Chương 2: Bảo ta Hỗ trợ, ngươi xứng sao?
Cuộc sống hằng ngày của Nhan Lâm không mấy lành mạnh nhưng đủ quy luật. Cậu mỗi ngày 11 giờ xuống live, đúng 12 giờ đi ngủ. Buổi sáng 8 giờ thức dậy, rửa mặt xong ra cửa chạy bộ ba mươi phút, nhân lúc cửa hàng còn mở mua đồ ăn sáng trở về.
Vẫn như mọi ngày, Nhan Lâm chạy bộ dọc theo con đường rộng rãi bên bờ sông. Cậu không phải là kiểu người chạy bộ có thể lực tốt, mục đích của việc chạy bộ chỉ là để tăng cường vận động. Những ngày mưa tuyết, cậu sẽ không làm khó chính mình, ngựa quen đường cũ rúc trong chăn ngủ nướng.
So với khu phố cũ đã nhuốm màu năm tháng bên này, chỉ cách một con sông, đô thị phồn hoa bên kia lại là một thế giới khác. Đó là trung tâm thành phố S - nơi tập trung các khu trung tâm thương mại, các trung tâm tài chính và khu công nghệ cao, trong đó cũng bao gồm khu thể thao điện tử - Esports.
Sau khi giới E-sports được quốc gia cấp phép thi đấu, các thành phố lớn bắt đầu hỗ trợ xây dựng các ngành và hoạt động liên quan. Thành phố S là một trong những địa điểm khởi công xây dựng đầu tiên và thu hút nhiều chiến đội đến thiết lập tổng bộ.
CLB CAB nằm trong khuôn viên đó, vì dẫn đầu vào sớm nên họ chiếm được vị trí tốt nhất trong khu vực, từ bên kia sông nhìn qua, toà nhà màu nâu gần bờ sông nhất chính là nó. Đồng thời, khuôn viên cũng như các khu công nghiệp khác đã trở thành một phần cảnh quan thường thức bên sông.
Nhan Lâm đứng ở bên bờ sông, lặng nhìn khuôn viên và toà nhà bên đó, một lúc lâu sau, cậu kéo mũ trùm đầu lên chạy chậm trở về.
Cùng lúc đó, trong phòng họp trên tầng 4 của CAB, huấn luyện viên Hoàng Hiển, trợ lý huấn luyện viên Thang Cảnh, giám đốc chi nhánh đội 《Hiệp Cốc》 Tạ Văn Ni, cùng với đội trưởng Cố Từ đang ngồi cùng nhau mở họp.
Ưu điểm lớn nhất của CAB là mỗi trò chơi đều có hệ thống quản lí độc lập riêng, ban lãnh đạo cấp cao không phụ trách tham dự mà chỉ chịu trách nhiệm phê duyệt và phân bổ vốn, để tránh tình trạng "cầm đèn chạy trước ô tô".
Vậy nên khi chi nhánh 《Hiệp Cốc》 yêu cầu tổ chức cuộc họp quan trọng thì chỉ có bốn người bọn họ tham gia.
Tạ Văn Ni kẹp mái tóc dài ra sau đầu bằng chiếc kẹp cá mập hình chữ nhật màu xanh lá cây Morandi, mặc một bộ vest chuyên nghiệp màu xám, trang điểm tinh tế và khí chất xuất sắc. Hoàn toàn nhìn không ra cô đã ở độ tuổi 30, chỉ còn lại sự xinh đẹp và khí chất giỏi giang, không ai biết rằng cô thức cả đêm hôm qua để viết kế hoạch cho chiến đội vì thành tích không tốt vừa rồi.
"Kết quả không như ý lần này không phải do một người nào cả. Tôi đã báo cáo cấp trên rồi. Bên trên có ý là chúng ta tận lực điều chỉnh xem xét nên mua người hay chọn người trong đội thanh huấn." Tạ Văn Ni xoay chiếc bút trong tay, vấn đề báo cáo với cấp trên, dù là việc của ai vẫn luôn là trách nhiệm của cô.
Thang Cảnh đem trà mới pha xong rót cho mỗi người: "Lần này trách nhiệm là ở em, đột ngột rút lui khiến cả đội bất ngờ, không kịp trở tay."
Tạ Văn Ni dùng cả hai tay đưa tách trà sang một bên: "Cậu không cần phải trách bản thân, mấy năm nay cậu vì chiến đội cống hiến rõ như ban ngày, chẳng ai muốn bị thương cả, việc này chúng ta không cần nói đến. Chủ yếu vẫn là kế tiếp nên làm gì bây giờ."
