C184- Liên hoan

Sau khi thi đấu kết thúc, Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương cùng nhau tiếp nhận phỏng vấn.

Phóng viên nhìn thấy hai vị soái ca đồng thời xuất hiện ở phòng phỏng vấn, kích động mà cầm lấy microphone nói: "Chúc mừng Thiên Hoàn 3:1 đạt được thắng lợi ở vòng thứ nhất của quý hậu tái! Hoan nghênh Sóc Nguyệt và Liệt Dương cùng nhau tiến vào phòng phỏng vấn!"

Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc tiếp nhận microphone, lễ phép mà chào hỏi với cameraman và phóng viên.

Phóng viên nói: "trận đấu hôm nay Thiên Hoàn lấy ra rất nhiều đội hình chưa từng thấy qua ở thi đấu thường quy, ví dụ như ván thứ nhất có hệ thống truy trung [ Truy Hồn Giả ], [ minh điệp ]; ván thứ hai nhật, nguyệt, tinh phối hợp, ván thứ tư [ Chúa Tể Vực Sâu ] đi rừng, [ Thần Thương Thủ ] đi đường giữa, những chiến thuật này đều khiến khán giả cảm thấy mới mẻ!"

Cô dừng một chút, quay đầu nhìn về phía hai người nói: "Thiên Hoàn làm ra nhiều thay đổi như vậy nguyên nhân là gì vậy? Thi đấu thường quy có rất nhiều hệ thống đội hình phát huy không tồi, lấy ra dùng không phải sẽ ổn định hơn sao?"

Diệp Thiếu Dương giải thích nói: "Bởi vì chúng tôi muốn tìm kiếm đột phá, thử một ít đội hình mới. Ví dụ như pháp sư đi rừng, xạ thủ đi đường giữa, nguyên lý trung dã phối hợp thật ra vẫn giống nhau, nhưng đổi vị trí một chút, giai đoạn BanPick liền sẽ khiến đối thủ đoán không ra, chúng tôi cũng có thể có nhiều lựa chọn hơn."

Tạ Viễn nghe đến đó không khỏi phun tào: "Về sau đánh với Thiên Hoàn không bằng bỏ BanPick luôn đi."

Phương Chính Thanh tán đồng: "đúng thế, bọn họ ngay cả vị trí của anh hùng cũng có thể tùy tiện đổi, chúng ta Ban một đống Rừng, kết quả Trì Sóc lấy pháp sư đi rừng? Thật là uổng phí công phu."

Huấn luyện viên Trần nghe đến đó không khỏi khẽ thở dài.

Hắn nhớ đến lúc trước khi bản thân mới vừa chú ý đến streamer Tiểu Bạch, Tiểu Bạch vẫn là một ma mới dùng [ Chúa Tể Vực Sâu ] đánh sever trong nước, trong nháy mắt một năm qua đi, tốc độ trưởng thành của Diệp Thiếu Dương thật sự kinh người.

Cậu ấy chẳng những thành đường giữa toàn năng có thể chơi tất cả các pháp sư, thậm chí ngay cả xạ thủ cũng có thể lấy ra thi đấu, trợ giúp chiến đội Thiên Hoàn nghĩ ra rất nhiều chiến thuật phong phú. Trình độ thực chiến, tố chất tâm lý, cách lý giải đại cục của cậu ấy đã là trình độ đường giữa cấp quốc tế.

Thật đáng tiếc lúc trước không thể tranh thủ kéo Tiểu Bạch đến chiến đội Kinh Trập, bị Trì Sóc hớt tay trên.

Nhìn thanh niên đĩnh đạc mà soái khí trong phòng phỏng vấn, huấn luyện viên Trần nhịn không được cảm khái: "Sóc Nguyệt và Liệt Dương liên thủ, mùa giải này, quán quân thế giới ...... Nói không chừng có thể thuộc về Hoa Quốc chúng ta đi."

Phương Chính Thanh quay đầu lại nhìn về phía hắn, nói: "Huấn luyện viên cam tâm để Thiên Hoàn đoạt giải quán quân?"

Huấn luyện viên Trần nói: "Tuy rằng rất không cam lòng, nhưng không thể không nói chiến đội Thiên Hoàn mùa S10 quả thật rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn so với mùa S6!"

Phương Chính Thanh cười một chút, vỗ bả vai huấn luyện viên nói: "Không sao cả, chúng ta đã tận lực, thi đấu kế tiếp cũng đánh cho thật tốt, không lưu lại tiếc nuối là được rồi."

