01.

"Được rồi cả lớp, nếu không còn gì nữa chúng ta có thể về. Nếu còn bất kì thắc mắc gì về bài học các em chưa nắm rõ có thể gửi mail cho tôi"

"Dạ chào thầy ạ..."

Lý Thái Dung kết thúc bài giảng, máy móc nhìn từng tốp học sinh rời đi, máy móc thu dọn giáo án... lại máy móc nhìn về phía ánh mắt nam sinh nãy giờ nhìn anh đăm đăm, cho dù cả hai đã chạm mắt nhau trên dưới mười lần ngay cả trong lúc anh đang tập trung cùng bài giảng của mình. Ánh mắt người kia vẫn lộ liễu bộc trực thẳng thừng nhìn thẳng phía anh, không màng che giấu bản thân vẫn luôn phát ra tín hiệu muốn chiếm hữu đối phương.

"Đúng là omega chưa thành niên... bồng bột"

Đúng vậy. Chỉ là một omega chưa thành niên đầy bồng bột, còn có chứa đựng sự tự tin, ngông cuồng và khát vọng cháy bỏng về thứ bản thân muốn mà chưa thể có được. Tiếc rằng số trời đã định, anh lại là một Beta điếc mũi hoàn toàn vô cảm với các loại tin tức tố của AO... có muốn thị uy hay làm nũng bằng mấy cái áp lực đại loại thế anh cũng chẳng thể cảm nhận được. Hoàn cảnh còn không tương xứng, lại còn nhỏ như vậy mà ham muốn trắng trợn với người trưởng thành. Trong mắt Lý Thái Dung mà nói, Kim Đông Anh là một Omega quá tự phụ, không biết mình biết ta, còn không biết sống chết.

Xong Kim Đông Anh thì không nghĩ thế, cậu ta từ đầu tới cuối đều không quan tâm tới loại giới tính thứ hai còn chưa hoàn thiện đủ để đưa ra kết quả chính xác kia của mình. Là cái gì thì cũng được thôi, miễn là có được Lý Thái Dung, bằng bất cứ giá nào.

"Thầy. Anh đưa em về đi"

Lý Thái Dung thực sự có chút bất bình về cái cách Kim Đông Anh đối với anh. Cậu ta cứ luôn thích gì là làm đấy, chẳng bao giờ để ý tới các loại ánh mắt xung quanh. Bất chấp cả kết quả bản thân có thể phân hóa bất kì lúc nào. Ngay ở cái thời điểm chính mình đang phát sốt lên như vậy, vẫn quật cường kéo tay cản bước anh rời khỏi giảng đường

"Tôi không thuận đường"

Lý Thái Dung sẽ từ chối, chắc chắn phải từ chối

"Về nhà anh"

Kim Đông Anh vẫn vậy, anh không thuận đường nhà tôi vì tôi về nhà anh. Có sao đâu. Lý Thái Dung nhìn cậu đang đắc ý, ánh mắt long lanh không biết vì phát sốt hay vì tự tin thái quá rằng anh kiểu gì cũng phải chiều theo mình... có chút tối não nhìn tới, cũng chỉ thở dài chứ không nổi giận.

"Tôi chỉ chịu trách nhiệm em khi em còn là học sinh của tôi. Bây giờ hết giờ rồi, tối nay cũng không có lịch phụ đạo..."

"Cho nên tôi không có bất cứ lý do gì để đưa em về? Anh định nói vậy chứ gì?"

Kim Đông Anh cười, lém lỉnh lặp lại loại lời thoại mà Lý Thái Dung đã dùng để từ chối cậu không biết bao nhiêu lần. Nhưng vậy thì sao chứ? Chẳng có ai chỉ vì mục tiêu nói không mà lập tức từ bỏ cả. Ít nhất không phải cậu.

"Dù sao anh cũng là gia sư của em mà, anh thích thì xếp đại một cái lịch rồi em tới nhà anh hay anh chạy qua nhà em thế nào mà chẳng được."

