Chương 27

" Xin chào, tôi là Kim TaeYeon, chủ tịch tập đoàn Kim thị, đây là tiệc mừng 10 năm thành lập tập đoàn này. Cảm ơn mọi người đã đến đây."

Tiếng pháo tay tràn ngập, cô ở đằng xa nhìn cậu, hôm nay cậu còn oai hơn mọi khi nữa. Ánh mắt của cô vô tình chạm với đôi mắt của cậu, có chút bối rối, hai gò má cô ửng hồng.

"Còn một việc nữa, đây...là vợ tôi." TaeYeon đưa tay về phía của cô, Tiffany đang cầm chiếc bánh chocolate liền giật mình, xém chút nữa là rơi xuống đất.

SooYoung đặt tay cô khoác lên tay cậu, từ từ tiến tới chỗ TaeYeon.

Tiffany sợ hãi nói nhỏ "SooYeonie...làm gì vậy? "

"Đưa em cho cậu ta." SooYoung cười tươi nói. Cậu đẩy cô lên phía trước, bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay của TaeYeon có chút ngượng ngùng.

"Cô ấy tên Tiffany Hwang." Thanh âm trầm thấp vang lên.

Mọi người trong đây đều kinh ngạc, thật không ngờ cậu đã có vợ, họ không biết đám cưới của hai người diễn ra khi nào, chỉ số ít người trong đây là không kinh ngạc vì họ đã biết trước. Tiffany cúi đầu chào, cô cố gắng tươi tắn nói "Tôi là Tiffany...xin chào mọi người. "

Tiếng vô tay cùng tiếng cười lại vang lên. Cậu ôm ngang eo cô bước xuống bục.

"Sao vậy ?"

"Tae đó...làm em muốn đứng tim." Tiffany cảm thán nói, bây giờ tim cô còn đập rất mạnh.

"Hah...chỉ là do em nhìn Tae nên Tae mới nhớ tới mục đích lần này thôi." TaeYeon bật cười. Tiffany chu môi bất mãn. cái miệng bé xinh không ngừng lầm bầm "Sau này không nhìn Tae nữa ... Sẽ không bao giờ nhìn."

"Em cứ thử đi, em mà không nhìn Tae, thì Tae cũng không nhìn em. Tae đi nhìn người con gái khác. " TaeYeon vờ mặt lạnh chọc ghẹo cô. Tiffany bặm môi ngước mắt nhìn cậu.

"Không được, Tae không được nhìn cô gái khác. Không được. Biết chưa ?"

Đôi mắt màu hổ phách say đắm nhìn cô, thì ra cô cũng biết ghen, lần đầu tiên cậu thấy cô ra lệnh cho cậu đấy. Quả thật to gan...

"Được." Cậu mỉm cười trả lời.

"Tae...Tae nói đi. Tai Tae thính lắm sao. Mỗi lần em lầm bầm Tae đều nghe rất rõ là sao ?" Cô thắc mắc hỏi. Thật kì lạ nha. Mỗi lần cô nói nhỏ hay lầm bầm, dù là rất nhỏ cậu cũng đoán được .

Cậu đưa mắt nhìn cô, vẻ mặt thích thú trả lời "Tae có thể đọc khẩu hình !"

"Sao ?" Cô trố mắt nhìn cậu.

"Hừm...ngoan ngoãn đừng đi lung tung. " Cậu đưa tay vuốt má cô, cưng chiều nói.

"Kim tổng, xin chào !" Một vị khách trung niên cầm ly Whisky bước đến.

"Chào !" TaeYeon chào lại ngắn gọn. Tiffany thấy cậu đang tiếp khách liền đi qua bên kia.

Từ cánh cửa xuất hiện một người phụ nữ mặc đầm đỏ tiến vào. Cô gái ấy thân hình rất hấp dẫn, cổ áo rẽ sâu để lộ đường cong lả lướt. Đôi lông mày thanh tú, cặp mắt sắc bén, cái mũi cao. Đôi môi được đánh son đỏ. Nhìn cô gái ấy vừa khiêu gợi vừa rất cao ngạo, cô ấy chính là con gái của giám đốc công ty Song thị - Victoria Song, Tiffany cũng chẳng để ý, chỉ cắm cúi ăn.

"Phu nhân." Chợt một tiếng gọi phát ra từ phía sau của cô. Tiffany quay đầu lại.

Khi phát hiện ra cô gái ấy liền nở nụ cười thân thiện "Chào chị, Hara."

"Hôm nay cô thật sự rất đẹp." Hara vui vẻ nói.

