Chương 10+11+12

Chương 10: hồi cung

  Nếu không phải chính mình tận mắt nhìn thấy, hắn vẫn còn thực sự không thể tin được !

Chỉ là hiện nay, thấy được dáng vẻ bình yên vô sự của Huyền Lăng Thương, hòn đá vốn đè nặng trĩu trong lòng Hách Đức mới rốt cục rơi xuống.

Đối với tâm tư và sự trung thành của Hách Đức , Huyền Lăng Thương từ trước tới nay vẫn nhìn rất rõ .

Hồi tưởng lại rừng cây đầy sự giết chóc vừa rồi, huyết mâu Huyền Lăng Thương lóe ra một sát ý hào hùng.

Lập tức, bạc môi dần dần khôi phục hồng nhuận có hơi hé ra, hắn nói với giọng điệu vô cùng lạnh lùng.

" Hồi cung!"

. . .

Trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc vẫn chưa tỉnh ngủ , nàng chỉ cảm thấy chính mình đang đưa thân vào một mảnh gì đó vô cùng mềm mại giữa một biển mây, vô cùng dễ chịu thoải mái!

Hồi tưởng lại chỗ ở của mình, cái gối gỗ kia cứng quèo, lấy đâu ra được thoải mái như thế! ?

Chẳng lẽ là hiện tại nàng đã chết! ? Hiện nay, đang ở trong thiên đường ! ?

Đúng rồi!

Nàng nhớ ra!

Bởi vì nàng uống phải cà phê quá thời hạn nên chết chắc, cuối cùng, lại xuyên không đến trên người một con Tiểu Bạch Điêu .

Cuối cùng, lại gặp phải một người tuấn mỹ nam tử bị trúng kịch độc!

Vì cứu nam nhân kia, nàng không tiếc cắt qua cánh tay mình, lấy huyết giải độc cho nam nhân .

Nói không chừng, bởi vì là nàng mất máu quá nhiều mà chết! ?

Lại bởi vì là làm chuyện tốt , cho nên liền được lên thiên đường! ?

Nếu như thế, ngẫm lại cũng không tồi, rốt cuộc so sánh với xuyên không biến thành một con đĩ thì vẫn còn tốt hơn nhiều!

Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy mỹ mãn khi nhớ lại, rồi tính toán tiếp tục ngủ thêm .

Dù sao hiện tại, nàng thật sự cảm thấy thật thoải mái !

Tuy nhiên, vào lúc Đồng Nhạc Nhạc tính toán ngủ tiếp, bên tai lại đột nhiên truyền đến âm thanh nói chuyện .

Mặc dù những người đó đã tận lực hạ thấp âm lượng nói chuyện, chỉ là, những lời này, lại vẫn lọt vào trong tai nàng vô cùng rõ ràng .

Hơn nữa, âm thanh kia, hình như đang ở ngay bên cạnh nàng .

Âm thanh kia, phi thường êm tai dễ nghe!

Phảng phất như rượu ngon lâu năm vừa mới mở ra, đậm đà, gợi cảm !

" Các ngươi không phải ngự y tốt nhất sao! ? Làm thế nào ngay cả một con Phượng Hoàng chồn đều không điều trị được! ? Đến bây giờ, làm thế nào nó còn chưa tỉnh lại! ?"

Nam nhân mở miệng, giọng điệu vô cùng lạnh lẽo.

Chỉ là, Đồng Nhạc Nhạc lại nghe ra, trong giọng nói của nam nhân có sự quan tâm.

Trong lòng rung động, âm thanh thật là dễ nghe!

Rốt cuộc là ai đang nói chuyện!

Âm thanh dễ nghe như vậy , không biết dung mạo như thế nào! ( vâng, lại tò mò dung mạo người ta

Nghe được những lời Thượng ngự y đã nói, sắc mặt Huyền Lăng Thương vốn âm u mới hơi giãn ra được một chút .

Lập tức, huyết mâu có hơi quét nhanh một lượt, nhìn sang Phượng Hoàng chồn đang lúc mê man trên long sàng .

