Kết bạn nữ chính, Thái tử Chiến Dã
Kết thúc hồi ức, Thiên Khuynh truyền âm cho Thiên Thuyết. « Ta ra ngoài một chút, ngươi canh chừng Đông Lăng» «Vương a, ta biết » kết thúc truyền âm, Thiên Khuynh biến thành người, đội đấu bồng vào,lập tức bóng dáng tử y như qủy mị biếng mất. Nàng muốn xây dựng thế lực cho riêng mình trước khi Hoàng Bắc Nguyệt gặp Linh Tôn.
---Lâm Hoài thành---
Lâm Hoài thành, tòa thành lịch sử vô cùng tráng lệ của Nam Dực quốc, nhân khẩu đông đúc, các ngành đều tương đối phát triển.
Đi trên đường cái, kiến trúc hai bên đường đều vô cùng to lớn và đồ sộ, các cửa hàng san sát nhau, đường phố rộng rãi có thể để cho hơn mười chiếc xe ngựa chạy song song, vô cùng phồn hoa náo nhiệt. Quả không hổ là đô thành của Nam Dực quốc.
Một bóng dáng tử y như ẩn như hiện trên đường cái, trên đầu đội đấu bồng, khí chất thần bí mị hoặc khiến người ta phải say mê.
Không chính là Mị Thiên Khuynh.
Dù gì đây cũng là lần đầu chiêm ngưỡng Lâm Hoài thành ngoài đời thực mà.
Bố Cát Nhĩ phường thị chính là thị trường giao dịch lớn nhất Nam Dực quốc, bên trong không chỉ có những loại dược liệu, tinh thạch, mà Dong Binh Công Hội cũng tọa lạc tại nơi này. Mỗi ngày, có đến hàng trăm hàng ngàn dong binh tới nơi này nhậnn hiệm vụ hoặc bán đi những loại dược liệu mà chính mình tìm được. Tất nhiên ở đây cũng có chợ nô lệ.
Trước kia nàng cũng chưa bao giờ tới Bố Cát Nhĩ phường thị, vừa đi tới cửa liền lập tức nghe thấy tiếng người ồn ào từ bên trong truyền đến, rất nhiều dong binh vóc người to lớn hối hả ra ra vào vào. Khi tạo dựng thế lực cho mình điều quan trọng nhất là nhân lực, tiền tài. Nhưng nàng chưa có tiền cho nên, Thiên Khuynh lập tức rẽ vào Dong Binh Công Hội nhận nhiệm vụ. Vào quầy đăng kí Dong binh, nàng thấy một bóng dáng nhỏ bé, mặc áo choàng đen. Là nữ chủ Hoàng Bắc Nguyệt.
Dù sao mai mốt nàng sẽ giúp đỡ nàng ấy cho nên, nên kết bạn thì tốt hơn. - Xin thất lễ, ta không biết có thể hảo hữu với ngươi không? Nàng bước tới, nói. Thấy có người nói chuyện xin kết bạn với mình, Hoàng Bắc Nguyệt nhìn qua, là một tiểu nữ tử bằng tuổi nàng, mặc một bộ tử y, đầu đội đấu bồng. Nàng chắc chắn người này không đơn giản giống như con mèo đen ở phủ trưởng công chúa vậy. Thôi thì kết bạn đi. ( dễ dãi quá mà) -được, ta là Hí Thiên rất vui được làm quen. - ta là Mị Đế rất vui được làm quen. Đăng ký xong hai người vào Dong Binh Công Hội.
Hoàng Bắc Nguyệt trực tiếp bỏ qua khu vực đê cấp (cấp thấp) nhiệm vụ, trực tiếp chạy về phía cao cấp nhiệm vụ để xem.
Bảng nhiệm vụ phía trước Dong Binh Công Hội, chính là một khối cự đại bạchsắc thạch bích, bên trên dán đầy đủ các loại nhiệm vụ đẳng cấp bất đồng, bởi vậy số lượng người báo danh cho mỗi đẳng cấp cũng bất đồng.
Hoàng Bắc Nguyệt, Thiên Khuynh trực tiếp bỏ qua khu vực đê cấp (cấp thấp) nhiệm vụ, trực tiếp chạy về phía cao cấp nhiệm vụ để xem.
