Chương 128: Lee Min Jung
Sáng 16 tháng 8, studio ở Gangnam rộn ràng với tiếng thiết bị ánh sáng kêu lạch cạch, giọng đạo diễn Kim Ji-hoon vang lên từ xa, kiểm tra góc quay, hòa lẫn với tiếng bước chân của đoàn phim trên sàn gỗ. Nam bước chậm trên hành lang lát gỗ, đôi giày da bóng láng kêu "cộc cộc" nhè nhẹ. Anh dừng trước cánh cửa gỗ trắng của phòng trang điểm Lee Min-jung, ánh đèn từ khe cửa hắt ra, mờ ảo. Anh gõ ba tiếng nhẹ nhàng, giọng trầm, thân thiện nhưng ẩn chứa sự kiểm soát, từng từ thốt ra chậm rãi: "Min-jung, là tôi, Nam. Tôi vào được chứ? Muốn nói vài câu trước giờ quay, chỉ một chút thôi."
Bên trong, Lee Min-jung, 53 tuổi, ngồi trên ghế bọc nhung đỏ trước gương lớn, ánh đèn trắng chiếu lên gương mặt thanh tú, mũi cao thanh thoát, môi mọng hồng tự nhiên, đôi má lấp lánh chút phấn nhẹ, toát lên vẻ đẹp tinh tế của một ngôi sao màn bạc. Cô mặc váy lụa xanh ngọc, ôm sát thân hình mảnh mai, dài đến đầu gối, tôn lên vòng eo thon nhỏ và đôi chân dài cân đối, váy lấp lánh dưới ánh đèn. Tóc đen dài óng ả buộc cao, vài sợi lòa xòa trên vai, bông tai kim cương nhỏ lấp lánh, hương nước hoa hoa nhài thoảng qua, dịu dàng và cuốn hút. Cô ngừng vuốt tóc, đặt bàn chải xuống bàn gỗ, cau mày khi nhớ hành vi quấy rối của Nam ngày hôm trước, giọng lạnh nhạt, từng từ thốt ra chậm rãi, mang chút run rẩy: "Anh Nam, có chuyện gì không? Tôi đang chuẩn bị. Nếu cần bàn kịch bản, xin gọi chị Ngọc Anh hoặc đạo diễn Kim vào đây. Tôi không muốn nói riêng."
Nam mở cửa, bước vào, đôi giày kêu nhẹ trên sàn gỗ, ánh đèn chiếu lên khuôn mặt anh, nụ cười kín đáo che giấu dục vọng cháy bỏng. Anh lướt nhìn Min-jung, từ gương mặt thanh tú xuống váy lụa ôm sát, lòng bùng cháy như ngọn lửa. Anh quay lại, đóng cửa chậm rãi, tay nắm chặt tay nắm cửa, chốt khóa kêu "cạch" trong không gian tĩnh lặng, âm thanh như một lời cảnh báo. Anh ra hiệu cho hai nhân viên trang điểm trẻ, mặc áo blouse trắng, đang sắp xếp mỹ phẩm trên bàn, rời đi: "Mọi người, ra ngoài một lát. Tôi cần nói riêng với Min-jung, chỉ vài phút thôi." Họ nhìn nhau, gật đầu, cầm hộp mỹ phẩm, bước ra, để lại sự im lặng nặng nề, chỉ có tiếng quạt trần xoay khe khẽ và hơi thở của Min-jung, bắt đầu dồn dập.
Min-jung đứng dậy, váy lụa cọ nhẹ vào đùi, âm thanh lụa trượt trên da thịt như một tiếng thì thầm trong không gian kín. Cô lùi lại, lưng chạm vào bàn trang điểm, lọ nước hoa rung nhẹ, kêu "ting" khẽ, giọng căng thẳng, từng từ thốt ra chậm rãi, mang theo sự sợ hãi: "Anh Nam, anh đang làm gì vậy? Tôi không muốn ở đây một mình với anh. Mở cửa ra, ngay bây giờ, tôi xin anh." Nam không trả lời, bước đến gần, đứng cách cô một cánh tay, hơi thở nặng nề, giọng trầm, chậm như thì thầm, mỗi từ như đè nặng không khí: "Min-jung, đừng căng thẳng. Tôi chỉ muốn giúp cô khởi động cho ngày quay. Cô mệt mỏi quá, trông cô như đang cần thư giãn. Để tôi giúp cô, chỉ một chút thôi."
