Chương 5

“Tổ tông rất tốt nha, Phong thần, tổ tiên sẽ phù hộ cậu thắng trận đấu.”

“Đây là tổ tông đòi nợ.”

“……”

“Chắc chắn có người đang cầu nguyện cho tớ bị đánh gãy tay.”

“Chậc, bạn gái trước hả?”

“Ừ.”

Trên đài thi đấu, Vũ Phong không để ý tới lời trêu chọc của đồng đội, mặt âm trầm chỉnh bàn phím, xác nhận là không có sự cố gì mới đưa tay ra hiệu cho nhân viên đứng phía sau–

Trận đấu thứ nhất nhanh chóng được bắt đầu.

Đầu tiên là lượt lựa chọn những tướng không được phép sử dụng. Trong trận đấu, cả hai bên đều có ba cơ hội chọn tướng. Những tướng bị chọn sẽ không xuất hiện trên bản đồ trận đấu– bình thường thì những trường hợp ‘cấm dùng’ này đều là những tướng sở trường của đối phương, hoặc là tướng cực kì mạnh, nhưng đội mình không có khả năng lấy được thì cũng phải ngăn chặn không cho đội kia có cơ hội.

Bởi vì cả hai đội đều đã tìm hiểu trước về nhau nên sáu tướng nhanh chóng được lựa chọn, sau đó mỗi đội liền chọn tướng để sử dụng cho trận đấu–

Việc lựa chọn tướng này được tiến hành lần lượt, đội màu xanh lam chọn trước, sau đó đến đội màu đỏ, hai bên thay phiên nhau lựa chọn đến khi nào mỗi bên đã có đủ mười tướng …Mà từng đội viên thì cũng chưa bắt buộc phải lựa chọn sử dụng tướng của mình ngay lập tức, mỗi loại tướng có một vị trí chiến lược riêng, sau đó chỉ cần đổi lại giữa các thành viên là được.

Bình luận viên A: [Chiến đội Telecom Trung Quốc không chút do dự thoải mái lựa chọn tướng rất mạnh Viktor(*), lựa chọn tướng bây giờ thì có vẻ hơi sớm thì phải!]

Bình luận viên B: [Tôi thấy cũng không sớm lắm đâu? Nếu như bây giờ không lấy Viktor, nhất định người bên CK sẽ đoạt mất, tôi suy đoán, bây giờ chắc chắn chiến đội CK muốn lựa chọn một tướng khắc chế Viktor… Anh cảm thấy nên lựa chọn cái nào cho phù hợp?]

Bình luận viên A: [Viktor khả năng di chuyển bị hạn chế, tôi nghĩ mình sẽ chọn LeBlanc(**), vì dù sao năng lực truy bắt đột ngột rất mạnh.]

(**) Xét thấy LeBlanc sẽ xuất hiện rất nhiều và là tướng mạnh do nữ chính dùng nên mình kèm ảnh nhé. Các tướng khác thì nếu cần mình cũng sẽ up.

Bình luận B: [leBlanc? Ha ha ha ha ha, tôi vẫn nhớ tuyển thủ đường giữa CK vẫn dùng tướng này rất lão luyện nha–]

Vâng?

LeBlanc á.

Ngồi dưới khán đài, Triệu Lộ Tư ôm má không tập trung suy nghĩ: LeBlanc mình dùng cũng rất giỏi đấy, quả thực có thể coi như là tướng chủ chốt. Năm ấy khi cô vươn lên thành người đứng đầu server, còn có người gọi cô là LeBlanc số một nhỉ?

Thoáng nhấc mí mắt quan sát màn hình lớn trên vũ đài–Bởi vì người đi rừng của đội là cố định ở vị trí thứ hai, nên sẽ lựa chọn anh hùng trước, quả nhiên biểu tượng LeBlanc đã được Vũ Phong lựa chọn, chỉ là lúc này trông anh ta có vẻ không tập trung.

“……”

Triệu Lộ Tư nghiền ngẫm ngoéo ngoéo môi, ngồi ngay ngắn, hai chân vắt chéo

Nhưng đúng lúc này,

Bình luận viên A: [Nói đến LeBlanc, tôi liền nghĩ đến một người.]