Cũng vì sự đóng góp của Thang Cảnh, hơn nữa tính cách tốt, chịu được khổ, cho nên giải nghệ sau trực tiếp trở thành trợ lý huấn luyện viên của CAB.
Hoàng Hiển dựa vào ghế thổi trà, trông giống như một ông già, liền kém ở bên trong thả cẩu kỷ đảng sâm. Kỳ thực, anh ấy cùng tuổi với Tạ Văn Ni, nhưng này vẻ ngoài lôi thôi lếch thếch, khiến anh ấy trông già hơn rất nhiều.
Hoàng Hiển: "Bây giờ đường trên và đường dưới của đội không có vấn đề. Phong cách của Homi ở đường giữa rất hung hăng. Cậu ấy vốn là dự bị cho Read. Bây giờ cậu ấy lên sân, đường giữa không có dự bị. Về phần Read, cậu ta mới ở vị trí Hỗ trợ nửa năm, có chút tiến bộ, nhưng có thể đạt tới trình độ nào thì khó nói được. Cho nên bên Hỗ trợ có lẽ cũng cần dự bị."
Tạ Văn Ni gật đầu, sau đó hỏi: "Cố đội thì sao, cậu nghĩ thế nào?"
Cố Từ hôm nay không mặc đồng phục của đội, bất quá nút áo sơ mi vẫn như cũ được cài tới trên cùng. Anh suy nghĩ chút rồi nói: "Làm theo anh Hoàng nói đi. Chú ý một chút các CLB khác có tung ra tuyển thủ phù hợp trong kỳ chuyển nhượng tiếp theo hay không."
"Được, nhưng tôi phải nói trước với các cậu một điều." Tạ Văn Ni dừng động tác xoay bút, "Bởi vì hai mùa giải liên tiếp chúng ta có kết quả không tốt, cấp trên cấp kinh phí mua tuyển thủ mới cho mùa giải tiếp theo có hạn. Tôi e rằng chúng ta chỉ có thể chọn một trong hai, hoặc là Hỗ trợ hoặc là Đường giữa."
"Sao con người cô lúc nào nói chuyện cũng chỉ nói một nửa vậy?" Vấn đề vừa ra lập tức đem Hoàng Hiển khó ở, giữa hai chọn một rõ ràng là sự lựa chọn khó khăn. Cả hai đường đều có vấn đề riêng, thậm chí hiện tại mua tuyển thủ tới chưa hẳn là có thể giải quyết được.
Thang cảnh: "Read bên này, em lại cố gắng huấn luyện ý thức thêm chút nữa."
Hiện tại trong liên minh có rất nhiều Hỗ trợ, nhưng có ý thức đủ mạnh để nhìn đại cục thì rất ít. Lúc trước Read được chuyển Hỗ trợ, cũng là vì vấn đề này.
Hoàng Hiển thở dài: "Tôi lại đi thanh huấn bên kia xem một chút. Lỡ đâu có hạt giống tốt thì đưa vào đội, cũng coi như lưỡng toàn kỳ mỹ(*)."
(*)Trọn vẹn cả hai bề.
Anh cũng không muốn đặt mọi áp lực lên người Thang Cảnh. Việc thay đổi ý thức từ vị trí Đường giữa sang Hỗ trợ thực sự khó có thể đạt được trong một khoảng thời gian ngắn.
Cố Từ hạ mi mắt xuống, tựa hồ sắp ngủ quên. Thật sự, với tư cách là một tuyển thủ chuyên nghiệp, việc dậy sớm đi họp vào thời điểm này quả thực là cực hình, anh chỉ muốn nói chuyện cho xong gọn lẹ để về ngủ bù: "Thanh huấn bên kia tôi nhìn rồi, không một cái dùng được. Trông cậy vào bên đó còn không bằng trở về ngủ bù, trong mơ cái gì cũng có."
Hoàng Hiển: "..."
* * *
Phòng phát sóng của Nhan Lâm thường bắt đầu từ 6 giờ tối đến đến 11 giờ khuya, cuối tuần sẽ bắt đầu sớm hơn một tiếng, không phải là Streamer siêng năng nhất nhưng lượng fans vẫn liên tục tăng. Xứng đáng là Streamer Hỗ trợ số một của 《Hiệp Cốc》.
"Cảm ơn Bạn tính cái miêu đã tặng đèn Vạn gia."
"Cảm ơn Hội trưởng sẽ không hỗ trợ tặng sao trời pháo hoa."
"Cảm ơn Hội trưởng cùng ta kết hôn tặng sao trời pháo hoa."
