Chương 1: Full

Draco Malfoy đã rất tức giận. Rất, rất tức giận.

Người làm anh tức giận? Bạn gái của anh, Hermione Granger.

Điều khiến Draco tức giận hơn nữa là nguyên nhân làm họ cãi vã. Nguyên nhân ư? Không hề có nguyên nhân. Đó là lý do khiến Draco lái xe điên cuồng. Không có nguyên nhân khiến hai người họ cãi vã.

Dĩ nhiên là Draco cằn nhằn và rên rỉ với mọi người. Mẹ, bố, Blaise ... và cả Harry Potter. Vâng, kẻ thù trước đây của anh. Bạn có thể thấy anh ấy đã tuyệt vọng như thế nào khi bày tỏ sự thất vọng của mình, huyên thuyên về Hermione Granger với kẻ thù cũ của mình!

Thật là buồn cười. Draco Malfoy và Harry Potter đã trở thành những người bạn tốt trong nhiều năm, nên giờ họ khá thân thiết. Draco không bao giờ tưởng tượng rằng một ngày nào đó anh sẽ kể về chuyện tình buồn của mình cho bất kỳ ai, kể cả Harry Potter. Vì vậy, nó không hề buồn cười chút nào cả!

Nhưng cái giá khi kết bạn với Draco Malfoy, hoặc Harry phát hiện ra điều đó. Thật sự thì Draco trung thành, thông minh và đôi khi, thậm chí là hài hước, nhưng anh ấy cũng có quá nhiều lỗi lầm. Và giống như mọi người bạn tốt, bạn phải im lặng chịu đựng điều đó. Đó là những gì Harry đã làm. Vì vậy, anh ấy có một người bạn tốt, nhưng đi kèm với nó là một mức giá thực sự nặng nề và khủng khiếp.
Ví dụ như nghe Draco kêu rên và về cuộc chiến giữa anh và Hermione được phân tích tỉ mỉ đến lần thứ ba mươi hai.

Harry Potter đã bắt đầu tự hỏi liệu tình bạn hữu ích này có thể khiến anh bị thương không.

"Và vì vậy cô ấy nhảy lên và la hét với tôi, tất nhiên tôi phải la hét lại, đúng không? Sau đó tôi nói với cô ấy...''

Draco mỉm cười với Harry sau một ngày dài ở Hẻm Xéo. Một người đủ thông minh sẽ tránh xa một kẻ loạn trí như Draco. Nhưng không, không phải là Harry. Harry chơi trò anh hùng như mọi lần và nói chuyện với Draco một lần nữa, nhưng kể từ khi cuộc trò chuyện bắt đầu giữa hai người, anh không bao giờ thực sự có thể nói chuyện với Malfoy. Cuộc nói chuyện chỉ từ một phía.

''Và rồi cô ấy hét vào mặt tôi, sao cô ấy lại dám làm vậy, và sau khi đã hết cơn cuồng loạn, nữ hoàng truyền hình... "

Harry gật đầu lơ đãng, thấy chán nản với câu chuyện của bạn mình. Phần tồi tệ nhất của tình bạn này là vì anh ấy cũng là bạn thân của Hermione, nên anh phải ngồi nghe lại toàn bộ câu chuyện, lắng nghe cô ấy than phiền và oán trách.

Thật buồn cười là, cả hai đều phàn nàn về cùng một chuyện nhưng bằng cách nào đó, họ đã kể nó rất khác nhau. Giống như, Draco đã làm cho chuyện đó giống như là lỗi của Hermione và Hermione thuận tiện để lại một số chi tiết về những gì đã xảy ra. Ví dụ, Harry không biết rằng cô đã ném một vài chiếc đĩa qua bếp trong cuộc chiến cuối cùng của họ. Lúc đầu, Harry đã rất thích thú với câu chuyện của hai người họ. Nhưng sau đó anh nhận ra rằng anh sẽ phải dành rất nhiều thời gian để nghe họ kể lại cùng một sự việc, nụ cười dần biến mất khỏi khuôn mặt anh. Sau tất cả, anh không còn thấy nó thú vị nữa.

