Chương 85: Module

Ngày 12 tháng 10 năm 2033, Nam và công chúa Leonor đáp máy bay Gulfstream G800 từ Madrid đến Huntsville, Alabama, trung tâm công nghiệp không gian của Mỹ, nơi AstroViet hợp tác với NASA và Boeing để phát triển module cho dự án khách sạn vũ trụ. Nam, trong bộ vest xám ôm sát cơ thể săn chắc, cơ ngực nổi rõ qua áo sơ mi trắng, ánh mắt sắc lạnh, kiểm tra tài liệu trên tablet: module phòng ngủ không trọng lực, nhà hàng quỹ đạo với cửa sổ ngắm Trái Đất, phòng tập thể dục, và hệ thống tái chế nước/oxy, dự kiến thử nghiệm quỹ đạo năm 2036, chi phí 5 tỷ USD. Leonor, váy lụa xanh dương ôm sát thân hình thanh mảnh, tóc vàng óng buộc cao lộ cổ trắng ngọc trai, ánh mắt nâu dịu dàng nhưng thoáng nghi ngờ, nắm tay anh trên máy bay, móng tay sơn đỏ lấp lánh: "Nam, khách sạn vũ trụ sẽ là kỳ quan. Nhưng anh... anh sẽ không để em một mình, đúng không?" Anh hôn môi cô, ánh mắt lấp lánh, giọng trầm thấp, hơi khàn: "Leonor, em là ngôi sao của anh. Hôm nay, anh sẽ cho em thấy anh yêu em thế nào." Cô mỉm cười, ánh mắt dịu đi, nhưng nghi ngờ vẫn lấp ló, như bóng mây trên bầu trời.

Máy bay hạ cánh tại sân bay quốc tế Huntsville, đoàn xe Cadillac Escalade bọc thép đưa họ đến cơ sở nghiên cứu AstroViet, nằm trong khu công nghiệp không gian rộng 15 ha, bao quanh bởi rừng thông và hàng rào an ninh. Nhà xưởng chính, cao 30 mét, với mái vòm kính và logo AstroViet lấp lánh, chứa phòng thí nghiệm mô phỏng không trọng lực, khu lắp ráp module, và trung tâm điều khiển. Nam và Leonor bước vào sảnh, nơi các quan khách—kỹ sư NASA trong áo polo xanh, đại diện Boeing mặc vest, cổ đông từ Trump Organization, và phóng viên từ SpaceNews—đang tụ tập. Kỹ sư trưởng, tiến sĩ Maria Alvarez, chào họ: "Ông Nam, công chúa Leonor, chào mừng đến với tương lai du hành vũ trụ!" Leonor, váy lụa xanh dương lấp lánh dưới ánh đèn LED, ánh mắt nâu trầm trồ, nắm tay Nam: "Nam, nơi này như phim khoa học viễn tưởng!"

Đoàn tham quan khu lắp ráp module, nơi robot hàn tự động phóng tia lửa, công nhân đội mũ bảo hộ điều khiển máy in 3D khổng lồ. Mô hình module phòng ngủ, kích thước thật, treo lơ lửng trong khung thép, có giường lơ lửng bằng dây cáp, tường lót vải chống cháy, và cửa sổ giả lập view Trái Đất với màn hình OLED cong. Nam đứng sau Leonor, ánh mắt lấp lánh, tay lướt nhẹ lên hông cô, vuốt mông tròn căng qua lụa xanh dương, cảm nhận độ đàn hồi, thì thầm vào tai cô, hơi thở nóng bỏng: "Leonor, anh muốn em trên giường này, lơ lửng giữa không gian, chỉ có anh và em." Cô đỏ mặt, ánh mắt nâu lấp lánh dục vọng, má hồng rực, liếc quanh, thấy quan khách bận chụp ảnh mô hình, chỉ một phóng viên nữ liếc qua, ánh mắt tò mò. Leonor thì thầm, giọng run nhẹ: "Nam, anh táo bạo quá... họ sẽ thấy mất!" Nhưng cô không đẩy tay anh ra, hông khẽ lắc, như mời gọi.

