1
với việc dằm đang cắm chi chít vào mông thì eddie con mẹ nó cũng đã bắt đầu rục rịch hối hận về quyết định ngồi như một thằng đần trong rừng suốt ba mươi bẩy phút để đợi một tên khốn ngu ngốc chỉ vì hắn bảo, đợi anh sau giờ học nhé cưng.
chỉ thế thôi và eddie munson đã nhũn ra thành một bãi nước chết tiệt, ôm cái hộp cần sa có hoạ tiết như từ thời victoria và ngoan ngoãn khoanh chân trên bộ bàn ghế gỗ cũ rích đến rợn người, ít nhất thì khu rừng này cũng khiến eddie bình tâm.
nhưng cũng chỉ đến thế, eddie với một nỗ lực cuối cùng cố gắng để không nhổ ra câu chửi thề thành tiếng, đứng phắt dậy và đập cái hộp cũ đến bụp một phát xuống mặt bàn, rồi lại tạo ra một tiếng bụp nữa khi đá không thương tiếc vào đống lá vàng ruộm bên cạnh khiến bụi bay tứ tung, bám dính vào quần áo một cách đầy hờn dỗi.
"chà chà cưng à, em hơi bị kích động đấy, nhớ anh lắm hả"
cái giọng cợt nhả vờn qua lỗ tai rồi xộc thẳng vào não bộ.
và bằng một lý do hết sức vi diệu nào đó mà vị vua của trung học hawkins, trông vẫn bóng loáng và rực rỡ ngay cả khi bộ tóc hoàn hảo dính đầy lá khô và quần áo thì, chà, đám bụi chính nghĩa vẫn quyết định không chịu tha cho bất cứ sinh vật nào kể cả bó dây thần kinh biết di chuyển trước mắt cùng bộ xương có kết cấu hàm mặt đẹp hơn lũ còn lại một chút, eddie quên mất, bụi thì không ăn kiêng.
tóc vàng và mắt xanh chưa bao giờ là hết nóng, hoodie đen cùng làn da trắng, định nghĩa sống cho cụm từ "hot boy học đường".
thằng chó này đẹp trai quá thể, biết cái gì có sức huỷ diệt vũ trụ hơn một thằng đẹp trai không.
một thằng đẹp trai biết cười.
tên khốn nạn trong từ điển chết tiệt, cười ngây thơ như thể nó vừa để người khác chờ đợi hơn nửa tiếng để đi cứu vũ trụ hay cái đéo gì đó vĩ đại tương tự, mà eddie thì biết là có chết chuyện đó cũng không bao giờ xảy ra, mà nếu vũ trụ này có gặp nguy hiểm thì chắc chắn phần lớn là từ cái nhân phẩm chó gặm của thằng điên này khiến người ngoài hành tinh hay bất cứ chủng loài nào làm họ ngứa mắt dẫn tới quyết định cho trái đất bay màu.
hắn lại vừa phang ai đó, ngực to hoặc nóng bỏng, đơn giản và dễ hiểu, trong khi eddie ngồi gặm móng tay trong rừng.
dù sao thì, hắn, trườn cái thân hình cao vổng lố bịch tới gần và khoá chặt eo một eddie nhăn nhúm như quả táo tàu.
"xin lỗi anh tới muộn"
"lần này là chrissy cunningham?"
eddie giơ tay lên và tên đằng sau lãnh một cùi chỏ vào bụng, mắt nhắm mắt mở rên rẩm nhưng cái tay thì trườn xuống bắp đùi săn chắc, lướt qua phần quần jean rách của eddie một cách thuần thục như thể hắn đã thực hiện hàng trăm lần, và thực tế thì đúng là vậy, hai ngón tay trật khớp ngay lần đầu tiên hắn sớ rớ eddie ở canteen trường và vẫn tiếp tục, eddie mệt mỏi đến độ tự luyện cho mình nỗ lực làm ngơ, và giờ thì xem thằng nào đang thừa nước đục thả câu.
"sao cưng biết? khoan khoan để anh đoán, có phải nay cưng nhìn trộm anh nói chuyện với cô ấy trong lớp sinh học đúng không? aww anh biết eddie để ý tới anh lắm mò"
hắn cười tít mắt, rúc sâu vào hõm cổ eddie, có mùi cần sa. móc khóa treo rủng rỉnh trên balo của hắn kêu leng keng. tiện đây thì balo của hắn màu hồng, đây cũng là điểm duy nhất eddie tìm thấy ở hắn dễ thương, ít nhất là hơn nhiều so với đống rác trong cái bộ não đầy lỗ hổng của ông vua hoàn hảo trong mắt mấy cô em cheerleader nóng bỏng trong clb và hầu hết nữ sinh hawkins.