"Hi..cảm ơn. Chị cũng vậy. Hôm nay nhìn chị thật khác ngày thường. Rất xinh đẹp."

"Phu nhân quá khen. Phải rồi, đây là bánh mà chủ tịch nhờ tôi đưa cho cô."

"Vậy sao. Cảm ơn chị."

"Hara." Một tiếng nói phát ra cách đó không xa, Hara cúi đầu chào cô "Xin phép tôi đi trước."

Tiffany cũng cúi đầu chào. Sau đó quay sang thưởng thức cái bánh Kiwi thơm ngon. Tuy rằng cậu đang bận nhưng vẫn quan tâm đến cô, điều này làm cô rất hạnh phúc.

*Bốp.*

"Á..." Một tiếng kêu phát ra.

"Đau quá..." Tiffany ôm đầu nói. Vừa nãy đột nhiên có người đập vào đầu cô, khiến cho miếng bánh chưa kịp bỏ vào miệng đã rơi xuống sàn.

"Nè, sao cô lại đứng trơ trơ ở đó hả." Giọng nói đanh đá phát ra.

"Là do cô đi mà không nhìn đường mà." Tiffany tức tối nói. Rõ ràng là cô gái này có lỗi trước vậy mà còn hét toáng lên.

"Gì hả? Cô..." Victoria vốn định sẽ chửi Tiffany nhưng cặp mắt liếc thấy sợi dây chuyền trên cổ cô cùng chiếc nhẫn liền ngưng lại, tức giận nói "Sợi dây chuyền này...cô lấy ở đâu ?"

"Ở đâu sao? TaeYeon tặng tôi ". Tiffany nhíu mày trả lời.

"Sao? " Sợi dây chuyền do cô thiết kế, chết tiệt, Kim TaeYeon, cậu ta kêu tôi làm nhanh để rồi tặng không cho người khác.

"Đưa trả lại cho tôi." 

"Sợi dây chuyền này là của tôi mà. "

"Của cô? Huh...Tôi nói cho cô biết, sợi dây chuyền cùng chiếc nhẫn này là do tôi thiết kế, chưa kịp tung ra thị trường, Kim TaeYeon bắt tôi phải hoàn thành nó trong vòng hai ngày, vậy mà lại đem tặng không cho cô! Mau trả lại cho tôi." Victoria hừ lạnh. Cô ta rít từng tiếng. Tiffany nhìn cô ta không khỏi kinh ngạc.

"Là do cô hợp tác với TaeYeon, thì TaeYeon có quyền nói cô làm mẫu thử chứ! "

"Im đi, mau đưa sợi dây chuyền đây." Victoria hét lên.

Mọi người trong nhà hàng vì tiếng hét mà quay sang nhìn. SooYoung, Yuri, Amber và TaeYeon cũng kinh ngạc quay sang phía tiếng hét phát ra, chỉ thấy cô đang bị bắt nạt. TaeYeon vội chạy lại. Victoria vốn định đưa tay giật sợi dây chuyền, nhưng rất nhanh, một bàn tay rắn chắc kéo Tiffany lùi lại.

"Chậc...là con gái sao lại hung dữ như vậy? "

Tiffany quay đầu lại nhìn. Cô vô cùng kinh ngạc khi thấy người con trai ấy, cô lắp bắp nói "K...Kris..."

Kris cúi xuống nhìn cô, vui vẻ nói "Đã lâu không gặp !"

Anh là anh trai của Tiffany, tuy không cùng huyết thống nhưng từ nhỏ hai người đã xem nhau như anh em ruột. Mười mấy năm nay anh sống bên Anh. Ngay cả tin tức cũng không có, vậy mà bây giờ anh lại ở đây. Anh...đã biết hết mọi chuyện. Tiffany lo lắng nhìn Kris. Cô đang sợ...vô cùng sợ chính cô sẽ nhận những lời oán trách, mỉa mai của Kris...  

Nơi ban công của nhà hàng, Tiffany đang đứng cúi mặt, đối diện với Kris. Cô không biết phải làm sao, phải nói gì với anh. Lúc nãy, cũng may nhờ có Kris cô mới không bị thương, TaeYeon đã rất tức giận lúc đó cậu như muốn giết chết Victoria, cô đã can ngăn nên cậu mới bỏ qua. Đã sai Yuri mang cô ta đi...lúc này đây cô...không dám đối diện với cậu.

"Sao vậy? Em không thấy mỏi cổ sao? Ngẩng đầu lên đi." Kris lắc nhẹ ly rượu vang đỏ. Mỉm cười.

"Xin lỗi anh! Kris...em xin lỗi..."

