🍒 Chương 22.1 🍒

🍒 Edit: Miahem

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ❤️, một đêm ngon giấc nhé. Sài Gòn 7/10/2021 tuần đầu tiên comeback lại công việc sau đại dịch Covid 🥳🥳🥳🥳🥳

Thời điểm Cố Duẫn tỉnh lại phát hiện chính mình đang ngủ trên giường ở nhà, đã thay bộ đồ ngủ, đầu giường còn đặt hai ly nước, trên mặt dán một tờ giấy note.

Bên trái là nước mật ong, Trịnh Tây Tây đọc trên mạng, uống nước mật ong sau khi say rượu có thể giảm đau đầu, còn bên phải là nước ấm bình thường.

Cố Duẫn duỗi tay cầm lấy, sờ vào vẫn còn hơi ấm, cô vừa mới để ở đây không lâu.

Cố Duẫn cũng không biết tối hôm qua mình đã uống bao nhiêu, nhưng thể chất anh trước giờ đặc biệt, rất khó để uống say, hơn nữa lúc tỉnh lại sau khi sau cũng không nôn mửa gì, cũng không biết là tốt hay là không tốt.

Anh uống hết cả hai cốc nước, đứng dậy vào nhà tắm rửa.

Hôm nay là ngày giỗ của mẹ Cố Duẫn, và cũng là ngày mà tâm tình anh tồi tệ nhất trong năm.

Tất cả những cảm xúc ngày thường bị kìm nén, sẽ được bung xõa trong ngày hôm nay.

Nhìn ngày tháng trên lịch, Cố Duẫn nhắm mắt lại, đè nén mọi hình ảnh hỗn loạn trong đầu.

Anh thay quần áo đi xuống lầu, Trịnh Tây Tây đã tự tay chuẩn bị bữa sáng rồi ngồi dưới lầu đợi anh.

"Anh, anh dậy rồi." Trịnh Tây Tây đặt cuốn sách trên tay xuống, đôi mắt cong lên mỉm cười nhìn về phía Cố Duẫn.

Tâm tình Cố Duẫn cũng bởi vì nụ cười này mà theo bản năng thả lỏng không ít, "Ừm, em gái chào buổi sáng."

Hai người ở trước bàn ăn ngồi xuống.

"Hôm nay anh...... muốn đi ra ngoài một chút." Cố Duẫn nói, "Có thể mất vài ngày mới có thể trở về."

"Vâng." Trịnh Tây Tây cũng không có nói thêm gì.

Những chuyện cần hỏi ngày hôm qua cô đã tìm Trịnh Hoài hỏi qua, cho nên lúc này cô mới có thể bình tĩnh gật đầu tiếp tục ăn như vậy.

Ăn xong bữa sáng, Cố Duẫn trở về phòng, vừa đi ra liền thấy Trịnh Tây Tây cũng đang ở dưới lầu, trên tay cầm một bó hoa bách hợp.

Bước chân anh hơi dừng lại, Trịnh Tây Tây nói một cách tự nhiên: "Anh, nhanh lên, chú Lâm đang đợi chúng ta ở bên ngoài đó."

Hôm nay là ngày giỗ của mẹ Cố Duẫn, ngày này mỗi năm anh đều sẽ đi tảo mộ, cho dù là ở nước ngoài mấy năm nay cũng chưa từng trì hoãn một lần nào.

Chuyện này vốn dĩ anh không định nói cho Trịnh Tây Tây.

Đây cũng không phải là chuyện làm người khác vui vẻ gì, anh tự mình đi một chuyến là được, không nghĩ tới Trịnh Tây Tây vẫn có cách biết được.

Trịnh Tây Tây ôm hoa, những bông hoa bách hợp vừa mới hái mặt trên còn đọng lại những giọt sương, là loài hoa yêu thích của mẹ Cố, trước kia Cố Duẫn mỗi lần đi tảo mộ đều sẽ mang theo một bó bách hợp.

Cố Duẫn đi tới, tầm mắt dừng lại một hồi trên bó hoa, nói: "Vậy thì đi thôi."

Trịnh Tây Tây nhẹ nhàng thở ra.

Chú Lâm mở cửa xe, Trịnh Tây Tây cúi người đi vào.

Hôm nay Cố Duẫn tương đối trầm mặc, từ khi lên xe tới giờ không hề nói chuyện, Trịnh Tây Tây biết tâm tình anh không tốt, cũng không mở miệng, liền ngồi vào bên cạnh anh.

Nghĩa trang ở vùng ngoại ô, chú Lâm đậu xe ở cổng vào nghĩa trang.

Trịnh Tây Tây ôm hoa xuống xe.

Nơi đặt bia mộ của mẹ Cố là đặc biệt tìm thầy phong thủy xem qua sau đó mới quyết định, nằm ở trên núi, có sông núi bao bọc, phong cảnh rất tốt. Nhưng dù phong cảnh có đẹp đến đâu cũng không thể che giấu được sự thật rằng đây là một nơi rất buồn.

Đường núi cần phải leo lên, hai người đi bộ hơn mười phút mới đến nơi.

Trịnh Tây Tây đem hoa bách hợp trong tay đưa cho Cố Duẫn, Cố Duẫn Cố Duẫn, đặt ở trước mộ bia của mẹ Cố.

"Đây là Trịnh Tây Tây." Cố Duẫn giới thiệu nói, "Em gái tự con đi tìm, có phải rất đáng yêu hay không."