eddie rùng mình, cảm giác cuộn lên ở đáy bụng, kẻ mù tịt cảm xúc quyết định bỏ qua chuyện ấy và cả chuyện hắn ta đang bám dính lấy anh, thở dài.
hắn đã xác định con mồi vào sáng nay, sáng sớm, khi eddie còn chưa tỉnh ngủ, lơ mơ về một cuộc chơi d&d lý tưởng. chrissy đến và ngồi cạnh anh, cô nàng vừa đá đít jason ra khỏi cuộc đời hai hôm trước, và nó xứng đáng. nàng cười, rất tươi với hai cái răng thỏ, nàng sáng bừng lên trông thấy và eddie vẫn không thể tỉnh ngủ, anh nghĩ nàng đã ríu rít về chuyện gì đó tương tự hamburger ở mcdonald.
hắn đứng ở xa, cạnh cái thùng rác, ném hộp nước nho đi rồi vỗ cái bốp vào mông cô em nóng bỏng với đôi quần legging bó sát làm ẻm bẽn lẽn cười rồi nháy mắt chui tọt vào nhà vệ sinh, hắn bám theo.
canteen đông nghịt người. eddie tỉnh ngủ.
hôm đó hắn phang hai người, nàng legging mà eddie không nhớ tên cùng người còn lại, chrissy cunningham.
"nếu không có chuyện gì thì tôi về đây"
eddie không định về, anh biết hắn sẽ không cho anh về, chân anh đang bắt đầu nhũn ra, chết tiệt.
"em biết là anh cần gì ở em mà"
"anh chưa no à?"
"ừ, cưng luôn làm anh đói đến choáng váng, eddie munson à"
hắn gầm gừ, ngồi phịch xuống ghế, kéo eddie ngồi theo, ngồi trên đùi hắn, tay hắn to, đeo ba cái nhẫn, lúc mới gặp anh hắn chưa đeo nhẫn, và giờ thì có ba cái, như anh, rồi hắn bảo với mấy gái trong clb, nhẫn đôi đấy, người yêu anh mà thấy anh đánh mông mấy bé trên bàn của giáo viên, thì mấy bé nhớ chạy thật nhanh nha, anh hông cíu nổi đâu á, mấy cô em cười dữ lắm. chiều hôm đấy họ có màn 4p trong thư viện.
eddie không phải người yêu hắn.
hắn vén tóc eddie, nhẹ nhàng lắm mà bên dưới thì mạnh bạo, chọc vào mông eddie qua một lớp vải, thế mà cũng ngứa ngáy điên người.
"ở đây không được "
"Tại sao? anh không ngại đâu"
hắn vén áo eddie, mơn trớn bụng anh, gửi từng cơn rùng mình thẳng lên bộ não eddie munson, hai tay anh túm chặt vai hắn, hoodie hắn nhăn nheo.
"em có mùi nước hoa của chrissy"
giọng hắn khàn, hắn dừng lại một khoảng, nhìn chằm chằm vào đầu ti đỏ hồng đang chọc thẳng sưng mọng.
"anh điếc à, tôi bảo không phải ở đây"
eddie xù lên như bộ tóc curly của chính mình, giật bắn khi hắn đột ngột rùng răng cắn lên ngực anh, hắn day day phần thịt mềm đến khi nó thâm tím, hắn điếc thật, eddie bất lực thở dốc.
"thực ra anh không thích mùi nước hoa của chrissy đâu, nồng lắm, anh thích mùi của cưng nhất, nó khiến anh phê, cả nghĩa đen lẫn bóng nếu em thắc mắc".
thằng chó còn chẳng nhận ra hắn cũng đang nồng mùi của chrissy đến nực cười, lăn lộn cùng nhau cả tiếng, cá là bây giờ nàng ta cũng dính toàn mùi của tên này thôi, tội nghiệp.
theo quan điểm của eddie thì mùi nước hoa của chrissy không đến nỗi tệ, cô em gái rất có mắt nhìn.
"làm nhanh lên, mặt trời đang lặn đấy"
"như vậy thì không ai có thể trông thấy cưng nữa mà, anh thích làm từ từ, ít nhất là với em"
hắn chẳng bao giờ chịu tha cho bất cứ câu nói nào của eddie, lúc nào cũng phải râm ran phản lại vài ba từ, đôi lúc vài ba từ ấy có mùi ngọt đến ghê mũi.
giờ thì áo hellfire club đang nằm vất vưởng trên cái hộp cần sa đặt ở đầu bên kia bàn, quần dài nằm bên cạnh với một ống chạm đất, eddie khoả thân với bộ ngực thâm tím lấp lánh toàn nước dãi của người mà ai cũng biết là ai.