Chỉ thấy Phượng Hoàng chồn này, vốn thân thể nhỏ nhắn lông xù, giờ phút này đang quấn khắp người không ít băng. Nếu không phải còn có cái đầu lông xù xinh xinh không bị băng bó, lúc đầu mà nhìn qua thì còn tưởng rằng đó là một cuộn vải !

Nhìn Tiểu quỷ này bị thương nghiêm trọng như thế , Huyền Lăng Thương khẽ nhăn trán . Trong mắt có thêm vài phần lo lắng mà chính mình cũng không từng phát hiện . . .

Đối với vẻ lo lắng trong mắt Huyền Lăng Thương, Thượng ngự y một mực khúm núm quỳ rạp xuống đất nhìn lên, trong lòng kinh ngạc không thôi.  

  Chương 11: Hoàng thượng Huyền Lăng Thương !  

  Được phong làm ngự y vào cung đã không phải chuyện một hai ngày . Cho nên, Thượng ngự y đối với sự tích của vị đế vương trẻ tuổi này, thì càng là nghe nói tới không ít.

Nghe nói, vị đế vương trẻ tuổi này thuở nhỏ mẹ chết, liền một mực được Hoàng Hậu năm đó nuôi, hiện nay chính là Thái Hậu nương nương .

Cầm kỳ thi họa, mọi thứ tinh thông!

Giỏi về cỡi ngựa bắn cung, đã bắn tất trúng!

Văn tài võ giỏi, đương triều không có hai người!

Nghe nói năm đó Phiên Quốc từng phái năm mươi vạn binh mã tiến công Linh Nhạc Quốc. Trên từ triều thần, dưới tới dân chúng bình dân, không người không hoảng hốt!

Tiên Đế càng bởi vậy mà lo bạc trắng đầu!

Liền tại lúc mọi người cho là Linh Nhạc Quốc tất mất, Tứ hoàng tử Huyền Lăng Thương mới hơn mười tuổi liền lớn mật đưa ra đề nghị.

Cuối cùng, Tiên Đế dùng mưu kế của Huyền Lăng Thương, chọn lấy mười vạn binh mã đã phá được Phiên Quốc!

Lập tức , sự tích vinh quang của Tứ hoàng tử Huyền Lăng Thương không chỉ có truyền khắp cả nước. Mà các nước láng giềng bốn phía đối với Tứ hoàng tử Linh Nhạc Quốc càng là vừa kính vừa sợ. Bắt đầu từ khi đó, các quốc gia khác cũng không dám xâm phạm Linh Nhạc Quốc .

Đối với Tứ hoàng tử thông minh, Tiên Đế càng là sủng ái có thừa!

Mà ngay cả Đại hoàng tử do Hoàng hậu nương nương năm đó , hiện nay là Thái Hậu nương nương sinh ra đều bị đè ép xuống!

Sau khi tiên đế băng hà , Huyền Lăng Thương do được mọi người yêu quý mà trở thành hoàng đế Linh Nhạc Quốc !

Từ sau khi Huyền Lăng Thương đăng cơ làm Đế , liền dùng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn chỉnh lý khiến cả Linh Nhạc Quốc được trật tự ngăn nắp.

Đầu tiên là tịch biên toàn bộ gia sản những tham quan ô lại , chém đầu hay lưu đày vào Cổ Tháp, lại mở kho tháo quốc khố để cứu tế dân chúng.

Khai hoang mở ruộng khiến cho những khất cái trôi giạt khắp nơi có cái làm cái ăn . . .

Đương kim Thánh thượng anh minh quyết đoán, khiến cho trong triều mọi người không người không phục!

Dân chúng thiên hạ, mọi người đều có thể an cư lạc nghiệp, đương nhiên đối với đương kim Thánh thượng là khen không dứt miệng!

Kết quả là, đương kim Thánh thượng càng trở thành người trong mộng của các thiếu nữ chưa lập gia đình trong cả nước !

Phàm là nữ nhân đều muốn gả!

Coi như là đại thần trong triều, ai nấy đều hận không thể đưa khuê nữ nhà mình vào hoàng cung, trở thành phi tử của hoàng thượng!