Nam táo bạo hơn, tay luồn lên, sờ ngực cô, ngón tay vuốt nhẹ qua lụa, cảm nhận vú căng tròn, núm vú hồng nhạt cứng lên dưới lớp áo lót ren, làm cô rên nhỏ, gần như không nghe thấy: "Nam, dừng lại... ôi, anh làm em... em không chịu nổi." Anh ánh mắt lấp lánh, môi chạm vành tai cô: "Leonor, anh muốn họ biết em là của anh, nhưng chỉ anh được chạm vào em." Một cổ đông từ Trump Organization, ông già tóc bạc, liếc qua, nhướng mày, nhưng quay đi, giả vờ không thấy. Phóng viên nữ, cầm máy ảnh, đỏ mặt, vội quay sang chụp robot hàn. Leonor cắn môi, ánh mắt lấp lánh, má đỏ rực, móng tay bấu vào tay anh, để lại dấu đỏ mờ: "Nam, anh làm em xấu hổ... nhưng em thích." Nghi ngờ trong mắt cô tan dần, thay bằng dục vọng và tình yêu.

Đoàn di chuyển sang khu thí nghiệm không trọng lực, nơi kỹ sư thử nghiệm ghế lơ lửng và hệ thống tái chế nước. Maria giải thích: "Module nặng 20 tấn, chịu áp suất không gian, dùng vật liệu hợp kim titan-carbon. Astro-2 sẽ phóng chúng." Nam gật đầu, ánh mắt sắc lạnh, tay vẫn vuốt mông Leonor, làm cô run nhẹ, váy lụa xanh dương nhăn nhẹ, dâm thủy thấm qua lót, làm anh cảm nhận được độ ướt. Một kỹ sư NASA hỏi: "Chi phí mỗi module là bao nhiêu?" Nam trả lời, giọng mạnh mẽ: "200 triệu USD, nhưng khách VIP sẽ trả 1 triệu USD mỗi đêm, lợi nhuận hàng tỷ USD từ 2039." Leonor đứng sát anh, ánh mắt lấp lánh, cảm nhận tay anh, nghi ngờ tan biến, thay bằng niềm tin. Khi đoàn xem video mô phỏng khách sạn quỹ đạo, Nam thì thầm: "Leonor, theo anh vào phòng họp. Anh muốn em ngay bây giờ, để em biết anh chỉ yêu em." Cô cắn môi, ánh mắt lấp lánh, má đỏ bừng, giọng run rẩy: "Nam, anh điên rồi... nhưng em cũng muốn anh." Họ lén rời đoàn, Nam ánh mắt sắc lạnh, dẫn cô qua hành lang kín, tim đập mạnh, cảm giác nguy hiểm làm máu anh sôi sục.

Nam dẫn Leonor vào phòng họp nhỏ trong cơ sở, khóa cửa, ánh đèn huỳnh quang chiếu lên bàn gỗ mun dài, ghế da đen, và cửa sổ nhìn ra nhà xưởng, nơi robot hàn vẫn phóng tia lửa. Một màn hình treo tường hiển thị mô phỏng khách sạn vũ trụ, ánh sáng xanh nhạt làm căn phòng thêm phần bí mật. Leonor đứng cạnh bàn, váy lụa xanh dương nhăn nhẹ, tóc vàng óng rối, ánh mắt nâu lấp lánh dục vọng, môi hồng mọng run rẩy, má đỏ rực: "Nam, nếu ai đó vào thì sao? Quan khách ở ngay ngoài kia... em sợ, nhưng em muốn anh quá." Anh ánh mắt lấp lánh, kéo cô sát vào, hôn mãnh liệt, môi chạm môi, lưỡi quấn chặt, hút lấy vị ngọt, hương Chanel No.5 làm chim anh cứng lên, căng tức trong quần, đầu chim đỏ rực chạm vào khóa kéo, rỉ nước làm quần lót ướt. Cô rên nhỏ, ánh mắt lấp lánh, móng tay sơn đỏ cào vai anh qua vest, để lại cảm giác nóng rát: "Nam, anh làm em... em ướt hết rồi. Lấy em đi, để em biết anh chỉ có em."

