Chap 14
- Giọng này là của.....VIỆT THI_ Mon/ Hailey cùng hét lên
- Tại sao cậu ấy lại làm vậy_ Mon khó hiểu
- Cậu bây giờ cứ chơi trò vợ chồng với Thi đi. Tôi biết cách rồi_ Hailey cười nửa miệng
.
[ Phía Thi Nơ]
- V. Thi, dậy đi học nè_ Winner từ dưới nhà hét lên
- Cậu khỏi phải gọi, sáng Hailey đã gọi tôi dậy sẵn rồi_ V. Thi lạnh giọng đáp
- À...ừm.... Thôi đi học nhé_ Winner cố gắng che đi ánh mắt cô đơn và buồn bã. Đúng, cậu nhớ lắm rồi, nhớ cái cảm giác lúc cả 2 còn thân thiết, lúc cả 2 như không có khoảng cách. Mà giờ....cả 2 sao xa cách thế kia, cậu không thể chạm vào cô như trước, cậu giờ đây không thể nhìn thấy nụ cười vui vẻ của cô nữa
.
V. Thi cầm tay Winner, lấy cậu tỉnh dậy.
- Định ngủ đến khi nào hả? Cậu sốt rồi ngất luôn có biết không?_ V. Thi thút thít khe khẽ.
- Có chuyện gì xảy ra vậy?_ Winner nhíu mày hỏi, cậu vố gắng ngồi dậy nhưng cậu không thể, cơ thể cứ đơ ra và hình như cậu đang nằm trong phòng y tế của trường.
V. Thi lấy khăn lau mồ hôi cho cậu rồi giải thích với đôi má ửng đỏ vì khóc:
- Vừa nãy V. Tuyền hẹn tớ ra ngoài ngay lúc tớ và cậu đang cãi nhau, nhưng cậu vừa nghe xong đã ngất luôn rồi! Làm tớ sợ chết khiếp!
Winner bất giác nắm chặt tay V. Thi nghi hoặc:
- Cậu nói gì? Vương Tuyền ư?
V. Thi rụt tay lại, nói nhanh:
- Thì là cô nàng mới chuyển về mà cậu để ý đó
- Nè cậu nói gì vậy, Vương Tuyền chuyển về lúc chúng ta đang học lớp 10 mà. Với lại, Vương Tuyền chuyển trường lâu rồi mà!_ Winner sờ đầu mình hoảng mang hỏi
V. Thi tròn xòe mắt:
- Winner ngốc! Cậu ngất xong mất trí nhớ rồi à? Chúng ta vẫn học lớp 10 mà, Vương Tuyền chuyển trường lúc nào? Cậu ấy còn ngồi trong lớp kia mà?
Nhìn thấy V. Thi lo lắng tiếp tục sờ đầu cậu kiểm tra, Winner càng lo sợ hơn.
- Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy? Những việc đó giờ chỉ là mơ thôi ư
Phải, một giấc mơ dài đằng đẵng, như thể rằng 1 năm thật sự đã trôi qua vậy. Nhìn cô gái đang thút thít bên cạnh mình, Winner ngỡ như cái cảnh cô bé khóc ré lên vì chờ đợi bố quá lâu ở quãng trường chỉ mới là hôm qua
Thấy vì đặt tay sờ vào trán mình lần nữa, Winner lại đặt tay lên đầu V. Thi, xoá nhẹ, lướt dọc theo mái tóc mượt mà.
- Cậu....
V. Thi ngước lên với cặp mắt tròn xoá lòng lành nước:
- này....Winner, sao cậu cũng khóc rồi?
Ngày lập tức Winner cuối xuống, dí xác mặt mình vào mặt V. Thi, thả từng hơi thở nóng hổi vào gương mặt ửng đỏ rưng rưng nước mắt ấy, đôi môi khép hờ sẵn sàn cho một nụ hôn.....
Cậu rít lên như thể mình rất giận dữ:
- Vì tớ nhớ cậu, Thi ngốc
Cậu hôn cô, nụ hôn gấp gáp như có phần cưỡng đoạt. Cậu lôi V. Thi vào lòng. Cơ thể nhỏ bé của cô khẽ run, cơ thể ấy mong manh đến nỗi Winner sợ mình sẽ làm vỡ mất.
Trong sự giận dữ khẽ tí vui mừng, phải rồi, làm gì có chuyện cậu nỡ để V. Thi gánh chịu chừng ấy ức hiếp! Làm gì có chuyện cậu để V. Thi rơi vào vòng tay của tên đáng ghét nào đó chứ!
