three

như đã bị bỏ đói từ lâu, đăng dương lao vào thanh pháp chẳng khác nào một con thú đang ngấu nghiến con mồi của mình.

da thịt em trơn mịn, lại còn mát lạnh. cảm giác mềm mại cứ như một miếng thạch đào, đưa vào miệng lập tức sẽ tan ra, ôm ấp lấy đầu lưỡi của hắn.

môi hắn chu du đến mọi nơi trên cơ thể của em, chẳng chừa lấy một kẽ hở, khắp nơi đều là dấu ấn của hắn.

dừng lại ở đầu nhũ hồng nhuận e ấp. bên phải được tay hắn chăm sóc tỉ mỉ, dựng đứng đầy kiêu hãnh, trong khi bên còn lại cũng chẳng thể thoát nổi khỏi sự trêu ghẹo, được môi lưỡi người phía trên nâng niu, thưởng thức như một viên kẹo ngọt ngào.

"um.."

nghe thấy được âm thanh ái muội từ chính mình phát ra. thanh pháp ngượng ngùng, muốn lấy tay ngăn chặn, không muốn âm thanh xấu hổ đó thoát ra ngoài.

"anh muốn nghe thấy kiều mà. "

đăng dương nhẹ nhàng đặt từng ngón tay của mình xen kẽ với bàn tay của em, không muốn em che giấu giọng nói của mình. hắn khao khát, muốn được nghe thấy âm thanh kiều mị phát ra từ nơi em, âm thanh mà do chính hắn là nguyên nhân.

khi nghe thấy giọng nói trầm thấp của người thương, lòng em bỗng chốc trở nên nhộn nhạo, quên đi hẳn việc phải kiềm chế bản thân.

thanh pháp để mặc cho bản thân cuốn theo mọi điều đăng dương muốn, mặc cho cơ thể bị anh kiểm soát một cách đầy cam chịu và mê muội.

em bằng lòng.

môi mỏng vẫn không rời khỏi đôi gò bông trắng nõn, mịn màng, nhẹ nhàng chăm sóc bé nhỏ của hắn từng li từng tí. bàn tay lạnh lẽo của hắn cũng không rảnh rỗi, khẽ di chuyển đến nơi gò đào trắng nõn, bóp mạnh, khiến thanh pháp vì giật mình mà vô tình cắn phải môi, ửng đỏ đến rỉ máu.

"đừng cắn môi, cắn anh này."

đăng dương ghé sát vào hõm cổ em, vừa đặt lên đó những cái hôn dịu dàng, vừa nói.

thanh pháp ngây thơ vẫn đang chìm đắm trong sự âu yếm từ người thương, trong khi tên sói già kia đã mò đến rãnh mông em từ khi nào, muốn nhanh chóng khai phá đến nơi sâu nhất phía trong em.

lúc em nhỏ vẫn còn đang đê mê vì khoái cảm lạ lẫm, đăng dương nhân cơ hội trượt hẳn một ngón tay vào bên trong, muốn khai phá vùng cấm địa non nớt chưa từng có ai chạm đến.

"a..anh..hức ư..."

nơi nhạy cảm đột nhiên lại có kẻ xâm nhập khiến thanh pháp chẳng thể thích nghi được, run rẩy một trận.

tiểu huyệt mềm mại lại chẳng ngại ngùng như chủ nhân của nó, không ngừng tiết ra dịch mật, lại còn co bóp ấm áp như muốn lấy lòng kẻ phía trên.

cảm nhận sự ẩm ướt đang bao bọc lấy ngón tay mình, chậm rãi mơn trớn khiến mọi thứ trở nên mềm mại. hoa huyệt của người phía dưới chật chội và ấm nóng đến mức khiến hắn rùng mình.

cảm giác tê dại đến mức khiến vật kiêu hãnh phía dưới đũng quần hắn trướng đau dù cho chỉ mới là ngón tay.

tiến xa hơn, liệu đăng dương hắn có đủ kiên nhẫn mà tiếp tục dịu dàng không ?

