Chương 21

Chí Long ngồi bần thần cả một lúc lâu. Ánh mắt và thái độ hờ hững của Thắng Hiền làm hắn sợ hãi. Phải chăng cậu đã biết tất cả rồi, vậy là hai người sắp phải chia xa nhau sao?

Đột nhiên chuông điện thoại vang lên, kéo Chí Long sực tỉnh trở lại.

"Chí Long, anh không khỏe à? Có cần em mang thuốc đến không?"

Là Viên Hân, cô vẫn luôn ân cần với hắn như vậy.

"Không cần đâu, anh nghỉ ngơi tí là khỏe. Em cũng đừng làm việc gắng sức quá nhé"

"Dạ"

Viên Hân hiểu chuyện và dịu dàng như vậy, hắn rung động là phải. Vậy mà Chí Long thật tham lam, càng như vậy, hắn càng làm Thắng Hiền chán ghét hơn mà thôi. Cả việc thẳng thắn trong tình yêu hắn còn không làm được. Đúng là tồi tệ.

Sau khi ra khỏi nhà, Thắng Hiền suy nghĩ rất lâu. Về Chí Long, về chi nhánh mới, về tất cả những chuyện đã xảy ra.

Và có lẽ, cậu đã lờ mờ đoán được người làm hắn thay đổi là ai. Còn có thể là người nào nữa, thời gian qua người gần gũi với hắn nhất chỉ có thể là Viên Hân thôi. Không nghĩ hai người lại có thể đi xa như vậy, xem ra là Thắng Hiền quá chủ quan rồi.

Bảy năm không phải là ít, cậu cứ nghĩ rằng thời gian dài như vậy sẽ khiến Chí Long nghĩ lại mà lui bước, nhưng rồi vốn dĩ thời gian không thắng nổi cảm xúc. Nếu như tình yêu đã nguội lạnh, hà cớ gì phải dằn vặt để ở bên nhau. Đạo lý đơn giản như vậy mà Chí Long không hiểu, cứ cố chấp muốn có cả hai làm gì.

Thắng Hiền thở dài một hơi, cùng lúc nhiều chuyện thế này ập đến làm cậu choáng váng. Nếu là trước kia cậu có thể chạy đến bên Chí Long mà dựa dẫm, giờ đây cậu chỉ có thể vượt lên chính mình.

Lang thang khắp con phố, cậu dừng chân ở một quán bar nọ. Nó nằm sâu trong con hẻm nhỏ, bảng hiệu có đèn neon nhấp nháy. Cậu bước vào mà không suy nghĩ.

Từ sau khi ở bên cạnh nhau, Chí Long và Thắng Hiền ít khi lui tới những nơi này. Chỉ có Chí Long đôi khi phải bàn chuyện làm ăn với đối tác mới phải uống rượu nhiều thôi. Còn Thắng Hiền hầu như không có.

Vừa bước vào, tiếng nhạc xập xình và cả tá người nhảy nhót không có xuất hiện như cậu nghĩ. Có vẻ nơi này sắp dẹp đến nơi rồi. Chỉ có lác đác vài người khách, nhạc cũng chỉ ở mức độ vừa phải chứ không khiến người khác nhức đầu.

"Cậu tới đây lần đầu à?"

Một thanh niên đứng trong quầy pha chế nhìn thấy cậu, lên tiếng hỏi.

Thắng Hiền gật đầu, bước đến ngồi lên ghế đối diện người thanh niên ấy.

"Thế muốn uống gì?"

Cậu thanh niên mỉm cười, tay vẫn đang thoăn thoắt pha chế một ly nước cho người khách quen khác.

"Không giấu gì anh, tôi không rành về mấy loại này lắm. Anh có thể gợi ý cho tôi không?"

Vốn không có ý định, mà cậu cũng chẳng thích uống mấy thức uống có cồn nên đâu có tìm hiểu đâu.

"Đợi tôi một chút"

Sau khi làm xong ly cocktail kia, cậu thanh niên tiến tới gần cậu, hỏi:

"Cậu đang có tâm sự à?"

"Ừm, đúng vậy"

"Vậy cậu có sở thích gì đặc biệt không?"

"Hmm..."

Thắng Hiền đăm chiêu suy nghĩ. Từ nhỏ đến lớn, ngoài kinh doanh ra thì cậu chỉ thích Chí Long. Hừm, còn gì nữa nhỉ?

