Chương 11
Mẹ Trần thấy Từ Khiêm cũng Liễu Nhi xuống tầng hớn hở gọi.
" Mấy đứa, lại đây ăn cơm nào."
Liễu Nhi nhanh nhẹn chạy lại, nhỏ giọng.
" Thật ngại quá, cháu không giúp được gì cho bác."
Mẹ Trần cười xòa, xua tay.
" Con bé này, bác làm được mà. Bác rất thích sợi dây chuyền, cảm ơn cháu."
Liễu Nhi cười.
" Bác thích là tốt rồi."
Mẹ Trần kéo ghế. "
Nào ăn cơm thôi."
Ăn cơm xong, Liễu Nhi xin phép về nhà. Chiều cô còn tiết học nên không ở lại được. Ba mẹ Trần vui vẻ bảo Từ Khiêm đưa cô về. Còn dặn cô ngày mai nhất định phải đến nơi gặp mặt. Liễu Nhi cùng Từ Khiêm lên xe. Liễu Nhi dựa đầu vào cửa xe, thất thần suy nghĩ. Dòng chữ ở quyển sách kinh tế vẫn chưa bay khỏi đầu cô. Từ Khiêm vươn tay ra ghế sau lấy thứ gì đó. Anh đưa cho cô, mỉm cười tủm tỉm
" Vợ tương lai, em có định thưởng anh khi nhìn thấy thứ này không?"
Liễu Nhi quay lại nhìn anh, nhận chiếc túi ở tay anh. Cô mở ra xem, là giày Nike màu đỏ. Liễu Nhi vui mừng, cô đã tìm mua đôi giày này mà người bán hàng bảo cô một chàng trai đã mua tặng bạn gái. Danh tính người mua hàng không được tiết lộ nên cô không thể tìm được. Cô vẫn còn nhớ lời cô bán hàng
" Anh ấy chắc hẳn rất yêu bạn gái. Anh ấy đã nói người yêu mình là một người đặc biệt."
Cô xua tan mọi suy nghĩ, chủ động hôn lên môi anh. Cô ngượng ngùng, nói lí nhí.
" Coi như là thưởng cho anh."
Từ Khiêm không nghĩ cô sẽ hành động như vậy, nhất thời bất động. Anh quay lại, giữ tay sau gáy cô hôn thật sâu. Lần này Liễu Nhi có vẻ đã có kinh nghiệm hơn nhưng cô vẫn đẩy anh ra vì thiếu không khí. Từ Khiêm nhìn cô cười.
" Em chẳng tiến bộ gì cả."
Liễu Nhi quay mặt ra hướng khác, giọng nói có chút hờn dỗi.
" Ai cần tiến bộ trong việc này. Anh đưa em về."
Từ Khiêm ngoan ngoãn thuần thục khởi động xe. Liễu Nhi ngắm nghía đôi giày, nở một nụ cười hạnh phúc.
" Chiều nay em sẽ đi đôi giày này đi học."
Từ Khiêm lái xe đưa cô về nhà, chờ cô lấy sách vở rồi đưa cô đi học luôn. Mấy ngày nay anh như ông tài xế của cô vậy. Cô mặc chiếc quần baggy xanh nhạt cùng chiếc áo phông trắng, đeo thêm đôi giày Nike đỏ. Trông rất cá tính, mạnh mẽ. Liễu Nhi chuẩn bị xong nhanh chóng vào xe. Từ Khiêm nhìn cô đánh giá một loạt.
" Cô gái à, trông em so với buổi sáng thực sự rất khác nhau."
Liễu Nhi nhe răng cười.
" Chàng trai à, so với buổi sáng em thích mặc như thế này hơn."
Từ Khiêm không đôi co với cô nữa. Anh có việc gấp nên không cùng cô vào trường. Liễu Nhi cũng không muốn vào cùng anh, cô muốn thử chạy xem đôi giày thể thao này thế nào. Liễu Nhi vui vẻ tạm biệt Từ Khiêm, tung tăng chạy vào trường. Từ Khiêm đứng nhìn cô, cô gái này rất dễ thỏa mãn. Anh chưa nghĩ tới nếu như Hải Nam biết anh đang trả thù thì sẽ như thế nào. Nhưng tại họa là do chính cô mang tới. Anh phóng xe đi.
Liễu Nhi thỏa mãn với đôi giày này vô cùng. Thu Hoài và Hà Thu đã rất ganh tị với cô. Ba cô nàng đang nói chuyện vui vẻ thì một bóng dáng quen thuộc xuất hiện. Là Hải Nam. Anh vô tư quàng tay ôm Hà Thu vào lòng. Liễu Nhi trố mắt nhìn anh trai của mình.
" Anh... ôm bạn em phải trả phí."
Hải Nam cười
" Ôm vợ tương lai còn phải trả phí sao?"
Cả Thu Hoài và Liễu Nhi cũng hét lên.
" Cái gì cơ."
Hải Nam từ từ lặp lại.
" Đây là vợ tương lai của anh."
Thu Hoài giận dỗi.
