Tập 28 : Chạy Trốn
Thuần Ngọc quyết định bỏ trốn, ngặt nỗi ban ngày, ban đêm gì Cát Nhĩ cũng luôn đeo bám bên cạnh y, ban ngày lại có nhiều người đi đi lại lại trong phủ đã thế Cát Nhĩ còn ra lệnh cho nữ tì và lính canh phải luôn để mắt đến y. Thuần Ngọc nghĩ ngợi chỉ có thể chờ tối khuya mọi người đi ngủ hết thì y mới có cơ hội bỏ trốn được. Nhưng nghĩ là một chuyện thực hiện lại là một chuyện khác, Cát Nhĩ đâu dễ dàng gì cho y ngủ riêng một mình, nói là sợ y bị té xuống giường nên bắt y nằm phía trong giường thực ra là sợ y bỏ trốn. Hắn lại là con nhà võ khi ngủ cũng rất tỉnh, chỉ cần y cựa quậy một cái là hắn đã tỉnh. Đã ba ngày trôi qua rồi, Thuần Ngọc sốt ruột muốn điên lên được, mấy ngày nay y giả vờ ngoan ngoãn như đã cam chịu ở lại để không làm hắn nghi ngờ y có ý định bỏ trốn .
Cũng may hôm nay trong cung có yến tiệc nên Cát Nhĩ sẽ về trễ, Thuần Ngọc thừa dịp hắn chưa về phủ len lén đến bên cửa sổ mở cửa ra, đang loay hoay leo lên bệ cửa sổ y giật mình khi nghe tiếng Cát Nhĩ ở phía sau
- Ngọc nhi muốn đi đâu à ? - hắn đứng ngay cửa ra vào khoanh tay trước ngực ngả đầu sang cạnh cửa nhìn lưng y nói
- Ahahaha, trời nóng quá nên ta mở cửa cho mát vậy mà
Thuần Ngọc không dám quay người lại nhìn hắn cứ giả vờ đang hóng mát ngắm mây, ngắm trăng. Đột nhiên y cảm thấy có một vòng tay ôm mình từ phía sau, một luồng khí nóng phả ra trên cổ y, toàn thân y lông tóc dựng đứng, cả người cứng đờ
- Ngươi uống rượu - y hoảng sợ cực độ, thường thì nam nhân có rượu vào thì dễ nổi máu thú tính
- Đi ngủ - hắn tiện tay đóng lại cửa sổ lại
- Này.... này....bỏ ta xuống để ra tự đi
Mặc y phản đối, hắn bế y lên giường thả y xuống, thoát lễ phục triều đình quăng sang một bên xong leo lên giường ôm y ngủ. Thuần Ngọc ngay cả thở cũng không dám thở mạnh huống gì phản kháng sợ hắn nổi cơn dâm dục lên y sẽ khó lòng chống đỡ nổi .
Y giả vờ ngủ, chờ hắn ngủ say rồi hành động. Quả nhiên một lát sau y nghe được tiếng ngáy nhỏ đều đều. Hắn đã ngủ say, y trở mình dậy nhẹ nhàng bò qua người hắn xuống giường, đi tới cửa sổ mở ra
- Ngọc nhi hình như đang thử thách lòng kiên nhẫn của ta thì phải
Thuần Ngọc giật mình run bắn, hồn vía chưa kịp hoàn lại nên y cũng chưa nghĩ ra được câu đối đáp. Đột nhiên, cảm thấy cơ thể mình được nhấc bổng lên đáp xuống giường lại một thân ảnh nằm đè lên. Thuần Ngọc chưa kịp phản ứng gì môi đã bị bắt lấy, mùi rượu nồng nặc xong vào khoang miệng, nơi cổ áo đã bị giật tung ra, hai bàn tay to lớn chai sạn thi nhau sờ loạn trên vòm ngực của y. Thuần Ngọc sợ hãi kinh hồn đẩy hai cánh tay sắt thép ấy ra nhưng đẩy cỡ nào cũng không đẩy nỗi. Một ngón tay hắn vô tình khẽ lướt qua nụ anh đào khiến toàn thân Thuần Ngọc run rẩy. Hắn rất tinh mắt lập tức thu biểu hiện đó vào mắt, dùng hai ngón tay cái miết mạnh hai bên nụ anh đào của y.
Thuần Ngọc chịu không được hơi thở đã có chút nặng nhọc. Cát Nhĩ khát cầu mút lấy chiếc lưỡi đỏ hồng của y mà quấn quýt, Thuần Ngọc thừa dịp dùng sức cắn mạnh vào môi hắn. Cát Nhĩ vì đau nhói mà nhíu mày buông y ra, Thuận Ngọc thừa cơ hội đẩy mạnh hắn sang một bên, thò tay xuống gối cầm lên một con dao nhỏ lùi vào góc giường.
