Chương 4

Vào buổi sáng hôm sao, trong căn phòng có một thiên sứ đang ngủ say, đang từ từ tỉnh vậy, đôi mắt từ từ mở ra để thích nghi vz ánh sáng, chớp đối mắt long lanh, hàng mi cong cong rũ giống như cánh bướm, yêu kiều.

Đánh giá căn phòng lần nữa để chứng tỏ cô k phải nằm mơ, cô xuyên qua câu truyện, vây đây là phần đầu của câu truyện, còn thời gian 10 năm sao cô mới gặp nữ chính trong truyện, z trong thời gian này cô phải nhanh chóng tạo thế lực cho cô, để bảo vệ người thân và người cô thương yêu nữa, bước đầu cô phải ra nước ngoài du học, để có cơ hội tạo dựng thế lực cho mình...

Tới khi cánh cửa có tiếng gõ cửa mẹ thì cô ms tỉnh lại trong vòng suy nghĩ của cô.

*Cốc cốc*

"Bảo bối, con thức chưa, xuống ăn sáng vz bamẹ nè con"

Cô ns giộng ngái ngủ:
"Dạ, con thức rồi, mama xuống trước đi, rồi con xuống sao"

Mẹ cô dịu dàng ns lại:
"Con xuống nhanh đấy bamẹ chờ con"

Cô đáp lại:
"Văng ạ"

Khi nghe tiếng bước chân của mẹ xa rồi, thì cô ms chạy vào wc làm vệ sinh cá nhân song, cô một chiếc váy màu hồng nhạt mặc vào và chạy xuồng lầu dùng cơm vz bamẹ.

Khi thấy cô đi xuống những người hầu chào cô:" tiểu thư, buổi sáng tốt lành".

Cô quay lại cười thật tươi vz họ rồi chạy lại nhào vào lòng ba hôn vào má và ns:* Bẹp* "Papa ơi buổi sáng tốt lành".

Mẹ cô giả vờ giận:" con chỉ nhớ ba con thôi sao".

Cô thấy z chạy lại mẹ và hôn lên má: *Bẹp*
" mama ơi buổi sáng tốt lành"

Cô tặng cho họ nụ cười đáng yêu của thiên sứ.

Bamẹ cười đầy cưng chiều và ns:
"bảo bối buổi sáng tốt lành"- đồng thanh.

Cô ngồi vào bàn ôn nhu ns:" chúc bamẹ ngon miệng".

Cô cuối đầu vào ăn rất nhanh rất ngon miệng, mẹ cô thấy vậy xoa đầu cô ns:

"Ăn từ từ thôi nào, k ai giành vz con đâu"--- bà nở nụ cười hiền cuả người mẹ.

Cô ngước mật lên, trên môi còn dính cơm nhìn rất giống chú mèo con đáng yêu, cô quay sang ns với  mẹ:
"Con k sao đâu mama, ai biểu mama nâu ăn rất ngon qua đi"

Ba cô thấy cô như vây chỉ cười, lấy khăn lao miệng cho cô, ông ôn nhu ns:"con tới tuổi vào học rồi, con muối đến trườg học hay học ở nhà"

Cô suy nghĩ một hồi đáp lại:
"Con muốn đi du học rồi sao đó phụ giúp papa quản lý công ty"

Mẹ cô thấy vậy thì lo lắng ns:
"Con còn quá nhỏ sao có thể xa gia đình được"

Cô quay qua trấn an mẹ ns giọng ôn nhu của trẻ em:--"Mama à, con đã lớn rồi có thể châm sóc cho mình mà"

Ba cô nãy giờ trầm mật k lên tiếng thì ông cũng ns giọng nghiêm túc:

"Ừ, ba sẽ cho con đi, nhưng mà nếu k chịu nổi khổ thì quay về nhà, có bamẹ là chổ vựa cho con".

Cô cảm động và thấy ấm ấp khi ba cô ns vậy, cô ns giọng kiên định:"con k sợ khổ đâu, con sẽ học thật giỏi k phụ lòng của bamẹ đâu"---- cô cười thật tươi để trấn an họ.

Ba cô thấy vậy không ns thêm nữa, rồi ôn nhu giọng ns:"con đi chuẩn bị đi rồi mai đi, ba sẽ làm thủ tục cho đi du học, mai 8h lên máy bay đi nước Pháp ".

"Văng ạ"

Cô quay bước lên lầu để chuận bi cho ngày mai đi...........

○○○○○●●●●○○○○○○○●●●●●●●

Mười năm sao.

Trong năm này cô đã cố gắng học vượt cấp.

Năm cô 5 tuổi vào cấp ba, trong trường cô là tiểu tinh linh, trong trường ai cũng hâm mộ, ai cũng yêu mếnh cô, vì cô là người nhỏ tuổi nhất và luôn giữ cho mình tượng của tiểu thiên sứ ôn nhu, đáng yêu.

Năm cô mười tuổi đã có bốn tấm bằng đại học, là thiên tài của thế giới, được xếp vào top 10 những đứa trẻ thiên tài.

