Không thể buông tay

Vẫn rối lắm,nhưng cũng phải viết ra Chap này 😌
-Chắc sẽ chẳng ra gì đâu nhưng lỡ vào đây rồi thì mọi người ráng đọc nhá 🙏
-Đi đâu rồi con Chuột kia cũng về bên Baechu thôi 🐰🐭

"Vì những khổ đau trong tim em đã đi quá giới hạn,em chẳng thể ngăn giọt lệ rơi..."

"Chẳng ai mạnh mẽ đến mãi mãi nếu mất đi một người,một người đã trót yêu đậm sâu"

------------------------------------------


-À,còn nữa em đã hủy hôn với Bogum rồi,nên Wan cũng đừng bận tâm đến cậu ta làm gì - Irene nhếch môi hướng Wendy mà nói

-Cô... - Bước chân đang đi chợt khựng lại,Wendy quay phắt lại nhìn Irene.

   Nếu là lúc nãy Cậu sẽ cố tình không để lời Cô nói bỏ vào tai.Nhưng bây giờ Cậu đang cố gắng hiểu từng câu mà cô nói.

Irene nhìn Wendy đang lặng người chôn chân một chỗ thì cũng không nói gì thêm lặng lẽ vào phòng đóng cửa lại.Wendy sau một lúc ngây người cũng quay bước về phòng,tay đưa lên môi...cảm giác ngọt ngào ấy vẫn còn tồn đọng.

Sáng hôm sau

Irene là người thức dậy đầu tiên,và đi đến từng phòng gọi đám nhóc kia dậy.

-Ưmm...sớm thế Unnie - Hai nhóc Maknae ngoan ngoãn dậy ngay trước khi con Thỏ kia lên cơn.

   Mở cửa nhẹ nhàng vào phòng của 94 Line kia,cô bước đến cạnh giường của Wendy:

-Wanie à...Wanie~~ dậy đi nào - Irenen vỗ vỗ má cái con người kia nhưng vẫn nằm yên bất động.Phải đến lần thứ 3 kèm với sự ồn ào của hai nhóc kia ngoài phòng khách thì mới thấy con người kia cục cựa.

-Ưm..ưm... nặng - Dụi dụi mắt - Ưm nặng quá - Một mắt rồi hai mắt dần mở,rồi bỗng dưng mở to cả hai mắt ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt của ai cũng biết là ai đó phóng đại trước mặt.Chuyện là cái con Thỏ kia đã leo lên bụng người ta ngồi lại còn cười tít mắt nữa kìa.

-Cái gì thế này - Wendy giật mình,hốt hoảng ngồi bật dậy đẩy con người kia xuống đất,Irene cố với tay bám víu vào cái chăn hy vọng níu kéo để không bị ngã.Ai ngờ cả cái chăn và Irene đều tiếp đất một cách không mấy nhẹ nhàng.

-Ui da - Irene suýt xoa,nhìn lên nhưng bỗng cả người nóng bừng miệng há ra hai mắt mở to,mũi có dấu hiệu chảy máu.

Wendy cảm thấy trống trống nên nhìn xuống.Vội vơ lấy cái gối bên cạnh che che lại,rồi quấn quấn lại cái khăn.Do là tối qua mãi lo nghĩ quá mà không mặt đồ mà để im vậy ngủ.Rồi chợt phát hiện ra cái con người đang ngồi dưới đất kia cũng đang bất động nhìn mình.

-Nhìn... nhìn cái gì??? - Wendy mặt tỉnh bơ,trợn mắtđứng dậy đạp lên cái chăn khoanh tay nhìn Irene nói.

-Unnie...unnie chưa thấy cái gì đâu.Chỉ thấy lưng em thôi - Irene ngượng ngùng lắm bắp

-... *Nhìn chằm chằm*

-À,em dậy rồi thì vào chuẩn bị đi rồi ra ăn sáng,Unnie có làm những món em thích đó - Irene dịu dàng nhìn Wendy,giọng ngọt ngào đầy yêu thương.

Wendy không nói gì đẩy Irene qua một bên rồi đi thẳng vào phòng tắm.

Nhìn bóng Wendy đã khuất vào trong phòng tắm,sắc mặt Irene lập tức thay đổi quay qua cái giường bên cạnh:

Yahh,con Gấu kia còn chưa chịu dậy nữa hả? - Vừa hét vừa đánh vào mông - Một là dậy hai là nhịn đói,chọn cái nào đây!??? (Lạy bà,bạo lực vừa thôi.Sao với con Chuột kia lại khác thế?)



Tại trường quay

   Từ lúc rời drom lên xe,đến trường quay không biết có chuyện gì mà Yeri và Wendy cứ dính lấy nhau thì thầm to nhỏ,lâu lâu lại bật cười khiến cho một người liếc nhìn muốn rách cả mắt.

-Yeri ah,hôm nay nhìn em xinh quá thảo nào sáng giờ có người cứ dính lấy em mãi - Irene giọng mỉa mai nhìn Yeri nói,nhưng thực ra là đang nói móc kể trắng trắng đứng cạnh kia.

   Wendy đương nhiên nghe thấy và hiểu người ta đang ám chỉ mình nhưng lại làm lơ quay mặt đi chỗ khác.

   Kết thúc cảnh quay đầu tiên,cả nhóm được nghỉ 10 phút.

-Mọi người chắc đói bụng rồi nhỉ?? - Suga bước đến tay đung đưa túi đồ ăn trước mặt nhìn cả nhóm mỉm cười.

-Woa...là gà đó - Joy hai mắt sáng bừng chạy đến nhận túi đồ ăn.

