chương 49


"Đó là Trường Không phái trưởng lão, bọn họ là môn phái am hiểu quyền pháp, tuy rằng là (1)tay không tấc sắt, nhưng so với binh khí không hề thua kém, nghe nói bọn họ chỉ với một nắm đắm là có thể hạ một con hổ." Đại hội võ lâm diễn ra cao thủ khắp nơi đều hội tụ về đây, Hạ Khô Thảo là một trạch nam trên núi nên tự nhiên không biết những người này, lúc này Hiên Viên Công Duẫn liền đảm đương công việc của một cuốn bách khoa toàn thư.

(1) tay không tấc sắt: không cần sử dụng vũ khí cũng rất mạnh

"Sao ngươi không ra, không khỏe sao?" Hiên Viên Công Duẫn là đại biểu cho Hiên Viên thành tới. thế nhưng lại cùng y ở phía trong nhìn những người bên ngoài làm gì?

"Không có gì, ta dẫn theo một người trong nhà đi rồi." Người Hiên Viên Công Duẫn đang nói tới là Hiên Viên Thiên Hữu, lần này hắn dẫn theo, là có nhiệm vụ giao cho đệ đệ hắn, để mình có thời gian nhàn nhã một chút, bất quá, tên này tính xấu vẫn không thay đổi, Hiên Viên Công Duẫn nhìn thấy Hiên Viên Thiên Hữu đang ngồi bên cạnh Cơ Ảnh Nguyệt.

Hạ Khô Thảo tự nhiên cũng chú ý tới sự tồn tại của Cơ Ảnh Nguyệt, nội dung tiểu thuyết hoàn toàn bị thay đổi, đại hội võ lâm vốn là do Hiên Viên Thiên Hữu chủ trì, mà khi đó Cơ Ảnh Nguyệt cũng tham gia, nhưng là người rất được xem trọng, phần thưởng cũng không phải là sinh cốt đan, nhưng cũng là một đồ tốt hiếm thấy này nọ, bất quá lần này không biết Cơ Ảnh Nguyệt cùng nguyên tác có giống nhau hay không.

"Tiểu bảo bối, ngươi sao lại ở đây?" Âm thanh ôn nhuận vang lên, đánh gãy suy nghĩ của Hạ Khô Thảo, người tới là Phục Kiềm, ái nhân của Tiêu Tương Tử.

"Sư tổ." Hạ Khô Thảo rất thích Phục Kiềm, đại khái người này mang đến cảm giác thật tốt, luôn làm cho y muốn tiếp xúc, còn về phần Tiêu Tương Tử, từ sự kiện lần trước y vẫn luôn tránh mặt hắn.

"Vị này chính là?" Phục Kiềm tự nhiên cũng chú ý tới người đang đứng gần Hạ Khô Thảo có vẻ thân mật Hiên Viên Công Duẫn.

"Tại hạ Hiên Viên Công Duẫn." Hiên Viên Công Duẫn chưa từng gặp qua người này, cũng không có nghe danh tiếng, nhưng lễ nghĩa tuyệt đối không thể thiếu.

Phục Kiềm đánh giá thanh niên này, không kiêu không (2) táo, tướng mạo cũng không kém, có thể nhìn ra được là một người thiên phú thật cao, bất quá...... "Tiểu bảo bối, ở đây không có gì để chơi, cùng theo ta ra ngoài dạo phố đi." Phục Kiềm là ai, như thế nào lại không nhìn ra hai người có quan hệ, tuy nói thoạt nhìn hai người rất là xứng đôi, nhưng là muốn bắt cóc tiểu bảo bối nhà ta thì không dễ như vậy.

(2) táo : vội tiến, xao động, tính tình nóng nảy

"Ngạch....." Hạ Khô Thảo cũng không muốn cự tuyệt, vì thế y nhìn về phía Hiên Viên Công Duẫn, dù sao Hiên Viên Công Duẫn vì bồi y mà mọi việc đều ném qua cho Hiên Viên Thiên Hữu.

"Tiền bối nếu không chê, vãn bối có thể cùng ngươi dạo Hiên Viên thành." Hiên Viên Công Duẫn làm động tác cung kính, Phục Kiềm cũng không cự tuyệt, mang theo Hạ Khô Thảo rời khỏi đại sảnh, mà trong đại sảnh Cơ Ảnh Nguyệt cũng chú ý tới thân ảnh quen thuộc phía trong.