Đều nói tâm hiếu thắng của Alpha rất mạnh, nhưng tâm thái của Phương Chính Thanh vẫn rất "Phật hệ", so với đội trưởng của các chiến đội khác mỗi ngày ở đó tiêm máu gà cho các đội viên, thời gian nhàn rỗi của Phương Chính Thanh đa số dùng để nựng mèo.

Tiêm máu gà? Không có khả năng.

Phương Chính Thanh chưa từng nhiệt huyết sôi trào, hắn trước sau mang vẻ mặt vừa mới tỉnh ngủ mệt rã rời. Mặc kệ thắng thua, hắn đều là thái độ phật hệ "Đánh xong là được", Alpha lười nhất Liên Minh danh bất hư truyền,

Trong phòng phỏng vấn, phóng viên nói sang chuyện khác: "Liệt Dương, rất nhiều fans đều muốn biết sau khi cậu lấy được quân quân thế giới giải cá nhân có phát sinh thay đổi gì hay không? Cái vị trí quán quân này có phải cho cậu càng nhiều tự tin để cậu đi thử sử dụng chiến thuật mới hay không?"

Diệp Thiếu Dương nói: "tự tin của tôi cũng không phải do chiếc cúp kia mang đến."

Cậu nhìn sang Trì Sóc bên cạnh, hơi hơi mỉm cười, nói: "Là các đồng đội mang đến cho tôi."

Phóng viên nói: "Ý của cậu là các đồng đội của Thiên Hoàn khiến cậu rất có niềm tin"

Diệp Thiếu Dương gật đầu: "Không sai. Khúc Giang phát huy vẫn luôn rất ổn định, lão Tần là hậu thuẫn kiên cố nhất của chúng tôi, Tiểu Tinh tiến bộ cũng cực kỳ nhanh...... Còn có Trì đội của chúng tôi, mỗi lần trung dã liên kết tư duy của hai chúng tôi đều có thể đồng bộ, cho nên tôi mới tự tin đi thử nhiều anh hùng hơn. Bởi vì tôi biết các đồng đội nhất định sẽ ủng hộ tôi."

Phóng viên không khỏi nhìn về phía Trì Sóc: "Trì đội nghĩ như thế nào? Thời điểm Liệt Dương dùng [ Thần Thương Thủ ] đi đường giữa cậu chưa từng hoài nghi cậu ấy sẽ phạm sai sót sao?"

Trì Sóc bình tĩnh mà nói: "tôi chưa bao giờ hoài nghi năng lực của Dương Dương." Hắn nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, ánh mắt ôn hòa, "Cho nên cho dù Dương Dương đưa ra lựa chọn gì tôi đều sẽ tin tưởng và ủng hộ em ấy. Tôi cảm thấy giữa đồng đội nên tin cậy nhau như vậy."

Rất nhiều tuyển thủ đang xem thi đấu: "............"

Những lời này của cậu cũng quá đắng lòng rồi!

Cũng không phải tất cả đồng đội đều cho nhau sự tin cậy giống các các cậu có được không hả? Có vài đồng đội vì vấn đề lựa chọn anh hùng, đội hình phối hợp còn sẽ tranh cãi, thậm chí tranh luận trở mặt.

Đồng đội đồng bộ sóng điện não giống hai người chỉ là số ít!

Nội tâm phóng viên cũng đang phun tào như vậy, ngoài miệng lại nói giỡn nói: "Khụ, nếu phía Liên Minh trao thưởng ' cộng sự mẫu mực ', tôi nghĩ Sóc Nguyệt và Liệt Dương nhất định có thể lấy được cái cúp này đi!"

Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc liếc nhau, nhìn nhau mỉm cười.

Trì Sóc nói: "thật tiếc khi không có giải thưởng này."

Diệp Thiếu Dương phụ họa nói: "Kiến nghị chủ tịch Khâu suy xét một chút, trao cup cộng sự mẫu mực cho bọn tôi."

Chủ tịch Khâu: "???"

Cộng sự mẫu mực là cái gì cơ, chỉ từng nghe qua có vợ chồng mẫu mực?

Phóng viên vội vàng kết thúc đề tài: "Cảm ơn hai vị đã tiếp nhận phỏng vấn của chúng tôi, hy vọng thi đấu kế tiếp Thiên Hoàn cũng đánh ra phong cách của chính mình! Chúng ta tuần sau gặp lại!"