Anh kéo khóa váy, lụa xanh dương trượt xuống sàn, để lộ cơ thể trắng ngọc trai lấp lánh, vú căng tròn nảy lên, núm vú hồng nhạt dựng đứng, ánh sáng huỳnh quang làm chúng lấp lánh như ngọc. Bụng phẳng lì, lồn đen mịn ướt át, lông lấp lánh dâm thủy, tỏa hương gợi dục, đùi trắng mịn run nhẹ. Leonor đứng đó, ánh mắt lấp lánh, môi hồng mọng hé mở, móng tay bấu vào bàn, để lại dấu xước nhỏ: "Nam, nhanh lên... em muốn anh trong em, ngay bây giờ, để quên hết nghi ngờ." Anh cởi vest, xé áo sơ mi, nút áo văng ra, để lộ cơ ngực săn chắc, cơ bụng sáu múi, sẹo mờ trên vai lấp lánh, cởi quần, chim anh bật ra, to và dài, đỏ rực, đầu chim bóng loáng, mạch máu nổi rõ, căng cứng như muốn nổ tung, rỉ nước lấp lánh trên sàn. Anh ánh mắt lấp lánh, cảm giác dục vọng như sóng thần, khoái lạc như điện giật: "Leonor, lồn em là của anh, anh sẽ làm em tin anh, mãi mãi."

Anh hôn cổ cô, liếm da trắng ngọc trai, cắn nhẹ, để lại dấu đỏ mờ, hương Chanel làm anh ngây dại. Tay anh bóp vú, núm vú hồng nhạt cứng như đá, anh mút mạnh, lưỡi xoáy quanh, răng cắn nhẹ, làm cô rên lớn, giọng vang trong phòng: "Nam, vú em... anh làm em sướng quá!" Mắt nâu lấp lánh khoái lạc, môi hồng mọng hé mở, má đỏ rực, tóc vàng rối bời, mồ hôi lấp lánh trên trán, nhỏ xuống cổ. Anh cúi xuống, quỳ trước cô, liếm lồn, lưỡi tách môi lồn hồng hào, mút dâm thủy ngọt ngào, xoáy sâu vào điểm nhạy, ngón tay vuốt lông lồn, luồn vào, cong lên chạm điểm G, làm cô cong người, móng tay cào bàn, để lại vệt xước sâu: "Nam, lưỡi anh... ngón tay anh... em ra mất! Đừng dừng!" Nam cảm nhận lồn cô, nóng bỏng và mềm mại, như nhung lụa, dâm thủy chảy vào miệng anh, ngọt như mật, xuống đùi cô, lấp lánh trên sàn, làm chim anh giật mạnh, đầu chim rỉ nước, dục vọng như lửa thiêu đốt, quyết tâm xóa tan nghi ngờ của cô.

Anh đứng dậy, đẩy cô tựa vào bàn, nâng một chân cô lên vai, lồn hồng hào hé mở, dâm thủy chảy xuống đùi trắng ngọc trai, lấp lánh dưới ánh đèn. Anh đâm chim vào, đầu chim tách lồn, siết chặt, nóng bỏng, làm cô hét nhỏ: "Nam, sâu quá... anh xé em rồi!" Lồn cô co bóp dữ dội, nước lồn phun ra, lấp lánh trên bàn gỗ, ánh mắt lấp lánh đau đớn xen khoái lạc, môi hồng mọng cắn chặt, má đỏ rực, móng tay cào vai anh, để lại vệt đỏ dài. Nam chuyển động nhanh, mỗi cú thúc dồn dập, chim anh ra vào lồn cô, chạm sâu, làm bàn rung mạnh, tiếng "cạch cạch" hòa lẫn tiếng robot hàn xa xăm. Anh cảm nhận lồn cô, như lửa bọc chim anh, mỗi cú đâm làm anh rên lớn, khoái lạc như điện giật, cảm giác chinh phục làm tim anh đập dữ dội: "Leonor, lồn em... anh chỉ muốn em, không ai khác. Em tin anh, đúng không?" Anh bóp mông cô, vỗ mạnh, để lại dấu đỏ, ánh mắt lấp lánh: "Nói đi, em là của anh."

