CHƯƠNG 5
Hai bên đường có những hàng cây xanh chạy dài thẳng tắp xen kẽ vào những ngôi nhà và ở phía cuối con đường có một cửa tiệm thú cưng không đông khách lắm, xung quanh tiệm trồng rất nhiều cây, bước vào bên trong cửa hàng là một không gian yên tĩnh và trang nhã với màu sắc chủ đạo là màu xám lông thú tạo cho người khác có cảm giác ấm áp, những bộ bàn ghế cũng như đồ dùng của thú cưng đều là những loại tốt và màu sắc thời thượng cũng như tinh xảo, phía sau cửa tiệm là một gian phòng khá rộng chuyên dùng để chăm sóc thú cưng, màu chủ đạo của căn phòng này không giống như căn phòng ở gian trước, ở đây có màu vàng và hồng tươi làm căn phòng trông thật dễ thương, khắp phòng là những món đồ chơi của thú cưng trông thật xinh xắn, bỗng chiếc chuông gió treo ở cửa ra vào vang lên tiếng đinh đinh đang đang thật vui tai và một thiếu niên bước vào.
- Hoan nghênh quý khách
Cô chủ cửa hàng nói, cô là người vui tính, hòa đồng và rất dễ chịu nên mọi người trong tiệm đều yêu quý cô
- Chào chị
- Em tới rồi sao, Ngụy Châu?
Chị vui vẻ hỏi
- Vâng
Ngụy Châu chỉ mỉm cười nhẹ một cái rồi trả lời
- Sao dạo gần đây chị thấy em ít tới quá vậy? Có việc bận sao?
- Cũng không bận lắm, tại vì còn một số việc chưa giải quyết với lại cũng mới vào đầu năm học nên còn nhiều thứ phải chuẩn bị nên em không có nhiều thời gian để lui tới thôi. Suli đâu rồi chị, em ấy dạo này khỏe không?
Ngụy Châu hỏi trong giọng nói pha chút mong chờ lẫn vui vẻ khó tả, những ai không biết nhìn thấy lúc này của cậu có thể nghĩ rằng là cậu đang hẹn gặp bạn gái của mình
- Em ấy đang ở trong...
Chị chưa nói xong thì từ phía trong một thân ảnh lao tới Ngụy Châu rồi cắn ống quần cậu mà sủa ' gâu gâu gâu ' , thấy vậy cậu liền ôm nó lên rồi hỏi
- Suli, dạo này vẫn ăn uống bình thường chứ?
Suli là chú chó cậu đã dùng tiền của mình để mua, là giống chó Lowchen tuy không thuộc loại đắt tiền nhưng vô cùng quý hiếm, Suli mang trên mình bộ lông đen trắng hết sức trang nhã và quý phái nhưng hơn hết là chú chó này của Ngụy Châu hết sức kiêu ngạo vì một phần do được chủ cưng chiều và một phần là do nó là..............phái nữ ( '_' )
- Em sao vậy, giận anh?
Ngụy Châu nói với giọng vô cùng cưng chiều và sủng nịch nhưng cũng không kém phần lo lắng, tay không ngừng vuốt ve bộ lông mượt như nhung của nó
- Gâu gâu gâu ( hứ, người ta giận rồi, không thèm quan tâm nữa)
Ngụy Châu nào biết nó đang nói gì nhưng nhìn biểu hiện giận dỗi của nó liền đoán được phần nào mà nói
- Anh xin lỗi, em đừng giận, anh có mua cho em những thứ em thích đây
-...
