Phiên Ngoại: Nàng Thơ Của Chifuyu

-"Trống rỗng làm sao..." Chifuyu

-"Này Chifuyu! Trống rỗng là sao?" Baji

-"Baji-san...không có gì đâu! Chỉ là hơi...buồn phiền và nhớ người ấy..." Chifuyu ngập ngừng

-"Tao nhớ mày đâu yêu ai đâu?! Nhớ là sao?!?" Baji

-"À...không có gì đâu!" Chifuyu

-"Tao thấy mấy năm nay mày cứ lạ lạ làm sao ấy!! Trở nên ít nói, trầm lặng và dường như không cười nữa!" Baji (Để ý thía nhờ!)

-"Tao không sao đâu Baji-san! Tao mệt rồi...về trước đây!" Chifuyu

Chifuyu rời đi, bỏ lại Baji đang định rủ anh ta đi chơi

Cái lạnh mùa đông thật là làm con người ta lạnh lẽo, thật ghen tị vì hôm nay là Giáng Sinh. Những cặp đôi già, trẻ khác nhau đi trên đường, người thì cười đùa, người thì hạnh phúc cùng người yêu mình, những người cô đơn (Như tôi :'( ) sẽ ở nhà tận hưởng ngày này cùng gia đình hay đi chơi với bạn bè hoặc vui vẻ cùng thú cưng của mình.

Còn anh ta thật đáng thương, anh ta có đủ tất cả chỉ thiếu một người, đó là anh...

-"Đông năm nay lạnh thật! Nếu có cậu thì chắc chắn tôi sẽ thật hạnh phúc và ấm áp... Cậu bỏ tôi đi mà chẳng nói gì...!" Câu nói cuối của Chifuyu chỉ như thì thầm để đủ mình anh ta nghe

Người nhớ nàng, nàng có nhớ người không ? Tất nhiên là không...
Thanh xuân của nàng đã tặng hết cho người nhưng người lại chẳng trân quý nàng...
Làm sao nàng có thể nhớ đến những người đã làm đau, làm tổn thương nàng cả thân xác, tinh thần lẫn tâm hồn trong ngày lễ vui vẻ này chứ ?!

Chỉ vì một cô gái, chỉ vì nàng là LGBT, chỉ vì cảm xúc hỗn loạn mà người lại có thể rời bỏ nàng, quay lưng lại với nàng, lấy đi niềm tin và hy vọng của nàng, bây giờ lại đi nhớ nhung, buồn bã và đau khổ... Ai quan tâm chứ?

Nàng rời đi cũng là ngày Giáng Sinh, ngày lạnh buốt, không vui vẻ không buồn bã rời đi, đôi chân nhỏ bé bị xích còng lại làm cho tím ngắc, thân thể ốm yếu, đau đớn chạy chân trần trên nền tuyết trắng lạnh lẽo, mái tóc đen ủ màu tối tăm của ngục tù cùng đôi mắt xanh biển đã ngừng rơi lệ...

Hối hận còn kịp không ?
Có thể cùng nàng làm lại từ đầu ??
Liệu nàng có có thể tha thứ ???

Cái ngày nàng rời đi người mới biết rằng mình đã sai nhưng đã quá trễ, thật đáng thương...đó là kết quả của những kẻ mù quáng...

Gặp lại lại nàng ở nơi công viên cũ, nơi hai đứa lần đầu gặp nhau...đã từng chơi chung, cùng ăn, cùng tâm sự...

Sao nàng lại nhìn người với ánh mắt lạnh lùng như vậy? Phải chăng nàng vẫn còn hận?...

'Mình đã hỏi khá nhiều và chắc chắn con bé...là con của mình!' Chifuyu

-"À cháu bé...cháu mấy tuổi ?" Chifuyu

-"Khoan đã nè, tôi quen các người sao? Nãy giờ hỏi hơi bị nhiều à nha" Takemichi

-"Takemichi...em sao lại lạnh lùng như vậy??" Mitsuya

-"Ể??? Bộ mặt đó là sao ? Không phải lúc đó Mitsuya nói là đừng giả tạo nữa sao???? Còn Matsuno nữa, tôi và cậu không thân không quen, đừng hỏi mấy lời kì quặc với con gái tôi nữa!!!! Haizzz, thật là...chả hiểu sao lại xui tới vậy nữa!?" Takemichi

Sao nàng lại nói những lời lạnh lùng và chua xót đến vậy ?

-"Mình về thôi! Papa Shota chắc đang đợi ở nhà đấy! Lúc nãy mình không để chìa khoá lại Papa Shota sao vào được:<" Yaya

-"Shota...là ai?" Rindou

-"Hở? Chú không biết Papa Shota là ai à ?! Vậy chú hông phải bạn Papa rồi!" Yaya

-"Yaya đừng nói nữa ! Nói nữa cũng hông ai tin là Shota-kun là chồng Papa đâu!!!" Takemichi

-"Em có chồng?!?" Mitsuya

-"Đừng có xưng em với tôi, mệt mỏi quá! Tôi nhớ Shota-kun rồi ! Về thôi Yaya!!!" Takemichi

Người chạy tới kéo tay nàng, không muốn nàng rời đi

-"Buông ra !" Yaya

-"Này nhóc không quyền lên tiếng ở đây !" Tomoru

'Sao cô ta lại lên tiếng? Làm vậy thì...' Chifuyu

-"Cô có quyền chắc?!?" Takemichi

Anh ta đang hoang mang, thêm bỡ ngỡ thì Baji xuất hiện

-"Ai cho mày nói em ấy như vậy hả ??!" Baji

-"Lại gặp phải rắc rối nữa rồi!...
Vậy thêm 3 là 8, Có Sano Emma, Matsuno Chifuyu, Mitsuya Takashi, Haitani Rindou, Baji Keisuke, Kazutora Hanemiya, Hakkai Shiba và Tomoru Hiyuka." Takemichi

Anh ta lại một lần nữa không tập trung và cứ thế Yaya giải quyết xong thì đi nắm tay về cùng Takemichi. Anh ta lại bị đơ như đang suy nghĩ gì đó, rồi nhận ra anh đã đi mất...anh ta lại một lần nữa bỏ lỡ anh.

