Chương 12 : Những Thử Thách - Cùng Bước Đi

Sau buổi tối ấy, Dương và Pháp không còn cảm thấy những áp lực đè nặng lên vai mình như trước nữa. Dù cuộc sống vẫn có nhiều thử thách, nhưng họ bắt đầu hiểu nhau hơn, cảm nhận rõ ràng hơn rằng sự chia sẻ và động viên là điều quan trọng nhất trong một mối quan hệ.

Thời gian trôi qua, những cuộc gặp gỡ, những buổi tối ấm áp bên nhau tiếp tục. Công việc của Pháp dần trở nên dễ thở hơn, không phải vì bớt đi áp lực, mà vì cậu đã học cách đón nhận sự giúp đỡ và hỗ trợ từ mọi người xung quanh, kể cả Dương. Cậu không còn lo sợ khi phải chia sẻ gánh nặng, và cũng không ngần ngại khi nhận ra rằng yêu thương và sự quan tâm là điều đáng trân trọng.

Tuy nhiên, không phải lúc nào mọi thứ cũng thuận lợi như vậy. Một buổi sáng, Pháp nhận được thông báo từ công ty rằng dự án cậu đang quản lý có một vài vấn đề nghiêm trọng. Cậu phải gấp rút chuẩn bị lại kế hoạch và tìm cách giải quyết những sự cố ngoài dự đoán. Cảm giác áp lực lại dâng lên trong cậu, khiến tâm trạng Pháp trở nên nặng nề.

Khi Pháp về nhà vào chiều hôm đó, cậu mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa, lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ. Dương đang đứng trong bếp, chuẩn bị bữa tối cho hai người. Hắn nghe thấy tiếng bước chân của Pháp, liền quay lại với nụ cười tươi rói. “Em về rồi à? Hôm nay em có vẻ mệt mỏi lắm nhỉ?”

Pháp không trả lời ngay lập tức, chỉ khẽ gật đầu. Cậu cảm thấy sự mệt mỏi đang bao trùm lấy mình, nhưng lại không muốn làm Dương lo lắng. Dương bước lại gần, ngồi xuống bên cạnh cậu. “Chuyện gì thế? Sao em lại như vậy?”

Pháp im lặng một lúc, rồi mới thở dài, chia sẻ với Dương về những vấn đề trong công việc. “Có một vài vấn đề phát sinh trong dự án mà em đang làm. Không ai lường trước được tình huống này, và em phải tìm cách giải quyết ngay lập tức. Nhưng em… không biết phải bắt đầu từ đâu nữa.”

Dương không nói gì ngay mà chỉ đặt tay lên vai Pháp, cảm nhận được sự căng thẳng từ cậu. “Em đừng lo, anh biết em có thể xử lý được. Chỉ cần em bình tĩnh lại, mọi chuyện sẽ qua thôi.”

Pháp cảm thấy một sự ấm áp lan tỏa trong lòng. Dương lúc nào cũng có thể giúp cậu cảm thấy yên tâm, dù cho hoàn cảnh có khó khăn đến đâu. Cậu biết rằng chỉ cần có Dương bên cạnh, không gì là không thể vượt qua. “Anh luôn làm em cảm thấy bình yên. Em có thể làm được không, Dương? Em cảm thấy mệt mỏi quá rồi.”

Dương ôm cậu vào lòng, vỗ về. “Em không cần phải làm tất cả một mình. Anh tin em, nhưng anh cũng sẽ luôn ở bên cạnh để hỗ trợ khi em cần.”

Một khoảng lặng trong không gian, rồi Pháp khẽ ngẩng lên, nhìn vào mắt Dương. Cậu không nói gì nữa, nhưng ánh mắt của cậu thể hiện tất cả cảm xúc mà lời nói không thể diễn đạt. Sự tin tưởng, tình yêu, và sự cảm kích sâu sắc dành cho Dương.

“Cảm ơn anh. Em sẽ cố gắng hết sức.” Pháp khẽ mỉm cười.

Ngày hôm sau, Pháp quay lại công ty với quyết tâm mới. Cậu không còn cảm thấy mình cô đơn trong việc giải quyết mọi vấn đề, vì cậu biết rằng mình có Dương làm hậu thuẫn. Cậu bắt đầu chia sẻ kế hoạch sửa chữa với các đồng nghiệp, đồng thời nhận được sự hỗ trợ từ mọi người xung quanh. Cậu cũng làm việc gần hơn với cấp trên để đưa ra các giải pháp hiệu quả. Mặc dù không phải dễ dàng, nhưng Pháp cảm thấy mình có thể vượt qua được.

Sau một tuần dài làm việc chăm chỉ, Pháp cuối cùng cũng hoàn thành dự án và đưa ra những phương án tối ưu để khắc phục các vấn đề. Khi cậu mang kết quả đến báo cáo với cấp trên, mọi người đều khen ngợi những nỗ lực và sự chuyên nghiệp của cậu. Cảm giác nhẹ nhõm dâng tràn trong lòng Pháp.

Khi về đến nhà, Pháp không thể giấu được nụ cười trên môi. Dương thấy cậu cười, liền chạy lại gần. “Em làm tốt lắm. Mọi chuyện ổn rồi sao?”

Pháp gật đầu, vươn tay ôm lấy Dương. “Cảm ơn anh rất nhiều. Nếu không có anh, em không thể làm được.”

Dương đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng, ôm Pháp vào lòng. “Anh chỉ giúp em một phần thôi. Em đã làm rất tốt.”

Mặc dù công việc đã tạm ổn định, nhưng Pháp biết rằng mọi thứ vẫn còn rất nhiều thử thách phía trước. Tuy nhiên, cậu không còn cảm thấy quá lo lắng. Bởi lẽ, khi có Dương bên cạnh, cậu biết rằng dù cho cuộc sống có khó khăn đến đâu, họ vẫn sẽ vượt qua cùng nhau.

Cả hai tiếp tục những ngày tháng bên nhau, tận hưởng từng khoảnh khắc ngọt ngào, những phút giây bình yên trong vòng tay của nhau. Dương và Pháp biết rằng, dù tương lai có thể chứa đựng vô vàn thử thách, họ sẽ luôn là điểm tựa cho nhau.

 # Tiện thể đây cho tớ xin lỗi vì bảo là cái fic này về Tết của 2 nhỏ mà lấn sáng 2 nhỏ ngày thường rồi ạ! Xin lỗi rất nhiều mai mốt có idea bù sau được không ạ?#

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #duongkieu