"Con chào bác gái." Trịnh Tây Tây cúi đầu trước bia mộ.

"Nếu mẹ anh còn ở đây, khẳng định cũng sẽ thích em." Thấy Trịnh Tây Tây có chút khẩn trương, Cố Duẫn trấn an mà nói.

Mẹ Cố duẫn là một người rất ôn nhu.

Bà là thiên kim duy nhất của Đoạn gia, lại không hề bị chiều chuộng sinh hư hỏng, học đại học chuyên ngành y tá, từng đến châu Phi và các vùng lạc hậu khác để xin trợ giúp chữa bệnh.

Tính cách bà cũng rất tốt, dễ dàng có thể lấy được tín nhiệm của người bệnh, cùng mọi người hòa đồng. Cố Duẫn từng xem qua rất nhiều ảnh chụp khi còn trẻ của bà, mặc một bộ đồng phục y tá màu trắng, đứng trong phòng bệnh đơn sơ, đứng phía sau là những bệnh nhân với nhiều màu da khác nhau, mỉm cười hạnh phúc.

Khi còn trẻ,mẹ Cố có gia thế tốt, lớn lên lại xinh đẹp, tốt nghiệp trường y tá nổi tiếng quốc tế, hơn nữa nhân cách còn rất được lòng mọi người nên có rất nhiều người theo đuổi bà.

Ba Cố Duẫn, Cố Chính Vĩ chính là một trong những người theo đuổi cầu hôn bà thành công.

Khi đó, Cố Chính Vĩ với diện mạo tuấn tú tính tình lịch thiệp, lớn lên được rất nhiều người mến mộ, cũng đã từng chạy khắp nơi theo đuổi mẹ Cố. sự kết hợp của hai người có thể nói là trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối, nhất thời trở thành giai thoại truyền đi.

Cố Duẫn cũng đã từng cảm thấy bản thân đặc biệt may mắn, sinh ra trong một gia đình giàu có như Cố gia, cha mẹ lại vô cùng ân ái, hơn nữa mặc kệ là ba Cố hay mẹ Cố, đều rất yêu thương cậu con trai duy nhất của mình.

Lúc đó tiểu Cố Duẫn thân sĩ, đáng yêu, tổng thể dễ dàng khiến trưởng bối yêu thích không thôi. Cuộc sống giống như trên mây, căn bản không hiểu sương mù là gì.

Thời điểm Cố Duẫn học lớp hai, mẹ Cố lại lần nữa mang thai.

Mẹ Cố mang thai là một việc trọng đại, cả gia đình đều rất hạnh phúc, Cố Duẫn cũng thật cao hứng.

Anh đã chuẩn bị rất nhiều món quà cho em trai em gái tương lai của mình. Dù rằng mỗi lần có ai đó hỏi anh muốn em trai hay em gái, anh đều kiên quyết nói em gái, nhưng để đề phòng, anh cũng chuẩn bị một vài món đồ chơi cho em trai.

Người một nhà đều đang chờ sự ra đời của một bảo bối mới.

Nhưng những gì xảy ra sau đó lại giống như một cơn ác mộng.

Đầu tiên là mẹ Cố bị người ta bắt cóc, đối phương đòi một trăm triệu tiền chuộc, nếu không sẽ giết con tin.

Đối với Cố gia mà nói, chỉ cần có thể đem người bình an cứu trở về, bao nhiêu tiền họ cũng đều nguyện ý chi trả.

Họ chuẩn bị sẵn tiền mặt theo yêu cầu của bọn bắt cóc, vì sự an toàn của mẹ Cố nên họ đã thận trọng cũng như không dám kích động bọn bắt cóc, tuy nhiên khi giao tiền xong thì mẹ Cố đã bị giết hại.

Chuyện này hoàn toàn khiến Cố gia cùng Đoạn gia tức giận, chỉ sau khi điều tra rõ ràng, họ mới biết kẻ bắt cóc không phải ai khác mà chính là anh trai cô người tình hiện tại của Cố Chính Vĩ.

Cố Chính Vĩ, người đàn ông đóng vai một người chồng tốt và một người cha tốt ở nhà, đã lừa dối tất cả mọi người ra ngoài mèo mỡ suốt ba năm.

Ông ấy trước kết hôn vốn là một gã phong lưu, lúc mới quen với mẹ Cố, Đoạn gia vốn là không đồng ý. Nhưng ba Cố nhiều lần bảo đảm về sau nhất định sẽ toàn tâm toàn ý yêu thương bà, hơn nữa biểu hiện của ông lúc theo đuổi bà quả thật không tệ, vì để theo đuổi được mẹ Cố, rất nhiều tính tình thiếu gia đều đã sửa đổi, Đoạn gia dù sao cũng để vào tầm mắt, nên liền đáp ứng.

Khoảng thời gian khi hai người vừa mới ở bên nhau, cha Đoạn còn cố ý cho người điều tra ông, nhìn thấy được ông đã thay đổi so với tác phong ngày trước, là thật sự sửa chữa, mới Không ngờ ngày vui chẳng được bao lâu, sau khi kết hôn, ông vẫn chứng nào tật nấy.

Mà cô người tình lúc đó có một người anh trai nghiện cờ bạc, hắn biết được em gái mình cùng Cố Chính Vĩ có quan hệ với nhau,vì có thể lấy được tiền từ em gái của mình, nên nảy sinh ý định lên người Cố gia.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top