" ưm..chậm chút mà.."

giọng nói ngọt ngào của em giờ đây vỡ ra, rời rạc vì cảm giác rạo rực nơi bụng dưới mà đăng dương mang đến. chính những thanh âm ấy càng khiến người nghe muốn bắt nạt rồi chiếm lấy, triệt để bắt nạt em.

" a ! "

sự khai phá bất ngờ và mãnh liệt ở nơi nhạy cảm khiến thanh pháp mở to đôi mắt ngậm nước, miệng cũng há hốc cứ như chú cá nhỏ đáng thương đang vùng vẫy vì thiếu đi không khí.

chẳng hề chậm lại như lời em đã nỉ non cầu xin, đăng dương lập tức đâm thêm một ngón tay khác vào nơi nội bích chật hẹp, khuấy đảo mạnh mẽ.

dịch mật cũng vì sự va chạm quá kịch liệt mà chảy ra không ngừng, làm ướt cả một mảng nơi đùi trong của xinh xắn đang mải kiều mị mà rên rỉ.

môi đăng dương gặm nhấm từng tấc da thịt ấm áp của em, hai ngón tay thô ráp của hắn thì liên tục ra vào nơi nhỏ bé yếu ớt, khiến dâm thủy tuông ra không ngừng từ nơi cửa mình vì bị bắt nạt nên đã trở nên đỏ thẫm.

vì thế, nơi ấy càng trở nên bóng loáng, đẹp mắt vì bị bắt nạt quá độ. ga giường trắng tinh cũng trở nên sậm màu từ bao giờ.

trong suốt quá trình kẻ cao lớn đang tham lam muốn chiếm lấy từng khoảng không gian trong em, giọng nói của thanh pháp tựa như hư không trước sự khao khát quá độ của kẻ cầm quyền phía trên.

tiếng em nỉ non vô tình đã trở thành một liều heroin mạnh mẽ, khiến đăng dương hoàn toàn mất đi sự kiên nhẫn cuối cùng.

hắn không thể kiềm chế thêm nữa, con mãnh thú trong hắn trỗi dậy mạnh mẽ. hắn khao khát em đến cùng cực, muốn mau chóng được tiến vào trong em, hòa làm một với em.

" đ-đăng dương, a- a- anh k-kho-khoang đã..."

hắn vờ như chẳng nghe thấy giọng nói đang run rẩy đến cực độ của em, tốc độ ra vào không hề thuyên giảm mà ngày một nhanh, ma sát liên tục vào điểm nhạy cảm phía trong em, trực tiếp đưa bé nhỏ dưới thân đến đỉnh điểm của khoái cảm, đưa em đến cao trào.

"h-hong mà..a.."

" e-em thấy l-lạ lắm...hưmmm. "

cảm nhận rõ cơ thể mình đang nóng lên từng đợt, bụng dưới sôi sục, nơi xấu hổ kia lại như có gì đó muốn phun trào.

rõ ràng là biết mình sắp không xong rồi, nhưng thanh pháp lại chẳng thể cất lời bảo anh dừng lại vì giờ đầu óc em trắng xóa, miệng xinh chỉ còn có thể nỉ non rên rỉ vì cảm giác sung sướng không thể chối từ.

cả cơ thể xinh xắn cong thành một đường nét mềm mại đẹp mắt, làn da trắng ngần khẽ run lên từng nhịp, trong khi những ngón chân hồng hào đang co rút vì cao trào đến ồ ạt, lạ lẫm và đầy đê mê. vật nhỏ nhắn phía trước nhạy cảm đến mức chẳng cần phải chạm vào vẫn đang không ngừng phun bạch dịch.

chứng kiến những gì bản thân vừa làm, thanh pháp xấu hổ đến mức gương mặt đỏ bừng. khóe môi vẫn còn ươn ướt thứ nước bọt chẳng rõ là của anh hay của mình.

