Chương 90: Rơi vào bẫy của Thái tử.
Nàng vừa vặn suy nghĩ như vậy, Chiến Liên Thành đã đưa nàng ngồi cùng mình trên một chiếc xe ngựa, trực tiếp đem Nguyên Thiên Tứ gạt ra bên ngoài.
Chiến Liên Thành đưa cho Nhạc Thiên Tuyết một chén trà nóng.
Ánh mắt của hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng, hơn nữa y phục màu đen trên người không nhiễm chút bụi trần khiến hắn tựa như từ địa ngục đến phán xét.
"Về sau, không nên cùng Thái Tử quá mức gần gũi." Chiến Liên Thành nói.
Nhạc Thiên Tuyết khẽ giật mình, "Vì sao?"
Tuy rằng nàng cũng không thích Ngọc Cô Hàn, nhưng mà Chiến Liên Thành hôm nay lại nhắc nhở mình như vậy.
Chiến Liên Thành lạnh nhạt nói: "Thái Tử thoạt nhìn không giống người bị uất ức yếu đuối, hắn đối tốt với ngươi như vậy nhất định là có ý đồ "
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày, điểm này thật đúng là nhìn không ra.
Nàng nói ra: "Thế nhưng Thái Tử thường xuyên bị Hữu Thừa tướng khi dễ, ngay cả Hoàng Hậu cũng không đặt hắn trong mắt, Thái Tử tại chính sự cũng không có bất kỳ chính kiến gì "
"Hắn làm Thái Tử hơn mười năm, coi như là hắn uất ức, tâm tư kia của hắn cũng không có khả năng cảm thấy uất ức." Chiến Liên Thành nghĩ nếu như Nhạc Thiên Tuyết đứng về phía hắn, liền nói trắng ra, "Thái Tử có chút thế lực ngầm, bất quá bổn vương còn chưa điều tra rõ ràng, có thể thấy Thái Tử che giấu rất sâu."
Nhạc Thiên Tuyết cũng kinh ngạc.
Bởi vì gia thế của tiền Hoàng Hậu đã sớm xuống dốc, nên Ngọc Cô Hàn trên triều đình một mực không có chỗ dựa.
Nàng vẫn luôn không nhìn ra Ngọc Cô Hàn có bản lĩnh gì, hiện tại hắn trước mặt Dương Hoàng hậu nói một câu nặng lời cũng không dám!
Người như vậy, có chút đáng sợ.
Hơn nữa cũng có thể thấy được, Chiến Liên Thành thực lực cũng không kém, người bên ngoài tra không được, hắn đều tra được.
Nhạc Thiên Tuyết nói: "Vậy bây giờ Vương gia phải đề phòng Thái Tử sao?"
"Đương nhiên." Chiến Liên Thành nói, "Hắn có một thủ hạ, họ Viên, biết chút tà thuật. Bổn vương chính là muốn tìm tên họ Viên này."
Nhạc Thiên Tuyết hơi kinh hãi, không nghĩ tới Chiến Liên Thành thậm chí ngay cả điểm ấy cũng tra được.
Theo đạo lý nói, Viên công tử này rất ít khi xuất hiện, cũng chỉ xuất hiện trước mặt Nhạc Thiên Tuyết qua một hai lần mà thôi.
Nguyên lai, Viên công tử nghe theo lời chủ tử, chính là Ngọc Cô Hàn!
Nhạc Thiên Tuyết trong lòng bàn tay đổ mồ hôi, đi theo Chiến Liên Thành, quả nhiên là biết được rất nhiều tin tức. Nàng mím môi, tuy rằng không biết Ngọc Cô Hàn tại sao lại tiếp cận mình, nhưng mình vừa hay dễ dàng dựa vào cái này tìm ra Viên công tử!
Như vậy, có thể thay Ân Tô Tô tìm được cừu nhân!
Vừa vặn thời điểm nàng hùng tâm tráng chí, Chiến Liên Thành lại hắt cho nàng một xô nước lạnh, "Không nên tự mình tới gần Thái Tử, bổn vương đã có bố trí, không cần ngươi nhúng tay."