Trong khi xếp hàng chờ đợi, Nhan Lâm dành thời gian cảm ơn mọi người tặng quà.
[Hội trưởng, trận 2 của vòng loại trực tiếp ông không phát sóng hả?]
Nhan Lâm lười xem nên kiếm cớ nói: "Tui thật sự là không muốn mấy người xem ai là người đó thua, vẫn là thôi đi. Muốn xem thi đấu thì qua phòng phát sóng trực tiếp của Chính phủ đi."
[Chuyện này có liên quan gì đến tụi tui?]
[Hôm qua tụi tui cũng không có duy trì CAB được khum dị?!]
[Rõ ràng là ông buff* ai người đó thua có được chưa? Hỗ trợ fake buff độc nổi danh của 《Hiệp Cốc》!]
[Hôm qua Hội trưởng không có buff...]
[Hình như là vậy... Vậy cũng không thể ném nồi cho tụi tui! Làm dị coi có được không? Có còn là con người không?]
(*) nguyên văn là 你奶谁谁输 : Nãi ở đây là sữa, hay dùng để chỉ việc buff máu trong game.
Nhan Lâm không quản mọi người nói gì, dù sao cậu cũng không muốn xem trận đấu hôm nay, về phần lý do hả? Cần gì, cậu thích là được!
Trong trò chơi, Nhan Lâm trực tiếp pick Tông đồ câm lặng*.
(*) Chỗ này tác giả ghi 沉默使徒 là Apostle silent, tui phân vân không biết nên để vậy không, nhưng suy đi tính lại hồi chương một tui ghi tiếng việt rồi cũng lười sửa á. Đọc dui dẻ hoan hỉ thui ha mấy ní ơi.
Tông đồ câm lặng là cái loli hỗ trợ mềm, mặc áo choàng to, như con nít trộm mặc quần áo của người lớn, trên tay cầm một cái đạn ná bự, dáng vẻ một đứa trẻ nghịch ngợm có thể bắn bất cứ ai mình muốn.
Cái gọi là hỗ trợ mềm đề cập đến hỗ trợ không có kỹ năng khống chế mạnh. Nói chung, khả năng tồn tại tương đối yếu, còn nuôi nhiều mới phát triển được. Giai đoạn đầu dựa vào đồng đội, là cái theo đuôi, giai đoạn sau nếu phát triển tốt mới có tác dụng, nếu không phát triển được, ha hả, chính là cái cá mặn ôm đùi.
[Hội trưởng, Mid bên ông là Homi đó!]
[Ngày hôm qua ông còn nói người ta đi nhà đối thủ chúc tết, hôm nay liền gặp gỡ Σ( °△°|||)︴]
[Streamer, ông đừng có nhây trận này, trước mặt tuyển thủ chuyên nghiệp mà làm vậy, lát sẽ bị chửi đó đó ba.]
Nhan Lâm "A" một tiếng, trực tiếp đổi thoáng hiện thành trừng đánh.
Fans: "... ..."
[Homi Unit 2: ??? Hỗ trợ là diễn viên?]
[Timely: Đủ đánh cậu.]
Nhan Lâm đáp.
[Homi Unit 2:... ...]
Khi bắt đầu trận đấu, Nhan Lâm không đi theo ADC mà chỉ cắm mắt ở đường dưới, để ADC xem có ai ở phía đối diện đang bắt mình hay không. Chính mình thì chui vào vùng xanh đối diện.
Người đi rừng của đối phương chưa tới đây, hiển nhiên là đi đánh bùa đỏ trước.
Quả nhiên sau khi người đi rừng dọn sạch khu vực bùa đỏ, anh ta đã đến khu xanh để chiến đấu với bùa xanh.
Nhan Lâm vẫn luôn núp trong bãi cỏ theo đường chéo phía trên bùa xanh, bất động cho đến khi bùa xanh bị đánh đến mức cạn HP, cậu trực tiếp lao ra ngoài và cướp đi bùa xanh bằng một đòn trừng đánh. Trong ánh mắt ngơ ngác của người ta, cậu mở kỹ năng W rồi chạy thụt mạng.
[ Ha ha ha, Hội trưởng trừng đánh, ít nhất phải đoạt được một cái tiểu quái của đối phương.]
[ Chỉ có thể nói JG đối phương còn quá non.]
[ JG, phải nhớ kỹ ID Timely này, lần sau thấy cái tên này trực tiếp đi thăm bụi cỏ nhiều vô, đừng có lơ là.]
