khác cảm thấy xấu hổ khi đề cập đến sự chênh lệch giữa bọn họ với Tạ Bình Qua cho bạn bè và bạn cùng phòng, vì vậy dù đã qua nhiều ngày, nhưng những nhóm khác vẫn hiểu rất ít về bọn họ.
Ngoài ra, Tạ Bình Qua thích để mặt mộc, vì vậy khi nhìn thấy lớp trang điểm đậm chuyên dành cho sân khấu trên mặt cậu, nhìn thấy khí chất của cậu sau khi mặc nhiên trở thành đội trưởng, mọi người đều chớp mắt, cảm thấy có dự cảm xấu.
Cảm thấy bọn họ sắp tiêu rồi...
Tạ Bình Qua không quan sát bọn họ nhiều.
Cậu nhắm mắt lại, nhớ lại động tác và lời bài hát, chỉ mở mắt ra khi có đội bước vào, sau đó lại nhắm mắt lại, mãi đến khi đội đầu tiên chính thức lên sân khấu, cậu mới mở mắt ra nhìn màn hình phát sóng, sau đó liếc mắt nhìn người ngồi ở ghế VIP bên dưới sân khấu.
Cậu mở to mắt, những người ngồi gần ghế VIP càng kinh ngạc, nghi ngờ mắt mình có vấn đề.
Tại sao Tạ Minh Duệ lại xuất hiện ở đây? Không phải anh là chủ tịch trăm công ngàn việc sao? Cho dù muốn thư giãn, anh cũng không cần phải tới xem loại chương trình này chứ! Thời gian chương trình này kéo dài bảy tám tiếng đồng hồ, không có thời gian nghỉ ngơi...
Nghĩ đến đây, bọn họ nhìn Tạ Minh Duệ, rồi nhìn bản thân, đột nhiên bình tĩnh lại.
Ồ, không đúng, người ngồi bảy tám tiếng là mình mới đúng, Tạ Minh Duệ có thể rời đi bất cứ lúc nào, nhưng điều này vẫn không giải thích được tại sao anh lại xuất hiện ở đây! Chỉ có một số fans thích ngồi lê đôi mách nhìn nhau, ánh mắt đầy phấn khích.
Tổng giám đốc Tạ có phải là fans của anh trai nhà bọn họ không! Hơn nữa còn cực kỳ thích nữa! Nếu không thì sao anh lại đến buổi biểu diễn này?
Giữa một nhóm fans đang có tâm trạng phấn khích, Tạ Minh Duệ vẫn vô cảm, vững như Thái Sơn, như thể anh không phải đang đi xem chương trình tìm kiếm tài năng mà là đang ở trong một hội nghị tài chính, cho dù những người trên sân khấu có hát hay đến đâu anh vẫn bình thản, biểu cảm không chút dao động nào, thậm chí còn nhắm mắt lại một lúc.
Khi anh mở mắt ra lần nữa, đã là Tạ Bình Qua và nhóm của cậu lên sân khấu.
Trong nháy mắt đối phương bước lên sân khấu, Tạ Minh Duệ bắt gặp ánh mắt cậu, tuy rằng vẻ mặt không thay đổi, nhưng ánh mắt lại dịu dàng như băng tuyết tan chảy, dịu dàng đến mức không còn chút sắc bén nào.
Chỉ là đôi mắt bị che khuất trong ánh đèn mờ ảo, ngoại trừ Tạ Bình Qua thì không ai có thể nhìn thấy, nhưng biểu cảm đột nhiên bừng sáng của Tạ Bình Qua dưới ánh đèn sân khấu không chỉ được máy quay ghi lại chân thực mà còn lọt vào mắt khán giả, chỉ một thoáng, cả khán phòng im lặng càng trở nên yên tĩnh hơn vì sự xuất hiện của cậu, phải đến khi Tạ Bình Qua lên tiếng mới có những tiếng cảm thán nho nhỏ nối tiếp nhau.
Các cô gái ngồi ở hàng sau Tạ Minh Duệ cũng nhỏ giọng kêu lên.
"Tôi cứ tưởng cậu ấy dùng filter ở giai đoạn sân khấu đầu tiên, thế mà lại không phải sao?"