- Haizz, chị em đưa Suli vào trong chơi một lát
Cậu thở dài, chắc phải dỗ nó lâu lắm đây
- Ừ
Sau khi hai người bước vào trong được một lúc thì ngoài cửa tiếng chuông gió lại vang lên và một thanh niên bước vào với vẻ mặt không thể lạnh lùng hơn
- Là em sao Cảnh Du? Lâu quá không thấy em tới
Chị vui vẻ nói như đã quá quen thuộc với vẻ mặt này
- Alice thế nào rồi chị
Alice thuộc giống Ngao đỏ, giá trên thị trường không hề rẻ, bộ lông màu đỏ nâu hết sức sang trọng và đặc biệt khiến người khác không thể rời mắt (tiết lộ luôn: Alice là giống đực à nha )
- Nó vẫn ổn nhưng hình như rất nhớ em
Chị thành thật nói
Nhận được câu trả lời Cảnh Du nhanh chóng bước vào trong, khi vừa tới cửa thì một thân ảnh 'không hề nhỏ' chạy lại phía hắn
- Nhớ anh sao?
- Gâu gâu( phải, rất nhớ a)
Cảnh Du ngẩng đầu lên quan sát xung quanh thì phát hiện vẫn còn người ở trong căn phòng nên liền thu lại vẻ mặt hạnh phúc mà đánh giá thật kĩ người này, cậu đang chơi đùa và xin lỗi Suli để làm hòa với nó nên nào có thấy ánh mắt dò xét của người khác nhìn mình nên vẫn tiếp tục xin lỗi, thỉnh thoảng lại hôn lên bộ lông, khuôn mặt của nó và như nhận thấy được sự thành khẩn và vẻ đẹp soái khí lúc này của chủ nhân nên nó cũng nguôi ngoai phần nào tức giận mà sà vào lòng Ngụy Châu để cậu vuốt ve, chăm sóc (con chó mê trai hết sức, haiz)
Khi phát hiện có người đang nhìn mình thì Ngụy Châu liền quay đầu lại và bất ngờ khi người đó chính là tên hội trưởng mặt lạnh ở trường, hắn nhìn cậu ngạc nhiên, cậu nhìn hắn bất ngờ, hai người nhìn nhau hồi lâu thì Ngụy Châu lên tiếng
- Không ngờ anh cũng ở đây?
Cậu lên tiếng đầy châm chọc
- Câu đó tôi nói mới đúng
Cảnh Du lạnh lùng lên tiếng, mắt không ngừng nhìn chăm chăm vào Suli
- Đây là chó của anh?
Ngụy Châu chỉ tay vào Alice rồi hỏi
- Phải
Cậu không tin vào tai mình nữa tên máu lạnh này mà cũng yêu thương động vật như vậy sao? Thật không thể tưởng tượng ra lúc hắn vuốt ve động vật thì sẽ thế nào?
- Người như anh không biết khi yêu thương động vật sẽ có bộ dạng gì?
- Còn tôi thấy rất thích lúc cậu xin lỗi thú cưng của cậu, rất thê nô
( haizzz, thê nô sau này là anh chớ ai mà nói mạnh miệng dữ )
- Anh nhìn lén người khác
- Tôi không nhìn lén
- Tôi không quan tâm, mặc kệ anh nhưng tôi nhận thấy anh và tô có khá nhiều điểm chung
- Điểm chung?
Cảnh Du hỏi đầy tò mò
- Phải, anh và tôi đều yêu thương thú cưng, ở trường có bộ mặt khác và khi ra ngoài lại có bộ mặt khác chẳng phải đều giả tạo giống nhau sao?
Cậu nhếch mép nói rồi để Suli ở lại sau khi chào tạm biệt nó thì ra về
Sau khi Ngụy Châu đi Cảnh Du tỏ ý muốn lại gần Suli thì nó cao lãnh mà hất đầu lên nhẹ nhàng bước lại góc tường rồi nằm đó chơi với những thứ Ngụy Châu vừa tặng, mắt nhìn Cảnh Du không có chút thiện ý, Cảnh Du cười nhẹ một tiếng rồi nói
- Chủ tớ các ngươi thật giống nhau đều cao lãnh nhưng bất quá chủ của ngươi cũng thật thú vị sau này càng có nhiều trò hay để xem
==============================
xin lỗi mọi người vì đăng trễ, hôm khác mình sẽ đền bù
Au thật xin lỗi ạ (xách dép chạy)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top