Chương 8: Cuộc Thi Đầu Tiên
Ngày hôm sau, khi Charnita đến lớp, cô không thể không cảm thấy một chút lo lắng. Tham gia câu lạc bộ tranh luận quả thật là một bước đi lớn đối với cô. Cô vẫn không thể hiểu nổi tại sao mình lại đồng ý tham gia, khi mà bản thân luôn cảm thấy không thoải mái khi đứng trước đám đông. Tuy nhiên, cô biết rằng nếu mình không thử, thì có thể sẽ mãi mãi không bao giờ dám bước ra khỏi cái vỏ bọc an toàn mà mình đã tạo dựng.
Nathan cũng nhận ra sự bồn chồn của Charnita khi nhìn thấy cô trong lớp học sáng nay. Anh mỉm cười với cô, rồi nhẹ nhàng nói: "Đừng lo, mọi thứ sẽ ổn thôi. Tôi sẽ giúp bạn, chúng ta sẽ cùng nhau chuẩn bị tốt cho buổi tranh luận."
Charnita khẽ gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. "Tôi vẫn không biết liệu mình có thể làm được không. Tôi chưa bao giờ phải thuyết phục ai trước đây cả."
Nathan chỉ cười và vỗ vỗ nhẹ lên vai cô. "Bạn không cần phải thuyết phục ai cả, Charnita. Chỉ cần nói những gì bạn nghĩ thôi, và tôi chắc chắn mọi người sẽ lắng nghe. Bạn có khả năng đó mà."
Lời động viên của Nathan giúp Charnita cảm thấy yên tâm phần nào, mặc dù cô vẫn cảm thấy những bước đi của mình trong câu lạc bộ này là rất mơ hồ. Sau buổi học sáng, họ quyết định gặp nhau ở thư viện để chuẩn bị cho cuộc thi tranh luận sắp tới. Mặc dù thời gian chuẩn bị không nhiều, nhưng Nathan đã lên kế hoạch rất chi tiết cho từng phần của cuộc thi. Anh phân công cho Charnita đảm nhận phần mở đầu của bài tranh luận, và rồi họ sẽ cùng nhau tiếp tục xây dựng các luận điểm.
Khi bước vào thư viện, Charnita ngồi xuống chiếc bàn quen thuộc mà họ thường xuyên ngồi khi học nhóm. Nathan ngồi đối diện cô, mở laptop ra và bắt đầu bật phần mềm trình chiếu. Anh tỉ mỉ soạn thảo những luận điểm chính và từng phần mà họ cần phải phát biểu trong cuộc tranh luận.
"Chúng ta sẽ chia phần tranh luận này thành ba phần chính," Nathan bắt đầu, "Mở đầu là những quan điểm chung về vấn đề chúng ta đang tranh luận. Sau đó, chúng ta sẽ đi vào phân tích các luận điểm mạnh và yếu của đối phương, và cuối cùng là đưa ra giải pháp của chúng ta."
Charnita lắng nghe, cố gắng nắm bắt cách mà Nathan phân tích vấn đề. Cô nhận ra rằng mặc dù cô chưa có kinh nghiệm, nhưng cách làm việc của Nathan rất khoa học và có hệ thống. Anh không chỉ nhìn nhận vấn đề một cách đơn giản mà luôn cố gắng tìm ra các khía cạnh sâu hơn. Đó chính là lý do mà Charnita cảm thấy mình có thể học hỏi được rất nhiều từ anh.
"Cách bạn chia vấn đề ra như vậy rất hợp lý," Charnita nói, ánh mắt sáng lên. "Tôi nghĩ mình có thể bắt đầu từ phần mở đầu, đưa ra những số liệu thống kê và các nghiên cứu gần đây để làm nền tảng cho bài luận."
Nathan gật đầu, mỉm cười. "Đúng rồi, bạn đã hiểu được điểm quan trọng. Chúng ta cần làm cho mọi người nhận ra rằng chúng ta không chỉ dựa vào cảm tính mà còn có những cơ sở khoa học vững chắc."
