23.Bẫy Từ Quá Khứ


Cánh cửa đột ngột đóng sầm lại phía sau lưng Quang Anh và Duy, khiến họ không kịp trở tay. Không khí trong căn phòng trở nên ngột ngạt và lạnh lẽo, như thể đang bị bao vây bởi những thế lực mà họ không thể nhìn thấy. Duy kéo Quang Anh ra xa cánh cửa, ánh mắt anh ta nhìn vào bóng tối như thể đang tìm kiếm một dấu hiệu, một sự cứu rỗi nào đó từ bên ngoài.

"Chúng ta không còn nhiều thời gian," Duy thì thầm, vẻ mặt anh ta căng thẳng như một sợi dây đàn chuẩn bị đứt. "Họ sẽ đến rất nhanh."

Quang Anh cảm nhận được sự nguy hiểm từ những lời nói của Duy. Anh chưa bao giờ thấy Duy như thế này, không còn là người anh yêu, mà là một kẻ bị ràng buộc bởi quá khứ u ám. Nhưng anh cũng không thể rời xa Duy lúc này, không thể để người mình yêu đối mặt với mọi thứ một mình. Anh nắm chặt tay Duy, ánh mắt kiên quyết.

"Anh không thể làm tôi sợ nữa, Duy. Tôi sẽ ở bên anh, dù thế nào đi nữa." Quang Anh nói với giọng chắc nịch, dù trong lòng anh đầy lo lắng.

Duy nhìn Quang Anh, đôi mắt anh đầy sự biết ơn nhưng cũng ẩn chứa sự đau khổ. "Anh không biết mình đang đối diện với gì đâu. Tôi không muốn kéo em vào cơn ác mộng này."

Cả hai im lặng trong chốc lát, những âm thanh lạ lùng từ phía ngoài căn phòng khiến bầu không khí càng thêm căng thẳng. Một tiếng thở dài nhẹ nhàng vang lên trong bóng tối, và Duy dường như đã quyết định.

Bóng Tối Của Những Kẻ Đã Quen Biết

Duy dẫn Quang Anh qua một hành lang u ám, nơi những bức tranh kỳ lạ vẫn treo trên tường, những hình vẽ cổ xưa mà Quang Anh không thể hiểu nổi. Họ đi qua một căn phòng lớn, nơi những ánh đèn mờ ảo chỉ chiếu sáng một phần nhỏ của không gian. Những chiếc bàn đầy tài liệu, những bức tranh sơn dầu vẽ các nghi lễ kỳ bí, tất cả tạo nên một không gian như trong một cơn ác mộng.

Duy chỉ vào một cánh cửa nhỏ ở cuối hành lang. "Chúng ta phải vào đó. Chỉ có cách đó mới giúp chúng ta thoát khỏi những gì đang đến."

Quang Anh nhìn vào cánh cửa, lòng tràn ngập sự hoang mang và sợ hãi. Nhưng anh không thể quay lại, không thể bỏ cuộc, vì Duy đã giao cho anh chìa khóa của sự sống và cái chết.

Họ bước qua cánh cửa và vào một căn phòng kín, nơi những vật dụng cũ kỹ xếp chồng lên nhau, những biểu tượng kỳ quái vẽ trên các bức tường. Một không gian đầy sự tăm tối, như thể có một sự hiện diện vô hình bao trùm lấy họ. Duy khẽ kéo Quang Anh đến một chiếc bàn lớn, nơi một cuốn sổ cũ đang mở ra.

"Đây là sổ ghi chép của tổ chức. Nó ghi lại tất cả những nghi lễ và những điều mà tôi đã tham gia. Nhưng không chỉ có vậy..." Duy ngừng lại, ánh mắt anh ta trở nên u ám. "Tổ chức này không phải chỉ muốn điều khiển linh hồn người sống. Họ muốn tạo ra một cánh cổng dẫn đến thế giới bên kia. Và tôi... tôi đã vô tình mở ra cánh cổng đó."

Cánh Cửa Tử Thần

Quang Anh nhìn vào những dòng chữ trong cuốn sổ, cảm giác như một làn sóng lạnh lẽo vỗ vào người anh. Những ký tự kỳ lạ, những lời nguyền và những phép thuật mà Duy không thể hiểu hết, tất cả đều ghi lại trong đó. Một cuốn sách chứa đựng những bí mật mà con người không thể chạm tới, một cánh cửa mở ra những điều mà không ai muốn biết.

"Anh đã làm gì, Duy? Những gì trong cuốn sổ này là gì?" Quang Anh hỏi, giọng anh gần như không thể thốt ra nổi.

Duy nhìn vào cuốn sổ với vẻ mặt tuyệt vọng. "Những nghi lễ này không chỉ để kiểm soát linh hồn, mà là để phá vỡ ranh giới giữa thế giới này và thế giới bên kia. Những người trong tổ chức không muốn chỉ thống trị con người. Họ muốn sở hữu linh hồn, muốn điều khiển cả những thế lực mà chúng ta không thể tưởng tượng được."

Quang Anh cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Anh không thể hiểu nổi, tại sao Duy lại rơi vào cái bẫy này? Tại sao anh ta lại trở thành một phần của điều này?

Cuộc Đối Mặt Với Bóng Tối

Đột nhiên, một tiếng động vang lên từ phía sau. Cánh cửa mà họ vừa đi qua bị đẩy mở, và một bóng người bước vào. Quang Anh và Duy quay lại, cả hai đều sững sờ khi thấy một nhóm người lạ mặt, mặc những bộ đồ đen, đứng ở cửa. Những người này mang theo những khí chất đáng sợ, như thể họ không phải là con người.

"Duy, em không thể trốn được nữa. Chúng tôi đã chờ đợi quá lâu rồi," một trong số họ lên tiếng, giọng nói lạnh lùng như từ một thế giới khác.

Duy lùi lại một bước, nhưng không có chỗ để chạy. Quang Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi lan tỏa trong cơ thể. Anh không biết những người này là ai, nhưng rõ ràng họ không đến đây để hòa bình.

"Chúng ta sẽ đưa cánh cửa này về với thế giới của chúng ta. Và em, Duy, sẽ phải trả giá cho những gì em đã làm," người kia nói, ánh mắt đầy ám ảnh.

Duy nhìn Quang Anh, đôi mắt anh ta đầy nỗi ân hận. "Em phải đi ngay bây giờ. Họ sẽ không tha cho chúng ta."

Quang Anh cảm thấy như cả thế giới của mình đang sụp đổ. Anh đã quyết định ở lại, nhưng giờ đây, mọi thứ đã vượt quá tầm kiểm soát. Liệu anh và Duy có thể sống sót trong cái bẫy mà chính Duy đã tạo ra?

Kết Thúc Chương 23

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top