Chương 8
36. Buổi tối hôm đó, tôi lười biếng nằm lên đùi hắn xem phim, còn hắn thì phải xem đi xem lại tài liệu của tập đoàn
"Ông xã, em đói a"
Hắn không nhìn đến tôi, nhưng khóe môi hơi nhếch lên. Tôi biết hắn vì được gọi là ông xã nên vui vẻ, tôi cũng biết hắn là đang muốn hưởng thụ thêm nữa a
"Ông xã, em đói em đói. Em muốn ăn a"
"Ăn anh đi? Anh không ngại để em ăn đâu nha?"
Hắn vô sỉ nhìn tôi, tôi sai rồi tôi không nên ở trước mặt hắn than đói, cũng không nên ở trước mặt hắn mà một tiếng ông xã, hai tiếng cũng ông xã
"Em mới là không thèm. Anh đừng có ảo tưởng"
"Vậy sao? Em không thèm nhưng ngoài kia còn nhiều kẻ thèm đến anh"
Tôi ngồi dậy trừng mắt nhìn hắn. Hay lắm, hắn có hay thì đi theo người khác đừng về nhà nữa. Hừ, tôi đây muốn nhìn xem thử hắn là có gan lớn như thế nào?
"Vậy thì mau cút đi"
Tôi nói thế mà hắn lại đứng lên đi ra ngoài thật. Tên chết tiệt, hắn là đang có tiểu tam bên ngoài sao? Tôi giận dỗi nói thế mà hắn lại đi thật?
Nhìn bóng lưng hắn khuất sau cánh cửa tôi lại có cảm thấy uất ức. Hắn đây là có tiểu tam mới không thèm để ý đến tôi sao?
Tôi cứ nằm trên sofa nghĩ ngợi lung tung, lăn qua lăn lại ôm theo bao nhiêu là khó chịu. Tại sao hắn đi cả tiếng đồng hồ mà vẫn chưa về?
Vừa nghĩ như vậy, tôi lại vừa nhìn ra cửa xem hắn về chưa, đúng lúc đó hắn lại vừa về đến nhà. Trên tay hắn còn xách theo rất nhiều đồ ăn
Hắn thấy tôi nhìn hắn rồi nhìn đồ ăn trên tay hắn như vậy khóe môi hắn khẽ nhếch lên, vừa thay giày vừa nói lại với tôi
"Đồ ăn cho em"
"Anh ra ngoài mua đồ ăn cho em?"
"Chứ em nghĩ trời lạnh như vậy anh ra ngoài làm gì?"
Tôi nhìn hắn, mọi ủy khuất lúc nãy khiến tôi thấy mình ngu ngốc biết bao. Hắn thương tôi như vậy, hắn mặc kệ trời lạnh mà ra ngoài mua đồ ăn về cho tôi, sao tôi lại nghĩ ngợi nhiều thứ như vậy a?
Tôi mặc kệ hắn đang xách nhiều thứ mà nhào vào lòng hắn, tôi muốn khóc và sự thật là tôi đã khóc thút thít trong lòng hắn
Hắn xoa đầu tôi, hắn lại bật cười. Tôi biết hắn hiểu tôi đang nghĩ gì, trên đời này chỉ có hắn mới bao dung như vậy với tôi
"Vật nhỏ, anh đã nói nếu anh tìm tiểu tam bên ngoài thì tiểu tam đó phải là em. Ngoan. Chả phải đói rồi sao? Mau ngồi yên trên sofa chờ anh đi hâm nóng thức ăn cho em"
Tôi gật gật đầu, ngoan ngoãn buông hắn ra mà an phận ngồi trên sofa. Hắn hôn lên trán tôi rồi mới đi hâm nóng thức ăn cho tôi
Nhìn hắn bận rộn trong bếp hâm nóng thức ăn cho tôi, trong lòng tôi chính là ấm áp chính là một trận hưởng thụ
Đời này thật may khi tôi gặp được hắn, để tôi yêu hắn. Quyết định đúng đắn nhất của tôi có lẽ chính là gả cho hắn, trở thành vợ hắn
*****
37. Tôi thích nằm trong lòng hắn, thích được hắn ôm, thích được hắn xoa đầu, thích cả mùi hương quyến rũ của riêng hắn
"Vật nhỏ, em lại nghĩ gì rồi?"