Cô giật vai, lùi lại, lưng ép sát bàn, lọ phấn đổ nghiêng, giọng run nhưng sắc bén, từng từ thốt ra như một lời cầu xin: "Anh Nam, dừng lại ngay. Tôi không muốn bất kỳ trò đùa nào. Anh ra ngoài, hoặc tôi sẽ gọi Byung-hun! Tôi không đùa đâu!" Nam không lùi bước, dục vọng lấn át lý trí, anh tiến sát, ôm chầm lấy cô, tay trái bóp vú qua lớp lụa, cảm nhận vú căng tròn, núm vú hồng nhạt cứng dần, lấp lánh mồ hôi dưới ánh đèn, như giọt sương trên cánh hoa. Tay phải kéo váy lên chậm rãi, từng nếp lụa trượt qua đùi trắng ngần, lộ quần lót lụa trắng, lồn hồng hào dưới lông đen mịn, dâm thủy rỉ ra, lấp lánh như viên ngọc trong ánh sáng mờ ảo.
Min-jung giãy giỡn, đấm mạnh vào ngực anh, móng tay cào lên áo vest, xé rách một đường nhỏ, giọng nghẹn ngào, nước mắt lăn trên má: "Nam, buông tôi ra! Anh không được làm thế này! Tôi sẽ báo cảnh sát, tôi thề đấy! Dừng lại ngay!" Anh giữ chặt cổ tay cô, đè xuống bàn, lọ phấn đổ lăn, kêu leng keng, âm thanh như tiếng chuông báo hiệu sự mất kiểm soát. Môi anh liếm núm vú qua lụa, mút chậm, lưỡi xoay tròn, núm vú ướt át, lấp lánh, mùi da thịt cô hòa với nước hoa hoa nhài làm anh điên cuồng. Anh kéo quần lót xuống, chậm rãi, lụa trượt qua đùi, lồn cô lộ ra, hồng hào, lấp lánh dâm thủy, lông đen mịn ướt át, lấp lánh như nhung đen dưới ánh đèn.
Ngón giữa của anh luồn vào lồn, cảm nhận lồn nóng bỏng, co bóp, dâm thủy chảy xuống ngón tay, lấp lánh trên đùi trắng ngần, chảy thành dòng trên bàn gỗ, lấp lánh như dòng suối nhỏ. Cô khóc, cố đẩy anh, giọng run, từng từ nghẹn ngào: "Nam, xin... dừng lại... tôi cầu xin anh... tôi không muốn..." Anh thì thầm, giọng trầm, đe dọa, mỗi từ như một nhát dao: "Min-jung, cô muốn cả thế giới biết cô quyến rũ tôi không? Hôm qua cô lên đỉnh ngon lành trong tay tôi. Im lặng, và mọi chuyện sẽ ổn." Anh móc lồn chậm, ngón cái vuốt âm vật, lồn phun nước, lấp lánh, cô cong người, đạt cực khoái, lồn co bóp dữ dội, dâm thủy lấp lánh, chảy thành vũng nhỏ trên bàn, lấp lánh dưới ánh đèn.
Cô thở nặng, giọng yếu, nước mắt lăn dài: "Nam... đủ rồi... tôi không chịu nổi... xin anh..." Anh không dừng, kéo váy cao hơn, lộ vú căng tròn, lấp lánh mồ hôi, núm vú hồng nhạt rung nhẹ. Anh mút núm vú, lưỡi lướt chậm, cảm nhận vị da thịt ngọt ngào, lồn cô co bóp, lấp lánh, dâm thủy chảy xuống chân, lấp lánh trên sàn gỗ. Cô giãy giụa, đá vào chân anh, giọng nghẹn, gần như hét lên: "Nam, anh đê tiện! Tôi không muốn! Buông ra ngay!" Anh đè cô chặt hơn, móc lồn chậm, ngón giữa ra vào, lồn nóng bỏng, lấp lánh, âm vật sưng lên, lấp lánh dâm thủy. Cô đạt cực khoái lần nữa, lồn phun nước, lấp lánh, chân run rẩy, ngã vào bàn, lọ mỹ phẩm đổ lăn, kêu leng keng, âm thanh như tiếng chuông báo tử.