"Trắng như vậy, đẹp trai như vậy! Nhưng cậu ấy không cố gắng luyện nhảy đúng không? Hôm trước tôi xem hot search, hình như đồng đội của cậu ấy đang luyện tập còn cậu ấy thì đi chơi?"
"Nhìn dáng vẻ yếu đuối mong manh của cậu ấy, không phải là cậu ấy không cố gắng, mà là cậu ấy không thể cố gắng nổi... Luyện tập vũ đạo lâu sẽ ngất xỉu nhỉ?"
......
Tạ Bình Qua không biết bọn họ đang thảo luận về việc cậu có bị ngất hay không, cậu cũng không biết rằng khi Tạ Minh Duệ nghe những lời bàn tán đó thì nhìn vào tay cậu như một thói quen.
Lúc này cậu thở phào nhẹ nhõm sau khi giới thiệu đồng đội xong, đứng vào vị trí của mình, bắt đầu chuẩn bị cho lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng của mình.
Truyền thông Thịnh Thế thiết kế sân khấu rất đẹp, đèn sân khấu sáng ngời, không chỉ khán giả mà ngay cả Tạ Bình Qua cũng cảm thấy như đang ở trong khung cảnh được miêu tả trong lời bài hát, xung quanh là âm mưu và sát ý, còn bọn họ là những người bình thường bị vây giết.
Sau khúc nhạc dạo đầu ngắn ngủi, sát khí không còn ẩn nấp nữa, bọn họ cũng không còn bị sát khí bao vây nữa, mà bắt đầu chiến đấu trong sát khí.
Ngoại hình của Tạ Bình Qua không thích hợp với bài hát này, và bài hát này cũng khác với thiết lập nhân vật mà Cao Cường sắp đặt cho cậu, nhưng có thể là do cậu là người mới và thực lực không cao, hoặc là do cậu đã quên và Cao Cường lại không có dặn cậu, lúc chọn bài hát nhớ chú ý vấn đề này.
Cao Cường không nói, Tạ Bình Qua đương nhiên không nghĩ xa được như vậy, cậu cảm thấy nhảy múa không mệt nên cũng không biết bài hát này có xung đột với thiết lập yếu đuối mong manh của mình, thế là cậu nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ ca hát nhảy múa của mình, lúc đồng đội vừa nhảy vừa hát có xen lẫn tiếng thở dốc, tiếng ca của cậu vẫn giống y như lúc đứng tập, không khác nhau chút nào.
Khán giả xem mà trợn mắt há hốc mồm, càng chết lặng hơn nữa là sau khi kết thúc đoạn hát đầu tiên và tiến vào phần điệp khúc, Tạ Bình Qua bắt đầu nhảy vũ đạo vị trí Center mà Hạ Mặc đã sửa lại cho cậu.
Khi khán giả chứng kiến cậu lần lượt hoàn thành hai động tác khó trên sân khấu rồi vẫn tiếp tục hát liền mạch không chút thở dốc, bọn họ vô cùng sửng sốt.
Hình tượng anh trai thần tiên yếu đuối mong manh đâu? Cậu đây là tình huống gì? Cậu hoàn toàn khống chế toàn trường rất tốt mà!
Tạ Minh Duệ đã sớm đoán được sẽ có kết quả này, anh lắng nghe tiếng thở hổn hển và tiếng la hét đằng sau, mắt anh không chỉ tập trung nhìn về phía sân khấu mà còn có chút hồn vía lên mây.
Thật tốt quá. Tạ Minh Duệ nghĩ trong đầu. Một người tốt như vậy, không cần phải núp trong bóng tối nữa, có thể tự do sống dưới ánh mặt trời...
Đến Tạ Minh Duệ còn hồn vía lên mây, càng miễn bàn đến những người khác.
Kể cả cố vấn trên sân khấu hay là các thí sinh khác đang ở phòng chờ, lúc bọn họ nhìn Tạ Bình Qua gần như không cách nào giấu được khiếp sợ trong mắt.