Sau khi kết thúc phỏng vấn, lúc trở lại hậu trường cần phải đi qua một hành lang rất dài.

Trì Sóc đi ở phía trước, Diệp Thiếu Dương đi theo phía sau hắn. Dưới ánh đèn mờ, Trì Sóc đột nhiên nhẹ nhàng nắm tay Diệp Thiếu Dương, mười ngón tay đan vào nhau.

Diệp Thiếu Dương trong lòng nhảy dựng nhưng không có buông ra, cũng chủ động nắm lại tay hắn.

Hai người trộm nắm tay đi tới phía trước, tiếng tim đập dường như phá lệ rõ ràng trong không gian yên tĩnh, thẳng đến cuối hành lang, một khắc ánh sáng sáng lên kia, bọn họ mới ăn ý mà buông ra, bày ra một bộ dạng "hai chúng tôi chỉ là cộng sự tốt ".

Tại hậu trường, các đội viên Kinh Trập đang thương lượng đi đâu ăn cơm, sau khi nhìn thấy Trì Sóc, Tạ Viễn quay đầu lại nói: "Trì Sóc, đêm nay đi ăn khuya không?"

Trì Sóc một mũi xuyên tim hỏi: "muốn tôi mời khách sao?"

Tạ Viễn không khách khí mà cười đến cong đôi mắt: "mọi người nghe rõ chứ? Trì đội mời khách, cảm ơn Trì đội!"

Trì Sóc: "......"

Xem Trì Sóc vẻ mặt ăn thiệt, Diệp Thiếu Dương nhịn không được thấp giọng nói: "mấy lão bằng hữu của anh thật thú vị nha. Tạ Viễn thật ra là đại vương cọ cơm đi? Mỗi lần đấu xong đều kêu anh mời khách."

Đây đã là lần thứ ba.

Trì Sóc nhún vai: "được, tôi mời mọi người ăn cơm, coi như là thù lao giết Phương Chính Thanh một mạng."

Phương Chính Thanh ngược lại cũng không tức giận, đỡ đỡ mắt kính nói: "tôi đây phải chọn nơi nào thật tốt , để ví tiền của cậu rớt máu nhiều chút. Ừmmm...... nhà hàng Sao trời thì thế nào?"

Trì Sóc cạn lời: "Có cái nhà hàng này sao?"

Phương Chính Thanh và Tạ Viễn đồng thời mở miệng: "Đương nhiên là có!"

Diệp Thiếu Dương không biết nhà hàng sao trời nào cả, nhanh chóng lấy điện thoại tra một chút —— đây là nhàng hàng xoay nổi danh xa hoa nhất Tinh Thành, nằm tại lầu một của cao ốc ngân hà, chi phí bình quân rất cao, Trì Sóc nếu mời nhiều người như vậy tới đó ăn cơm, ví tiền tuyệt đối rớt một đống máu lớn.

Huấn luyện viên Trần kịp thời ngăn cản: "Khụ, nói vui đùa vậy thôi, ngược lại cũng không phô trương lãng phí như vâyh, bị phóng viên chụp lại ảnh hưởng không tốt lắm? Vẫn là đi đâu đó gần đây tùy tiện ăn chút đi."

Tạ Viễn nghĩ một chút, nói: "tới tiệm đồ nướng Hồ Lô thì thế nào? Cách đây không xa."

Trì Sóc nói: "Có thể."

Toàn thể tuyển thủ và huấn luyện viên hai bên cùng đi đến tiệm đồ nướng mà Tạ Viễn đề cập.

Dựa theo sắp xếp lịch thi đấu, Kinh Trập bị đánh về tổ người thua, đối thủ của trận tiếp còn phải đợi đánh xong vòng thứ nhất ở tổ người thua mới có thể xác định; đối thủ trận tiếp theo của Thiên Hoàn cũng phải chờ Bắc Mục và Nguyệt Ảnh của tổ người thắng đánh xong, hai tuần sau mới xác định.

Thời gian dư dả, phục bàn có thể để sang ngày mai, hai vị huấn luyện viên cũng hy vọng các tuyển thủ có thể thả lỏng một chút.

Trên đường đi, Diệp Thiếu Dương nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, luôn cảm thấy có chút quen mắt, thẳng đến khi xe quẹo vào một con phố, cậu nhìn thấy phía trước cách đó không xa có bảng hiệu "trung tâm eSports Tinh Thành" thật lớn đang sáng đèn, đây chính là nơi thử nghiệm thiên phú mà Trì Sóc từng dẫn cậu tới, cũng nơi huấn luyện thời niên thiếu của Trì Sóc.