Nhạc Thiên Tuyết rủ mắt xuống, quả nhiên nàng hiện đang suy nghĩ gì đều bị Chiến Liên Thành nhìn thấu.
Nàng nói: " Vương gia phải tìm tên họ Viên làm gì?"
"Bổn vương có ý định của mình " Chiến Liên Thành cũng không nói ra, chẳng qua chỉ là khuyên Nhạc Thiên Tuyết phải cẩn thận Ngọc Cô Hàn mà thôi.
Nhạc Thiên Tuyết biết rõ Chiến Liên Thành không có khả năng đem hết thảy sự tình tự nói với mình, nên cũng không hỏi tiếp, miễn xảy ra sơ hở.
Nhanh đến phủ tướng quân, Chiến Liên Thành cũng nói: "Bổn vương gây thù hằn quá nhiều, ngươi trước mắt cùng bổn vương giữ khoảng cách, có chuyện gì bổn vương sẽ thông báo cho ngươi."
Nhạc Thiên Tuyết đang muốn hỏi là biện pháp gì, nhưng mà Chiến Liên Thành đã đuổi nàng xuống xe ngựa.
Nàng bĩu môi, liền đi trở về phủ tướng quân.
Nàng ly khai phủ tướng quân vài ngày, lần này, bọn hạ nhân đều là thật cao hứng.
Chẳng qua là nàng trong thiên lao ở lại mấy ngày, bên ngoài lại là có tin đồn không tốt, nghe Tằng thúc nói, tướng quân mặt đen đã mấy ngày, cuối cùng vẫn là mặt đen trở về quân doanh.
Vì thế, Nhạc Thiên Tuyết cũng là cảm thấy bất đắc dĩ, dù sao việc này là Hoàng Thượng hạ lệnh, cùng nàng căn bản không quan hệ.
Nàng trở về Thanh Vũ viện, nói việc này cho Ân Tô Tô.
Ân Tô Tô biết được tung tích Viên công tử, liền rất sốt ruột muốn đi nghe ngóng tin tức, muốn nhanh một chút tìm được Viên công tử!
Chuyện này liên quan đến thù nhà của nàng, nàng nhất định phải tìm được kẻ thù.
Nhạc Thiên Tuyết nói: "Ngươi trước mắt không cần gấp gáp như vậy, Chiến Liên Thành cũng đã phái người đi tìm hắn, chúng ta trước hết xem Chiến Liên Thành bên kia có tin tức gì không ."
"Không được! Trực giác của ta nói cho ta biết, Chiến Liên Thành là loại người nếu tìm được Viên công tử, nhất định sẽ muốn thu hắn cho mình dùng mà không phải giết hắn đi. Nếu chỉ có vậy, mối thù kia của ta không báo được!" Ân Tô Tô nói.
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày: "Chuyện đó Chiến Liên Thành cũng không nói rõ ràng, bất quá ngươi nói cũng có lý, Chiến Liên Thành trong nội tâm mưu đồ nghiệp lớn, đều muốn các loại người giúp hắn, hắn tự nhiên là sẽ lưu lại vài người tài ba dị sĩ vì hắn bán mạng."
"Cho nên lúc này, ta phải tự mình đi tìm Viên công tử!" Ân Tô Tô nói, "Ta sẽ nghĩ biện pháp đi vào Hành cung Thái Tử, tiếp cận Thái Tử sẽ tìm được chỗ Viên công tử ẩn thân."
"Như vậy quá nguy hiểm, chính như theo lời Chiến Liên Thành, Ngọc Cô Hàn làm Thái Tử hơn mười năm, tâm tư của hắn thật không đơn giản, nếu như ngươi xảy ra chuyện gì, làm sao mà báo thù được nữa." Nhạc Thiên Tuyết phất phất tay, căn bản là không đồng tình cách làm này.
Ân Tô Tô bụng đầy oán khí ngồi xuống, rõ ràng có manh mối rồi lại không thể động thủ! Hiện tại lòng của nàng thật bất ổn!
Kỳ thật Nhạc Thiên Tuyết dễ dàng tiếp cận Ngọc Cô Hàn nhất, thế nhưng Chiến Liên Thành đã phân phó nàng không thể hành động, Nhạc Thiên Tuyết cũng không thể tự chủ trương.