Lấy xong bùa xanh, Nhan Lâm quay lại đường dưới để hỗ trợ ADC. Một trận này, ADC chơi rất thận trọng, vẫn luôn co đầu rút cổ giữ trụ và dọn binh, Nhan Lâm rất vừa lòng với điểm này. Để ADC tiếp tục giữ trụ, cậu kích hoạt gia tốc chạy tới đường giữa.
Homi thấy cậu tới, trực tiếp nhảy tới trước mặt Mid đối diện, sau một loạt thao tác kết quả bị đối thủ ở dưới tháp phản công.
"First blood!"
[Homi Unit2: Cậu hỗ trợ kiểu gì thế? Tôi lên cậu chạy là sao?]
Lúc này Nhan Lâm đã hợp lực với JG cùng nhau săn cua sông, cũng không trả lời Homi.
Đánh xong cua sông, JG nhờ quả cua sông hồi đầy máu, cả hai cùng lao lên đường trên, bắt được vị trí Top đối phương đem người ta quýnh chết.
Phút thứ 12, Nhan Lâm cùng ADC đẩy rớt trụ đường dưới.
Sau đó, Nhan Lâm lại dẫn đường xuống lấy lam, bắn cái Q câm lặng ngăn Rừng đối phương ra chiêu cuối cùng của mình, thông qua trừng đánh HP của lam giảm xuống rất nhiều , ADC phóng xuống hai mũi tên đoạt lam thành công.
[Homi Unit2: ADC lấy lam làm gì? Hỗ trợ có ổn không vậy, mang trừng đánh vào trận đã vậy đi cướp lam cũng không gọi? Tôi có thể solo kill đối thủ nếu ăn lam. ]
Nhan Lâm không để ý đến cậu ta, ADC cũng vậy, hai người trực tiếp tới đường giữa đẩy trụ.
[Homi Unit2: Có độc à, ăn tuyến của tôi làm gì? Tôi lấy cái gì để phát triển? Chờ thua?]
Nhan Lâm đã chịu đựng hơn mười phút, bây giờ tình hình ổn định, ADC có lam và chu kỳ kỹ năng sẽ nhanh hơn. Cậu tìm chỗ ngồi xổm trên bãi cỏ và bắt đầu bùm bùm gõ phím — —
[Timely: Đây là sự tự tin của tuyển thủ chuyên nghiệp, cấp bậc thấp hơn rất nhiều so với Mid đối phương, cho rằng lấy lam là bản thân có thể solo kill đối thủ, đối thủ của cậu là Al à?]
[Timely: Cậu tích cực hiến máu lần đầu, còn hỏi tôi tại sao lại bỏ chạy, lúc đó tôi mới cấp 3, không có kỹ năng chủ chốt, W ở CD*, tôi chạy theo cậu để tặng đầu?]
(*) Cooldown: Thời gian hồi chiêu, kỹ năng đang làm lạnh.
[Timely: Không thể làm rõ tình hình hay không biết đếm? Kinh tế lẫn cấp bậc của ADC đều vượt trội so với đối thủ, không đem người ta đẩy lên, nuôi cậu chờ đối thủ phát triển hả? Tôi chơi game hay là làm từ thiện?]
[Timely: Bằng vào cấp ba chỉ biết di chuyển nhảy về phía trước, y như hành động của tang thi, cho dù tôi có mở ra W cũng không dám đi theo cậu, có mạng đi mà không có xác về!]
[Timely: Mỗi ngày, không có việc gì thì tôi sẽ tự mình carry, có việc thì tôi sẽ làm Hỗ trợ. Cậu chỉ cần biết di chuyển trái phải, đều sẽ không bị chết khó coi đến thế.]
[Timely: Để tôi Hỗ trợ, cậu xứng sao?]
Trên màn đạn một loạt hahaha. Người chơi bình thường, đặc biệt là Streamer, sẽ không ở trong game nói về tuyển thủ chuyên nghiệp, rất nhiều thời điểm nghề nghiệp thường được coi là ngang hàng với chuyên nghiệp.
Nhưng Nhan Lâm có niềm tin tuyệt đối vào khả năng phán đoán của mình, dù đối phương là tuyển thủ chuyên nghiệp, cậu cũng có thể trào phúng căn bản không sợ gì cả.
Homi không biết có phải hay không bị chọc tức, trực tiếp treo máy.
Nhan Lâm căn bản không quản tính tình của cậu ta, đẩy thủy tinh đối phương ra ngoài, trực tiếp cử báo Homi treo máy, động tác không thể nói là mười phần suôn sẻ, chỉ có thể nói là liền mạch lưu loát.
***
Tác giả có lời muốn nói:
Nhan Lâm: Đừng đẩy tui, tui đã luyện tập kỹ năng chửi người trên mặt cỏ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top