Nhưng chợt có bàn tay mạnh mẽ kéo Winner ra, đôi mắt đen sâu, cùng đôi vài rộng của cậu ta, và điểm đặt trưng mà cậu ghét cây ghét đắng khi nhìn thấy là mái tóc xù. Mon bước đến đấm cho Winner một phát và kéo V. Thi vào lòng mình.
V. Thi không nói gì, chỉ rút vào lòng ngực cậu ta
" Gì chứ? Đừng đùa cái trò đùa chết tiệt ấy chứ!"
- Chẳng phải cậu nói cô ấy là một kẻ ti tiệt sao? Tỉnh lại đi Winner, Việt Thi không còn là của cậu nữa rồi_ Mon nhếc mép khinh
- KHÔNG!!_ Winner hét lên
.
- Winner, Winner, dậy nào, đừng ngủ mãi thế_ Hailey lây nhẹ Winner dậy
-....
- Tôi đi chơi với V. Thi đây, cứ ở đó nhé_ Mon đứng kế bên giả vờ nói
- KHÔNG!!_ Winner choàng tỉnh dây.
- Dậy rồi sao_ Mon mỉa mai
- Tôi đang ở đâu, ch..chuyện gì xảy ra vậy_ Winner ngơ ngác hỏi
- Tôi với Mon đang ở trường thì nghe V. Thi gọi điện là cậu đột nhiên sốt rồi ngất xỉu ngay trước cửa nhà V. Thi lúc 2 người đang nói chuyện. V. Thi đưa cậu về nhà rồi gọi bọn tôi đến_ Hailey thuận lại câu chuyện
- Vậy V. Thi đâu_ Winner hỏi
- Cô ấy đi mua đồ rồi, lát nữa về. Mà...mơ thấy gì mà nhìn tôi với con mắt căm thù quá vậy_ vẫn chất giọng mỉa mai đặt trưng của Mon
- Không liên quan đến cậu. Khoang....vậy lúc nãy tôi mơ à?_ Winner hỏi
- Nếu cậu thấy gì hay làm gì trong nửa ngày nay thì là do cậu mơ đấy_ Hailey nói
- Vậy ra là mơ....haizzz_ Winner thở hắc một tiếng
- Thôi ăn cháo rồi uống thuốc đi, nghỉ ngơi sớm, ngày mai chắc cho cậu nghỉ_ Hailey nói rồi cùng Mon ra khỏi phòng. Để một mình Winner cô đơn trong căn phòng ấy.
.
.
Nếu không được gọi là sóng gió cuộc đời thì cả hai đã cùng nhau đi qua từng ấy thời gian rồi, ghét nhau..dã rồi. Thân với nhau...đã rồi... Và giờ, hẳn đã đến lúc mở lòng với cái gọi là yêu.
Yêu bạn thân, có cái gì đó nó khó nói và nghẹn ngào lắm. Đó là một cảm xúc không giống như những gì người ta thường ngĩ là sợ mất đi một người bạn, mà là muốn có được một người bạn. Không như tình yêu khác, phải rộng lượng khô yêu bạn thân, chúng ta ích kỉ, nhỏ nhen.
Cũng đúng cả thôi, vì yếu tố đầu tiên cấu thành một đứa bạn thân là nó phải khác biệt với tất cả những đứa bạn khác. Nó đặt biệt, bạn yêu nó, nó cũng yêu bạn. Và rồi nó vẫn là nó, nhưng dần dần, bạn không còn là bạn thân của nó nữa, bạn muốn là bạn đời của nó....
.
.
Winner nằm nghĩ....Mơ, lại là một giấc mơ nữa, một giấc mơ chồng lên một giấc mơ khác. Giọt nước mắt nơi khoé mi khẽ lăn dài xuống gối.
Nhấc bàn tay nặng trĩu lên chạm từng ngón tay thành mảnh vào đôi môi bạc. Hôn. Chờ đợi. Sợ hãi. Phẫn nộ . Nhưng hôn thật hạnh phúc...
Winner chợt chẳng muốn tin vào sự thật. Khóc sao, tại sao cậu lại khóc, vì cái xô đẩy lần đầu tiên ấy sao? Hay cái xô làm cô bị thương ở nhà cậu? Hay lời nói làm tổn thương cô đó? Hay là vì sau cái khoảng thời gian xa cách của cô ngốc đó, cậu ấy lại đem về một cái tên đáng ghét? Hay vì cái buông tay nhẹ hẫng của gần 1 năm về trước......
Và rồi Winner cũng chợt nhớ ra, tại sao lần gặp đầu tiên, Winner lại muốn làm V. Thi cười.
_Còn tiếp_
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top