Tôi lắc đầu, dụi đầu vào cổ hắn. Sau đó lại đưa hai tay ôm lấy eo hắn làm nũng
"Em muốn nghe anh hát"
"Ai hát?"
"Anh hát"
"Ai?"
Tôi trừng mắt nhìn hắn, hắn lại vui vẻ hỏi lại tôi. Hay lắm, hắn lại muốn tôi nói ngọt với hắn đây mà
"Muốn ông xã hát a"
"Ngoan lắm"
Hắn thõa mãn xoa đầu tôi, vì hai chữ ông xã mà cao hứng. Tên này đúng là rất thích được gọi như vậy nha
Hắn hát, giọng hát trầm ấm thu hút lòng người. Hắn hát rất hay, thực không thể không thích nghe giọng hát của hắn a
Đợi hắn hát xong, tôi nhìn hắn đầy ngưỡng mộ. Đã biết bao nữ sinh chết mê chết mệt vì giọng hát này rồi?
"Anh có từng hát cho người khác nghe chưa?"
"Chưa"
"Bạn gái cũ thì sao?"
Hắn nghe đến ba từ bạn gái cũ thì lườm tôi. Tôi lại nói sai gì rồi sao?
"Em là tình đầu lấy đâu ra bạn gái cũ?"
"A vậy bạn trai cũ?"
"Em muốn chết?"
Hắn không để tôi kịp phản ứng mà đã chiếm lấy môi tôi. Mạnh mẽ chiếm đoạt hết dưỡng khí của tôi
Tôi trừng mắt nhìn hắn. Tôi lại nói gì sai a? Tôi nói đúng thế cơ mà
*****
38. Có lần đám bạn thân thời cấp ba của hắn đến nhà chúng tôi chơi. Bạn thân lại nhà, tôi cứ nghĩ bản thân phải vào bếp nấu ăn. Nhưng không a, tên nào đó lại đích thân xuống bếp, lại không khách khí nói với đám bạn của hắn
"Các cậu muốn ăn thì xuống bếp phụ tôi. Còn không thì nhịn"
Khụ...Khụ...
Bạn hắn đơ vài giây não vẫn chưa kịp phụ hồi, còn hắn thì đi thẳng vào nhà bếp
Tôi tự hỏi cai đối xử với khách như vậy không? Có ai đối xử với bạn thân như vậy không?
Câu trả lời là có, người đó là hắn. Cũng chỉ có hắn mới như vậy thôi
Một người bạn của hắn vừa phụ hắn nhặt rau lại nhìn hắn đang nấu ăn mà cảm thán
"Tôi nhớ trước kia cậu ghét nấu ăn. Còn chê cả mùi dầu mỡ trong bếp nha? Sao bây giờ lại trở thành ông chồng đảm đang rồi?"
"Tôi của trước kia vì chưa gặp được cô ấy nên việc nấu ăn với tôi không có ý nghĩa. Hiện tại tôi có cô ấy, tôi muốn vỗ béo cô ấy, tôi muốn tự mình nấu cho cô ấy ăn"
"Cậu có phải hay không chiều hư cô ấy"
"Cô ấy có hư cũng có tôi dung túng"
Lời hắn nói một chữ tôi nghe cũng không thiếu. Tên nào đó vì tôi mà thay đổi thật nhiều, cả những việc hắn không thích cũng vì tôi mà làm. Thực yêu hắn chết mất
*****
39. Hình như chỉ cần ngồi ăn cùng hắn tôi sẽ chẳng bao giờ phải tự gắp thức ăn cho chính mình
Hắn lúc nào cũng gắp thật nhiều thức ăn để trong chén tôi, đồ ăn nhiều đến nỗi ăn không hết
Hôm nay cũng vậy, hắn ngồi cạnh tôi, bóc vỏ từng con tôm để vào chén cho tôi
Tôi nhìn chén đồ ăn đầy ắp ăn mãi không hết rồi nhìn đến hắn. Sau đó lại không tự chủ được nhìn đến đống vỏ tôm hắn bóc, thật là nhiều vỏ tôm nha?