Bình luận viên B: [Ai?]

Bình luận viên A: [Vừa rồi chúng ta mới nhắc đến con gái cũng chơi trò chơi này, anh còn nhớ người chơi LeBlanc số một nước server Trung Smiling chứ? Nghe nói đó chính là một cô gái.]

Bình luận viên B: [ha ha ha ha ha ha ha ha, người này thì tôi có nghe qua, trước kia cũng đã từng xem qua trận đấu LeBlanc của cô ấy, thật sự là vô cùng lợi hại và thông minh. Nếu vào lúc trước không phải cô ấy đang mới bắt đầu luyện cấp thì bây giờ có lẽ cô ấy đã là ác mộng của mỗi người chơi…]

Triệu Lộ Tư: “……”

Triệu Lộ Tư ngồi phía dưới nhàn rỗi cứ như vậy trải qua ba giây giận dỗi.

Cùng lúc đó, ngồi ở phía trên vũ đài, Vũ Phong giống như đang nghe bình luận, lại như vừa nhớ đến cái gì, hai tay run lên, trực tiếp chọn tướng Kassadin(***), cũng ngay lập tức khóa lại–

Toàn trường đều ồ lên kinh ngạc.

“Tôi thật tức chết! Phong thần a a a a a cậu chọn cái đó làm gì!” bông hoa đường giữa đội CK rít gào, “Vì sao không lấy LeBlanc!”

“Mù rồi hả!” huấn luyện viên đội CK đứng phía sau trực tiếp cầm notebook trong tay đập lên đầu Vũ Phong!

“Tiêu rồi tiêu rồi, đây thực sự là vì vị tổ tông mới đến kia sao?” người vừa lúc nãy nói chuyện với Vũ Phong, Vận May Đến hi vọng đang dần vỡ vụn.

Mà lúc này, không chỉ có thành viên chiến đội CK đều chú ý vào Vũ Phong mà ngay cả những thành viên ZGDX cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc quay đều nhìn sang bên cạnh, vẻ mặt đều viết: Người anh em đang muốn chơi trò gì vậy?

Bình luận A: [Phong thần khóa Kassadin! Ôi chuyện này thật sự là không thể nào hiểu nổi!]

Bình luận viên B: [Nơi này rốt cuộc xảy ra cái gì? Tôi là ai?—Vì sao Phong thần lại độ nhiên khóa Kassadin! Vừa rồi tay còn rõ ràng đang lựa chọn LeBlanc mà!]

Bình luận viên A: [Chẳng lẽ là run tay?]

Bình luận viên B: [Không biết.]

Ngồi dưới khán đài, Triệu Lộ Tư đang bắt chéo chân ngẩng đầu nhìn lên, hàng mi hơi run rẩy

Ngay sau khi lựa chọn các tướng xong, trận đấu liền chính thức tiến vào bản đồ.

Mọi người nhanh chóng phát hiện “LeBlanc — Kassadin” chỉ là phần nhạc dạo.

Làm cho người người ngạc nhiên chính là, hôm nay, tuyển thủ đi rừng của CK hoàn toàn không trong trạng thái chiến đấu–

Năm phút nửa đầu trận đấu đều ẩn thân ở khu rừng vùi đầu đánh quái, sang phút thứ 6, anh ta chạy đến đường giữa, vốn là muốn cùng tuyển thủ đường giữa nhà mình lấy số đông chèn chết đối thủ, ai ngờ lại đột nhiên đi đời nhà ma.

Mà đây chính là mở màn của cơn ác mộng!

Tiếp đó, Vũ Phong xuống ba đường trên giữa dưới bắt lính, nhiều lần đánh vào khoảng không, nhiều lần lại đi tự tử, vốn là hai bên đang ngang hàng, nhưng bởi vì anh ta không ngừng cống hiến sức lực cho ZGDX mà thắng lợi dần nghiêng về phía bên kia,

Khi trận đấu vào đến phút thứ 20, tỉ số giữa hai bên là “3:15”, số liệu của Vũ Phong là đánh được 0, số lần chết 8, hỗ trợ 2.