Lý Thái Dung ái ngại bàn tay nóng rực không biết chừng mực đang nhất định dùng lực không nhẹ dán chặt lên cổ tay mình, dứt khoát đoạn tuyệt lần nữa.

"Nhưng tôi không thích"

Tránh khỏi ngoại lực cùng áp lực vô hình giam hãm bản thân, Lý Thái Dung một mực sải bước qua hành lang dẫn tới bãi gửi xe trong trường cấp ba hàng đầu của các cậu ấm cô chiêu. Thẳng một đường không quay đầu.

Nhưng ngay khi anh chuẩn bị khởi động xe, thân hình mảnh khảnh của ai đó lại nhanh như cắt chen vào ghế lái phụ của anh, dập cửa, đóng dây an toàn đầy lưu loát. Rất quen thuộc cùng tự nhiên, càng không có điểm nào giống như bản thân không được cho phép mà ở đây cả.

"Kim Đông Anh"

"Em nghe nè"

"Em xuống xe"

"Em không"

"Tôi không đùa với em đâu. Bố em đã cảnh cáo tôi ngay từ đầu, em lại đang trong thời gian chuẩn bị phân hóa. Em cứ như vậy là chèn ép tôi, tôi sẽ không nhịn nữa đâu đó"

Lý Thái Dung giận rồi. Kim Đông Anh đương nhiên là nhận ra, cậu ta đâu có mù, thế nhưng loại lý do này cậu rất bất bình, kiểu nào cũng không quan tâm

"Anh không nhịn... thì anh định làm gì em? Anh muốn làm gì thì em cho anh làm cái đó. Sao? Không dám?"

Đứng trước thách thức cùng lời mời đầy trần trụi của người trong lòng, Lý Thái Dung bất lực đập mạnh ba cái trước vô lăng. Cảm thấy còn chưa đủ liền trực tiếp đập luôn tới đầu mình... Kim Đông Anh không nói chẳng rằng, lấy tay chặn lấy cái trán xinh đẹp đang bị anh tàn phá vô lý. Sau khi cảm nhận nhiệt độ nóng rực từ bàn tay đối phương trên trán mình, Lý Thái Dung mới như dần dần bình tĩnh. Hai người cứ thế im lặng một lúc, cho tới khi Kim Đông Anh không còn kiên nhẫn đành lên tiếng trước.

"Anh đừng có dối lòng, em biết anh rất để mắt em. Em thậm chí dám chắc anh rất thích em nhưng không thèm vạch trần anh thôi. Anh cứ định kệ em thế à? Chỉ vì bố em bảo anh không phải Alpha thì không được?"

Đúng vậy. Lý Thái Dung thích Kim Đông Anh, ngay từ giây phút cả hai gặp nhau mùa hè mấy năm trước, khi mà anh lúc đấy cũng mới chỉ là cậu sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường chuẩn bị tiếp nhận những lứa học trò đầu tiên chỉ kém mình vài tuổi... trước đó đã được mời về làm gia sư riêng giúp cậu ôn thi chuyển cấp. Bố của cậu ấy là một Alpha ngoài năm mươi, nói năng mềm mỏng ôn nhuận nhưng lại rất có khí chất áp bức nhân loại... điều này khiến anh mỗi lần đối mặt đều đổ mồ hôi đầy tay.