" Mấy người ... mấy người có đôi có cặp hết rồi. Ai cũng giấu giếm tôi."
Liễu Nhi ôm Thu Hoài
" Thôi nào, biết đâu cậu lại cưới sớm hơn bọn này."
Thu Hoài lườm Liễu Nhi. Hà Thu im lặng cũng lên tiếng.
" Bọn mình cũng đính hôn vào thứ 2. Tổ chức cùng Liễu Nhi và Từ Khiêm."
Liễu Nhi vỗ tay.
" Vui nha. Hôm đó mình chắc chắn đẹp hơn cậu. Haha"
Quay sang anh trai mình, lườm một cái.
" Anh cũng giấu em. Mà anh đến đây làm gì."
Hải Nam thong thả trả lời.
" Đưa cô ấy đi chọn váy."
Hà Thu dựa vào người Hải Nam mỉm cười.
" Liễu Nhi, cậu với Từ Khiêm chọn váy chưa."
Liễu Nhi đờ người ra một lúc. Cô nhớ lúc sáng đã bảo chọn đại một chiếc. Cô gãi đầu cười.
" À. Váy đính hôn ý hả. Mình định nhờ Hải Nam chọn hộ."
Hải Nam ưỡn ngực.
" Tên Từ Khiêm sao tâm lý bằng anh."
Liễu Nhi bảo vệ Từ Khiêm đến cùng.
" Ai bảo anh vậy. Anh ý mua tặng em đôi giày này. Chiều mai chúng em đi chọn biệt thự nữa."
Mọi người ngạc nhiên nhìn Liễu Nhi, cô tiếp tục nói.
" Ở với ba mẹ anh ý thì bất tiện quá, nên bọn em quyết định sẽ mua một ngôi biệt thự ở khu Ánh Dương."
Hải Nam máy móc nhắc lại.
" Ánh Dương."
Anh trầm ngâm suy nghĩ. Chẳng phải Từ Khiêm có một ngôi biệt thự ở đó sao. Ngày đó cậu ta sống cùng Lê Tiểu Băng ở đó. Sao còn phải mua nhà. Cậu ta đang tính toán điều gì. Anh bĩu môi.
" Anh đã có nhà không cần mua. Thôi bọn anh đi chọn váy."
Nói rồi Hà Thu cùng Hải Nam dời đi. Liễu Nhi cùng Thu Hoài định ra về thì lại một vị khách nữa không mời mà tới.
" Chào em Liễu Nhi."
Liễu Nhi miễn cưỡng mỉm cười.
" Chào cô."
Lê Tiểu Băng liếc nhìn đôi giày. Cô ta nhớ từng nhìn thấy trên xe của Từ Khiêm. Không nhịn được châm biếm.
" Đôi giày đẹp nhà nhưng đồ nhận lại không được tốt đâu."
Cả Liễu Nhi và Thu Hoài đều không hiểu, nhưng nếu người khác dương oai với cô thì cô cũng không ngại đánh trả.
" Cũng có thể do ai đó lầm tưởng là của mình. Lễ đính hôn em mong cô sẽ tới, sẽ đẹp biết bao. Em với bạn trai có hẹn, xin phép cô đi trước."
Liễu Nhi kéo Thu Hoài đi. Thu Hoài ngơ ngác nhìn Liễu Nhi, không nhịn được lên tiếng hỏi.
" Cậu với cô Lê có gì xích mích à."
Liễu Nhi day day thái dương.
" Chuyện dài lắm, hôm nào mình kể. Mình có việc đi trước."
Nói rồi Liễu Nhi bỏ Thu Hoài lại một mình. Cô muốn một mình, cô đi bộ trên con đường quen thuộc. Đây là lần đầu tiên cô thấy cô đơn. Cô đã thực sự yêu anh rồi nhưng anh thì chưa chắc đã yêu cô. Cô cười tự giễu. Lấy điện thoại gọi cho Từ Khiêm, cố nén nghẹn ngào. Đầu dây nhanh chóng bắt máy " Chào cô vợ bé nhỏ của...."
Liễu Nhi không để Từ Khiêm nói hết, cô cướp lời.
" Ngày mai anh không cần đến đón em đi học. Lâu rồi em chưa đi xe máy điện, muốn tự do một chút. Buổi gặp mặt hai gia đình em cũng không đến được. Còn nữa, nhà anh cứ chọn lấy một ngôi, em không ý kiến gì. Em có việc rồi, cúp máy nha."
Nói rồi cô cúp máy, đi đến chiếc ghế đá ở công viên ngồi. Cô không muốn nghe những lời nói ngọt ngào không thuộc về cô. Cô nhìn mặt hồ yên ả, một cơn gió nhẹ khiến hồ gợi sóng. Cô cũng vậy, cuộc sống đang rất an nhàn, yên ả. Nhưng anh, anh đã khiến cuộc sống cô bề bộn, mệt mỏi...Cô muốn hỏi anh. Anh có yêu cô không? Khi anh bên cô là cảm xúc thật hay giả dối?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top