7
31.
"không biết, hẳn là chưa có đâu."
choi jisu liếc nhìn thời khóa biểu, tiết tiếng anh là tiết thứ ba.
"mgữ văn chỉ còn phần viết văn, tiếng anh hẳn là có rồi nhỉ."
nghe thấy động tĩnh bên này, liu yangyang cũng bu lại.
"được rồi, đợi chút nữa nghỉ giữa tiết tớ sẽ đi xem một chút."
choi jisu đoán chừng tiếng anh dễ chấm điểm, chắc là sẽ có thể tới lấy bài thi trước khi vào tiết tiếng anh.
"reng reng."
tiếng chuông vào lớp vang lên, đám người vây một chỗ nhanh chóng tản ra, thành thật ngồi vào chỗ của mình, thậm chí còn có chút căng thẳng mà xoa xoa đôi bàn tay của mình.
"bài thi còn chưa chấm xong, trước tiên lấy đề ra và giải lại một lần nào."
jung jaehyun nói xong, choi jisu nghe thấy không ít tiếng thở dài, giống như bài thi chưa chấm xong thì điểm số cũng có thể thay đổi vậy đó.
32.
"nhưng mà, về cơ bản thì đã chấm xong, không xem thì không biết, loại câu phân tích từ ngữ này tôi đã giảng bao nhiêu lần! ! "
jung jaehyun đặt bài thi lên bàn, bắt đầu 'bài ca' dạy dỗ mọi người.
đám học sinh nghe thấy lời này, đầu cúi càng thấp hơn, có vẻ như điểm ngữ văn lần này rất không tốt nha.
thế là đám quỷ chuyên nghịch ngợm gây sự hóa thành chim cút trong tiết học của jung jaehyun.
trong giờ giải lao, choi jisu bị thúc giục đi lấy bài thi.
vừa vào văn phòng thì cô đã nhìn thấy park chaeyoung với gương mặt 'chỉ tiếc rèn sắt không thành thép' nhìn cô.
trong lòng choi jisu hơi hồi hộp một chút, rất có cảm giác bi thương 'gió đìu hiu sông dịch lạnh lùng, tráng sĩ một đi không trở về'.
"choi jisu, em nhìn điểm của mình một chút đi."
park chaeyoung lấy bài thi trong ngăn kéo ra, hiển nhiên bài thi đầu tiên là của cô, vị cán bộ môn này.
choi jisu đã từng vui vẻ khi có thể ngay lập tức biết điểm tiếng anh của mình, đồng thời mỗi lần điểm số đều hết sức xinh đẹp.
33.
choi jisu khó khăn nhìn chằm chằm bài hơn 65 điểm trước mặt, xấu hổ vô cùng, dấu đỏ làm cô cảm thấy hơi choáng ngợp.
đề thi tháng lần này có độ khó vừa phải, căn bản không có câu hỏi khó, điểm số thế này thì có hơi thấp.
giờ phút này, cảm giác đó không chỉ là tự trách vì sự thụt lùi của bản thân mà còn thấy xấu hổ vì là cán bộ môn nhưng lại không biết làm gương.
"trạng thái làm bài thi không tốt sao?"
park chaeyoung biết rõ trình độ của cô, cũng không trách cô sai lầm một lần, ngược lại, hết sức quan tâm hỏi han.
choi jisu hiển nhiên bị số điểm này đả kích, cảm xúc đầy hỗn loạn trong đầu, chỉ nhẹ gật đầu lung tung.
cũng không nghe rõ tiếp theo park chaeyoung nói những gì, đại khái là bảo cô thoải mái tinh thần, một lần thất bại không tính là gì cả, cuối cùng đưa bài thi đã chấm điểm cho cô, bảo cô đi phát cho mọi người.
choi jisu ôm chồng bài thi đã chấm kia, cúi đầu lơ đễnh bước ra khỏi văn phòng, trước mặt cũng biến thành sương mù mông lung, không kịp chuẩn bị đã đụng phải người nào đó.
34.
"ah, thật xin lỗi."
choi jisu nhìn chằm chằm giày thể thao màu trắng trước mặt, cũng không ngẩng đầu lên, vội vàng đi về phòng học.
đi được mười mấy bước thì mới ổn định lại tâm tình của mình, nghĩ đến vừa rồi đụng phải người nào đó thì cô quay đầu nhìn một chút, vừa hay nhìn thấy na jaemin rảo bước tiến vào văn phòng, trên chân trùng hợp mang đôi giày thể thao màu trắng.
choi jisu trở về phòng học, chia bài thi làm mấy chồng, gọi bạn học lên cùng phát bài.
mấy người nằm sấp trên bàn học ngủ bù cũng ngẩng đầu lên, trong nháy mắt, phòng học đầy âm thanh líu ríu.
"tớ, tớ thế mà đạt tiêu chuẩn này!"
"đề thi tiếng Anh lần này rất đơn giản."
"mau mau, tính tổng điểm các môn của cậu thử."
choi jisu cất bài thi của mình thì thấy hwang yeji đi về phía mình, cô vô thức nắm bài thi thật chặt.
35.
"jisu, cậu thi thế nào?"
hwang yeji nhẹ giọng hỏi.
đây được coi là bệnh chung của lớp 11/9.
đại khái là trải qua mấy kỳ thi tháng lần trước, phát hiện các cán bộ môn tự đề cử thường có vẻ rất giỏi, cho nên mỗi lần thi xong đều có thói quen tìm cán bộ môn hỏi điểm.
"à, lần này tớ thi không tốt."
choi jisu méo miệng, cũng không cố ý che giấu, cô nói sự thật.
hwang yeji không nghĩ tới kết quả sẽ như thế này này, tinh tế an ủi một phen rồi rời đi.
lúc tự học buổi tối đã có điểm của vài môn nữa, chỉ có địa lý là chưa có điểm, phải chờ đến ngày mai.
trong lúc đó, cán bộ môn địa lý, jeon heejin, bị giục đi lên văn phòng nhiều lần nhưng mỗi lần đều công cốc.
choi jisu yên tĩnh sửa bài thi hôm nay một lần, cuối cùng vẫn nhịn không được mà lấy bài thi tiếng anh ra nhìn một chút.
"jisu, không có việc gì, lần sau nhất định sẽ tốt hơn."
kim aeri thấy cô cả ngày đều uể oải thì an ủi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top