Sau khi xuống xe, Tạ Viễn quen cửa quen nẻo dẫn mọi người tiến vào tiệm đồ nướng.

Bà chủ tiệm đồ nướng vui mừng nói: "A Viễn, sao cháu lại tới đây!" Nhìn thấy người phí sau hắn, bà chủ lại kích động: "Tiểu Trì, Tiểu Phương, các cháu cũng tới a!"

Phương Chính Thanh mỉm cười nói: "chào dì Lâm , bọn cháu vừa thi đấu xong, mang các đồng đội tới đây ăn khuya."

Trì Sóc cũng gật đầu chào hỏi với bà.

Diệp Thiếu Dương nhìn về phía Trì Sóc, người sau tiến đến bên tai cậu thấp giọng giới thiệu: " năm đó thời điểm bọn anh huấn luyện ở Tinh Thành thường xuyên huấn luyện đến nửa đêm 2,3 giờ , lúc đói bụng thì gọi cơm hộp nhà bọn hoh, ngày thường ăn chán cơm ở căn cứ cũng tới tiệm nướng BBQ của bọn họ ăn, cho nên bà chủ quen biết bọn anh."

Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh đại ngộ: "chẳng trách Tạ Viễn muốn tới nơi này, các anh đã rất nhiều năm chưa đến đây nhỉ?"

Trì Sóc gật đầu: "Từ lúc rời căn cứ huấn luyện đã khoảng 5 năm chưa tới đây."

Mọi người tìm một phòng lớn ở tầng 2 ngồi xuống.

Tạ Viễn nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ánh mắt tràn đầy hoài niệm: "Trước kia chúng ta ở căn cứ huấn luyện phía đối diện, mỗi ngày buổi tối đánh rank, thống kê số trận thắng, người thắng ít nhất phải mời ăn khuya."

Hắn quay đầu lại nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, thần bí hề hề hỏi: "cậu đoán xem ai phải mời nhiều nhất?"

Diệp Thiếu Dương suy đoán nói: "Chẳng lẽ là Trì Sóc?"

Tạ Viễn cười nói: "Đoán đúng rồi!"

Diệp Thiếu Dương không khỏi nghi hoặc: " thời kỳ mọi người huấn luyện ở căn cứ, tỷ lệ thắng của Trì Sóc là thấp nhất sao?"

Tạ Viễn giải thích nói: "Bởi vì ba người chúng tôi hẹn đấu ba trước, để Trì Sóc và Phương Phương đánh đôi."

Trì Sóc và Phương Chính Thanh ghét bỏ mà nhìn nhau, các đội viên xung quanh tập thể cười vang ra tiếng.

Hai người này tổ đội vậy khẳng định tỷ lệ thắng là thấp nhất.

Dù sao thì hai vị này trung dã liên kết "ăn ý ngược hướng" , có thể bằng thực lực mang băng ba đường.

Phương Chính Thanh nhướng mày: "lịch sử đen tối có thể không bàn tới hay không?"

Tạ Viễn cười đến rất vui vẻ: "Dù sao cậu với Trì Sóc khi đó sinh hoạt phí mỗi tháng đều không đủ mời khách, hai người các cậu cũng hết cách, còn đi làm bồi chơi, kéo rank kiếm tiền."

( bồi chơi : được trả tiền để chơi cùng )

Phương Chính Thanh nói: "thời điểm kéo rank còn được random phân đến cùng đội, hại hai vị lão bản thua, hai bọn tôi bị lão bản khiếu nại, công tác kéo rank cũng ngâm nước nóng."

Trì Sóc: "......"

Diệp Thiếu Dương ở bên cạnh cười ra tiếng: "Mấy người ở thời kỳ huấn luyện sinh, sinh hoạt còn rất muôn màu muôn vẻ nhỉ?"

Trì Sóc nghĩ đến những điều đã trải qua khi niên thiếu, nhẹ nhàng trừu trừu khóe miệng, thấp giọng nói: "Khi đó không có áp lực thi đấu, cho dù mỗi ngày bị huấn luyện viên mắng bọn anh cũng không quá để ý, thuần tuý mà chơi."