Anh lấy hai trứng rung từ túi vest, một gắn lên núm vú trái, rung nhẹ, làm núm vú lấp lánh mồ hôi, như viên ngọc rung động; một nhét sâu vào lồn, rung chậm, lồn co bóp, lấp lánh dâm thủy, chảy xuống đùi, lấp lánh trên sàn. Anh cố định bằng băng dính y tế, giọng đe dọa, chậm rãi: "Min-jung, không được tháo. Nếu cô dám, tôi sẽ tung tin cô dụ dỗ tôi lên Internet, phá hủy danh tiếng cô, Byung-hun, và con trai cô. Mọi người sẽ nghĩ cô là kẻ lẳng lơ, không phải nạn nhân." Cô ngồi im, váy xộc xệch, lồn ướt át, núm vú lấp lánh, gương mặt thanh tú đỏ bừng, nước mắt lăn dài, giọng run, gần như thì thầm: "Nam, anh là quỷ... tại sao làm thế với tôi? Tôi chỉ muốn quay xong và về với Byung-hun..."
Anh chỉnh váy cô, lau dâm thủy trên đùi, vuốt tóc cô, giọng chậm, giả vờ dịu dàng: "Min-jung, ngoan ngoãn, ngày quay sẽ suôn sẻ. Cô là ngôi sao, đừng để tôi thất vọng." Anh mở cửa, gọi đội trang điểm: "Mọi người, vào đi. Min-jung sẵn sàng." Họ trở lại, chỉnh phấn và tóc, không nghi ngờ, trong khi Min-jung ngồi im, lòng đầy sợ hãi, nhục nhã, và căm hận, nhưng giữ kín để bảo vệ gia đình, tay nắm chặt mép váy, cố che giấu sự run rẩy.
Phim trường rực sáng dưới ánh đèn sân khấu, mô hình sảnh khách sạn vũ trụ lung linh với cửa kính giả lập, phản chiếu ánh sáng xanh lam, ghế lơ lửng bằng nam châm, và màn hình LED chiếu hình Trái Đất xoay chậm, ánh sáng lấp lánh như bầu trời đêm. Lee Min-jung bước ra, váy lụa xanh ngọc ôm sát thân hình mảnh mai, lấp lánh dưới ánh đèn, tôn lên vòng eo thon và đôi chân dài cân đối. Gương mặt thanh tú của cô được trang điểm nhẹ, môi mọng hồng, nhưng má đỏ bất thường, che giấu sự căng thẳng và nhục nhã, đôi tay run nhẹ khi cầm ly cocktail giả lập. Cô đứng ở vị trí, cố tập trung vào kịch bản, nhưng lồn và núm vú rung nhẹ từ trứng rung, làm cô run rẩy, dâm thủy lấp lánh dưới váy, chảy dọc đùi.
Lee Byung-hun mặc bộ đồ phi hành gia trắng, mũ bảo hộ cầm tay, đứng cạnh đạo diễn Kim Ji-hoon, thảo luận cảnh bay, tóc muối tiêu của Kim lấp lánh dưới đèn. Trần Ngọc Anh ngồi gần máy quay, kiểm tra tablet, lo lắng thoáng qua khi thấy Min-jung bất an, nhưng không nói gì. Nam ngồi ở hàng ghế giám sát, cách máy quay vài mét, tay cầm điều khiển từ xa của trứng rung, ngón cái lướt chậm trên nút bấm, mỉm cười kín đáo, dục vọng lấp ló trong nụ cười. Anh thì thầm với Ngọc Anh, giọng thân thiện, chậm rãi: "Ngọc Anh, cảnh của Min-jung trông thế nào? Cô ấy đẹp như ngôi sao Hollywood, đúng không?" Ngọc Anh gật đầu, giọng nhẹ, lo lắng: "Nam, cô ấy tuyệt, nhưng có vẻ không khỏe. Tôi sẽ hỏi cô ấy sau cảnh này."