Thế nhưng ông ấy lại là người khá tâm lý với con trai ác ma này, hay ít nhất trong mắt anh là vậy. Rất tâm lý trong cách nuôi dạy và bảo vệ con trẻ. Kim Đông Anh là con trai một của ông, thành tích đi học luôn rất tốt, thế nhưng biểu hiện lại là kiểu vô cùng phản nghịch. Cậu ta không muốn học văn hóa, không muốn trở thành một thứ đại loại như "niềm tự hào của người làm cha". Cậu chỉ muốn quậy phá tưng bừng cho người mẹ đã luôn lựa chọn công việc khi cậu đang trong thời gian cần tình yêu thương của bố mẹ nhất phải chú ý đến cậu, đau đầu vì cậu. Bố cậu ta biết thế cũng không hề chèn ép hay ngăn cản Kim Đông Anh làm càn, ông chỉ liên tiếp thay đổi gia sư cho cậu mỗi khi người ta bị cậu chọc phá trêu ghẹo, tán tỉnh không chừng mực. Nhưng tại sao nói ông ấy tâm lý, là trong mắt Lý Thái Dung ông chính là người quá hiểu con trai mình. Ngay từ đầu chọn anh chính một phần do anh còn trẻ, về mặt tuổi tác sẽ không quá khó thông cảm cho cậu cũng là khi có bất kì sự quấy nhiễu gì xảy ra, Kim Đông Anh cũng sẽ không bị gièm pha đại loại như quấy rối tới cả những người đáng tuổi cha chú mình. Đồng thời chính anh cũng đã phải trải qua vài bài test tâm lý và sự linh hoạt trong giao tiếp đời thường, vài loại kĩ năng bảo vệ và kháng cự trước tin tức tố của đối phương. Đây hoàn toàn là một người cha vô cùng cẩn trọng với từng nước đi có liên quan tới con trai mình. Mặc dù cái đứa con trai này có sở thích tán tỉnh bất kể gia sư nào của cậu và xem nó như một cuộc chơi. Vậy nhưng người nhận được tiền công "khổng lồ" như anh vẫn là chịu đựng cắn răng nghe qua vài chục lần răn đe về cậu chủ nhà này như này như kia, tuyệt đối một beta như anh không được phát sinh tình cảm hay có bất kì tác động thỏa hiệp nào với sự tán tỉnh của Kim Đông Anh. Làm ảnh hưởng tới quá trình phân hóa của cậu trong thời gian tới.

Lý Thái Dung đương nhiên biết, cũng vì tính tình ngang bướng trời sinh, lại giỏi nín nhịn cho nên cái gì cũng đã vượt qua. Trở thành gia sư thành công trụ lại lâu nhất của cậu chủ ác ma trong lịch sử nhà họ Kim. Tuy nhiên chuyện dần trở nên mất kiểm soát khi vài tháng gần đây quả thực anh đã bắt đầu rung động với ti tỉ chiêu trò tán tỉnh "dày dặn kinh nghiệm" của ác ma nhỏ này. Thế nhưng Lý Thái Dung bởi vì lời cam kết keo sơn với bố Kim, cùng thân phận một nam Beta không giàu có càng không có địa vị trong cái xã hội này mà quyết tâm nhắm mắt từ bỏ. Với anh hay bất kể nhân loại khác trong thế giới này sẽ hiểu được một chân lý... chính là Omega con nhà quyền quý như cậu thì sớm đã định sẵn hôn ước từ nhỏ rồi. Hoặc giả thuyết không có cũng sẽ phải chọn một Alpha cường đại để củng cố địa vị cũng như đủ mạnh mẽ để bảo vệ omega trong những đợt đấu tranh gia tộc giành quyền lợi. Nói chung, Kim Đông Anh không sinh ra để chờ đợi anh, mà anh cũng càng không đủ khả năng bảo bọc một người với thân phận lớn như vậy.

"Ừ. Vì anh không phải Alpha thì không được. Em từ bỏ anh đi có được không"

------

Xin chào các chị em đã tới với hố mới của canhkimchi, tạm hứa hẹn với các chị một mùa đông thấm đẫm tình thầy trò không kém phần hồi hộp và kịch tính nhé ạ. Đây là lần đầu tiên tui thử sức với thể loại này không biết có thể viết thật tốt không thế nhưng vẫn sẽ cố gắng nhất trong phạm vi có thể nha.

Chúc mọi người buổi sáng tốt lành nhiều may mắn ❤

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top