Tạ Viễn thở dài: "Đúng vậy, thật ra hai năm kia mới là thời điểm nhẹ nhàng nhất cảu bọn tôi."

Thời niên thiếu mỗi người đều sẽ mang mộng tưởng, cảm thấy bản thân chính là một ngôi sao mới lấp lánh nhất giới eSports, cảm thấy bản thân khẳng định có thể lấy quán quân.

Chờ tới lúc chân chính ký hợp đồng chiến đội trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, lại phát hiện mỗi ván thi đấu đều vô cùng gian nan.

Thiên Hoàn mùa S6 lấy được giải á quân thế giới, bỏ lỡ quán quân.

Kinh Trập mùa S8 quán quân trong nước , cũng đánh tiến giải thế giới rồi lại hứng mưa mà về.

Trong lòng họ thật ra đều có tiếc nuối, đều có giấc mộng chưa thể hoàn thành.

Đáng tiếc hạng mục của thể thao điện tử chính là tàn khốc như vậy, quán quân chỉ có một.

Tạ Viễn nhìn về phía Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương, mỉm cười nói: "Đã là mùa giải thứ 10. Cho đu cuối cùng ai đánh tiến giải thế giới, hy vọng cúp quán quân thế giới có thể bị chiến đội khu vực Hoa Quốc chúng ta lấy về."

Hắn dừng một chút, nói: "Đến lúc đó người lấy quán quân lại mời mọi người tới nhà hàng sao trời ăn cơm, hẳn sẽ không có ai mắng chúng ta ha?"

Trì Sóc dứt khoát mà đáp ứng : "được, người lấy giải quán quân sẽ về Tinh Thành mời khách."

Thật ra đó là mộng tưởng thời niên thiếu của bọn họ—— có thể đứng trên đài cao nhất của sân khấu thế giới lãnh thưởng, cũng có thể ngồi nhà hàng đẹp nhất cao nhất thành phố Tinh Thành ăn một bữa tiếc đứng xa hoa.

Năm đó bọn họ tuổi còn nhỏ, chẳng có bao nhiêu tiền lương, cũng ngại loạn xài tiền trong nhà; chờ sau khi trở thành tuyển thủ eSports lại bận việc thi đấu, huấn luyện, càng không có thời gian về quê.

Trì Sóc nhớ tới 5 năm trước 5 người bọn họ từng người ký hợp với chiến đội khác nhau, ngày rời khỏi căn cứ huấn luyện kia , Tạ Viễn đã từng chỉ vào đống nhà cao tầng cách đó không xa, nói: "Tương lai ai cầm quán quân thế giới người đó trở về mời cơm, liền đi nhà hàng đắt tiền nhất kia ăn."

Về sau mỗi năm tụ hội cũng là Tạ Viễn chủ động tổ chức.

Xạ thủ bình tĩnh nhạy bén trên sân thi đấu, trong sinh hoạt thật ra là một người rất ôn nhu, rất trọng tình nghĩa .

Sau khi liên hoan xong, Tạ Viễn đột nhiên đi đến bên cạnh Diệp Thiếu Dương, nhẹ giọng ghé tới nói: "Liệt Dương, tôi cảm thấy [ Thần Thương Thủ ] của cậu không hề thua xạ thủ cấp thế giới."

Diệp Thiếu Dương sửng sốt, không nghĩ tới Tạ Viễn sẽ đánh giá cậu cao như vậy.

Tạ Viễn cười tủm tỉm nói: "cậu phối hợp với Trì Sóc một chút cũng không thể kém hơn tổ hợp quán quân kia của Hàn Quốc. Cố lên nhé, chờ các cậu lấy được thành tích tốt."

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: "ừm, bọn tôi sẽ tận lực."

Trở lại khách sạn, Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc sóng vai đi về phòng.

Khi đi tới chỗ quặt không có người, Diệp Thiếu Dương nhịn không được nói: "thật ra em rất hâm mộ anh, anh có mấy người bạn quan hệ rất tốt từ thời huấn luyện sinh, thật sự rất khó có được."

Trì Sóc thấp giọng nói: "ừm, bọn họ quả thật là người rất tốt, chính là đơn thuần chơi game, không lục đục với nhau. Về sau anh sẽ chính thức giới thiệu em cho bọn họ, lấy thân phận bạn trai."

Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng vươn hai tay, chủ động ôm lấy Trì Sóc, thấp giọng nói: "em có anh cũng đã rất thỏa mãn."