Trình độ vũ đạo của Tạ Bình Qua có phải là đỉnh cao không? Chắc chắn không rồi, chẳng lẽ Tạ Bình Qua ca hát là đỉnh cao sao? Điều này thậm chí còn không thể được mô tả bằng từ này. Nhưng giờ phút này, trên sân khấu này, cậu chắc chắn chói mắt, thậm chí có thể nói là cực kỳ chói mắt.
Dù là ngoại hình hay khí thế của cậu, bao gồm vũ đạo có độ yêu cầu cao đều được nhảy gần như hoàn hảo, khiến người ta khó mà quên được.
Điều duy nhất có thể bắt bẻ có lẽ là sân khấu lần này, cảm thấy cậu quá khác biệt so với bình thường, bất kể là ngoại hình của cậu hay là ấn tượng ngày thường cậu bày ra cho mọi người thấy, đều là loại cảm giác anh trai thần tiên vô hại, kết quả sau khi lên sân khấu, vẻ ngoài yếu đuối mong manh hoàn toàn bị phá nát, ngay cả khi sau khi xuống sân khấu, cậu trở lại với vẻ ngoài vô hại thường ngày, nhưng khí chất khốc liệt trong buổi biểu diễn vẫn in sâu trong tâm trí mọi người, mãi đến khi cậu bắt đầu giới thiệu bản thân để kéo phiếu, giọng nam trong trẻo vang lên, một lúc sau mọi người mới hoàn hồn lại.
Giang Y Vũ nghe cậu bắt đầu nói chuyện, cuối cùng cô cũng thở phào được một hơi.
Ánh mắt cô khó nén khen ngợi, đợi đến lúc các cố vấn đánh giá, cô muốn là người đầu tiên đánh giá, nhưng cố tình Triệu Sang lại cầm micro trước cô: "Bình Qua, buổi công diễn này của cậu khác xa so với sân khấu đầu tiên, lúc ở sân khấu đầu tiên, cậu cố ý điều chỉnh để phù hợp với đường đua phi thần tượng hả?"
Tuy lúc nói lời này, Triệu Sang vẫn mỉm cười, nhưng các cố vấn có tâm tư nhạy cảm đã nhìn về phía ông ta.
Quả nhiên, ngay sau đó Triệu Sang đã nói tiếp: "Nhưng cho dù lần này cậu không cố tình che giấu, cho dù khí thế của cậu tràn ngập trên sân khấu, nhưng kỹ xảo vẫn còn kém xa, chẳng hạn như ca hát..."
Triệu Sang đánh giá từ ca hát cho tới vũ đạo, chưa từng nói được lời hay nào.
Các cố vấn liên tục nhìn ông ta, ngay cả Tạ Minh Duệ cũng nhìn thoáng qua ông ta, sau đó thu hồi tầm mắt, cụp mắt xuống.
Khán giả khác cũng bàn tán sôi nổi, có người cảm thấy Triệu Sang nói nhảm, nhưng càng nhiều người cảm thấy không hổ là người chuyên nghiệp, điểm quan sát cũng không giống người thường.
Tạ Bình Qua không nghe rõ lời bàn tán dưới sân khấu, cậu chỉ cảm thấy ánh mắt nhiệt tình dưới sân khấu đang dần nguội đi vì câu nói của Triệu Sang, mặc dù không hoàn toàn nguội đi nhưng vẫn tạo thành sự đối lập rõ nét so với những tiếng reo hò ban nãy.
Cậu không nhìn Triệu Sang, cĩng không nói thêm gì, chỉ nhắm mắt lại một hồi, sau đó chậm rãi mở ra.
Cậu biết kỳ thật đối phương cũng không nói gì sai, cậu cũng không cảm thấy khán giả dưới sân khấu có chỗ nào không đúng, cậu chỉ là... Có chút tiếc nuối mà thôi, cậu vốn cho rằng mình biểu diễn có lẽ đã khá tốt mới đúng?
Bởi vì cậu là đội trưởng, bởi vì cậu là vị trí Center, cũng bởi vì cố vấn đang đánh giá cậu, nên lúc cậu cúi mặt xuống, ánh đèn chiếu vào người cậu.