Khu vực cao cấp nhiệm vụ không có nhiều người, bất quá mỗi người tại đây đều phải có chút thực lực mới dám tới nơi này nhận nhiệm vụ. Bởi vậy, khi đột nhiên thấy hai bóng dáng nhỏ bé đến đây, mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bỗng - Tiêu gia Đại thiếu gia ban bố nhiệm vụ, nhóm người trong dong binh đoàn của hắn thiếu một võ sĩ cận chiến dùng đoản kiếm, các vị nếu có hứng thú xin mời đến thử xem a! Thù lao vô cùng cao!
Một nam nhân đi đến khu vực nhiệm vụ cao cấp dán lên một cái nhiệm vụ, đó là đến khu rừng rậm nổi tiếng dày đặc ngay tại biên giới Lâm Hoài thành tìm kiếm Bích Linh Quả.
Bích Linh Quả là một loại dược liệucó thể giúp củng cố nguyên khí, lúc tu luyện sử dụng liền có thể làmchơi ăn thật. Tuy nhiên loại quả này phải ba năm mới kết quả một lần,bởi vậy nên phi thường trân quý.
Đoản kiếm cận chiến sao?
Hoàng Bắc Nguyệt khóe miệng nhếch lên, nàng mười tuổi đã là cao thủ chơi đoản kiếm. Thiên Khuynh cũng bình thường, nàng năm tuổi đã là cao thủ trong cao thủ của trò cận chiến này rồi.
Đã có mấy người đi qua báo danh, hai người thấy thế cũng vội chen qua. Vóc người các nàng vốn nhỏ nhắn nên khi vừa bước tới liền khiến một vài tráng hán dong binh cười rộ lên.
- Tiểu tử, đi chỗ khác chơi đi, các ca ca đang làm chính sự nha! Một cái dong binh cười sang sảng.
Hoàng Bắc Nguyệt ánh mắt dưới áo choàng khẽ lóe lên, thân hình lay động, người lính
đánh thuê kia chỉ cảm thấy thấy hoa mắt một cái, đoản kiếm ngang hông đã bị rút ra, chỉ vào ngực hắn. Trên cổ hắn bây giờ là một sợi kim tàm ti.
Tên dong binh kia sắc mặt trắng bệch, người chung quanh cũng khiếp sợ nhìn này một màn này.
Hai tiểu gia hỏa này không ngờ lại có tốc độ nhanh như vậy, thực lực chỉ sợ đã đạt đến Cao Cấp Chiến Sĩ!
Ở cái thế giới này, cường giả vi tôn. Các nangg hơi biểu hiện ra một chút thực lực liền khiến đám người cười nhạo lúc nãy đều ngậm miệng lại, trong mắt tràn ngập kính ý.
Hoàng Bắc Nguyệt đem đoản kiếm trả lại cho người lính đánh thuê kia. Nàng cũng rút kim tàm ti lại. Đồng thanh.
- Đắc tội rồi.
- Không, là ta không đúng, tôn kính võ sĩ tiên sinh, xin tha thứ cho sự vô lễ của ta lúc
trước.
Người lính đánh thuê tuy bị mất mặt trước đám đông nhưng cũng không hề tức giận, trái lại cúi người xuống, hướng các nàng tạ lỗi.
Tính tình hào sảng như vậy làm cho các nàng đối với đám dong binh của cái thế giới này ấn tượng lại tốt thêm vài phần.
- Thật lợi hại, hai võ sĩ tiên sinh này, xin hỏi các ngài có đồng ý gia nhập nhiệm vụ của chúng tôi lần này không?
Nam nhân vừa tuyên bố nhiệm vụ lập tức hướng các nàng mời chào, là lời mời, mà không phải là yêu cầu, như thế cũng đủ thấy tại thời đại này, mọi người đối với cường giả đều phi thường tôn trọng.
Hoàng Bắc Nguyệt cùng Thiên Khuynh gật đầu, đương nhiên là gia nhập rồi, chỉ cần thù lao cao, làm cái gì cũng không đáng kể.
- Xin hỏi hai võ sĩ tiên sinh, tên của các ngài là…….