"Vì chuyện gì? "

"Vì em...đã làm hại gia đình anh, mẹ chết rồi...ba...cũng mất tích...Nếu...không phải vì em...mọi chuyện...sẽ không như vậy." Hai dòng nước ấm chảy dài trên khuôn mặt nhỏ bé. Cô siết chặt chiếc váy.

Kris dựa người vào lan can, đôi mắt anh rũ xuống.

"Không phải lỗi của em..."

Cô ngước mặt lên, anh mỉm cười, đưa tay xoa đầu cô.

"Nếu có trách thì hãy trách ông ấy vì quá tham lam."

"Anh..."

"Mọi chuyện ở Seoul anh đều biết rõ, ông ấy ép hôn em, bắt cóc. Đánh đập em...anh đều biết. Không phải lỗi của em. Fany, anh thấy em có thể vui vẻ mà sống hạnh phúc cùng với TaeYeon là được."

"Anh...anh không trách em sao ?"

"Có chứ! Trách em, vì đã đau buồn vì những truyện đã qua."

Tiffany ôm chầm lấy anh, cô khóc nức nở, anh không giận cô, không trách cô. Trong lòng Tiffany đã nhẹ hẳn đi.

Kris khẽ cười, anh xoa đầu cô "Được rồi, ở ngoài này lạnh lắm. Vào trong thôi."

"Vâng." Tiffany tươi tắn nói. "Anh à, Tae gửi thiệp mời cho anh sao ?"

"Phải, cậu ta nói muốn anh đến dự, nhân tiện nói chuyện với em, để em không thấy bứt rứt trong lòng nữa. "

"Anh...quen biết TaeYeon sao ?"

"Không, anh là đối tác làm ăn với Amber ở Anh ."

"Ừm." Tiffany gật đầu. Cô cùng Kris bước vào trong.

TaeYeon thấy cô liền bước tới. "Nói chuyện xong rồi sao ?"

"Ưm...Tae...cảm ơn Tae."

"Không có chi."

Ở trong một căn phòng phía bên kia của nhà hàng. Yuri ngồi ở chiếc ghế da, chân bắt chéo, trên tay cầm ly rượu vang. Ánh mắt nhìn người con gái ở góc tường. Mặt chẳng có chút biểu tình.

Cậu cất tiếng "Cô có biết, cô vừa gây sự với ai không? "

Victoria hai tay bị trói chặt ở phía sau, khuôn mặt tái mét, lắc đầu.

"Là vợ của TaeYeon đấy."

Cậu đứng dậy, bước tới chỗ Victoria, ngồi xuống tiếp tục nói "Công ty của nhà cô...chỉ là một công ty không quá to vậy mà dám làm phách với chúng tôi sao? Victoria, nếu lúc đó Tiffany không ngăn cậu ta lại thì...cái mạng nhỏ này của cô đã mất rồi. "

"Các người....tôi sẽ kiện các người." Victoria cắn răng nói.

"Chậc...có có biết câu Ếch chết tại mồm không ? " Yuri lấy trong túi ra một con dao bấm, đặt lên má Victoria, lưỡi dao sắc bén, khiến cô bật run.

"Cậu....cậu...muốn gì?"

"Cô nhìn xem, tay tôi cầm con dao, dao thì đặt lên mặt cô...vậy cô nghĩ xem....tôi muốn gì ?"

"Đừng....đừng mà...cầu xin cậu .... đừng làm vậy ?" Nước mắt Victoria tuôn ra, cô gào thét lên.

"Khuôn mặt cũng xinh đẹp...xem cách ăn mặc của cô kìa. Tôi là một người rất ham mê nữ sắc nhưng đối với loại phụ nữ như cô thì Yuri tôi...không hứng thú. Còn đây là tiền của cặp dây và nhẫn kia, đủ cho cô rồi đó." Mặt cậu đanh lại, ánh nhìn lạnh đến thấu xương, con dao bắt đầu đè mạnh.

"Á.....ĐỪNGGGG...ÁÁÁÁÁÁAAAAAAAAA...." Tiếng kêu thống khổ phát ra từ cửa phòng bên kia, nhưng chẳng ai nghe được.

Ít phút sau Yuri thong thả bước ra, tiến đến nhà hàng, lại vui vẻ bước vào...

Kris Hwang : 26 tuổi Con của Hwang gia, từ nhỏ đã ngang bướng cao ngạo, và hay bốc đồng với Hwang Min Woo nên khi lên 12 đã sang Anh du học và từ đó sinh sống ở bên Anh? Là tổng giám đốc công ty tài chính CNA. Một người rất mạo hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #taeny