Đạo diễn Kim kiểm tra góc quay, giọng vang, rõ ràng: "Mọi người, sẵn sàng! Min-jung, cảnh cô bước vào sảnh, cầm ly cocktail, mỉm cười nhẹ, rồi nhìn ra cửa kính, như đang ngắm vũ trụ. Quay!" Min-jung hít sâu, váy lụa cọ vào đùi, âm thanh lụa trượt như một lời nhắc nhở về sự kiểm soát của Nam. Cô bước chậm, ly cocktail lơ lửng nhờ dây cáp mỏng, ánh sáng LED chiếu lên gương mặt cô, lấp lánh, nhưng đôi tay run nhẹ, ngón tay nắm chặt ly, trắng bệch. Nam bấm công tắc, trứng rung khởi động, rung chậm trên núm vú, làm núm vú hồng nhạt cứng lên, lấp lánh mồ hôi, lộ rõ qua lụa, như hai viên ngọc nhỏ. Trứng rung trong lồn rung nhẹ, kích thích âm vật, lồn co bóp, dâm thủy rỉ ra, lấp lánh dưới váy, chảy dọc đùi mảnh mai, lấp lánh trên sàn studio, như những giọt nước long lanh.
Min-jung cứng người, cắn môi, cố giữ nụ cười, bước chậm, mỗi bước như một cuộc chiến với cơ thể. Trứng rung tăng cường độ, lồn nóng bỏng, phun nước, lấp lánh, làm váy ướt một mảng nhỏ, dâm thủy chảy thành dòng, lấp lánh, làm sàn gỗ lấp lánh theo từng bước chân. Cô thở hổn hển, má đỏ rực, chân run nhẹ, nhưng vẫn diễn, mỉm cười gượng gạo, quay mặt ra cửa kính, giả vờ ngắm Trái Đất, ánh sáng xanh lam chiếu lên mặt cô, lấp lánh. Máy quay lướt chậm, ghi lại từng bước chân, váy lụa lấp lánh, nhưng không ai nhận ra sự bất thường dưới lớp vải, chỉ thấy cô hơi run, như bị lạnh.
Nam bấm nút tăng cường độ, trứng rung rung mạnh, lồn co bóp dữ dội, âm vật sưng lên, lấp lánh dâm thủy, lồn phun nước, lấp lánh, chảy xuống chân, lấp lánh trên sàn. Cô cong người nhẹ, đạt cực khoái, lồn ướt đẫm, dâm thủy lấp lánh, chảy thành vũng nhỏ, lấp lánh, nhưng giữ im lặng, hoàn thành cảnh, đôi tay run rẩy, ly cocktail nghiêng nhẹ. Lee Byung-hun, đứng gần đạo diễn, nhìn vợ, lo lắng, giọng chậm, đầy quan tâm: "Min-jung, em ổn không? Trông em mệt lắm. Có cần nghỉ không?" Cô gật đầu, giọng run, ngắt quãng: "Byung-hun... em ổn... chỉ... hơi nóng thôi." Kim nhíu mày, nói với trợ lý: "Min-jung không ổn. Có lẽ cô ấy bị ốm. Gọi bác sĩ không?" Trợ lý lắc đầu: "Cô ấy bảo ổn, thưa đạo diễn." Ngọc Anh nhìn Min-jung, thì thầm với trợ lý: "Cô ấy run lắm. Tôi sẽ kiểm tra sau." Kim gật đầu, hô: "Tốt! Cắt! Nghỉ 10 phút!"