Năm cô mười hai tuổi, cô là bang chủ của thế giới ngầm, trong thế giới ngầm họ không biết mặt cô, chỉ biết qua cái tên *Queen's* và cô mang mặt nạ bươm bướm ở giữa mật nạ có viên ngọc màu xanh, giống như viên ngọc có thể tót ra hàn khí lạnh người.

Năm cô mười bốn tuổi, cô đã xây dựng cho mình thế lực mạnh mẽ, có thể bảo vệ gia đình, cô là chủ tịch tập đoàn K&B lớn nhất thế giới, kinh doanh mọi mặt ngành trên thế giới, cô là một người ghét phiền nên không cho ai biết mặt cô, chỉ có những người thân tính và trung thành ms biết mật cô, những người ngoài chỉ biết lạnh lùng, quyết đoán trong giới kinh doanh, chỉ có người thân ms biết con người thật của cô là siêu quậy, nghịch ngợm.

○●○○●○○○○○○○●○○●●●●●●●○

Một buổi sáng đẹp trời, trong vườn hoa tulip khung cảnh trong lành của buổi sáng, ở giữa khu vườn có một thiên sứ đang nhấm mắt hưởng thụ không khí trong lành, cô đang vuốt ve con tiểu miêu, khung cảnh này cô giống như một thiên sứ kiêu sa không bẩn hạt bụi trần.

Những người làm thấy khung cảnh đẹp ấy cũng ngây người, vù họ ở trung vz cô nhiều năm, nhưng họ không khỏi kinh diễm gì nét đẹp của cô. ( nhưng mà đây âu phải gương mặt thật của cô, k biết họ biết gương mặt thật của cô thì sao ta---tg:* rỏ đầu suy nghĩ* 😁😁)

Đến khi Hoa quản gia lên tiếng thì họ ms hoàn hồn, ông ns giọng cung kính:

"Thưa cô chủ, ông bà chủ ở bên kia bảo cô về sớm, vào ngày sinh nhật của cô, ông bà chủ muốn giới thiệu cô vz tất cả người ở trong giới kinh doanh"

Cô ôn nhu ns:
"Con đã ns vz Hoa thúc thúc nhiều lần rồi không được gọi cháu là cô chủ hay tiểu thư gì rồi mà...."

Ông nghiêm túc, nhưg có một phần sủng nịnh ns:"thưa cô chủ, đó là quy củ không thể trái lại được"

Cô thở dài hết cánh vz ông, sống trung vz ông nhiều năm, cũng coi ông như người thân của mình, cô cũng biết ông côi cô như cháu của mình nhưng ông lúc nào cũng nghiêm khắc cô cùng đành chịu.

"Vậy Hoa thúc thúc có về cùng vz cháu không"

Hoa quản gia đáp:
"Thời gian nữa tôi ms về vì bên này công việc chưa ổn thỏa, vé máy bay đã đặc song ngày mai  có thể bay"

Cô đáp:" vậy cháu lên phòng chuận bị".

¤¤¤¤¤¤¤♡♡♡♡¤¤¤¤¤¤¤¤¤

Ở sân bay tân sơn nhất của thành phố A ở nước M.

Có một thiền sứ đang bước ra từ cửa sân bay, tóc dài để tự nhiên tóc bay làm ôm vào khung mặt thiên sứ làm tăng lên sự quyến rũ, khuôn mặt bị mắt kinh to che đi phân nữa gương mặt nhưng không làm mắt đi vẻ đẹp mà còn tăng lên sự thần bí, hôm nay cô mặc chiếc váy màu vàng nhạt dài ngang đầu gối, chiếc váy ôm sát người làm hiện lên 3 vòng chuẩn k cần chỉnh của cô, chân đi đôi giầy búp bê màu trắng, nét đẹp của cô làm cho mọi người đứng lại và nhìn, có sự hâm mộ, ghen tị,....... nhưng cô k để ý, đi thẳng đến xe lamborghini màu trắng, có một người con trai đang đứng chờ cô.

Anh có gương mặt thanh tú, đôi mắt phượng mâu, mũi cao, môi đỏ, xung quanh anh bao phủ khí chất vương giả...... làm cho những cô gái ở đây đều say nắng gì anh......k ai khác chính là ông anh yêu quái của cô nhe, ông anh này của cô có bệnh cuồng muội nhe, hôm cô khi du học, k báo trước thì tới khi anh cô biết thì cái biệt thự tàn, gì anh phá đồi đi theo cô nhưng ba mẹ k cho, nhất óc vz ông anh này quá, rồi giờ đây cô phải bị trừng phạt của ông anh yêu quái của cô huhu, lại chúa, amem, phật.... đừng đẩy con vào đia ngục khi mới về nước chứ.

Đang mê mang suy nghĩ, làm sao đối phó vz ông anh thì.

* RẦM *

"A......"- ui da ai đi đứng kiểu gì vậy

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Thứ 2 đầu tuần zui ze nhe các nàng(♡_^)*/
Cám ơn các nàng đã theo dõi truyện của ta.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: