[ Tác giả: @seunghyunttop 💟 ] Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - HOÀN THÀNH.• Thể loại: Ngược, Sủng, H, HE.• Truyện đang trong quá trình chỉnh sửa lại nội dung.√ VUI LÒNG KHÔNG MANG TRUYỆN CỦA MÌNH UPDATE LẠI - CHUYỂN VER - EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.| Truyện được đăng tại Wattpad, Santruyen, Truyenfull và Wordpress. |Đứa con tinh thần yêu đầu tiên !…
Tác giả: @sherrylouis510.Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Sủng, H văn, HE.Tình trạng truyện: Đã hoàn.Số chương: 28 chương truyện + 2 chương ngoại truyện.Lần đầu tự viết truyện nên còn nhiều sai sót mong các bạn đọc và cho ý kiến.Góp ý nhẹ nhàng ạ, đừng buông lời cay đắng với nhau nha, tác giả yếu lòng lắm.Đây là truyện rất ngọt, rất sắc, rất sủng, ít ngược nên bạn nào thích sủng mau vào đọc thử nha. 💕❌❗Không chuyển ver, không edit, không sao chép dưới mọi hình thức. ❗❌❤️ Cảm ơn và thân chào. 😘…
Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày An Vô Dang ra ngoài lại uống rượu, lúc ấy tùy tiện chọn một tên đàn ông thuận mắt rồi lên giường.Kết quả sau một tháng tự nhiên cảm thấy đầu choáng váng cảm thấy ghê tởm mệt rã rời, thế là trúng thưởng.Giữa đứa trẻ và đại học, An Vô Dạng lựa chọn...... Giữ lại bảo bảo." Lão " đàn ông nhiều tiền Hoắc Vân Xuyên năm nay ba mươi, trong nhà ra lệnh cưỡng chế năm nay phải kết hôn gấp.Tốt, tìm một người mang về làm bọn họ tức chết thôi, cái gì, nhặt được ông "bầu"!?Hoắc Vân Xuyên hai đầu gối rơi xuống đất: QAQ Mẹ hỏi tôi vì cái gì phải quỳ xuống giúp bà xã mang giày......Chủ thụ ngọt văn 1V1, kết hôn trước yêu sau dưỡng bánh bao, tạm nghỉ học đại học hai năm sau đó tiểu thụ tiếp tục đi đọc.Vô tâm không phổi trong sáng mỹ manh thụ VS sủng thê cuồng ma hào môn đại thiếu lạnh lùng côngAn Vô Dạng: Nhớ trước đây sinh bảo bảo chính là vì không phải đi học, bây giờ tôi vì sao lại phải ở nhà làm bài tập.Hoắc Vân Xuyên: Ai (quanh năm suốt tháng giúp người làm bài tập biểu thị không dám nói câu nào)…
Tên truyện: Cục cưng bé nhỏ ăn no chưaTác giả: Phân Phân Hoà QuangThể loại: Đam mỹ, cổ đại, ngọt sủng, niên thượng (cách nhau 11 tuổi), cung đình hầu tước, thanh thủy văn, HE.Lạnh lùng ngang ngược Nhiếp chính vương công × Nhóc đáng thương tham ăn thụEdit: Huyên, Gạo, Liễu 13 | Beta: AndyĐộ dài: 69 chính văn + 3 ngoại truyệnTình trạng: HoànBìa: Trạch nữ giá đáoEDIT PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ - KHÔNG ĐĂNG LẠI BẤT CỨ ĐÂU.⚠️ ĐỌC KỸ DÒNG NÀY TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN ⚠- Bản edit sử dụng các xưng hô như cha, mẹ, anh, em, chú, bác,...- Bản edit không tốt, nhiều lỗi, hoan nghênh các bạn góp ý. - Vừa edit vừa beta, hoàn rồi cũng còn beta, sẽ có vài chỗ không đồng nhất do chưa beta xong.- Cần liên hệ với mình vui lòng tìm page "Fan não tàn của ba Thiệu", mình không có thời gian check cmt, có thể sẽ sót mấy câu hỏi của các bạn.- Đọc trên WP sẽ ít lỗi hơn, vì bản wattpad mình chưa kịp sửa.- Không KY, không KY, không KY.…
VĂN ÁN :Mạc Yên Nhiên không thể nào ngờ rằng, chỉ nhờ giả vờ giả vịt mà đã chiếm được tấm chân tình của Thẩm Sơ Hàn, lẽ nào nàng xuyên không thật sự chỉ vì yêu đương với Hoàng Đế?Có nằm mơ cũng không ngờ Hoàng Đế là người thế này: "Khanh Khanh mau tới đây, để lang quân hôn một cái."Bệ hạ, khí phách cao quý lạnh lùng mười phần đã nói lúc trước đâu rồi?Sau này lại phát hiện Hoàng Hậu nương nương cũng là người thế này: "Di Phi mau tới đây, bản cung muốn nghe ngươi kể mấy câu chuyện cổ tích kia."Nương nương, đoan trang hiền lành, tươi mát thoát tục đã bàn lúc trước đâu rồi?Đừng để ý đến ta, ta muốn lẳng lặng, cũng đừng hỏi ta "lẳng lặng" là ai.*Khanh: cách gọi thân mật giữa vợ chồng.…
•Tên truyện: Ngoan, Đừng Chạy - 乖,别跑•Tác giả: Dạ Tử Tân•Số chương: 100 chương (70 chính văn + 30 NT)•Tình trạng: Hoàn edit.•Thể loại: Hào môn thế gia, sủng ngọt, thanh mai trúc mã•Nhân vật chính: Mục Sở, Cố Tần•Editor: Chanh Lịch ra chương mới: 9h tối thứ 3 và thứ 5 hàng tuần tại wattpad tiemnhakeo----------------Văn án:Mục Sở bị khuê mật kéo đến phòng ngủ, đem ra một bức thư tình.Mục Sở vừa đưa tay tiếp nhận, anh trai trúc mã đẩy cửa bước vào, cao lớn tuấn dật, khí chất tự phụ.Cô trong lúc bối rối đem tay giấu ở phía sau lưng, nhu thuận gọi một tiếng: "Anh trai."Cố Tần ngồi trên ghế sa lon, giọng điệu lười biếng: " Có biết hậu quả của việc yêu sớm bị phát hiện là gì không?"Mục Sở ngước mắt, anh vừa lúc nhìn qua, nhả ra từng chữ rõ ràng: "Đánh gãy chân!"Mục Sở: "..."******Tốt nghiệp trung học, thoát khỏi trói buộc của Cố Tần, Mục Sở buông thả bản thân, dự định có một màn yêu đương oanh oanh liệt liệt.Cô đảo trong hộp chứa đầy thư tình, khó khăn lựa chọn: "Nhiều người thích mình như vậy, nên nhận lời ai mới được?"Cố Tần đem đống thư tình mà cô thu thập được đẩy qua một bên, nắm chiếc cằm thon, đặt xuống một nụ hôn.Cố Tần: "Thư tình của anh, em cân nhắc một chút."***************Cố Tích về nước, anh trai và cô bạn thân nhất cùng đi đón.Cô nàng kích động ôm lấy Mục Sở: "Sở Sở, cậu tới đón mình làm mình rất cảm động."Cố Tần kéo cô ra, đem Mục Sở ôm về trong ngực: "Gọi chị dâu."Cố Tích: .... ??? !!**************12.04.20 - 07.09.21…
Trúc mã của tôi là tra công Tác giả: Tam tam nươngĐô thị tình duyên, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, gương vỡ lại lànhKeyword: Nhân vật chính: Diệp Khai, Trần Hựu Hàm ┃ vai phụ: Các bạn học, ba mẹ đôi bên ┃ ngoài ra:Tóm tắt trong 1 câu: Hiện trường truy thê hỏa táng tràng của lão lang cẩu.…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…