Sân khấu này không quá lớn, khán giả ngồi phía trước đều có thể thấy rõ vẻ mặt cậu, vì vậy khoảnh khắc cậu nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, khán giả cũng thấy được.
Chỉ trong một thoáng đó, đánh giá cái gì, nhân tố khách quan cái gì, các cô quên rồi, đều đồng thanh kêu lên "Đừng buồn! Cậu làm rất tốt".
Tạ Bình Qua không ngờ sẽ có người nói như vậy với mình. Cậu hơi sửng sốt, cảm xúc tiếc nuối trên người cũng theo đó tan đi, khuôn mặt lộ ra chút ý cười.
Tạ Minh Duệ nhìn cậu cười, anh nghe rất rõ tiếng la hét ầm trời phía sau, không khỏi bắt đầu tự hỏi để Tạ Bình Qua ở lại chương trình có phải là lựa chọn chính xác hay không.
Cứ cảm thấy... Có rất nhiều người muốn cướp người với mình.
Lúc Tạ Minh Duệ đang tự hỏi, Triệu Sang cuối cùng cũng kết thúc cuộc nói chuyện dài dòng vô nghĩa bằng câu "Cậu là người mới, làm không tốt cũng là chuyện bình thường, đừng vì vậy mà ảnh hưởng đến trạng thái".
Trên mặt ông ta vẫn mỉm cười như cũ, nhưng tâm trạng của ông ta lại không tốt như vậy.
Trong dự đoán của ông ta, đoạn đánh giá này có lẽ có thể tạo thành ảnh hưởng vô cùng lớn đối với Tạ Bình Qua, không những có thể dội một gáo nước lạnh lên khán giả ở hiện trường, mà còn khiến khán giả sinh ra ấn tượng "cũng chỉ có vậy" với Tạ Bình Qua.
Dưới loại tình huống này, Tạ Bình Qua muốn debut, tất nhiên sẽ phải ăn nói mềm mỏng... Nhưng ông ta không ngờ, đối phương còn chưa làm gì mà đã hóa giải được một nửa nguy cơ.
Càng làm ông ta không ngờ chính là ông ta vừa dứt lời, Giang Y Vũ đã lấy micro tiếp lời ông ta: "Tôi thì lại rất thích màn trình diễn của Bình Qua, không biết sau này nếu tôi cần bạn nam diễn cùng, Bình Qua có bằng lòng đến không?"
Mặc dù Tạ Bình Qua đã điều chỉnh lại trạng thái, nhưng khi nghe cô nói vậy thì vẫn sửng sốt.
Nhưng cậu phản ứng rất nhanh, sau đó đáp lại một tiếng to rõ "được".
Giang Y Vũ tức khắc cảm thấy mỹ mãn: "Vậy tôi yên tâm rồi. Vừa rồi Triệu Sang lão sư cảm thấy cậu cố ý điều chỉnh vì để phù hợp với đường đua, tôi lại không thấy vậy nha. Tôi cảm thấy mọi người sẽ có cảm giác khác nhau, chỉ đơn giản là vì ở thời điểm sân khấu đầu tiên, vũ đạo không phải là điểm chính của cậu, hơn nữa cậu cũng không có thực hiện động tác khó nào."
Lúc Giang Y Vũ nói chuyện, trên mặt toàn ý cười trêu ghẹo.
Triệu Sang có loại dự cảm xấu, Tạ Bình Qua càng có dự cảm xấu hơn.
Cậu nhớ lại động tác ban nãy của mình, nhớ lại trang phục hôm nay, toàn thân đều bất ổn.
Cậu mặc niệm trong lòng, cầu cho Giang Y Vũ đừng nói ra, nhưng Giang Y Vũ không hiểu ý cậu, trực tiếp cười nói: "Mặc dù Bình Qua cậu trông gầy, nhưng chỉ là "trông" thôi đúng không? Cơ thể cậu rất khỏe mạnh, nếu vừa rồi tôi không nhìn lầm, cơ bụng cậu chắc là được luyện rất tốt nhỉ?"
°°°°°°°°°°
Đăng: 2/4/2023
Beta: 17/9/2024
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top