hắn vồ tới cắn vào môi dưới eddie, day day nó rồi cười hì hì, eddie cốc đầu hắn đánh cốp, cho lưỡi vào miệng hắn một cách chủ động, vài giây sau bị hắn xoắn lại, nước bọt lăn dọc mép môi, âm ỉ vài ba tiếng khó thở, tay hắn bận rộn tát đen đét và hai cái mông tròn xoe trắng bóc của eddie munson.
eddie the freak munson, tên kì quặc ở hawkins, đáng sợ, đáng ghét, và đáng khinh.
giờ thì đang mắt rớm nước, môi căng đỏ sưng chín, đầu ti dính vết răng, rỉ máu, miệng thở đến nỗi không khép lại nổi, mắt đen tròn xoe, đờ đẫn, bên dưới dựng đứng, nước tung toé, sưng đau, không cất được câu từ nào.
eddie muốn hắn chơi mình cho đến khi bộ não đáng thượng hại trôi tuột ra khỏi đầu.
hắn liếm ướt ngón tay, một cách lười biếng, ra vào cái lỗ bên dưới, thích thú với tiếng nó tạo ra và hưng phấn với những cái rên ư ử mà eddie đang cố gắng nén lại.
miệng không thể ngừng cười, mái tóc vàng dính bết, lấp lánh dưới ánh chiều tà, tự dưng hắn muốn hít một điếu.
"cưng dễ thương lắm, không phiền nếu anh mở cái hộp xinh xắn của cưng ra chứ?"
"H-hả ah..."
hắn với qua đầu kia mép bàn thật, tay còn lại vẫn bận rộn ra ra vào vào. hắn vớ điếu thuốc lá, điếu duy nhất eddie thuận tay ném vào trong ấy, hoàn hảo, hắn không muốn hít cần sa lúc này, có thể sẽ vào lần khác.
"anh vào nhá"
hắn chỉ nói thế thôi, thực tế là hắn đã sộc cả con hàng to vãi nồi vào trong cái mông run rẩy đáng thương của eddie rồi, anh chỉ có thể cong lưng đón nhận, rỉ ra một ít dịch trắng ngà mà hắn thấy nhìn cũng ngon.
chẳng biết hắn vớ cái bật lửa ở đâu ra mà khi eddie mở nổi mắt sau đám nước bâu kín hai con ngươi, khói đã phì phèo lượn qua đầu mũi, thơm lừng. hắn rít một hơi như đói khát lắm, tàn thuốc rụng xuống bụng eddie, thế là anh bắn ra đầy người, bầu trời sao chiếm trọn tầm nhìn, hắn cười khúc khích, vứt điếu thuốc dở xuống gốc cây bên cạnh, nắm chặt eo eddie, miệng toe toét.
"bé nhạy cảm quá, anh phấn khích lắm"
eddie có cảm giác không lành.
"k-khoan đã -AH!!"
hắn tăng tốc độ, giã thật mạnh vào cái lỗ đĩ điếm của eddie munson, không phản ứng kịp, eddie thực sự chỉ có thể nằm ì ra rên rỉ như một con búp bê vô tri, mắt trợn ngược.
"ah... c-chậm.. làm..ah uh ơn.."
"anh không chậm đâu, nhìn cưng sướng vậy mà, anh cũng sướng, mặc dù nghe cưng cầu xin cũng nứng lắm cơ mà anh thích làm theo ý mình cơ"
ích kỉ và tàn bạo, eddie biết chứ, mối quan hệ còn chẳng đáng gọi là fwb. nhưng eddie thấy sướng và đấy là tất cả mọi thứ anh quan tâm lúc này.
mặt trời gần lặn, eddie thức giấc khi tiếng quạ khàn đặc kêu inh ỏi như một cái chuông báo thức phiền phức của tự nhiên, lưng đau nhức và thấy mình đang nằm ở ghế sau xe ô tô, đắp cái áo hoodie ngoại cỡ màu đen, đường rất sốc.
"tỉnh chưa, anh đưa cưng về rồi này"
hắn lúc nào cũng chu đáo một cách giả tạo, đoán là con gái mê tít một thằng con trai như vậy, chỉ được cái mã.
hắn mặc áo phông trắng, mấy cái hình xăm trồi lên khỏi cổ áo, có một hình mới mà eddie chưa nhìn thấy bao giờ, chắc là hắn lại mới đục đẽo lên người, cái vòng cổ kêu leng keng, hắn ngoảnh ra đằng sau, vuốt má eddie, cười tươi lắm.
"em đói không?"
Eddie lơ mơ, gạt tay hắn ra.
"Em muốn về nhà"
"ừ"
eddie nhận ra mình mãi mãi chẳng thể bước chân ra khỏi cái vòng tròn này, quỷ satan sẽ lại túm cổ anh lại và hắn sẽ tiếp tục tra tấn anh hàng ngày.
nhưng eddie cũng không phiền lắm, chỉ hơi đau đầu thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top