Vinh hoa phú quý như vậy , công danh lợi lộc tự nhiên nhiều không kể xiết!

Bất đắc dĩ!

So sánh tổ tiên hoàng đế Linh Nhạc Quốc, ba năm một lần tuyển tú.

Đương kim Thánh thượng đến nay đã hai mươi tuổi, hậu cung lại trống rỗng không một người!

Coi như Thái Hậu nương nương hao hết tâm tư, cung nữ trong cung ai nấy đều đều muốn bò lên trên long sàng này, nhưng lại không người có thể trở thành nữ nhân của hoàng thượng!

Cũng không biết đương kim Thánh thượng này là hỉnh mũi lên trời, khinh thường những nữ nhân tầm thường, hay là có bệnh kín khó nói khác . . .

Kết quả là, ngấm ngầm, không ít người đối với hoàng đế lạnh lùng ít nói này đều sôi nổi bàn luận ồn ào, không ít người lan truyền hoàng đế này là có mổi hiềm đoạn tụ chi phích . . .

Dù sao, đương kim Thánh thượng có quan hệ phi thường mật thiết cùng vị vương khác họ Lan Lăng Thiệu Giác . . .

Còn có người nói, thân thể đương kim hoàng thượng có gì đó, vô phương sinh con nối dòng. . .

Đối với điều này, vụng trộm mọi người sôi nổi bàn luận ồn ào. Chỉ là, rốt cuộc chuyện thật hay giả, liền không người biết được !

Dù sao, cũng không có người lá gan lớn như vậy, dám đi hỏi đương kim Thánh thượng về những việc lặt vặt này.

Dù sao, đương kim thiên tử này không cần một câu nói, chỉ cần một ánh mắt, liền có thể giết người trong vô hình. . .

Liền trong thời gian Thượng ngự y quỳ trên mặt đất nghĩ ngợi.

Đồng Nhạc Nhạc vốn muốn tỉnh táo cũng nghe được rành rành đối thoại vừa rồi của những người này .

Trong lòng càng là rung động không thôi!

Trời ạ!

Nàng có nghe lầm hay không! ?

Hoàng thượng! ? ?

  Chương 12: Hoàng thượng Huyền Lăng Thương 2 !  

  Đây là đóng phim cổ trang sao! ?

Trong lòng rung động, vào lúc Đồng Nhạc Nhạc cố gắng mở mắt ra , nhìn rõ ràng mọi thứ trước mắt liền giật mình la lên , hoàn toàn là sự thật !

Đôi mắt to đen lúng liếng mang theo vài phần nhập nhèm, vài phần nghi hoặc, liền không ngừng nhìn chung quanh bốn phía.

Lụa mỏng quây quanh, rèm che chập chờn. Cả căn phòng có diện tích lớn như thế, mà trên mặt sàn được lát đá xanh nhẵn bóng đến soi gương được!

Trên bề mặt vẫn còn trải một tấm thảm màu đỏ tươi có thêu trăm hoa, lập tức ngời ngời vẻ sang trong vinh hiển !

Một bên, bày biện một loạt những chiếc bàn gỗ được điêu khắc từ gỗ Tử Đàn .

Trên vách tường , bức tranh tranh thuỷ mặc lập tức hiện ra vẻ cổ điển sang trọng!

Trong một góc , một Đồng Lô màu vàng chạm khắc hoa đang tỏa khói xanh lượn lờ, mùi Long Tiên Hương thoang thoảng kia càng tràn ngập khắp phòng . . .

Thu tầm mắt lại .

Chỉ thấy chính mình đang nằm ở trên một cái giường phi thường lớn .

Cả bốn cây cọc màn đều là dùng mỹ ngọc tỉ mỉ chế tạo ra . Trên những cột ngọc đó có điêu khắc những con Ngũ Trảo Kim Long. Kim Long rạng rỡ ngời ngời, phảng phất như muốn từ trên bề mặt cột ngọc mà bay thẳng lên bầu trời . . .

Bốn phía thì có treo những tấm lụa mỏng màu vàng tươi làm màn che. . .