"Thiên Hữu, vì cái gì lần này không phải Hiên Viên ca ca đến?" Cơ Ảnh Nguyệt đối với đại hội võ lâm này không hề có hứng thú, bất quá Hướng Huyên Huyên lại bắt nàng tham gia, nàng cũng chỉ có thể (3) hậu trứ kiểm bì tới đây, vốn tưởng Hiên Viên Công Duẫn tham gia nàng còn có chút vui, kết quả Hiên Viên Công Duẫn lại đổi thành Hiên Viên Thiên Hữu, nhưng là, Hướng Huyên Huyên lại nói một câu làm nàng động tâm, cô ta nói rằng chỉ cần ngươi thể hiện tài năng ở trận đại hội võ lâm này bỗng nhiên sẽ nổi tiếng, hắn sẽ chú ý tới ngươi.

Hiên Viên Thiên Hữu gãi đầu, "Đại ca ta nói hắn có rất nhiều công việc, liền đem chuyện này giao cho ta, nói là để tôi luyện ta, kì thực ta cũng rất thích tới đại hội võ lâm này."

"Ta đây có thể tham gia trận đấu được không?" Cơ Ảnh Nguyệt dựa vào quan hệ, thực lực lớn trướng, nàng có thể cùng Hiên Viên Thiên Hữu bất phân thắng bại, tự nhiên cũng không lo lắng những người khác, huống hồ nàng còn có hệ thống (4)bàn tay vàng, nàng hoàn toàn có thể nắm chắc trận đấu đạt được đệ nhất thứ danh. (mơ đi con bánh bèo :]]]] dịch mà muốn tức ói máu vs con bb)

(4)bàn tay vàng: từ này quá quen thuộc bạn nào chưa biết lên gg sệch nhá

"Đương nhiên có thể! Trận đấu này cũng không yêu cầu cái gì, lên sàn đấu khai ra danh tánh cùng môn phái liền có thể, năm trước đại ca ta tham gia, hắn đạt được đệ tam danh, coi như là có chút danh tiếng." Hiên Viên Thiên Hữu rất hâm mộ ca hắn, vốn dĩ ca hắn có thể đạt được đệ nhất danh, sau đó hắn chủ động rời khỏi khi đến vị trí thứ ba.

"Ân." Cơ Ảnh Nguyệt có chút khẩn cấp, nếu lần này có thể đạt được thứ nhất danh, hắn sẽ nhìn nàng nhiều hơn một cái, Cơ Ảnh Nguyệt tưởng tượng khiến khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tầng hồng nhạt, làm cho nhiều người kinh diễm một phen, không ít ánh mắt đều nhìn về phía Cơ Ảnh Nguyệt.

"Gia, ngươi không muốn tham gia đại hội võ lâm này." Trong một góc nào đó, một nam nhân ăn mặc lòe loẹt cung kính đối với một nam nhân tướng mạo tuấn mĩ, nam nhân tướng mạo tuấn mĩ, có đôi mắt màu xám xanh thập phần khiến người khác chú ý, chiếc mũi thẳng, môi mỏng, thoạt nhìn đều không phải là Trung Nguyên, thật có điểm là người (5)dị bang.

(5)dị bang : người ngoại tộc

"Không nói nhiều, ngươi phải nhớ rõ không được đem những lời này nói cho hắn." Nam nhân thu hồi cây quạt, tầm mắt cũng nhìn theo Cơ Ảnh Nguyệt mà chuyển động, tự mình thưởng một tách trà.

Hạ Khô Thảo cùng Hiên Viên Công Duẫn theo Phục Kiềm tại đây Hiên Viên thành đi dạo, gần đây đại hội võ lâm vừa bắt đầu, danh môn chính phái đều đi phụ vệ bái kiến minh chủ, đương nhiên trong đó cũng có một số ít nhàn tản nhân sĩ, bọn họ đều là người không thuộc môn phái nào, nhưng là cao thủ số một số hai, cho nên trên đường xuất hiện rất nhiều người trong giang hồ, làm cho Hiên Viên thành so với ngày trước càng thêm náo nhiệt.

