Chap 1: Nỗi Đau Tuổi Thứ 10

"happy birthday to you, happy birthday to you..."

Mặt trời nắng ấm, dưới ánh nắng trước sân được bắt 1 cái bàn nhỏ để bánh kem, xung quanh là 3 đứa trẻ hát khúc chúc mừng sinh nhật

"Chị ba ước đi chị"

Khúc hát vừa hát xong, cô gái đứng giữa chiếc bánh kem chắp tay lại, nhắm mắt và lẩm nhẩm điều ước, xung quanh cô bé quản gia và người hầu vui vẻ đứng nhìn từ xa

"Chị ba ước gì đấy?"

"Nếu nói ra sẽ không linh nghiệm đâu..."

Cô bé được gọi là chị ba chính là Tạ Liễu hôm nay là sinh nhật 10 tuổi của cô, đứa trẻ bên trái của cô là Tạ Hoan em gái cô, nhỏ hơn cô 5 tuổi, còn bên phải là Tạ Phong em trai nuôi của cô bằng tuổi với Tạ Hoan

Tạ Hoan lúc nào cũng vui vẻ như chim hót lúc nào cũng nghịch ngợm, còn Tạ Phong thì yên tĩnh như mặt nước, Tạ Liễu thì mết hợp tính cách của 2 đứa em điềm tĩnh và nhẹ nhàng

"Hôm nay sinh nhật chị ba, anh hai có hứa sẽ về với chúng ta mà, đến giờ vẫn không thấy anh ấy"

Tạ Hoan buồn rầu chán nản than thở

"Anh ấy rất bận không rảnh về chỉ vì tiệc sinh nhật nhỏ này đâu"

Tạ Phong lạnh nhạt nói với cô bé

Haizz

"Nhị tiểu thư, nhị tiểu thư, không xong rồi"

Tiếng của cô hầu gái vang lên trong sân vườn chạy đến bên Tạ Liễu hốt hoảng, khóc như mưa nói với cô

"Nhị tiểu thư, ông bà chủ trên đường về không may gặp tai nạn, đã ra đi rồi!!!"

Vừa dứt lời cô hầu gái quỳ xuống khóc lóc, Tạ Liễu và Tạ Phong ngây ra sau khi nghe thấm những gì cô hầu gái nói, ánh mắt Tạ Liễu ngấn nước ghì vai cô hầu gái hét lên

"Cô nói bậy, nói bậy!!!, ba mẹ đã hứa sẽ về tặng quà sinh nhật cho tôi, tại sao lại ra đi, nói bậy!!!"

Không còn là hình ảnh điềm tĩnh như mọi khi, cô như một con mèo hoang, mặc dù sức lực của cô không bằng cô hầu gái nhưng cô dùng hết sức lực bấu vào vai cô ấy

"Tôi nói thật, là tài xế của ba mẹ cô gọi đến báo rằng họ đang lái xe trên đường cao tốc không may phanh xe mất thắng họ đã lao xuống vực và đã chết!!!"

Cô hầu gái mặc dù hơi đau nhưng cô có thể hiểu, nhị tiểu thư rất đau khổ, nhưng phải đối mặt với sự thật và cô đã nói ra

"Oa, oa, ba oi, mẹ ơi!!!"

Tạ Hoan ngước mặt lên trời khóc lớn tiếng hơn cô hầu gái

Đột nhiên bầu trời đang nắng đẹp, đám mây đen kéo đến cơn gió mạnh làm mây đen kéo đến nhanh hơn

Tách Tách...

1 giọt, 2 giọt và nhiều hơn, những hạt mưa rơi xuống toà lâu đài

Quản gia và những người hầu khác chạy đến bên các cô mở dù ra che họ đưa vào nhà

"Mau thông báo cho các vệ sĩ, đóng các cổng lại!!"

"Rõ"

Quản gia ra lệnh cho mọi người đóng các cổng và đưa các cô xuống tầng hầm trong lâu đài, dọc theo cầu thang ánh mắt Tạ Liễu như không có hồn, lẩm bẩm trong miệng

"Ba ơi, mẹ ơi,...."

Tạ Hoan thì khóc được bế trên tay bà đầu bếp, Tạ Phong thì được cô hầu gái mít ướt cõng theo sau

Đến khi đi hết cầu thang trước mặt họ là cánh cửa màu đen làm bằng kim loại, quản gia bấm mật khẩu , cánh cửa được mở ra 3 người đưa các cô vào trong

"Nhị tiểu thư, xin cô hãy ở trong đây, 2 tiếng nữa hãy bước ra, chúng tôi sẽ bảo vệ cô, còn cô phải bảo vệ các em của mình, xin cô hãy cầm lấy"

Quản gia vừa nói xong đưa ra trước mặt cô là con dao màu bạc, hoa văn trên đó là con rồng, mắt con rồng màu đỏ

Cô đưa tay cầm lấy và nói

"Tôi sẽ bảo vệ các em ấy thật tốt, xin ông hãy sống, cháu không muốn ông chết..."

Quản gia nghe xong cắn răng, bà đầu bếp và cô hầu gái đã rơi nước mắt

"Tôi hứa sẽ sống, xin cô hãy đợi tôi"

Quản gia nói xong đứng lên và quay lưng đi, bà đầu bếp và cô hầu gái đi theo, bước ra cánh cửa họ quay lại nhìn 3 người cô

Tạ Liễu tay phải cầm con dao rất chặt, tay còn lại ôm lấy vỗ về Tạ Hoan đang khóc trong lòng cô, con Tạ Phong quỳ kế bên cô nước mắt rơi từng giọt

Sau đó 3 người đóng cửa và đi lên nhà chính, càng đi lên thì tiếng súng họ nghe rất rõ ràng, bà đầu bếp lấy trong người ra 2 con dao găm, cô hầu gái từ lâu đã bỏ cặp kính ra và trên 2 tay cô là 2 cây súng tiểu liên AEK-919K

Đến nơi bên trên rất hỗn loạn, 3 người họ tách ra và chiến đấu......

(2 tiếng sau)

Tạ Liễu vẫn duy trò tư thế bảo vệ các em mình cô nghe tiếng bước chân đang đến gần trước cửa tầng hầm, đôi mắt cô dử tợn,tay cầm chặt con dao đến nổi muốn bóp nát nó, ôm chặt Tạ Hoan đã ngất lúc nào không hay, Tạ Phong ngồi kế bên cô ôm lấy eo cô khóc

Cánh cửa mở ra mà không hề phá huỷ gì cả, giống như họ biết mật khẩu của nó là gì nhưng cô vẫn đề phòng

Cạch, cạch

Tiếng bước chân gần hơn, đôi giày da xuất hiện trước mặt cô, cô ngẩn đầu lên và thấy 1 người đàn ông già nua 2 tay nắm chặt và có máu trên đấy

"Liễu Nhi, Hoan Nhi 2 con không sao thật tốt quá rồi..."

Nói rồi ông ôm 2 người họ và bỏ qua Tạ Phong đang ôm lấy cô, nước mắt ông rơi và ông càng ôm chặt Tạ Liễu hơn

"Ông xin lỗi, ông xin lỗi..."

Trong tầng hầm vang lên tiếng xin lỗi của ông không ngừng và tiếng khóc của Tạ Liễu...

————————————Câu đố———————————
Ông ấy là ai???

A. Ông nội của nữ chính
B. Ông của nam chính
C. Đáp án khác ...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top