Chương 15: Oan gia ngõ hẹp.
22:36 - Wednesday, April 07th, 2021.
Editor: Messiholic.
"Thư ký Âu, anh đừng có quá phận. Có một ngày, Cố An An tôi nhất định sẽ là tổng tài phu nhân tập đoàn Lục thị." Cố An An phẫn nộ trừng mắt nhìn nhìn thư ký Âu, dáng vẻ ngoan ngoãn trước đây đã thay bằng sự tự đắc, vênh váo nhìn vào thư ký Âu.
Thư ký trước đây không bao giờ dám cản đường cô, nhưng từ khi thay bằng thư ký Âu, cô đã nhiều lần bị ngăn không cho gặp anh Hạo Nhiên.
Lam Hân hơi kinh ngạc, nguyên lai cô ta là vị hôn thê của Lục Hạo Thành của tập đoàn Lục thị nha?
Âu Cảnh Nghiêu đôi mắt thanh tú sắc bén nheo lại, đem từng chữtừng chữ nói rõ ra: "Cô Cố, tôi cũng đã nói, đợi khi cô thực sự trở thành tổng tài phu nhân tập đoàn Lục thị đi rồi nói chuyện với tôi, bây giờ sắp đến giờ họp rồi. Cô muốn gặp Lục tổng. Vui lòng đợi cho đến khi cuộc họp kết thúc."
"Âu Cảnh Nghiên, anh cứ chờ đó. Khi tôi gặp anh Hạo Thành, tôi phải nói với anh ấy rằng những người như anh phải bị....."
"Sáng sớm ầm ĩ cái gì?"
Một giọng nói lạnh như băng phía sau Lam Hân vang lên rất nhanh có thể khiến máu huyết toàn thân một người đóng băng.
Lam Hân có chút không khống chế được chính mình, nhanh chóng quay đầu liếc mắt nhìn phía sau, vừa nhìn thấy, cô ngẩn cả người.
Đây không phải là người đàn ông lãnh khốc mà cô đã cứu hôm qua sao?
Cô chỉ nhớ rằng hôm qua cô đã cứu anh ta, nhưng anh ta thậm chí còn không nói lời cảm ơn.
Nội tâm cô rối rắm xoay chuyển.
Thực sự là oan gia ngõ hẹp mà!
Chỉ nhìn thấy người đàn ông đi phía sau anh ta thanh lịch mà hướng tới nhóm bên này.
Hắc bạch phối hợp thật đúng là một kiệt tác, đơn giản mà có lực hấp dẫn.
Một mái tóc đen dày càng làm cho đường nét khuôn mặt anh ta thêm thâm sâu, cái băng trên trán cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của anh ta, một đôi mắt tràn ngập thâm sâu lãnh khốc vô tình, đôi môi mỏng của anh ta mím chặt, có thể nhìn ra được giờ phút này anh ta phi thường tức giận.
Người đàn ông đẹp trai đang tức giận này không phải là người hôm qua cô cứu sao? Cô, không có nhìn lầm. Tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây?
Phía sau anh là một người đàn ông đẹp trai trong bộ tây trang cùng giày da là Mộc Tử Hành, người đang nhìn Lam Hân với ánh mắt tò mò.
Lục Hạo Thành cũng thấy được Lam Hân, khóe miệng anh hiện lên một nụ cười xấu xa, người phụ nữ này đang chơi lạt mềm buộc chặt với mình sao?
Cô hôm nay cư nhiên đến công ty của anh.
Nhìn nụ cười tà nịnh trên mặt hắn, Lam Hân lập tức sững sờ.
Đây sẽ không phải là tổng tài tập đoàn Lục thị - Lục Hạo Thành chứ?
Trời má! Thảo nào ngày hôm qua cô cảm thấy nhìn anh ta quen quen.
Có điều tại sao cô lại cảm giác mình và anh ta có cái gì đó không nói rõ được?
Đôi mắt nghiền ngẫm và nụ cười tà nịnh kia dù có thế nào đi nữa cũng đều biết là không có hảo ý mà.
Khi Cố An An thấy khi Lục Hạo Thành bước vào cứ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ vừa đi cùng thang máy với cô, một cỗ nguy cơ ngay lập tức xuất hiện trong lòng cô ta.
Cô vội vàng đi tới, đôi mắt to đầy ủy khuất, cô liền cáo trạng, "Anh Hạo Thành, anh rốt cuộc cũng ở đây rồi, thư ký Âu, anh ấy không muốn để An An nhìn thấy anh Hạo Thành."
Lục Hạo Thành thối lui vài bước, vẻ mặt âm trầm, nói: "Sớm như vậy? Cô tới làm cái gì?" Giọng điệu lãnh đạm, không chút cảm xúc.
Cố An An nhìn vẻ mặt đột nhiên u ám của Lục Hạo Thành, đáy lòng trầm xuống, nhưng trên mặt vẫn cười thực ôn nhu: "Anh Hạo Thành, tối qua sau khi dùng bữa xong ba mẹ nhờ em nói cho anh nghe, mẹ em đã lâu không thấy anh, nghĩ muốn gặp anh Hạo Thành."
Lục Hạo Thành lạnh lùng nói: ''Cô về trước đi, tôi sẽ gọi cho chú Cố sau. "
"Vậy thì anh Hạo Thành sẽ đến đúng chứ? Chú Lục và dì Lục cũng sẽ tới. Dì Lục nói rằng đã đến lúc bàn bạc về hôn sự của chúng ta rồi." Nói xong, Cố An An vô cùng đắc ý nhìn về phía Âu Cảnh Nghiêu đầy khiêu khích.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top