"Như vậy đi, ngươi phái người mười hai canh giờ đi theo Ngọc Cô Hàn, như vậy thêm khả năng tìm được tung tích Viên công tử." Nhạc Thiên Tuyết nói, "Không thăm dò trước thực lực của Ngọc Cô Hàn, chúng ta không thể ra tay, nếu hại chính mình vậy không đáng rồi."
Ân Tô Tô tỉnh táo lại, cũng cười cười, "Đó là đương nhiên rồi, dù sao mạng của ta còn dài, tên tiểu nhân kia nhất định không thể tưởng được gia tộc ta còn có người còn sống, khiến cho hắn sống lâu thêm vài ngày có làm sao!"
Nhạc Thiên Tuyết cười theo, bất quá nàng ngửi được hôm nay huân hương không giống ngày thường , nàng liền quay đầu hỏi: "Tô Tô, ngươi có thay đổi huân hương không?"
"Không phải, ta không làm loại chuyện này, những chuyện nhỏ nhặt này luôn là nha hoàn Tiểu Đào làm."
"Kỳ quái, ta bao giờ dùng loại huân hương này?" Nhạc Thiên Tuyết hô một tiếng, gọi Tiểu Đào tiến vào.
Tiểu Đào vội vã chạy vào, hỏi: "Tiểu thư, có chuyện gì?"
"Có phải ngươi thay đổi huân hương không?" Nhạc Thiên Tuyết hỏi, "Loại huân hương này mùi thơm quá nồng đậm, không tốt."
Tiểu Đào đối với mùi thơm cũng không mẫn cảm, nàng hít hà, cũng không phát hiện cái gì khác lạ.
"Không có, nô tỳ không có đổi." Tiểu Đào nói.
"Ta cũng cảm thấy mùi không thay đổi." Ân Tô Tô nói, "Có lẽ do ngươi quá mức nhạy cảm."
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày, đúng không? Nàng ngửi đã quen mùi dược liệu, cho nên đối với mùi hương có thể phân biệt rất.
Nàng đi nhìn, huân hương trong lò cũng không có bất kỳ không ổn nào.
Nàng liền bỏ đi nghi ngờ trong lòng, đây cũng không có độc, có thể là nàng trong thiên lao ở lại mấy ngày nên quá mức nhạy cảm.
Lúc này, tại Hành cung Thái tử.
Ngọc Cô Hàn biết nghe báo cáo sự tình ngày hôm nay, biết chuyện Mộc Khinh Ngữ sở náo sự tình, cơ hồ là giận dữ.
Bất quá Mộc trắc phi có Mộc Vương Phủ là chỗ dựa, hắn có muốn giận dữ với nàng cũng không được.
"Vốn nữ nhân kia bây giờ đối với Bổn cung đã có điểm xa cách rồi, hiện tại Trắc phi lại náo loạn như vậy, nữ nhân kia sẽ càng thêm không thích Bổn cung." Ngọc Cô Hàn trầm giọng, rất là không vui, "Mộc trắc phi kiêu ngạo đã quen, Bổn cung gần đây không muốn nhìn thấy nàng."
Lờ mờ ở bên trong, đã có người nói: "Thái tử điện hạ xin yên tâm, thuộc hạ trước mắt sẽ khiến Trắc Phi nương nương bệnh một tháng, làm cho nàng hảo hảo tinh thần sa sút một chút ."
Ngọc Cô Hàn ngồi xuống, thần sắc ngưng trọng.
"Chuyện này, ngươi làm như thế nào?"
"Thuộc hạ đã làm xong, trong vòng ba ngày, nhất định được việc." Người nọ đi tới, cầm trong tay một cái hộp, "Thái tử điện hạ chịu đựng một chút, đây là Công Trùng, có thể hấp dẫn Mẫu Trùng."
Ngọc Cô Hàn cười ha ha, "Bổn cung may mắn có ngươi, bằng không thì thật không biết như thế nào để đạt được nữ nhân kia."
"Thái tử điện hạ nói quá lời, thuộc hạ chẳng qua là tận tâm tận lực vì thái tử điện hạ làm việc mà thôi."
