Chương 13 : Bước Tiến Mới - Tương Lai Cùng Nhau

Mùa xuân năm ấy đến rất nhanh, mang theo sự ấm áp nhẹ nhàng, đánh dấu sự thay đổi trong cuộc sống của Pháp và Dương. Sau khi hoàn thành công việc dự án, Pháp đã có thời gian nghỉ ngơi và cảm nhận những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống. Cậu cảm thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều, không còn cảm giác đơn độc khi đối diện với những khó khăn, vì luôn có Dương bên cạnh.

Dù vậy, có những lúc Pháp vẫn không thể ngừng lo lắng về tương lai. Những suy nghĩ về công việc, về những mục tiêu cá nhân, về gia đình và các mối quan hệ khiến cậu cảm thấy không thể thư giãn hoàn toàn. Cậu không thể không nghĩ đến những thử thách trong tương lai, liệu họ có thể tiếp tục cùng nhau vượt qua được tất cả?

Một chiều, khi Pháp đang ngồi làm việc tại bàn làm việc trong phòng khách, Dương bước vào, mang theo một ly cà phê nóng. Hắn đặt ly cà phê lên bàn trước mặt Pháp rồi ngồi xuống bên cạnh cậu, nhẹ nhàng nói: “Em đã làm việc cả ngày rồi, không cảm thấy mệt sao?”

Pháp ngẩng lên, mỉm cười nhẹ nhàng. “Em ổn mà. Chỉ là có một chút suy nghĩ thôi. Em đang suy nghĩ về những chuyện trong tương lai.”

Dương ngồi sát lại, lấy tay nắm nhẹ bàn tay của Pháp, ánh mắt đầy quan tâm. “Suy nghĩ gì vậy? Nếu em không phiền, anh có thể nghe và chia sẻ cùng em.”

Pháp nhìn vào mắt Dương, rồi khẽ thở dài. “Em chỉ không biết liệu mình có thể duy trì sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống. Em sợ mình sẽ tiếp tục lao vào công việc, bỏ bê những người quan trọng xung quanh mình. Anh và em, chúng ta sẽ như thế nào nếu công việc cứ chiếm hết thời gian của em?”

Dương khẽ mỉm cười, ánh mắt của hắn ấm áp, đầy kiên nhẫn. “Anh hiểu cảm giác của em. Nhưng anh tin, nếu em biết cách sắp xếp thời gian và giữ cho mối quan hệ của chúng ta luôn là ưu tiên, thì chúng ta sẽ không bao giờ phải lo lắng về tương lai đâu. Anh sẽ luôn ở đây, đồng hành cùng em, dù là trong công việc hay cuộc sống.”

Pháp cảm thấy một làn sóng ấm áp trong lòng. Dương luôn biết cách làm cậu cảm thấy yên tâm, dù cho những suy nghĩ lo lắng vẫn còn vướng víu trong đầu. Cậu không cần phải sợ hãi nữa, vì cậu không phải đối diện với mọi thứ một mình.

“Cảm ơn anh,” Pháp khẽ nói, đôi mắt sáng lên. “Em biết, dù có thế nào, anh sẽ luôn bên cạnh em.”

Dương cười nhẹ, vươn tay ôm Pháp vào lòng. “Đó là điều chắc chắn. Tương lai của chúng ta, anh tin rằng chỉ cần chúng ta luôn ở bên nhau, thì không gì là không thể vượt qua.”

Thời gian trôi qua, và mối quan hệ giữa Pháp và Dương ngày càng trở nên sâu sắc hơn. Mặc dù có những thử thách, những lo lắng trong công việc và cuộc sống, nhưng họ biết rằng nếu có nhau, thì mọi khó khăn sẽ trở thành chuyện nhỏ. Họ cùng nhau đi qua những khoảnh khắc vui vẻ, cũng như những phút giây căng thẳng. Và quan trọng hơn hết, họ học được rằng sự quan tâm và sẻ chia chính là chìa khóa để duy trì một tình yêu bền vững.

Một ngày, khi Dương và Pháp đang dạo chơi ở công viên, nhìn ngắm những cây hoa anh đào đang nở rộ, Pháp chợt nói: “Em nghĩ rằng mình đã sẵn sàng cho bước tiếp theo trong cuộc đời này. Có thể là chuyện tình cảm, có thể là sự nghiệp… Nhưng em cảm thấy mình không thể thiếu anh.”

Dương nhìn Pháp, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của cậu. Hắn nhẹ nhàng cầm tay Pháp, đưa nó lên môi hôn nhẹ. “Anh luôn sẵn sàng cho mọi bước tiếp theo cùng em. Chúng ta có thể không biết trước tương lai sẽ ra sao, nhưng chỉ cần em luôn bên anh, thì anh sẽ chẳng bao giờ lo sợ gì cả.”

Ánh mặt trời lúc chiều tỏa ra những tia sáng ấm áp, chiếu lên khuôn mặt của Pháp và Dương. Từng cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo hương hoa anh đào phảng phất trong không khí. Hai người đứng bên nhau, nhìn về phía trước, không nói gì thêm, chỉ im lặng tận hưởng những khoảnh khắc quý giá này.

Vài tháng sau, Pháp quyết định thực hiện một bước đi mới trong sự nghiệp của mình. Cậu đã có đủ tự tin để theo đuổi những mục tiêu cao hơn, không chỉ vì bản thân mà còn vì tương lai của họ. Cậu bắt đầu tham gia vào những dự án lớn hơn, học hỏi thêm nhiều kỹ năng mới và mở rộng mối quan hệ chuyên môn. Công việc trở nên bận rộn hơn, nhưng Pháp không còn cảm thấy áp lực như trước. Cậu đã học được cách quản lý thời gian và ưu tiên những gì thật sự quan trọng.

Dương vẫn luôn là người hỗ trợ cậu trong suốt hành trình này, không chỉ là người yêu, mà còn là người bạn đồng hành đáng tin cậy. Những buổi tối bên nhau, khi Pháp mệt mỏi sau một ngày làm việc, Dương luôn là người lắng nghe, chia sẻ và động viên. Họ đã cùng nhau vượt qua rất nhiều thử thách, và tình yêu giữa họ ngày càng trưởng thành hơn.

Một buổi tối, khi Pháp và Dương cùng ngồi ở một quán cà phê yêu thích, Pháp nhìn vào mắt Dương, đôi mắt ánh lên sự tràn đầy yêu thương và lòng biết ơn.

“Cảm ơn anh vì đã luôn ở bên em, vì đã luôn tin tưởng em, dù cho mọi thứ có khó khăn thế nào. Em không thể làm được nếu không có anh.”

Dương mỉm cười, đặt tay lên bàn tay của Pháp. “Em không cần phải cảm ơn anh đâu. Anh yêu em, và anh sẽ luôn là người đồng hành cùng em, dù là trong công việc hay cuộc sống. Chúng ta sẽ tiếp tục bước đi, cùng nhau.”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #duongkieu