Cô cong người, móng tay cào lưng anh, để lại vệt đỏ, ánh mắt lấp lánh, giọng run rẩy: "Nam, em tin anh... em là của anh, mạnh hơn!" Anh đổi tư thế, để cô quỳ trên ghế da, mông tròn lấp lánh dâm thủy, lồn hồng hào hé mở, nước lồn chảy xuống ghế, thấm vào da. Anh đâm từ phía sau, chim anh chạm sâu, lồn cô co bóp, nước lồn phun ra, chảy xuống sàn, ánh mắt lấp lánh, má đỏ rực, môi hồng mọng hé mở: "Nam, em ra!" Anh đổi tư thế nữa, để cô ngồi lên bàn, chân quấn quanh hông anh, lồn nuốt chửng chim anh, hông lắc mạnh, nước lồn chảy thành dòng, lấp lánh trên gỗ. Anh nâng cô lên, làm tình đứng, lồn cô siết chặt chim anh, vú căng tròn nảy lên, núm vú hồng nhạt rung rinh. "Nam, em ra lần nữa!" cô hét, lồn phun nước mạnh, chảy xuống chân anh, má đỏ rực, mắt nâu nhắm chặt, tóc vàng dính mồ hôi bết lên trán, môi hồng mọng run rẩy. Nam xuất tinh, tinh trùng nóng bỏng bắn ngập lồn cô, chảy tràn ra đùi, xuống bàn, lấp lánh như ngọc trai. Anh rên lớn, ánh mắt lấp lánh, cảm giác khoái lạc như xé tan cơ thể, như bay lên vũ trụ, nhưng tội lỗi vì Jetsun Pema, Ivanka, và Rajwa thoáng qua.

Họ thở hổn hển, ôm nhau, ánh mắt khóa chặt, mồ hôi lấp lánh trên da trắng ngọc trai của Leonor, vú căng tròn phập phồng, lồn hồng hào ướt át, dâm thủy và tinh trùng chảy xuống đùi, nhỏ giọt trên sàn. Cô vuốt ngực anh, ánh mắt lấp lánh, giọng dịu dàng, hơi khàn: "Nam, em tin anh. Em không muốn nghi ngờ nữa. Anh yêu em, đúng không?" Anh hôn cô, ánh mắt lấp lánh, tim đập mạnh, giọng trầm: "Leonor, anh yêu em, chỉ em thôi. Anh thề." Cô gật đầu, ánh mắt nâu dịu đi, nghi ngờ tan biến, thay bằng tình yêu sâu đậm. Họ lau dâm thủy và tinh trùng bằng khăn giấy, Leonor chỉnh váy lụa xanh dương, vuốt tóc vàng óng, lau mồ hôi trên trán, trở lại vẻ quý phái. Nam mặc lại vest, ánh mắt sắc lạnh, kiểm tra không có dấu vết, dẫn cô trở lại đoàn tham quan. Maria đang giải thích hệ thống oxy, không ai nghi ngờ, nhưng ánh mắt tò mò của phóng viên nữ làm Nam khẽ run, như lưỡi dao sắc nhắc nhở nguy cơ.

Ngày 14 tháng 10, Nam và Leonor trở về biệt thự riêng ở La Moraleja, Madrid, căn nhà kính hiện đại nhìn ra núi Guadarrama, hồ bơi lấp lánh dưới ánh trăng. Leonor, trong áo lụa trắng mỏng, tóc vàng óng xõa xuống lưng, hôn Nam trước khi đi ngủ: "Nam, em mệt nhưng hạnh phúc. Huntsville thật tuyệt. Ngủ ngon, anh yêu." Anh ánh mắt lấp lánh, ôm cô, cảm nhận vú căng tròn qua lụa: "Ngủ ngon, Leonor. Anh yêu em." Cô lên phòng, để lại Nam trong văn phòng riêng, ánh đèn bàn gỗ mun chiếu lên két sắt và laptop. Anh mở hộp thư, ánh mắt sắc lạnh, phát hiện một phong thư từ Bhutan, dấu hoàng gia, chữ viết tay thanh lịch của Jetsun Pema, làm tim anh đập mạnh, như nghe tiếng bom tích tắc.