Coi như là những gì bày ra, có được trên người thì đều là loại lụa mềm mại màu vàng của hoàng gia . . .

Mọi thứ trước mắt, tất cả đều là xanh vàng rực rỡ như vậy, cực kì khoa trương . So với những hoàng cung tẩm điện trước kia nàng đã thấy trên TV thì càng tráng lệ nguy nga lộng lẫy hơn . . .

Trong lòng đang rung động, thì bên tai đột nhiên truyền đến một âm thanh trầm thấp, lại mang theo vài phần lo lắng mừng rỡ .

"Ngự y, mau nhìn! Nó tỉnh lại rồi!"

Nam nhân mở miệng, âm thanh kia, sao mà quen thuộc và dễ nghe như vậy !

Sinh sống hai mươi ba năm, Đồng Nhạc Nhạc lần đầu tiên cảm thấy động tâm vì một âm thanh.

Ánh mắt liền quét một vòng, đôi mắt đen lúng liếng kia quay sang bên cạnh nhìn lại.

Chỉ thấy, bên cạnh nàng, có một nam nhân vóc người rắn rỏi cao lớn đang ngồi !

Chỉ thấy nam nhân này, chính là nam nhân đẹp trai nhất mà nàng đã từng nhìn thấy trên đời này !

Tuổi ước chưng hai mươi bốn hai mươi lăm , đầu đội mũ vàng, dung mạo như rồng như phượng . Người mặc một bộ long bào màu vàng tươi, càng tôn lên vẻ sang trọng phi phàm của mình , phách khí vương giả lập tức hiện ra không nghi ngờ gì nữa!

Gương mặt kia càng giống như được chạm khắc tỉ mỉ điêu luyện mà thành . Mày kiếm, mũi cao, môi mỏng, mỗi một thứ đều phối hợp hoàn mỹ không thôi!

Một đôi mắt hút hồn lòng người , xinh đẹp giống như Hồng Bảo Thạch vậy . . .

Đôimắt đẹp quá !

Nhìn huyết mâu của nam nhân đẹp trai kia, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi có hơi ngây dại mà nhìn . . .

Dùng một đôi mắt đen lúng liếng dò hỏi, Đồng Nhạc Nhạc nhìn Huyền Lăng Thương.

Huyền Lăng Thương thấy con Tiểu quỷ này chỉ là lẳng lặng nhìn mình, đôi mắt cũng không hề chớp lấy một cái.

Như là đang quan sát hắn, hoặc như là đang tìm tòi nghiên cứu, lại mang theo một loại cảm giác nhắn gửi . . .

Cảm giác đó, thật giống như một nữ nhân nhìn một nam nhân tuấn mỹ , dường như nhìn ngây dại . . .

Chính là, có khả năng sao! ?

Dù sao, đối phương chẳng qua là một cầm thú, ở trong mắt đối phương, hắn hẳn là chỉ được xem như một nam nhân to xác kỳ quái thôi! ? Không phải sao! ?

Huyền Lăng Thương trong lòng buồn cười tự giễu .

Lập tức, liền để cho Thượng ngự y đang ở một bên đến tiến hành kiểm tra cho Tiểu quỷ này .

Thượng ngự y vừa rồi một mực lo lắng đề phòng .

Giờ phút này, thấy Tiểu quỷ này rốt cục đã tỉnh lại thì trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao, nếu như con Tiểu quỷ này mà không tỉnh lại, thì nam nhân bên cạnh này, chỉ là ánh mắt liền đủ để băm lão thành muôn mảnh .

Mặc dù, đối với chuyện Hoàng đế trẻ tuổi trước mắt quan tâm như thế đến con tiểu điêu này, khiến cho Thượng ngự y trong lòng nghi hoặc.

Chỉ là, lão chẳng qua là một ngự y, cái gì không nên hỏi, thì đương nhiên lão biết đến.

Cẩn thận kiểm tra xong xuôi một lần cho con tiểu điêu, hàng mi vốn cau chặt của Thượng ngự y có hơi giãn ra một chút.  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top