Bất quá, tuy rằng Hiên Viên thành náo nhiệt, kẻ xấu cũng xuất hiện nhiều hơn, vốn kẻ (6)đăng đồ lãng tử trêu ghẹo con gái nhà lành là chuyện không hiếm thấy, chính bởi vậy ngày thường đều có nhiều người qua lại, không những là đùa giỡn nữ nhi, ngay cả nam nhân cũng bị đùa giỡn, thực tại làm cho người ta khiếp sợ, tựa như hiện tại, liền trình diễn một màn như vậy.

(6)đăng đồ lãng tử : bọn phong lưu nói thẳng là bọn lưu manh đi cua gái

"Ta đếm đến ba, nếu ngươi không cút đi ta sẽ khiến ngươi hối hận."Bị đùa giỡn là một nam nhân thân y phục màu xanh dài, nhưng là có mái tóc xoăn màu vàng, đôi mắt uyên ương khiến người ta chú ý, làn da trắng mịn, cơ eo nhỏ nhắn nhưng đầy đủ, thấy thế nào cùng là mỹ nhân ngoại quốc, bất quá thôi, người ngoại quốc thường thích mặc y phục ít vải, mà trường sam màu xanh trên người hắn có chút khó tả.

"Chớ không phải tiểu mỹ nhân muốn cùng ta chơi đùa chút sao?" đăng đồ lãng tử không chú ý tới động tác của đối phương, còn tưởng rằng đối phương chẳng qua nói đùa, có tình ý mà thôi.

"A!" Mỹ nhân ngoại quốc nở nụ cười một chút, bảy tám người ngoại quốc đột nhiên xuất hiện, trong tay loan đao dưới ánh mặt trời thập phần sắc bén, những người này trực tiếp đưa đạo tới cổ đăng đồ lãng tử.

Mỹ nhân ngoại quốc thấy đăng đồ lãng tử bị dọa tới tè ra quần, rất ghét bỏ nói "Chặt đi, thật tốt mang cho Bá Vương Khuyết ăn." Không nghĩ tới một người xinh đẹp như vậy lại có tâm địa độc ác, hết thảy người đang vay xem hay những người có ý đồ xấu đều không thể không tản đi, miễn cho gặp phải phiền toái.

Đăng đồ lãng tử bị mang đi, mỹ nhân ngoại quốc cũng chỉ bĩu môi, mái tóc dài màu vàng dưới ánh mặt trời thập phần xinh đẹp, hắn quay đầu lại liền chú ý tới Hạ Khô Thảo trong đám người, thiếu niên đầu bạc, đôi mắt màu xám, nhìn rất giống người Khương Vu quốc bọn họ, bất quá còn có vẻ đẹp của người Trung Nguyên.

Hạ Khô Thảo thấy đã không còn việc gì định kéo Phục Kiềm rời đi, không nghĩ tới mỹ nhân ngoại quốc hướng về phía bọn họ đi tới, hơn nữa mở miệng ra câu nói đầu tiên liền khiến Hạ Khô Thảo hoảng sợ, hắn thế nhưng nói: " Ngươi như thế nào lại cùng bọn người Côn Sơn quốc kết giao hữu hảo, bọn họ không có khi dễ ngươi sao?"

Bên trong tửu lâu, Hạ Khô Thảo hầu như đều muốn giải thích cho người này về việc tóc bạc mắt xám của mình, hơn nữa y cũng không phải người Khương Vu quốc, y là người Côn Sơn quốc.

"Thì ra là ta nhận sai a." Mỹ nhân ngoại quốc thay đổi bộ dáng ngoan độc lúc trước, ngược lại có chút ngượng ngùng, thoạt nhìn cùng với người lúc trước là hai người khác nhau, "Ta gọi là Tố Kì Quân, người Khương Vu."

"Ta gọi là Hạ Khô Thảo." nhận thức người Khương Vu tương đương với hiện đại cũng giống như người nước ngoài bình thường, rất là phong cách "Đây là sư tổ của ta Phục Kiềm, còn hắn gọi là Hiên Viên Công Duẫn." Hạ Khô Thảo giới thiệu hai người bên cạnh mình.

"Ta phát hiện ta thật thích ngươi." Kì Quân vốn là người thẳng tính, mặc kệ là cái gì hắn đều nói trắng ra, tuy rằng những lời này hắn nói là muốn ám chỉ thật thích tính cách của Hạ Khô Thảo, nhưng đi sang tai Hiên Viên Công Duẫn , người này chẳng lẽ là đang thổ lộ, hắn đột nhiên nồng đậm cảm giác nguy cơ.