Y sợ Cát Nhĩ sẽ nổi cơn thú tính bất chợt nên đã chuẩn bị vũ khí phòng thân đề phòng bất trắc. Quả nhiên đã có cơ hội sử dụng. Hai tay Thuần Ngọc cầm dao nhỏ có chút run rẩy chĩa về phía Cát Nhĩ
- Ngươi... ngươi đừng qua đây....ta đâm ngươi thiệt đó...
- Hahahaha...Ngọc nhi đâm được cứ đâm - Cát Nhĩ vẫn ngang bướng nhích tới phía trước
- Ngươi đừng ép ta....không được lại gần... ta nói là ta làm.... - Thuần Ngọc co người sát lại góc giường, hai tay cầm dao nhỏ vẫn chỉa về phía hắn nhưng có phần run rẩy nhiều hơn
- Ngươi có gan thì đâm ta thử xem... đâm đi... - vừa nói Cát Nhĩ càng nhích lại gần y hơn
- Ngươi đừng qua đây... ta....ta... chết cho ngươi coi.... - Thuần Ngọc quáng quá đặt dao lên cổ mình
" Keng "
Dao nhỏ văng ra xa rơi xuống nền nhà
- Ngươi đâm ta thì được. Ngươi không được tự tổn thương mình - Cát Nhĩ bắt lấy tay y nắm chặt gằn giọng nói trông rất tức giận, hung dữ
- Buông ta ra...buông ra... - Thuần Ngọc sợ hãi đến nỗi khóc luôn
- Bình tĩnh lại... được rồi...được rồi... ngươi sợ ta đến vậy sao....ta hứa sẽ không làm gì ngươi - Cát Nhĩ kéo y lại ôm vào lòng vùi mặt vào tóc y hít hà, dâm dục lại nhập vào hắn, hắn vén suối tóc dài của y sang một bên vai hôn liếm sau gáy y
- Ngươi... ngươi có thể buông ta ra trước không ?- y linh cảm sẽ lại xảy ra chuyện không hay
- Ta muốn xem vẻ mặt ngươi lúc xuất ra được không ? Lần trước ngươi ngất đi ta chưa thấy vẻ mặt ngươi xuất ra - hắn ngừng hôn liếm thì thầm bên tai y
- Không... ngươi điên rồi - mặt y lập tức biến sắc, vùng vẫy kịch liệt
Cát Nhĩ nhanh cực độ, luồn hai chân hắn vào trong tách hai chân y mở rộng ra khiến y không tài nào khép chân lại được, nhanh tay luồn vào quần y kéo quần y xuống quá nửa mông, bắt lấy tiểu bảo bảo mềm mại của y mà xoa nắn vuốt ve, môi hắn không ngừng hôn liếm vành tai, cổ và bả vai trắng nõn của y. Sinh mệnh của y bị người khác bắt lấy lại không ngừng bị kích thích, y ưỡn người về phía trước chống trả cảm giác sảng khoái hắn mang lại
- Bắn ra cho ta xem đi tiểu dâm đãng
- Không... không được...
Nhịp độ tay hắn càng ngày càng nhanh tiểu bảo bảo của y càng lúc càng cứng rắn . Y chịu hết nỗi, các ngón chân co quắp lại, môi cắn chặt ngăn tiếng rên rĩ, oằn người xuất ra đầy tay hắn
Hắn thỏa mãn nhìn y mặt đỏ bừng, thở hồng hộc xuất ra, sau mệt lả nằm trong lòng hắn Thấy y bắn, tự nhiên hắn lại cương cứng. Cầm tay y đặt lên thứ to lớn sưng to của mình
- Giúp ta
Không chờ y phản đối hắn nắm chặt tay y vuốt ve lên xuống, bàn tay thon dài mịn màng không một vết chai sần bao quanh nhục dục của hắn khiến hắn không ngừng rên rĩ sướng khoái. Đến cao trào, hắn siết chặt tay y ép tay y lên xuống mỗi lúc một nhanh. Bỗng hắn thở hắt ra một hơi xuất ra đầy tay của cả hai
Vệ sinh sạch sẽ xong y quá mệt mỏi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say, không hề hay biết có một người thừa dịp y ngủ say mà hôn lên trán y, lên má y, lên khắp cả mặt y
Khi y tỉnh dậy mơ màng mở mắt ra, y cảm thấy hình như có gì đó không đúng lắm , chỗ này hình như không phải là phòng của Cát Nhĩ. Y đang nằm trên một cái giường hay cái bàn gì y cũng không rõ nhưng lạ ở chỗ cái giường hay cái bàn này nó lại nằm ở giữa căn phòng chứ không như những cái giường khác nằm ở sát tường. Căn phòng cũng khá rộng nhưng xung quanh trống trơn, cửa lại đóng bít bùng nên có vẻ hơi tối mặc dù bây giờ là ban ngày khiến cho y cảm thấy không khí ở đây rất kỳ dị, lạnh lẽo đến nỗi cả người nổi đầy gai óc. Rốt cuộc ở đây là đâu ?