Điều làm Harry bực mình nhất là lần này họ đang cãi về một cái gì đó thực sự không tồn tại. Ví dụ như, một đứa trẻ mà họ sẽ không có cho đến năm sau. Lần này họ không tranh cãi về tên của đứa con, giống như lần trước nữa. Hermione và Draco đã quyết định đặt tên cho em bé của mình là Grangetis nếu nó là một bé trai, và Drayla nếu đó là một bé gái (Harry không dám nói với họ rằng anh thầm nghĩ cái tên đó nghe thật khủng khiếp, sợ họ tranh cãi một lần nữa. Sẽ phải ngồi lại một lần nữa). Thời gian này, họ cãi nhau về việc Grangetis hoặc Drayla sẽ trải qua bảy năm học ở Nhà nào.

Draco đã tự hào tuyên bố rằng đứa con tương lai của họ sẽ vào Slytherin, nhưng Hermione ngược lại, cho rằng đứa trẻ sẽ vào Gryffindor. Draco không đồng ý và chế nhạo những Nhà khác ngoại trừ Slytherin, và Hermione phản bác rằng không một đứa trẻ nào của cô sẽ vào ở Slytherin. Rồi có vẻ như một vài cái đĩa nhỏ đã bay xung quanh căn phòng và mắt của Draco đã bị một cái ấm trà đập trúng. Hoặc có thể là một cái thìa cà phê.

Hay đại loại thế. Harry không quá chắc chắn, anh không chú ý nhiều đến những gì cả hai đang rên rỉ. Không ai làm, nhưng khi bạn nghe câu chuyện một ngàn lần, thông tin có khuynh hướng lan truyền trong đầu bạn. Hoặc vào thẩm thấu khi bạn đang ngủ. Anh thậm chí đã mơ về nó đêm qua. ''Thật là một cơn ác mộng'' -Harry nghĩ, run rẩy không tự nhiên. Giấc mơ này và những giấc mơ Voldemort trước đây, anh có nhiều niềm vui và lòng biết ơn vào những giây cuối cùng khi giấc mơ kết thúc.

"Và có lẽ cậu đồng ý với tôi, Harry à rằng Drayla chắc chắn sẽ vào Slytherin vì nó sẽ thừa hưởng những gen tốt của bố mình''

Điều thực sự làm phiền Harry, là không có lý do gì họ nên tranh cãi. Một, họ không thực sự có một đứa trẻ nào vào Hogwarts. Hai, một đứa trẻ mà họ đang nói đến. Chào bạn? Có vấn đề gì? Và thứ ba, đó là chiếc Nón phân loại sẽ quyết định đứa trẻ vào Nhà nào, chứ không phải là cha mẹ của nó. Điều này vượt ngoài tầm kiểm soát của họ! Vậy tại sao họ khủng bố nhau? Và thứ tư, đứa trẻ có thể không muốn có một cái tên như Drayla hay Grangetis.

"Vì thật sự chúng ta biết rằng Drayla sẽ rất thông minh và đủ khôn ngoan để vào Slytherin, Harry, cậu có nghĩ thế không?" Draco thở dài. Cuối cùng. Anh đã kể xong câu chuyện

Harry liếc nhìn đồng hồ, một giờ ba mươi bảy phút. Wow. Đây là một tiến bộ so với lần trước. Anh đã từng phải trải qua cả đêm của mình và cả ngày hôm sau để nghe cả hai người họ.

"À, Harry, cậu nghĩ sao?" Draco hỏi, rõ ràng là nhận thấy Harry đang lơ đãng.
''Tôi nghĩ rằng cậu và Hermione nên im lặng''

" GÌ!"

Rất tiếc. Cậu ấy có thể nói to hơn nữa được không?!

"Draco, vì Chúa, làm ơn vui lòng bình tĩnh lại. Đó không phải là vấn đề lớn" Harry nói nhưng Draco giận dữ cắt ngang.

"Làm thế nào mà nó lại không phải là một vấn đề lớn? Cậu đang nói về đứa con của tôi đấy!''