"Anh đừng cứ mãi bóc cho em a. Chén em đã nhiều lắm rồi a"
"Anh bóc sẵn để cho em muốn thì liền lấy ăn, không phải chờ đợi"
Có người đàn ông nào nói với bạn như vậy chưa? Đảm bảo khi nghe xong ngoài cảm động và cảm động ra chính là rất cảm động
"Em ăn nhiều sẽ mập lên đó"
"Em bây giờ rất gầy"
"Mập lên sẽ xấu"
Tôi ủy khuất nhìn hắn, ai bảo tôi là người thích cái đẹp chứ? Mà chẳng riêng tôi thích cái đẹp, còn rất nhiều nhiều người thích cái đẹp a?
"Em đẹp lên làm gì? Để dụ dỗ trai sao? Anh chính là muốn vỗ béo em xem em ra ngoài tìm người đàn ông khác thế nào"
Hắn vừa nói vừa lườm tôi nhưng động tác bóc vỏ tôm của hắn vẫn không dừng lại
Tôi ôm cổ hắn, rất ngoan ngoãn ôm lấy cổ hắn, vui vẻ hôn vào má hắn. Chỉ cần có hắn tôi liền như đứa nhỏ được yêu thương
******
40. Tối đó tôi nằm trong lòng hắn đọc sách, lại nhớ đến mỗi lần tôi than đói hắn liền giả vờ không quan tâm giả vờ đi ra ngoài mặc kệ tôi. Nhưng sau khi quay về nhà thì lúc nào cũng có đồ ăn cho tôi
Chỉ là nhớ lại thôi mà đã ấm áp như vậy. Chỉ cần có hắn bên cạnh cuộc sống của tôi đều vui vẻ thoải mái đến kì lạ
Tôi đặt quyển sách qua một bên, hai tay ôm lấy eo hắn, đầu dụi vào ngực hắn
"Ông xã"
"Hừm?"
Hắn đặt tập hồ sơ sang bên cạnh, ôn nhu ôm lấy tôi chặt hơn một chút
"Mỗi lúc em than đói. Anh liền giả không quan tâm đến em sau đó liền ra ngoài mua đồ ăn cho em. Sao anh không dẫn em ra ngoài ăn a?"
"Ra ngoài rất lạnh"
Hắn xoa đầu tôi, tôi biết hắn làm gì cũng đều nghĩ cho tôi, bao nhiêu quy tắc của hắn đều vì tôi mà phá vỡ
"Đã biết rất lạnh sao anh lại chạy ra ngoài chứ?"
"Sợ em đói"
"Đồ ngốc, anh biết nấu ăn mà"
Tôi lườm hắn, nhưng rõ ràng mọi cảm xúc của tôi trong lúc này đều là cảm động đến cực độ
"Em lúc đó thèm ăn món bên ngoài"
Tôi ôm hắn chặt hơn, tôi biết tôi chính là ngoại lệ đặc biệt của hắn
Một ngoại lệ duy nhất tồn tại trong tim hắn
#PS: Ngọt ngào lại đến 💕Snow đã nhập học và bắt đầu với lịch học bù đầu bù cổ :<< nên là đây là ngày hè sót lại của Snow 💕
Sau này truyện sẽ đăng hơi thất thường một chút 💕 Mong là mấy thím thông cảm cho Snow 💕
Mấy thím nhớ lưu truyện về thư viện cũng như để lại cmt nha 💕 Snow luôn luôn đọc hết cmt của mấy thím
Đăng chương này chính là mừng kỉ niệm 5 năm thành lập của ba bảo bối nhà Snow 💕
06/08/2013 - 06/08/2018
10 năm đã được nửa chặn đường 💕
Cùng nhau cố gắng nhé!!! Vì tất cả 💕
#Snow
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top