Khi buổi chiều dần trôi qua, cả hai đều đắm chìm trong công việc chuẩn bị. Charnita cảm thấy tự tin hơn rất nhiều so với lúc đầu, khi cô còn lo lắng về việc phải đứng trước đám đông. Dưới sự giúp đỡ của Nathan, cô bắt đầu nhận ra rằng mình có thể làm tốt, miễn là cô đặt hết tâm huyết vào công việc.
Ngày hôm sau, cuộc thi tranh luận chính thức diễn ra. Mọi người trong câu lạc bộ tranh luận đều đến đầy đủ, và bầu không khí trong phòng thi khá căng thẳng. Charnita đứng cạnh Nathan, lòng dâng trào những cảm xúc lẫn lộn giữa sự háo hức và lo lắng. Đây là lần đầu tiên cô phải thuyết trình trước đám đông, và cô không thể không cảm thấy hồi hộp.
Khi đến lượt họ, Nathan mỉm cười và nói khẽ với Charnita: "Làm tốt nhé. Cứ tự tin lên, mọi người đang chờ nghe những gì bạn có." Những lời động viên nhẹ nhàng của Nathan khiến cô cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Charnita hít một hơi thật sâu, rồi bước lên bục tranh luận. Cô bắt đầu trình bày phần mở đầu của mình một cách trôi chảy, đưa ra những lập luận vững vàng và dẫn chứng thuyết phục từ các nghiên cứu. Những câu chữ của cô trở nên mạnh mẽ và rõ ràng hơn bao giờ hết, giống như thể mọi lo lắng trước đó đã biến mất. Khi cô nhìn xuống và thấy Nathan đang nhìn mình, ánh mắt anh đầy sự khích lệ, cô cảm thấy thêm phần tự tin.
Sau khi hoàn thành phần mở đầu, Charnita cảm thấy như mình đã vượt qua được một thử thách lớn. Cô nhìn về phía Nathan, thấy anh nở một nụ cười tự hào. Anh bắt đầu phát biểu phần tiếp theo của bài tranh luận, triển khai các luận điểm một cách mạch lạc, đầy thuyết phục.
Mọi người trong phòng tranh luận đều chăm chú lắng nghe. Phần thuyết trình của Charnita và Nathan diễn ra một cách suôn sẻ, và khi cuộc thi kết thúc, họ nhận được nhiều lời khen ngợi từ các thầy cô và bạn bè. Đặc biệt, người giám khảo chính của cuộc thi, một thầy giáo nổi tiếng về khả năng đánh giá các bài tranh luận, đã tỏ ra rất ấn tượng với phần trình bày của cả hai.
"Các bạn làm rất tốt," thầy giáo nhận xét khi cuộc thi kết thúc. "Cách các bạn phân tích vấn đề rất sắc bén, và phần phản biện của hai bạn rất logic. Các bạn có tiềm năng lớn trong những cuộc thi tranh luận tiếp theo."
Charnita cảm thấy rất hạnh phúc khi nhận được những lời khen ngợi này. Cô quay sang Nathan, ánh mắt đầy sự biết ơn. "Cảm ơn bạn, Nathan. Tôi không thể làm được nếu không có bạn giúp đỡ."
Nathan mỉm cười, ánh mắt ấm áp: "Bạn làm rất tốt. Cả hai chúng ta đều học hỏi được rất nhiều từ nhau."
Charnita cảm thấy như mình đã vượt qua một rào cản lớn trong cuộc sống học đường của mình. Cô không chỉ học được cách tự tin hơn mà còn hiểu rằng việc thử sức với những điều mới mẻ có thể mang lại những trải nghiệm tuyệt vời. Và quan trọng nhất, cô biết rằng với Nathan bên cạnh, cô sẽ luôn cảm thấy sẵn sàng đối mặt với những thử thách mới trong tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top