- Hí Thiên.
- Mị Đế.
Nàng nghĩ nàng nên dùng tên giả thì hơn. Thiên Khuynh nghĩ
Đại thiếu gia của Tiêu gia là đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê tạm thời thành lập này. Lúc trước nàng tưởng là chỉ cùng họ mà thôi, nhưng khi nhìn thấy người, Hoàng Bắc Nguyệt cùng Thiên Khuynh khóe miệng khẽ nhếch lên, thế giới này thực sự là rất nhỏ a!
Tiêu gia đại thiếu gia thực ra là Tiêu Trọng Kỳ, đại ca cùng cha khác mẹ với Hoàng Bắc Nguyệt!
Tiêu Trọng Kỳ thực lực cũng không tệ, mười tám tuổi đã là Bạch Ngân chiến sĩ, vóc người cũng anh tuấn tiêu sái, là tình nhân trong mộng của bao nhiêu thiếu nữ.
Hắn khi còn nhỏ phi thường thích đùa cợt Hoàng Bắc Nguyệt, ngay cả khi đã trưởng thành cũng luôn gây sự với nàng, trước kia Hoàng Bắc Nguyệt đối với tên đại ca này phi thường e ngại, vừa nhìn thấy hắn liền khóc.
Tên tiểu hỗn đản này trước mắt rơi vào tay nàng, một chút nữa nhất định phải cho hắn nếm mùi đau khổ!
” Tiêu Phàm, đây chính là Cao Cấp Chiến Sĩ mà ngươi tìm được sao? ”
Tiêu Trọng Kỳ cưỡi ở một thớt hắc mã cường tráng, một thân bạch ngân chiến giáp tinh xảo, cúi đầu nhìn về phía hai nàng hỏi
Nam nhân tên là Tiêu Phàm là người đến Dong Binh Công Hội để mời chào lính đánh thuê, nghe giọng điệu của Tiêu Trọng Kỳ có chút khinh thường cùng hoài nghi, liền vội vàng tiến lên, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói vài câu.
Tiêu Trọng Kỳ gật đầu, hướng Hoàng Bắc Nguyệt và Thiên Khuynh ôm quyền chắp tay nói: ” Tại hạ Tiêu Trọng Kỳ, thất lễ. ”
Tiêu gia tại Nam Dực quốc cũng coi như là một đại gia tộc, thực lực cũng không tệ, thông thường chỉ cần báo tên ra, đối phương đều sẽ thoáng kinh ngạc, nhưng hai tên nhóc Hí Thiên cùng Mị Đế này một chút phản ứng cũng không có,chỉ nhàn nhạt gật đầu một cái rồi sải bước về phía thớt ngựa đã được chuẩn bị sẵn.
Tính tình đạm mạc như thế khiến cho Tiêu Trọng Kỳ cũng có mấy phần tán thưởng.
Cao thủ cuồng ngạo thì cũng phải thôi, bất quá tên nhóc này chưa thấy thực lực của hắn a, chút nữa phải hảo hảo thể hiện một phen để hai tên nhóc này kinh ngạc há mồm!
Đội ngũ gồm hai mươi mấy người dong binh hướng về phía rừng rậm phía ngoài thành mà xuất phát.
Đi được nửa đường, bỗng nhiên một chi đội ngũ phi thường khí phách từ phía trước chạy nhanh về phía đám người Tiêu Trọng Kỳ. Trong đội ngũ kia ít nhất cũng có hai tên Triệu hoán sư!
Địa phương bọn họ đi qua đều lưu lại một mảnh liệt diễm nóng bức cùng một trận băng phong lạnh buốt hỗn hợp lại với nhau.
Trừ những người đó ra, trên bầu trời vẫn còn hai vị Triệu hoán sư nắm giữ phi hành linh thú, một trước một sau đi theo.
Linh thú đi trước nhất, trên người tử diễm xoay tròn bay lượn, trên thân thể khổng lồ ẩn hiện hồng quang. Hồng quang cùng tử diễm quấn quýt, khí thế như hồng, toàn bộ thiên địa đều vì ngọn lửa kia mà ảm đạm thất sắc.
” Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân! ”
” Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân của Thái tử điện hạ, là một trong Ngũ Linh, quá cường hãn! ”
Đoàn lính đánh thuê lập tức dừng lại quan sát, người nào người nấy trên mặt đều lộ ra thần sắc sùng bái.
Triệu hoán sư, chức nghiệp khiến vạn người hâm mộ a. Trở thành một tên Triệu hoán sư là giấc mơ tha thiết của bao người nha!
Triệu hoán sư có thể gọi ra linh thú đã vô cùng mạnh mẽ, ở trên đại lục tuyệt đối được tính là cao thủ trong cao thủ!
Mà Thái tử Chiến Dã của bọn họ chỉ mới có mười sáu tuổi đã là Cửu Tinh trung cấp Triệu hoán sư. Không chỉ như vậy, triệu hoán thú của hắn là một trong Ngũ Linh – Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân!
Hắn là Triệu hoán sư thiên tài nhất của cả Tạp Nhĩ Tháp đại lục gần trăm năm nay.
Người của Nam Dực quốc chỉ cần vừa nhắc tới Thái tử Chiến Dã liền trở nênkích động, trên mặt đều lộ ra thần sắc sùng bái. Thái tử điện hạ là niềmkiêu ngạo của cả Nam Dực quốc a!
Tuy cách xa nhau một khoảng nhưng Hoàng Bắc Nguyệt vẫn có thể cảm nhận được khí tức của Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân tùy tiện phát ra, nó là chí tôn trong đám Linh Thú hỏa thuộc tính, bởi vậy đặc biệt kiêu ngạo. Thiên Khuynh chề môi chu mỏ, chưa bằng một móng của A Diễm.
Trên lưng Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân, một hắc bào tuấn mỹ thiếu niên thần tình lạnh nhạt ngồi đó,được tử diễm cùng hồng quang bao phủ, có cảm giác phiêu dật xuất trần.
Thân thể toát ra vẻ cao quý khiến đám thiếu niên xung quanh sinh lòng kính ngưỡng!
Mười sáu tuổi, Cửu Tinh trung cấp Triệu hoán sư, triệu hoán một trong Ngũ Linh – Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân…….
Một mảng ký ức xẹt qua trong đầu của Hoàng Bắc Nguyệt, chậc chậc, đây mới thật sự là thiên tài a.
Quần tinh phủng nguyệt, thiên chi kiêu tử! Còn A Khuynh của chúng ta vẫn chề môi chu mỏ, năm nàng sáu tuổi nàng đã là Thiên giai trung cấp triệu hoán sư, haizz tư chất kém quá. Nếu có ai biết suy nghĩ của nàng chắc chắn sẽ hộc máu mà chết. Có cần yêu nghiệt vậy không.
So sánh với nhau, vầng hào quang xung quanh Tiêu gia Nhị tiểu thư Tiêu Vận ngay lập tức trở nên ảm đạm, quả thực là đom đóm mà đòi so với ánhtrăng rằm, thực không rõ Tiêu Vận kia như thế nào lại được xưng là thiên tài?
Đội ngũ hoa lệ kia rất nhanh liền tiến về trước mặt, từng trận cuồng bạo hỏa diễm khí tức phả vào mặt khiến hơn hai mươingười trong đội ngũ đánh thuê phải lập tức đưa tay che lại, lui về phíasau một bước, ai cũng không chống đỡ được tử diễm do Hỏa Kỳ Lân tản mátra.
Một trong Ngũ Linh, gần như chính là thần thú trong truyền thuyết rồi!
Tất cả mọi người, chỉ có hai người. Hoàng Bắc Nguyệt một thân lãnh khốc, đấu bồng màu đen tung bay, trấn định như thường. Mị Thiên Khuynh lạnh nhạt, mị hoặc một thân tử y cùng đấu bồng tung bay. Tạo cảm giác phiêu miểu mà tà mị
Mọi người bắt đầu chú ý đến hai tên nhóc đặc biệt kia, chỉ là một cái dong binh đoàn tạm thời xây dựng cư nhiên lại ẩn giấu hai cao thủ như thế?
Lần đầu tiên ta viết được 2500 chữ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top