Y nghe loáng thoáng có tiếng nói chuyện . Là giọng của Cát Nhĩ mà nhưng hắn đang nói gì vậy ? Hắn đang nói với ai ? Y không động đậy được, hình như đã bị điểm huyệt
Hai người tiến lại phía y, một người là Cát Nhĩ, môt người y chưa từng gặp. Y quan sát nam nhân kia ăn mặc rất kỳ dị, tuổi tác có vẻ lớn hơn Cát Nhĩ. Nam nhân kia thấy y nhìn hắn chằm chằm thì liếc mắt nhìn y một cái xong bỏ đi đâu y cũng không biết
Cát Nhĩ thấy y đã tỉnh thì tới gần cúi đầu xuống mỉm cười với y sau lại thủ thỉ nói
- Ngọc nhi đừng sợ. Ta đã nhờ thúc thúc của ta cũng là pháp sư có pháp thuật cao cường bậc nhất hoàng cung ấn chú lên người Ngọc nhi. Sau này Ngọc nhi có thể sẽ sinh con cho ta
- Ta... ta không muốn... đừng mà... thả ta ra - Thuần Ngọc lắc đầu lia lịa phản đối, thiếu điều muốn khóc tới nơi
- Không sao đâu, sẽ không đau đâu, Ngọc nhi đừng sợ
Nam nhân lúc nảy đã quay trở lại, nói xì xào gì đó với Cát Nhĩ, Thuần Ngọc không hiểu gì hết chỉ thấy hắn gật gật đầu. Nam nhân đứng ngang hông y bắt ấn tay đặt lên bụng y miệng lầm bầm đọc gì đó y cũng không hiểu, chắc có lẽ là đang đọc thần chú . Bụng y càng ngày càng nóng lên
- Aaaaa....bụng ta.... bụng ta nóng quá.... dừng lại đi....Cát Nhĩ, ngươi kêu hắn dừng lại đi mà...nóng quá... khó chịu quá.... ta không muốn...ta cầu xin ngươi - y muốn giãy giụa nhưng tay chân đã bị điểm huyệt không thể nào giãy giụa được
- Không sao đâu Ngọc nhi.... chịu đựng một chút nữa sẽ xong ngay.... cố chịu một chút
Mồ hôi trên người Thuần Ngọc tuôn ra ướt đẫm, mồ hôi trên trán rịn ra chảy dọc theo hai bên thái dương xuống tận cổ. Cát Nhĩ cầm ống tay áo lau mồ hôi cho y. Khó chịu quá khiến y ngất đi hồi nào không hay
Lúc tỉnh lại Thuần Ngọc thấy mình nằm trên giường trong phòng Cát Nhĩ , hắn cũng đang ngồi cạnh cầm lấy tay y, nhìn y chằm chằm
- A, Ngọc nhi tỉnh rồi, ngươi không sao chứ ?
Thuần Ngọc không trả lời chỉ mệt mỏi nhìn hắn
- Thúc thúc ta nói cơ thể ngươi quá yếu so với người dân nơi đây nên từ lúc làm ấn chú phải để ngươi nghỉ ngơi, mười ngày sau mới được giao phối. Ta đã tính rồi mười ngày sau chúng ta sẽ tổ chức lễ thành thân của ta và ngươi. Đêm động phòng cũng chính là ngày ngươi hoài thai con của ta. Chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc
- Không.... ta không muốn thành thân với ngươi... ngươi thả ta về nước của ta đi....ta cầu xin ngươi mà... - Thuần Ngọc nghe hắn nói xong thì hoảng sợ khóc lóc van xin hắn
- Vô ích thôi, ta sẽ không để mất ngươi một lần nào nữa đâu. Đừng cố trốn đi, chọc giận ta không có lợi cho ngươi đâu
Hết tập 28
Tiếp tục hành hạ con dân 😅😅😅
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top