"Mưa, tôi thích ngắm mưa lắm. Dù làm kinh doanh nhưng ngày nào mưa là tâm trạng tôi lại dịu đi một ít"

Cậu thanh niên gật đầu đã hiểu, sau một hồi lại mang ra cho cậu một ly có sắc xanh óng ánh. Không có gì đặc sắc nhưng không hiểu sao cậu lại bị thu hút.

"Tên của nó là Pluviophile (*), tôi vừa mới nghiên cứu ra một tuần trước"

"Tên đặc biệt nhỉ? Có ý nghĩa gì không?"

"Đó là tên gọi chung cho những người thích mưa"

Thắng Hiền gật đầu xem như đã hiểu, nhấp một ngụm. Vị chan chát pha lẫn ngọt dịu xâm lấn đầu lưỡi, rồi đến cổ họng. Không khó uống như cậu nghĩ.

"Thế nào, ngon chứ? Cậu là người đầu tiên thử nó đấy"

Thắng Hiền dở khóc dở cười, xem ra mình là con chuột bạch của người ta.

"Rất ngon"

Thắng Hiền thong thả uống một hơi nữa, cảm giác the mát này rất dễ chịu, như khi cậu được ngắm mưa rơi vậy.

"Cậu hẳn là thắc mắc tại sao quán tôi vắng như vậy đúng không?"

Không nghĩ người này còn thời gian đứng đây tám chuyện với cậu, Thắng Hiền khẽ giật mình rồi gật đầu.

"Vị trí quán vốn đã không tốt, thêm nữa tôi hiện tại chưa thích mở nhạc xập xình rồi lại thêm mấy cô vũ công bốc lửa uốn éo, khác hẳn với những quán bar khác. Nên nhiều người có vẻ không thích. Chỉ có vài vị khách quen là đây" - Vừa nói cậu ấy vừa chỉ vào góc nơi có vài người đàn ông đang ngồi.

"Nhưng sao anh lại chọn mở quán như vậy, vì đam mê à?"

"Cũng một phần, lý do lớn nhất là tôi muốn tự mình nghiên cứu ra những thức uống mới. Quán quá đông khách sẽ cản trở tôi"

Thắng Hiền bật cười trước suy nghĩ của người này, đúng là một người kì lạ.

"Mà anh tên là gì vậy, cho tiện xưng hô"

"Tôi là Hạ Nhược Đông, gọi tôi là Nhược Đông được rồi" - nói rồi Nhược Đông đưa tay ra.

"Lý Thắng Hiền" - cậu vui vẻ bắt tay với anh ta.

"Lúc nãy nghe bảo cậu có tâm sự, sao nào, có tiện giãi bày với người mới quen này không?"

Thắng Hiền khẽ cười rồi lắc đầu, cậu chỉ muốn đến đây để giải tỏa một chút thôi. Tâm sự cũng không giải quyết được gì.

Nhược Đông không mấy ngạc nhiên.

"Dù không biết có chuyện gì, nhưng tôi có thể khuyên cậu một câu. Không có chuyện gì là không buông bỏ được đâu. Dù sao, bản thân vẫn là quan trọng nhất. Đừng vì bất cứ ai hay chuyện gì mà làm tổn thương mình nhé"

Thắng Hiền tu một hơi hết sạch, nhìn qua Nhược Đông rồi 'cảm ơn' một tiếng. Chỉ có người ngoài cuộc mới sáng suốt như vậy, xem ra cậu cũng nên có quyết định rồi.

"Hôm nay cảm ơn anh rất nhiều, lần sau tôi lại ghé. Nhớ không được đóng cửa quán đâu đấy"

Nhược Đông cười toe toét gật đầu với cậu.

Thắng Hiền như được nạp thêm năng lượng vẫy tay với Nhược Đông. Mở cửa bước ra ngoài, ánh sáng chói chang của mặt trời chiếu thẳng vào cậu.

Đúng rồi, mùa đông nào rồi cũng qua, nhường đường cho những tia sáng đẹp đẽ.

(*) Pluviophile được kết hợp từ 2 từ Latin là “Pluvia” và “Phile”. Pluavia nghĩa là mưa còn Phile là một từ lóng được sử dụng để mô tả một người yêu thích một cái gì đó. Ý nghĩa Pluviophile đơn giản là: người yêu mưa, một người tìm thấy niềm vui và sự an tâm trong những ngày mưa.
Còn ly nước đó mình sáng chế ra thôi không biết có ai dùng nó trong mấy quán bar pub không. Mấy thức uống đó mình không rành nên dùng một cái tên thích hợp với sở thích của mình cũng như nhân vật "Thắng Hiền".

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top