Trì Sóc sửng sốt một chút: "tại sao lại đột nhiên nói như vậy?"

Diệp Thiếu Dương tươi cười xán lạn: "Không có gì, chính là có chút cảm khái, cũng may gặp được anh."

Ở cái thế giới xa lạ này, gặp được anh, mới có nhiều trải nghiệm xuất sắc như vậy.

Đây là việc may mắn nhất từ lúc xuyên qua tới nay.

Cho dù thế giới ABO là giả thiết gì, anh vẫn luôn là cộng sự khiên bạn trai tốt nhât.

Có anh bên cạnh, kế tiếp thi đấu có khó khăn cũng không sợ.

Nghĩ đến đây, Diệp Thiếu Dương chủ động nhón chân, nhẹ nhàng hôn Trì Sóc một chút.

Trì Sóc: "............"

Trì Sóc được hôn đến đại não chết máy, ngây người thật lâu mới phản ứng lại, hắn lập tức ôm lấy Diệp Thiếu Dương, hung hăng mà hôn xuống, Diệp Thiếu Dương vội vàng đẩy hắn: "Từ từ, lỡ có người......"

Trì Sóc trở tay quẹt thẻ mở cửa, kéo Diệp Thiếu Dương vào phòng, thấp giọng nói: "Hiện tại không người ."

Ngay sau đó, Diệp Thiếu Dương đã bị Alpha ấn ở trên tường, hôn đến hai chân nhũn ra.

Diệp Thiếu Dương: "......"

Mẹ nó, cậu vừa rồi chỉ là cầm lòng không đậu, nhìn gương mặt đẹp trai của Trì Sóc, nghĩ đến bản thân có thể gặp đồng đội tố như vậy, còn phát triển trở thành quan hệ người yêu, liền đánh bạo thò lại gần hôn một cái.

Dù sao cũng là người yêu, hôn một chút thì làm sao?

Không nghĩ tới vị Alpha này trực tiếp kéo cậu vào phòng, hôn đến môi cũng sưng lên.

Thật lâu sau Trì Sóc mới cảm thấy mỹ mãn mà buông cậu ra, sờ sờ môi cậu, thấp giọng nói: "thời điểm ở trong phòng cách âm đã muốn hôn em, vẫn luôn nhịn tới bây giờ. Dương Dương nhà chúng ta hôm nay thật sự rất soái."

Ánh mắt hai người chạm nhau, tim Diệp Thiếu Dương đập mất kiểm soát, nhịn không được nói: "anh.. anh cũng rất soái."

Trì Sóc tâm động đến khó có thể tự khống chế, lại ôm Diệp Thiếu Dương hôn một lát.

Diệp Thiếu Dương ngược lại cũng không biết thẹn thùng là gì, dù sao hôn môi với Trì Sóc cũng rất thoải mái? Cậu cũng không phản cảm. Liền phối hợp mà ôm Trì Sóc, nếm thử một chút kích thích của yêu đương vụng trộm.

Hai người càng hôn càng nhiệt liệt.

Ngay trước khi hoàn toàn mất khống chế, Trì Sóc kịp thời dẫm phanh, đè giọng nói: "anh.. anh sợ khống chế không được, lại tiến vào kỳ mẫn cảm, về nghỉ ngơi trước đi."

Diệp Thiếu Dương nhớ tới lần tiến vào kỳ mẫn cảm ở Hàn Quốc đó, da đầu tê dại, vội vàng dừng động tác.

Hai người liếc nhau, đồng thời đỏ lỗ tai.

Trì Sóc đi tới cửa nhìn nhìn bên ngoài, ho khan một tiếng, nói: "Không có người , em về trước đi."

Diệp Thiếu Dương lén lút như ăn trộm chui ra từ phòng Trì Sóc, nhanh chóng đi vào phòng mình.

Sau khi vào nhà tắm, nhìn đôi môi sưng lên của mình, Diệp Thiếu Dương không khỏi bất đắc dĩ cười.

Trì Sóc cao lãnh sao?

Trước mặt người khác quả thật rất lãnh đạm nghiêm túc.

Nhưng trước mặt Diệp Thiếu Dương tên Alpha thật ra lại rất nhiệt tình.

Tương lai thời điểm đánh dấu hoàn toàn nên làm sao bây giờ a!

Diệp Thiếu Dương thật sự không có mặt mũi suy nghĩ.

______________________

Editor: ra chap muộn nên tự phạt thêm 1 chap 😗

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top