Wendy thấy Suga thì cũng chạy lại hỏi thăm vài câu,cười nói thân mật.Và cái con người kia cũng đâu chịu đứng yên mà nhìn:

-Thật là...khi sáng còn dính cứng vào người Cô kia (Yeri) bây giờ vừa thấy trai lại sắp sắp vào - Irene phúng phiếng cái miệng nhìn đôi nam nữa kia khinh khỉnh.Người ta là đang ghen đó mà 😌

-Gì chứ?? Cô không nói không ai bảo cô câm đâu - Wendy trừng mắt nhìn Irene.Còn Suga thì ngượng ngùng vì Wendy và Cậu đang ngồi rất gần nhau.

-Quay xong tớ qua đón cậu đi ăn nhé - Suga khẽ đưa ra lời đề nghị với Wendy

-Ừ,vậy cũng được - Wendy cũng vui vẻ gật đầu,miệng nở nụ cười thật tươi khiến Suga ngây người,lòng ngập tràng hạnh phúc.


-Á.... *cạch* - Tiếng hét của Irene và tiếng đạo cụ rơi xuống sàn cùng lúc vang lên.

-Sao vậy Irene!!! - Mọi người lập tức dừng công việc lại chạy đến cạnh Irene hỏi.

Wendy cũng giật mình vội chạy ngay đến,nhưng khi thấy mọi người đang xúm lại chỗ Irene thì giả vờ làm mặt lạnh đứng nhìn.

-Tay em đau quá - Những giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống sàn,Irene nhăn mặt dùng tay phải nắm chặt lấy lòng bàn tay trái,khẽ kiết mắt nhìn xung quanh rồi dừng lại ngay chỗ Wendy đang đứng

"Thậm chí một câu hỏi hang cũng không có,Wan thật sự vô tâm đến vậy sao? "

-Mấy người làm gì để cáu này giảm bớt độ sát thương lại đi chứ - Tiếng đạo diễn quát lớn nhìn những nhân viên phụ trách đạo cụ,rồi quay sang nhìn vết thương trên ray Irene - Mọi người ngỉ tí đi.Irene em ổn chứ!?? Băng bó vết thương lại cẩn thận đi.

-May mà vết cắt này không sâu quá - Người trợ lí suýt xoa.

-Unnie không sao chứ ạ!?? Có đâu lắm không? - Lũ nhóc xúm lại hỏi

-Ưm,không sao...chỉ đau một chút thôi - Irene mỉm cười trấn an nhìn 3 đứa.

"Vết thương này làm sao đau đớn bằng nổi đau trong tim Unnie bây giờ đây hả em?"

-Lần sau cẩn thận hơn chút đi - Wendy bây giờ mới lảng vãng lại gần nhìn một cái,lạnh lùng phán một câu xong lại quay bước vừa đi vừa xoa xoa cổ duỗi duỗi tay chân như đang mệt mỏi lắm.Gương mặt lạnh tanh chẳng có chút biểu hiện gì là lo lắng.

-Unnie biết rồi.Cuối cùng cũng chịu nói rồi sao? Cứ tưởng là em sẽ không quan tâm...chị nữa... - Irene giọng nói nhỏ dần về vế sau,cuối mặt không dám nhìn lên.

Kết thúc buổi quay

-Ưm,em có hẹn với Suga nên mọi người cứ về trước đi - Wendy nói rồi chạy ra ngoài trước.

   Seulgi choàng tay qua ôm lấy vai Irene vỗ về an ủi,khi Irene nhìn ra ngoài cửa kính xe với đôi mắt ươn ướt.


   Wendy trở về drom khá muộn,mở cửa vào trong thì thấy Irene ngồi bất động ở đó,định làm lơ bỏ vào phòng thì Irene bất chợ lên tiếng:

-Wan và Suga rốt cuộc là mối quan hệ gì???

   Không trả lời rồi đi thẳng một ngước vào phòng.Nhìn Seulgi đang ngồi cười tự kỉ với cái điện thoại.

-Seulgi,nói chuyện với tớ một chút - Wendy tiện tay chốt cửa phòng rồi ngồi xuống giường.Seulgi cũng biết Wendy đang định nói gì nên cũng ngồi dậy nghiêm túc.

-Chuyện của Irene Unnie à!!??

-Ừ,sao Chị ấy lại như vậy?? Có phải Cậu đã nói cho Chị ấy biết??

-Tớ không muốn Cậu cứ tiếp tục dối lòng,càng không muốn nhìn Chị ấy...

-Nhưng Cậu đã hứa với mình những gì nào - Wendy cắt ngang lời Seulgi,hỏi ngược lại.

-Đúng là Tớ hứa với Cậu,nhưng Tớ cũng đã nói là chỉ trong khả năng của mình thôi,đúng không???

-Vậy Cậu đã nói cho Chị ấy những gì??

-Nói những gì Chị ấy cần biết,nhưng không hẳn là tất cả.Chị ấy thông minh hơn chúng ta nghĩ đấy,Cậu nên...

-Thôi được rồi,Cậu ngủ đi,Tớ đi tắm đây.

-Lúc nãy Chị ấy đã rất buồn đấy - Seulgi nói với theo.

   Wendy chỉ im lặng,chậm rãi bước từng bước đi vào phòng tắm.

"Phải rồi,mình làm như vậy có đúng không nhỉ???Mình đau mà Chị ấy cũng đau nữa"

TBC...



-------------------------------------

-Với tình hình này,Chap sau có End nổi hay không nữa.
-Tạm thời đã hình dung ra được cái kết...Au sẽ cố gắng viết để làm bài lòng mọi người ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top