Tại sao chứ ?!

Cậu ghét tôi đến vậy sao ?

Phải ha...

Đó là những suy nghĩ của một con người vô tâm...

Không ngờ mình lại bị con bé nghi ngờ là không phải Papa của nó...

Takemichi! Đừng đi nữa! Ở lại với tôi đi!! Tôi nhớ cậu lắm!!!...Cộng Sự...

-"Takemicchi... Takemicchi lại bỏ tao rồi!..." Mikey

-"Mày quên kế hoạch rồi à?! Nó sẽ nhanh chóng về với chúng ta thôi!" Kisaki đẩy kính

'Kế hoạch?... Kế hoạch gì??' Chifuyu

Anh ta dường như chẳng biết kế hoạch này vì những người biết chỉ có 5 người: Mikey, Izana, Sanzu, Kisaki và Kokonoi.

Nếu làm vậy Takemichi sẽ hận thì sao ? Sao các người có thể mất lí trí như vậy ?? Dừng lại đi...đừng làm cậu ấy đau khổ nữa!!!

Cảm xúc lại một lần nữa lấn áp lí trí...anh ta thật sự đã điên lên rồi

Anh ta bây giờ lại chạy thật nhanh về phía ngoài địa bàn Toman và thấy được một cảnh tượng kinh hãi, Takemichi người anh ta yêu bây giờ người chỉ toàn là máu, đôi mắt nhắm lại, vẻ mặt rất thanh thản còn con gái anh ta lại khóc tới không biết trời trăng mây đất gì cả!

Phải làm sao đây? Nàng ơi, nàng đừng bỏ người đi mà! Tội tình gì mà phải làm đau khổ một người đơn phương nàng lâu đến vậy ?!

-"Takemichi!!!" Chifuyu

Gì vậy? Tại sao hai người đó lại nhìn mình?! Còn con gái mình nữa?? Sao con bé lại có vẻ mặt phẫn nộ câm thù đến vậy?!?



Nhìn nàng trên chiếc giường trắng toát và vẻ mặt thanh thản đó làm người không khỏi đau lòng và cắn rứt...

-"Chú ở đây làm gì?" Hime khỉnh bỉ nhìn Chifuyu

-"À...không có gì...co- cháu... Ừm... Takemichi sao rồi..." Chifuyu ấp úng

-"Chú quan tâm làm gì?! Chẳng phải nhờ các người mà Papa Đại Nhân mới bị vậy sao???" Hime

-"Chú...xin lỗi..." Chifuyu

-"Xin lỗi?! Nghe nực cười thật ấy!" Hime cười cợt

-"Bây giờ hãy cầu mong cho Papa bình an và sớm khoẻ lại đi! Các người không cần xin lỗi tôi nữa...người mà các người cần phải xin lỗi đang nằm trong đấy kìa..." Hime

-"Tôi cũng chẳng biết sao mình lại không ghét chú...nhưng không có nghĩa là tôi thích chú đâu!" Hime

-"Khi nào Papa tôi dậy thì hãy nói chuyện với Papa cho rõ ràng, đâu vào đấy nhá! Papa tôi còn sốc nên lúc trước mới rời đi nhanh nhưng còn chú thì vẫn muốn đúng không?" Hime

-"Đúng..." Chifuyu

-"Vậy ở lại chăm Papa tôi đi! Tôi còn phải đi học!! Chú nhớ đừng ồn quá nhé!!! Papa ghét tiếng ồn lắm" Hime chạy đi còn không quên quay đầu lại dặn dò

-"Haha..." Chifuyu

Không ngờ rằng mình lại được con gái dặn dò chu đáo như vậy...

-"Takemichi...nàng thơ của anh! Mau tỉnh dậy và nói chuyện với anh nhé?!" Chifuyu từ bao giờ đã bước vào phòng, nói ra những lời đường mật và vuốt ve người con trai đang nằm ngủ



'Hả? Đó là Takemichi mà?! Sao em ấy lại ra đây?!?' Chifuyu

...

'Sao mình lại thấy bất an thế này?! Có cảm giác gì đó đang thoi thúc mình phải giữ Takemichi lại...' Chifuyu

(Nó giống cảnh ở chap 8)

-"..." Baji

-"Mày làm gì vậy?! Takemichi đi mất rồi kìa!!!! Mày đền đi!" Chifuyu bây giờ giống một đứa trẻ bị mất đi thứ quý giá và quan trọng khóc lóc, ăn vạ

-"Mikey...có lệnh...phải tập hợp!..." Baji

'Có lệnh gì chứ?! Đã lâu rồi không triệu tập...bây giờ Takemichi gặp chuyện lại họp...định bắt Takemichi chứ gì?!?' Chifuyu

-"Tao rời Toman đây!" Chifuyu

-"Mày nói gì vậy Chifuyu?! Mày là thành viên lâu đời cũng như cốt cán của Toman rồi mà?!?" Baji

-"Không! Tao rời Toman đây!! Lần này tao quyết định bảo vệ nàng!!!" Chifuyu kiên quyết

-"Nàng?" Baji

-"Là Nàng Thơ của tao!" Chifuyu

-------------------------------------------

Lừi thiệt á! Lâu rồi ko đăng chap bên đây nên mọi người có nhớ tui hôg?:)

Phiên Ngoại: Hoàn Thành
Từ: 1548

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top