Anh ta một người nhưng lại có số lượng tử vong bằng một nửa số người của cả đội.

Chính là khi quan sát trận đấu mới phát hiện ra, anh ta căn bản không phải là chết khi đánh nhau với nhà chính mà là chết trên đường.

Ngồi dưới sân, fan CK lần lượt lâm vào mê mang, sau đó mới ý thức được là Phong thần hôm nay có gì đó không đúng…

Trận đấu bước sang phút 27, hai bên đều đang tranh giành bản đồ tài nguyên tiến hành quá trình cướp đoạt thứ hai thì Vũ Phong lại sai lầm mở ra đoàn chiến, đội CK vốn đã có nguồn kinh tế ưu thế hơn ZGDX lại bị tiêu diệt toàn bộ, sau đó ZGDX thừa thắng truy kích,đánh vào căn cứ chính của CK, một hai ba, chấm dứt trận đấu!

Âm nhạc kết thúc vang lên, năm người của chiến đội CK vẫn còn đang trong trạng thái lờ mờ không hiểu được chuyện gì đang xảy ra– dựa vào năng lực của bọn họ, bọn họ không thua ZGDX, muốn chiến đến thâu đêm cũng hoàn toàn có thể, nhưng bọn họ thực sự ngàn lần không tính đến tình huống như vậy: Cứ thế bị nhấn trên mặt đất chịu đánh đập!

Đây là tình huống gì?

Bao gồm huấn luyện viên ở bên trong, mọi người đều đồng lòng mà cùng xông vào cho đồng chí đi rừng của bọn họ một trận để làm công tác giáo dục…

Mà so với CK đang hoàn toàn bị tê liệt thì ZGDX ngược lại có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, các thành viên đều cầm khăn lau mặt uống nước, sau đó chậm rì rì đi sang phòng nghỉ

Dương Dương đi ở cuối cùng, trước khi đi, anh còn đem số liệu về trận đấu so sánh giữa hai đội, hình biểu đồ thống kê nhanh chóng cho biết tình huống của trận vừa rồi–ánh mắt của vị ADC nheo lại xem xét tất cả các con số “Một trụ kình thiên” “Vừa xem mọi ngọn núi nhỏ” “Ngạo thị đàn nghèo” (đây là cái gì vậy trời!!!), sau đó nhìn con số của tuyển thủ đi rừng phát ra

Trong cả trận đấu, sát thương cùng thương tổn là 6574.

Gần với điểm thương tổn của tuyển thủ Hỗ trợ đối thủ.

Đại khái là thành viên đi rừng phát ra ba công kích thì trúng một, còn Dương Dương thì là một chiêu trúng bảy.

Dương Dương: “?”

“Dương ca!”

Lúc này, thành viên phía sau gọi một tiếng, Dương Dương mới dừng suy nghĩ lại, thoáng ngẩng đầu ý vị sâu xa nhìn sang bóng dáng đang ủ rũ phía đối diện, rồi mới thu hồi tầm mắt xoay người lại, tiến về phía đồng đội đang đứng phía xa.

Anh ta trở lại đội ngũ liền đi đến bên cạnh quản lí, người này vẻ mặt thấu hiểu liền tươi cười đến khích lệ, nhưng mà anh ra còn chưa kịp đem lời ca bay bổng của mình thốt ra thì vị ADC đã không nhanh không chậm nói–

“Tiểu Thụy, anh hôm qua đi mua chuộc người đi rừng bên kia sao?”

Quản lí chiến đội ZGDX Tiểu Thụy sửng sốt: “…Hả?”

Dương Dương: “Hoặc là thân thể anh chính là tiền mua chuộc.”

“… … … … …” Trên trán Tiểu Thụy bắt đầu đổ mồ hôi, “Dương ca ca, anh nói chuyện cũng phải có chừng mực một chút, có một vài chuyện không thể ăn nói lung tung đâu"

“6574.”

“Cái gì?”

“Thương tổn mà Vũ Phong phát ra.”

“Gì?”

“Anh ta vẫn là đang dùng nam thương, phát động đoàn chiến chỉ cần qua loa là cũng có thể có thương tổn cao hơn.”