Công Trùng được đưa vào trong thân thể Ngọc Cô Hàn , lúc này đây, mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ gió đông thổi tới mà thôi .
Ngày hôm sau, Nhạc Thiên Tuyết buổi sáng tỉnh lại, cảm thấy thân thể có chút rất không thích hợp.
Nhưng cuối cùng lại chẳng có vấn đề gì, nàng cũng không biết, chỉ cảm thấy thân thể có chút mềm nhũn.
Nàng thử bắt mạch, cũng không phát hiện được gì.
Hôm nay không gặp Ân Tô Tô, Nhạc Thiên Tuyết hỏi Tiểu Đào cũng không biết Ân Tô Tô chạy tới nơi nào rồi.
Một lát sau, Nhạc Thiên Tuyết đang muốn đi luyện dược, Thái Tử đã sai người đưa thiếp mời tới.
Nhạc Thiên Tuyết mở ra vừa nhìn, là Ngọc Cô Hàn mời chính mình đến Hành cung Thái Tử .
Nhạc Thiên Tuyết dừng một chút, "Thái Tử mời ta đi?"
Người bình thường căn bản rất ít cơ hội tiến đến Hành cung Thái Tử , lúc này đây Nhạc Thiên Tuyết có cơ hội này, giống như cũng có thể thăm dò Viên công tử cuối cùng ở nơi nào rồi!
Nhạc Thiên Tuyết do dự một chút, không biết nên tiến cung hay không.
"Nghe nói Thái tử điện hạ hôm qua được một con mèo Ba Tư, vậy cũng trân quý, khẳng định là muốn mời tiểu thư đi xem a." Tiểu Đào nói, "Có khả năng muốn đưa cho tiểu thư đây."
Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày, nàng đối với mèo Ba Tư cũng không có hứng thú.
Nàng suy nghĩ một chút, cảm thấy lúc này đây cũng là một cơ hội tốt, nếu không đi, cũng không biết khi nào mới có cơ hội.
Nàng đem mọi thứ đều thu thập xong, dùng phòng ngừa vạn nhất.
Tới gần giữa trưa, Nhạc Thiên Tuyết mới đi tới Hành cung Thái Tử.
Ngọc Cô Hàn mặc thường phục màu lam nhạt, hôm nay hắn lại có vẻ đặc biệt anh tuấn tiêu sái.
Nhạc Thiên Tuyết mới vừa nhìn thấy hắn, đã cảm thấy trên người hắn có một cỗ lực hấp dẫn, chính mình chỉ muốn dựa sát vào người hắn!
Nàng vội đứng lại, bấm một cái vào người để mình tỉnh táo, bình thường đều không cảm thấy Ngọc Cô Hàn điển trai như vậy, hôm nay nàng là phát điên cái gì?
"Thiên Tuyết, Bổn cung còn sợ ngươi hôm nay không đến. Bổn cung nghe nói chuyện ngày hôm qua, muốn muốn nói với ngươi một tiếng thật có lỗi." Ngọc Cô Hàn tỏ ra nho nhã, còn muốn tiến lên kéo Nhạc Thiên Tuyết ngồi xuống.
Nhạc Thiên Tuyết lanh lợi lóe lên, chính mình ngồi xuống một bên, nàng cười khan một tiếng: "Không có gì đáng ngại, Thái tử điện hạ, hôm nay mời ta, cần làm chuyện gì?"
Hiện tại nàng cũng không muốn dừng lại, cảm thấy có gì đó không đúng.
"Vừa vặn, Bổn cung có đồ chơi mới muốn cho ngươi xem." Ngọc Cô Hàn nói, hắn vô vỗ tay cho người lui xuống chuẩn bị.
Nhạc Thiên Tuyết cảm thấy kỳ quái, lại nhìn thấy bọn họ đem cửa phòng cửa sổ đều đóng lại, hơn nữa còn buông xuống một mảnh vải đen.
Nàng thoáng cái liền đứng lên, cảm thấy càng lúc càng không được bình thường.
"Không cần sợ hãi, Bổn cung cho mời người diễn kịch đèn chiếu, muốn cùng nàng xem." Ngọc Cô Hàn cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top