Anh ngồi xuống ghế da, ánh mắt lấp lánh, xé phong bì, mùi giấy gạo thoảng nhẹ, đọc từng dòng bằng mực đen: "Nam, em viết từ cung điện Lingkana, tim nặng trĩu. Bụng em đã to, sáu tháng rồi, từ đêm tại The Ritz. Con chúng ta khỏe, em cảm nhận nó đạp mỗi ngày, như nhắc nhở tình yêu tội lỗi của chúng ta. Jigme biết em mang thai, anh ấy thấy bụng em dưới kira, ánh mắt anh ấy lạnh như băng, hỏi em 'Đứa bé là của ai?' Em nói dối, bảo là của anh ấy, nhưng anh ấy không tin, kiểm tra lịch trình và bác sĩ. Bí mật vẫn chưa công khai, nhưng em cảm nhận gia đình hoàng gia đang rạn nứt. Các cận thần thì thầm, mẹ anh ấy nhìn em như kẻ phản bội. Nam, em sợ, nhưng em sẽ giữ đứa bé, dù có mất ngai vàng, mất Jigme, mất tất cả. Con chúng ta xứng đáng được sống, và em không hối hận đã yêu anh. Hãy giữ bí mật, vì con, vì em, vì AstroViet của anh. Đừng liên lạc, em sẽ tìm cách bảo vệ chúng ta." Thư kèm ảnh Jetsun Pema, đứng bên cửa sổ cung điện, kira tím ôm sát bụng bầu lộ rõ, tóc đen óng xõa xuống, mắt nâu sâu thẳm lấp lánh lo âu, môi hồng mọng cong nhẹ, da trắng ngọc trai ánh lên dưới nắng Bhutan, và một ảnh siêu âm, bào thai rõ nét, trái tim nhỏ đập mạnh.

Nam ánh mắt lấp lánh, tay run nhẹ, đặt thư xuống bàn, cảm xúc như sóng thần: niềm vui làm cha, hình ảnh đứa con trong bụng Jetsun làm tim anh ấm áp, như ánh sao giữa vũ trụ; nỗi sợ Jigme công khai sự thật, một vị vua 53 tuổi, quyền lực và nghiêm khắc, có thể phá hủy AstroViet bằng scandal quốc tế; tội lỗi với Leonor, người vừa tin tưởng anh tuyệt đối sau nhục dục ở Huntsville. Anh nhớ lại lồn Jetsun siết chặt chim anh, má đỏ bừng, móng tay cào vai anh, mắt nâu lấp lánh dục vọng, giọng rên ngọt ngào. Anh đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh, bước đến cửa sổ, nhìn hồ bơi lấp lánh, tưởng tượng cung điện Lingkana, nơi Jetsun đối mặt với Jigme mỗi ngày, bụng bầu là bằng chứng tội lỗi. Anh tự hỏi: "Nếu Jigme công khai, mình sẽ làm gì? Bảo vệ Jetsun? Giữ Leonor? Hay để AstroViet sụp đổ?" Anh cất thư vào két sắt, khóa chặt, ánh mắt lấp lánh, cảm giác nguy hiểm như lưỡi dao kề cổ, nhưng quyết định giữ bí mật, chờ thời điểm đối mặt. Tiếng bước chân Leonor trên cầu thang làm anh giật mình, ánh mắt sắc lạnh, anh đóng laptop, trở lại vẻ bình tĩnh, nhưng ngọn lửa tội lỗi trong tim, cùng đứa con của Jetsun, đang cháy âm ỉ, sẵn sàng thiêu rụi tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top