môi nhỏ hé ra thở dốc, muốn nhanh chóng điều hòa lại nhịp thở của mình. những giọt nước mắt vì khoái cảm rơi lã chã trên gương mặt thanh tú. thân mình nửa hở nửa kín dưới chiếc áo sơ mi của đăng dương, lơi lỏng trên đôi vai gầy, phơi bày cơ thể nhỏ bé trần trụi mướt mát mồ hôi vẫn đang run lên từng cơn vì vẫn chưa thể bình tĩnh sau khi cao trào. đôi chân nhỏ bé cũng trở nên vô lực, chẳng thể khép lại nổi bởi sự chiếm đoạt đầy ngông cuồng từ anh.

tất cả những cảnh tượng ấy đều được đăng dương thu vào tầm mắt. hắn coi đây là bức tranh đẹp nhất thế giới, một tác phẩm hoàn hảo mà chính hắn đã tạo ra.

và đương nhiên, chỉ một mình hắn mới được phép chiêm ngưỡng và chạm vào.

"e- em đã nói dương chậm lại.."

em thẹn thùng, muốn chôn vùi gương mặt đỏ bừng của mình vào chăn gối mềm mại.

" kiều không phải xấu hổ đâu mà. điều này là phản ứng tự nhiên thôi. "

đăng dương vừa nói vừa khẽ xoa bóp nơi sóng lưng mềm mại của em, từng động tác nhẹ nhàng như muốn xoa dịu trái tim nhỏ bé, muốn nhẹ nhàng trấn an em nhỏ.

"..."

thấy em ngượng ngùng đến mức chỉ im lặng mà chẳng buồn đáp lời, hắn phì cười.

" kiều úp mặt như thế làm sao thở đây hửm ?"

nghe anh nói, em thoáng đỏ mặt, thẹn hóa giận. xoay người lại, đôi mắt long lanh nhìn kẻ phía trên, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, muốn mau mau trả lời câu hỏi từ anh.

" còn không phải tại a-.. !!"

bản thân còn chưa kịp thốt nên lời, em đã bị đăng dương sốc lên một cách bất ngờ, cả cơ thể nhẹ bẫng trong vòng tay rắn chắc của hắn.

trước cả khi bản thân có thể phản ứng, em đã nhận ra mình ngồi yên vị trong lòng hắn.

tên sói già ấy lại còn thoát y từ khi nào, khiến cho em nhỏ hoàn toàn cảm nhận được sự săn chắc từ cơ thể anh.

chẳng kịp suy nghĩ gì thêm thì môi mọng yêu kiều đã bị hắn bá đạo chiếm lấy, không chút chần chừ cứ như có thể nuốt trọn cả người bé nhỏ hơn vào bụng.

môi lưỡi giao nhau không dứt, em nhỏ vì chẳng theo kịp tiến độ của anh nên nước bọt chạy theo khóe môi xinh, chạy dọc xuống cần cổ láng mịn hấp nhẫn, tạo nên một khung cảnh thật mị hoặc.

sự cọ xát của da thịt nóng bỏng, trần trụi giữa hai người làm thanh pháp như bị thôi miên. từng nơi trên cơ thể mà đăng dương chạm vào đều như đánh thức mọi giác quan, khiến em nhạy cảm đến tột độ.

cơ thể nhỏ bé vừa mới vượt qua cơn cao trào lại lập tức phản ứng ngay khi hắn tiếp tục.

nơi miệng dưới lại co thắt không ngừng khi nhận được kích thích, vốn dĩ đã vô cùng ướt át, vì những đụng chạm từ anh nên lại càng trở nên nhầy nhụa, trơn trượt.

giờ em chỉ có cảm giác như từng tế bào trong cơ thể em đều bùng nổ, đầu óc lâng lâng như lạc vào cõi mơ, không còn phân biệt rõ đâu là thực tại, chỉ còn biết chấp nhận sự xâm chiếm đầy mãnh liệt và áp đảo từ anh.

bàn tay rắn chắc của hắn siết chặt vòng eo nhỏ nhắn của em, tựa như muốn bóp nát nó. từng động tác mạnh mẽ và đầy chiếm hữu như muốn khẳng định rằng em chỉ thuộc về hắn.

"xin lỗi kiều, anh chẳng nhịn nổi nữa."

(cont.)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top