Chương 10: Trốn không thoát, chỉ có nước gả(3)
\ "Bọn họ dặn dò ngươi cái gì, hoặc là muốn ngươi làm cái gì? \" Mặc Liên Thành nói xong liền nhỏ giọng, lại tựa như chính mình lẩm bẩm vậy, khiến người ta nghe được không quá rõ ràng.
\ "Anh yêu, ngươi đang nói cái gì? \" Khúc Đàn Nhi tiếp tục nũng nịu hỏi.
Cái giọng chết tiệt này, thực sự là nàng nói ra được sao?
Khúc Đàn Nhi đều không dám khẳng định rồi...
Mặc Liên Thành tiếp tục nhướng mày, bất uấn bất hỏa mà nhìn nàng.
Đợi một hồi lâu, không có động tĩnh, Khúc Đàn Nhi lại ỏn ẻn thúc giục: \ "Phu quân, không còn sớm nữa, dường như muốn uống rượu hợp cẩn. \ "
\ "... \" vương gia nào đó tiếp tục trầm mặc, lại tựa như đang chờ cái gì.
\ "Honey, ngày tốt giờ lành, bỏ lỡ sẽ không tốt. \ "
Nam nhân bình thường, nghe được trong đêm tân hôn của mình, thê tử thì, bên trái một câu anh yêu, bên phải một câu honey, Dù hắn có kiên trì mười phần, tính khí phi thường tốt, cũng sẽ cảm thấy tân nương tử cử chỉ lỗ mảng, thất sủng là điều đương nhiên . Đây chính là chiêu thứ nhất trong kế hoạch của Khúc Đàn Nhi , làm cho Mặc Liên Thành cách xa mình.
Không ngờ, Mặc Liên Thành nhạt nhẽo nói: \ "Ngươi vội vàng như thế cơ à? \ "
\ "Đúng vậy, anh yêu, đêm xuân đáng giá nghìn vàng, lãng phí thực sự không tốt, hãy nhanh lên một chút xong việc a !. \" nàng chính là làm cho hắn thấy nàng là cảm thấy buồn nôn, làm cho hắn động phòng cũng không có hứng thứ với ''tình''. Không đúng, hắc hắc, hắn mà nốc lấy rượu giao bôi nữa , hắn muốn có tính thú đều không đỡ nổi chiêu thứ hai của nàng.
\ "Xem ra, bọn họ đem ngươi dạy dỗ không tệ, ngay cả làm sao câu dẫn được nam nhân đều rõ như lòng bàn tay, ngươi đói khát như thế, bản vương... sẽ thành toàn ngươi. \" Mặc Liên Thành nói một cách lạnh lùng.
Nhất thời, như là bom nổ, oanh tạc đầu của Khúc Đàn Nhi.
Chiêu thứ nhất thất bại... Ô ô.
Một lát. Trong động phòng không có động tĩnh.
Trong yên tĩnh, đôi môi mỏng của Mặc Liên Thành chậm rãi từ từ phun ra mấy từ\ "Bản vương sẽ làm như ngươi mong muốn, rất vui vẻ phải không? \" hắn vừa định giả bước tới bên giường, chỉ là, bước đầu tiên còn chưa bước xong.
\ "Chờ đã! \" Khúc Đàn Nhi bên dưới tấm khăn trùm đầu mắt mở to nhanh như chớp, chớp mắt liên tục, \ "Anh yêu, chúng ta rượu chưa uống rượu giao bôi. \ "
Mặc Liên Thành mắt đảo qua hai chén rượu trên bàn, đôi mắt trở nên lạnh lùng, \ "Không cần. Trực tiếp động phòng đi, ngươi không phải rất gấp gáp sao? \ "
Khúc Đàn Nhi thân thể cứng đờ.
Rượu giao bôi cũng không còn phát huy được tác dụng? Đổi biện pháp khác... Nàng cầm lấy, nâng trán phía dưới khăn đỏ, \ "Anh yêu, Đàn Nhi ngày hôm nay thân thể không thoải mái, phát sốt cao, dường như sắp ba mươi chín độ tám, chỉ sợ không động phòng được với Vương gia. \ "
\ "Bản vương không ngại. \ "
\ "Ân, còn có, Đàn Nhi trên mặt có mụn, dường như rất xấu, sợ là làm cho phu quân nhìn, ảnh hưởng đến cảm giác của phu quân. \" lại nói không ngại? ! Hắn không ngại,nhưng vấn đề là nàng rất chú ý có được hay không? Lại nói, nàng tất cả nói nhiều như vậy, nói thẳng nói trắng ra như vậy, coi như là ngu ngốc đều nghe ra nàng là có ý gì đi, ý tứ nói đúng là -- nàng không muốn động phòng!
Có thể hết lần này tới lần khác...
\ "Ngươi đã mất công làm bản vương chú ý như thế, vậy tối nay bản vương nên yêu thương ngươi mới đúng. \" Mặc Liên Thành bỗng nhiên trở nên rất có kiên trì.
\ "Yêu thương? \" Khúc Đàn Nhi khóe miệng giật một cái, hoài nghi mình có nghe lầm hay không, nhưng ngẫm nghĩ, lại gắng gượng đem mấy lời sắp nói ra nuốt lại, tiếp tục nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ, gắt giọng: \ "Nhưng là... Đàn Nhi đang có bà dì ghé thăm. \ "
\ "Cho nên? \" Hắn hình như đã hiểu được gì đó. Lần đầu tiên bị nữ nhân ghét bỏ.
\ "Cho nên, không bằng mời tướng công khác phòng khác ngủ một đêm. \ "
\ "Đây là phòng tân hôn của bản vương . \ "
\ "Vậy như thế này đi, nếu ngài không ngại ngủ dưới đất, Đàn Nhi không ngại ngài ở lại đây. \ "
\ "Tốt. \" hắn nhẹ nhàng trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top