Min-jung thở nặng, váy lấp lánh mồ hôi, xin phép, giọng yếu, gần như thì thầm: "Đạo diễn, tôi cần vào phòng nghỉ... tôi hơi mệt." Kim gật đầu, lo lắng: "Min-jung, nghỉ đi. Cô làm tốt lắm. Gọi nếu cần gì." Cô bước đi, chân run, váy ướt át, lấp lánh, cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng mỗi bước như kéo theo sự nhục nhã. Nam đứng dậy, theo Min-jung đến phòng nghỉ, một căn phòng nhỏ với sofa da đen, bàn nước, và rèm che cửa sổ, lòng đầy dục vọng và ý định kiểm soát, bước chân anh chậm rãi, như một kẻ săn mồi.
Min-jung vào phòng nghỉ, đóng cửa, ngã xuống sofa da đen, váy lụa xanh ngọc xộc xệch, lồn ướt át, lấp lánh dâm thủy, núm vú cứng lấp lánh qua lụa. Cô cố tháo trứng rung, tay run rẩy, nước mắt lăn dài trên má thanh tú. Nam mở cửa, bước vào, khóa chốt kêu "cạch", giọng trầm, chậm rãi: "Min-jung, đừng tháo. Cô muốn tôi bấm tiếp không? Hay muốn cả phim trường biết cô đang rung lồn dưới váy?" Cô thở nặng, khóc, giọng run: "Nam, xin anh, dừng lại. Anh đã đi quá xa. Tôi không chịu nổi nữa. Tôi muốn về nhà!" Anh tiến đến, ngồi cạnh, tay vuốt đùi cô, cảm nhận da thịt mịn màng, lấp lánh mồ hôi, giọng thì thầm: "Min-jung, cô đẹp quá, thân hình này... không ai cưỡng nổi. Chỉ cần hợp tác, tôi sẽ giữ bí mật."
Cô đẩy tay anh, đứng dậy, váy cọ vào sofa, giọng nghẹn: "Nam, anh điên rồi! Tôi sẽ nói với Byung-hun, với cảnh sát, với báo chí! Anh không thoát được đâu!" Anh lao tới, đè cô xuống sofa, kéo váy lên chậm rãi, lộ lồn hồng hào, ướt đẫm, lấp lánh dâm thủy, lông đen mịn lấp lánh dưới ánh đèn. Anh cởi quần, chim cứng đỏ rực, dài 20 cm, rỉ nước, đâm thẳng vào lồn cô, lồn co bóp, dâm thủy chảy ra, lấp lánh trên sofa. Cô giãy giụa, đấm ngực anh, móng tay cào rách áo sơ mi, giọng khóc: "Nam, không! Dừng lại! Tôi ghét anh! Buông ra!" Anh giữ tay cô, đâm chậm, cảm nhận lồn nóng bỏng, lấp lánh, vú căng tròn nảy lên qua lụa, núm vú cứng lấp lánh mồ hôi.
Anh lấy điện thoại, quay video, góc máy giấu mặt mình, ghi rõ lồn Min-jung, chim anh ra vào, dâm thủy lấp lánh, vú cô nảy lên, lấp lánh. Cô khóc, giọng nghẹn: "Nam, đừng quay! Anh phá hủy tôi rồi! Xin dừng lại!" Anh thì thầm, giọng lạnh: "Min-jung, im lặng, hoặc video này lên Xvideos, phá hủy cô, Byung-hun, và con trai cô." Anh đâm sâu, lồn phun nước, cô đạt cực khoái, lồn co bóp, lấp lánh, dâm thủy chảy thành dòng, lấp lánh trên sofa. Cô giãy giụa: "Nam, tôi sẽ khiến anh trả giá!" Anh bóp vú, núm vú lấp lánh, đâm chậm, cảm nhận lồn nóng bỏng, lấp lánh, xuất tinh chậm, tinh trùng nóng bỏng hòa dâm thủy, lấp lánh, chảy dọc đùi mảnh mai.
Đột nhiên, Lee Byung-hun gõ cửa, giọng lo lắng, chậm rãi: "Min-jung, em ổn không? Đạo diễn bảo em nghỉ lâu quá. Em có cần bác sĩ không?" Min-jung hoảng loạn, lồn co bóp, lấp lánh, cố im lặng, nhưng Nam thúc mạnh, chim đâm sâu, lồn phun nước, lấp lánh. Anh thì thầm: "Trả lời đi, tự nhiên thôi, hoặc tôi bấm trứng rung." Cô thở hổn hển, giọng run, ngắt quãng: "Byung-hun... em ổn... chỉ... nghỉ chút thôi... em hơi mệt." Nam tăng nhịp, bóp vú, núm vú lấp lánh, xuất tinh lần nữa, tinh trùng đầy lồn, lấp lánh. Byung-hun nói, giọng lo: "Min-jung, em không ổn. Anh vào được không? Anh lo lắm." Cô khóc, giọng nghẹn: "Không... anh... quay tiếp đi. Em sẽ ra ngay... xin anh." Nam đâm chậm, thì thầm: "Tốt lắm, Min-jung. Tiếp tục." Byung-hun thở dài ngoài cửa: "Được, em nghỉ thêm chút. Anh quay cảnh bay đây. Gọi anh nếu cần." Anh rời đi, không nghi ngờ.
Nam tiếp tục làm tình, đâm chậm, cảm nhận lồn co bóp, lấp lánh, lồn phun nước, cô đạt cực khoái lần nữa, lồn đầy tinh trùng, lấp lánh, chân run rẩy, ngã vào sofa, vú căng tròn lấp lánh mồ hôi. Anh xuất tinh lần cuối, tinh trùng chảy ra, lấp lánh trên đùi cô. Cô nằm im, khóc, giọng yếu: "Nam, tôi sẽ bóc phốt anh. Anh không thể ép tôi mãi!" Anh dừng quay, cất điện thoại, chỉnh váy cô, lau tinh trùng, giọng lạnh, chậm rãi: "Min-jung, cô không có lựa chọn. Video này sẽ phá hủy cô, Byung-hun, con trai cô, và cả BH Entertainment. Làm gương mặt đại diện cho AstroViet, ký hợp đồng 2 năm, hoặc tôi tung video lên mạng, để cả thế giới thấy lồn cô đầy tinh trùng, váy lụa ướt át."
Cô thở nặng, nước mắt lăn dài, gương mặt thanh tú méo mó vì sợ hãi, giọng run: "Nam, anh là quỷ dữ... tại sao chọn tôi? Tôi chỉ muốn quay xong và về nhà..." Anh vuốt tóc cô, giọng chậm: "Min-jung, vì cô hoàn hảo. Cô đẹp, nổi tiếng, và AstroViet cần cô để tỏa sáng. Hợp tác, và video sẽ biến mất. Phản kháng, và cô mất tất cả." Cô cắn môi, khóc: "Nam, anh sẽ trả giá... tôi thề đấy..." Anh mỉm cười, giọng đe dọa: "Min-jung, cô thông minh mà. Đừng làm điều ngu ngốc. Ký hợp đồng, và tôi sẽ giữ lời." Cô gật đầu miễn cưỡng, giọng nghẹn: "Được... tôi đồng ý... nhưng tôi sẽ không tha thứ cho anh."
Nam tháo trứng rung, cất vào túi, chỉnh váy cô, lau nước mắt, mở cửa, rời phòng, như không có gì. Min-jung ngồi im, lau mặt, chỉnh váy, chuẩn bị trở lại phim trường, lòng đầy nhục nhã, sợ hãi, và căm hận. Nam trở lại phim trường, kiểm tra email từ Minh: "Nam, SEC yêu cầu thêm tài liệu giao dịch nội bộ. Sullivan & Cromwell đang xử lý." Anh trả lời: "Minh, tiếp tục. Giữ bí mật." Anh nghĩ thoáng về Leonor và Isabella, cảm giác quyền lực từ việc ép Min-jung, nhưng tập trung vào quảng cáo, sẵn sàng hoàn thành ngày quay và dẫn dắt AstroViet qua áp lực SEC.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top