“……”

Dương Dương nghiêng đầu, ánh mắt thăm thẳm liếc liếc nhìn vị quản lí, một lúc lâu sau đó kéo kéo khóe môi: “Mông có đau hay không?”

Tiểu Thụy: “………”

Tiểu Thụy: “Này!! Đã bảo là không phải!! A a a a a, cậu đừng đi, nghe lão tử giải thích! Dương Dương! Cậu giỏi lắm! Lão tử muốn trừ tiền lương, lão Miêu mau ngăn hắn lại cho tôi—-“

Tên tóc hồng bị gọi tên vẫn mắt điếc tai ngơ trước lời rít gào của người quản lí, vẻ mặt cười cười nhìn sang chiếc ghế tựa xám ở bên cạnh chưa có ai ngồi, chạy về phía chàng trai cười quyến rũ: “Dương ca mau ngồi xuống, Dương ca ngồi đi…”

Dương Dương đặt mông lên ghế dựa, dùng cách thức khiến mình ngồi thoải mái nhất khoe chân dài

Cùng lúc đó, người vốn luôn im lặng ngồi trong góc, tuyển thủ đường giữa Dư Minh đặt cốc cà phê trong tay xuống, đứng lên… Mới vừa rồi căn phòng còn đang ầm ĩ nhanh chóng im lặng, mọi người đều nhìn sang anh ta.

Dương Dương cũng quay đầu nhìn, hơi hơi nhíu mày, hỏi một câu không đầu không đuôi: “Bây giờ đi sao?”

Dư Minh nghe qua liền hiểu, gật đầu.

Mày của Dương Dương vẫn chưa giãn ra: “Thật ra thì tôi thấy anh vẫn có thể kiên trì thêm hai năm.”

“Vừa rồi chẳng qua là thi đấu, tay tôi bây giờ đau muốn chết, lúc nãy suýt chút nữa thì không cầm nổi cốc cà phê.” Minh cười khổ, chỉ vào chỗ cà phê bị bắn tung tóe ra bên ngoài, “Cuối năm đã sắp xếp phục hồi chức năng tay, đặt chỗ ở bệnh viện rất là lâu, cho nên bây giờ không thể kéo dài thêm nữa.”

Dương Dương trầm mặc nhìn xuống dưới.

“Đi thôi.”

Anh ta thản nhiên nói.

Giọng điệu, ánh mắt giống như ngày xưa vẫn lạnh nhạt đi về phía đồng đội vỗ vai, sau đó lại xoay người tiến đến sân khấu nơi bọn họ vừa mới xuống không lâu

Ở trên bục kia, có toàn bộ vinh quang của một đời làm tuyển thủ, thậm chí còn ghi lại cả những thời khắc tuyệt vời nhất, khó quên nhất; phía bên trên mỗi trận đấu, là ngàn vạn người xem, không thể đếm nổi có bao nhiêu người là fan ZGDX; phía sau trận đấu, là bạn bè, là đồng đội, là huấn luyện viên, ông chủ, bọn họ đều đang dõi mắt hướng về phía anh.

Mà ngày hôm nay, anh đứng ở nơi đó, nói với người xem, với fan, với toàn thế giới, với Liên Minh Huyền Thoại là anh giải nghệ.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ngoại trừ nam chính thì các người hãy cố gắng đứng vững lập trường, không nên đứng núi này trông núi nọ!

Sợ mấy bạn đã quên, lại phải phổ cập lại một vài kiến thức khoa học, bản đồ trò chơi này có ba con đường, giống như chữ E

Con đường bên trên gọi là đường đơn.

Con đường ở giữa gọi là đường giữa.

Hai người ở con đường dưới cùng gọi là ADC và Hỗ trợ.

Còn có một phần khu vực là rừng cùng với mấy bụi cỏ thuận tiện cho bạn nữ gọi là đi rừng.

Khi trò chơi bắt đầu, hai bên sẽ có các lính xuất hiện, nếu có thể giết lính thì sẽ có kinh nghiệm cùng tiền!

(*) (**) (***) tên tướng trong LMHT, xét thấy mấy thông tin về tướng không cần thiết nên editor không đăng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top