"Khụ...." đại khái là bị sự thẳng thắng của đối phương làm cho xấu hổ, Hạ Khô Thảo cũng không biết nên trả lời như thế nào, Phục kiềm vẻ mặt tiếu ý nhìn về phía Hiên Viên Công Duẫn.

Cửa sổ đột nhiên xuất hiện một người, chính là một trong số những người hồi nãy mang đăng đồ lãng tử đi, hắn đi đến trước mặt Kì Quân, ghé vào tai hắn nói nhỏ vài câu, Kì Quân bật người đứng dậy đối mọi người khom lưng, "Thật là có lỗi, hôm nay xảy ra chút sự tình, cáo lui trước, hy vọng (7) hữu duyên tái kiến." nói xong liền theo người này từ cửa sổ rời đi.

(7) hữu duyên tái kiến : có duyên gặp lại

"Tính cách của hắn thật thẳng thắng a." Phục Kiềm nhìn theo hướng người này rời đi, "Người này không phải là người Khương Vu có thân phận tầm thường." Dù sao thị vệ cũng là cao thủ số một số hai, người bình thường cũng không thể mang theo nhiều người như vậy.

"Sư tổ chúng ta phải đi về sao?" Hạ Khô Thảo nhìn về phía Phục Kiềm.

"Không cần, lác nữa lại đi dạo tiếp." Thật vất vả đi ra, chỉ xem một tuồng kịch liền về thật không tốt.

Đại hội võ lâm sẽ cử hành đúng ba ngày, ba ngày này sẽ không ít cao thủ võ lâm xuất hiện, bình thường lên đài luận võ đều là một ít người vừa bước chân vào giang hồ, nhưng lần này bị sinh cốt đan hấp dẫn, làm cho nhiều người đến đại hội võ lâm này.

Ngày đầu tiên của trận đấu đại hội võ lâm, một hắc mã trổ hết tài năng, là một nữ tử tướng mạo thập phần xinh đẹp, vũ khí của nàng là một cái (8)roi trường tiên, tuy rằng xinh đẹp động lòng người, nhưng công phu không kém, cơ hồ mỗi trận đều thắng, rất nhiều người lên đài đều bị nàng khinh bỉ, đều thua dưới roi trường tiên, mà người này chính là đại diện cho Hiên Viên gia Cơ Ảnh Nguyệt.

(8)roi trường tiên : roi dài

"Hiên Viên (9)thế gia Cơ Ảnh Nguyệt, thắng." Lại một lần nữa tuyên bố kết quả, như trước là Cơ Ảnh Nguyệt giành được thắng lợi, dưới đài mọi người đều nhìn lên nử tử xinh đẹp đang đứng trên đài cao, đánh liên tiếp bảy tám trận đấu, cơ hồ đều là mấy chiêu đem nam nhận đánh hạ lôi đài, hoàn toàn được cho là một nữ trung hào kiệt.

(9)thế gia : ám chỉ những gia đình làm quan

Hướng Huyên Huyên chính là muốn đem Cơ Ảnh Nguyệt điều giáo thành một nữ cường, làm cho nàng hiểu được, nữ nhân không cần phải nhờ vả đến nam nhân, phải dựa vào chính mình tự cố gắng, này chính là một bước nhỏ, tiếp sau đó cô ta có thể làm cho Cơ Ảnh Nguyệt hấp dẫn đến nhiều ánh mắt.

"Giúp ta điều tra một chút về nhất cử nhất động của Cơ Ảnh Nguyệt." Hiên Viên Công Duẫn phát giác Cơ Ảnh Nguyệt rất khác biệt, mặc kệ là tướng mạo hay công phu, hoàn toàn thay đổi thành một người khác, cùng đời trước không giống nhau, xem ra Cơ Ảnh Nguyệt thật trở thành Cơ Ảnh Nguyệt khác, cái này cần phải đề phòng nàng.

Ám vệ lĩnh mệnh liền rời đi, Hiên Viên Công Duẫn cũng không phải không nhìn thấy ánh mắt Cơ Ảnh Nguyệt nhìn về phía hắn, hắn xoay người rời khỏi lôi đài.

Cơ Ảnh Nguyệt tay siết chặt trường tiên, hướng dưới đài rống lớn một tiếng, "ai tới"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top