"Cái điều tôi đang cố gắng nói là ..."

"Cái gì? Grangetis sẽ không ở trong
Slytherin?"

"Không, tôi''

Draco thở dài đầy kinh hoàng
"Nó không thể vào Hufflepuff bằng bất cứ cách nào cả. Đó là những gì cậu đang mong muốn, phải không!"

"Không, ý tôi là ..."

''Có chuyện gì với con tôi, làm thế nào mà nó lại không xứng đáng hoặc không đủ thông minh?" Draco bùng nổ.

" Tôi chưa bao giờ nói vậy"

"Sao cậu lại nguyền rủa con của tôi, cậu ghen tỵ với nó!"

" Cưới cô ấy."

"Dám chắc là Drayla sẽ rất thông minh - Chờ đã, huh?"

"Tôi nói, kết hôn với Hermione."

Malfoy liếc nhìn Harry với một vẻ bối rối. Anh chỉ lắc đầu.

"Xem nào, cả hai chúng ta đều biết rằng cậu thích Hermione rất nhiều, và cô ấy cũng thích cậu nữa, vậy thì có chuyện gì lớn lao nữa đâu? Và cuối cùng khi Drayla đã lớn lên và bước vào Hogwarts, cả hai người có thể nhìn thấy Nhà của cô ấy và kết luận ai là đúng. " Harry kiên nhẫn giải thích.

"Làm thế nào chúng tôi có thể kết hôn khi mà chúng tôi luôn tranh cãi!"

Draco thốt lên, như thể anh ấy điên lên hay cái gì đó gần như thế.

"Khi tụi cậu bên nhau từ hai năm trước đến giờ, cậu đã luôn nói vậy nhưng liệu điều đó có làm câu ngừng thích cô ấy không?"

Harry biết điều này đúng. Cả hai người họ yêu nhau như vậy khiến cho thế giới phù thủy thấy thất vọng. Tranh đấu là một phần cách giao tiếp của họ.
Hơn nữa, nếu họ kết hôn với nhau, hy vọng họ sẽ chiến đấu ít hơn và ngừng tranh cãi. Sau đó, có thể họ sẽ ngừng quấy rối Harry ngay cả khi họ tranh cãi, bởi vì phàn nàn về cuộc sống hôn nhân của họ với người xung quanh là không đúng đắn.

Đó là một kế hoạch tuyệt vời!

Draco dường như cũng đang cân nhắc về điều này.

"Cậu nói đúng, tôi nghĩ vậy." Draco miễn cưỡng đồng ý.

"Vậy đi."

"Đi gì?"

"Cưới cô ấy."

"Cậu chắc rằng tôi nên làm vậy?"

"Cô ấy sẽ nói có."

Và với câu nói đó, Harry cho Draco một động lực và anh biến mất với một 'pop'.

Harry lắc đầu, tiếp tục đi bộ. Cặp đôi tranh đấu đáng kinh ngạc. Họ rất xứng đôi. Anh mỉm cười, quyết định không đi đến Hẻm Xéo nữa, nhưng thay vào đó anh về nhà. Đi ngủ. Tất cả những cuộc cãi vã này đã làm anh cạn kiệt và mất ngủ. Cuối cùng, Harry đã có thể đi ngủ và ngủ một cách yên bình mà không sợ sẽ có một cuộc chiến nào nữa nổ ra giữa Hermione và Draco. Cuối cùng! Vâng!

Anh đâu biết rằng trong một vài giờ ngắn ngủi tới, anh sẽ bị đánh thức bởi tiếng hét của Hermione và phải lắng nghe cả hai người họ tranh luận về màu sắc của đám cưới. Xanh lá và bạc, hoặc đỏ và vàng, họ sẽ giận dữ hỏi anh. Harry Potter đâu biết đám cưới sẽ là một dấu hiệu bắt đầu của những đêm không ngủ khác, nhiều đến nỗi, anh sẽ phải chịu đựng đau khổ trong một thời gian lâu dài.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top