-3-
Chiến tranh, tôi ghét chiến tranh. Cái thứ chia rẽ bản thân tôi và em
-------------------------------------------------------
- Chia tay đi Máu Bùn. Cô nghĩ tôi yêu cô thật lòng chắc, thứ hạ đẳng bẩn thỉu. Vốn dĩ hai ta chỉ mãi là kẻ thù thôi. Mất tôi, cô đau lắm chứ.
Tôi nói, cố cười một cách khinh bỉ nhất. Rồi tôi bỏ đi, tôi sợ nhìn thấy giọt nước mắt của em rơi. Tại sao chứ, tại sao tôi và em từng yêu. Nhưng chiến tranh ta lại ở hai phe đối lập. Người thiện sao đến với kẻ ác? Nhưng... chờ nhé, nhất định tôi sẽ tìm lại em.
-------------------------------------
Có những lúc
Tôi ngỡ ngàng
Tự hỏi
Tại vì sao
Tôi lại yêu em
Khi Mặt Trời
Sắp lẫn vào đêm
Không gì cả
Sao lòng tôi
Lại nhớ
Chiếc lá rơi
Trong chiều nổi gió
Tôi nhặt lên
Mà chẳng để làm gì
Và chiều nào sững bước
Giữa chân đi
Lòng không hiểu
Vì sao mình đứng lại
Ngậm trên môi
Một nhành cỏ dại
Chợt hiểu rằng
Tôi đã khác tôi xưa
Trong nỗi buồn vô cớ
Lúc trời mưa
Trong mơ mộng
Khi hiên ngoài nhạt nắng
Tôi chợt hiểu
Có một ngày
Đã đến.....
----------------------------------
Đây là bài thơ trong "Mắt Biếc" của Nguyễn Nhật Ánh nhe. Đang lụy MB với hợp tâm trạng au khi viết fic này nên cho vào luôn. Ủng hộ mình nhen
*ngoài lề*: mng đọc Mắt Biếc đi, hay lắm luôn. có tgan thì coi thêm phim he.
love u
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top