Chap 19: Vạch mặt (1)

Người đàn ông dưới đất bò lết hoảng sợ đầy người, cả người run rẩy nhìn lấy tay mình, tựa như mới hiện bản thân bị bại lộ. Thân thể to béo càng run rẩy, ngẩng đầu lên nhìn về phía cô gái đang ngồi uống trà một cách ung dung trên ghế mềm. Cả người đổ đầy mồ hôi nhưng dường như lại bị định trụ dù không có bùa Hóa đá ếm gã.

" Không,..không thể nào..." - Gã thều thào như một lão già đứng tuổi

Trong kí ức của gã thì người con gái kia sẽ luôn là một quý cô ưu nhã luôn có một nụ cười hiền lành đầy sự dịu dàng của ánh trăng, thậm chí là có một phần luôn toát ra trong mắt cô là tình thương mà trưởng bối dành cho tiểu bối. Mặc dù đôi lúc tức giận sẽ rất đáng sợ nhưng chưa bao giờ gã thấy biểu cảm ấy trên mặt cô.... một biểu cảm lạnh lùng, đôi mắt tím tựa như bảo thạch ngân hà ấy giờ như một hầm ngục... Từ lúc bị bắt rồi bị nhốt vào lồng thì chưa giây phút nào gã ta không cảm thấy sợ hãi.

Nhưng khác với tâm trạng chìm vào vô vọng của hắn thì tất cả đều mỗi người một tâm tư. Lucius không quá ngạc nhiên với sự tồn tại của gã -
Peter Pettigrew, điều khiến gã kinh ngạc là sự xuất hiện bất ngờ của Valerie lúc này....

Có lẽ suốt từng ấy năm thì dù chuyện gì xảy ra thì đối với vị này chỉ như một trò đùa dai kéo dài chả có tính bí mật gì hết...

Lucius cúi đầu trầm mặt không nói gì, tự đắm chìm vào suy nghĩ bản thân.

Ngược lại với sự trầm lặng ấy của Lucius thì Sirius hiện giờ cảm thấy mỗi tế bào trên cơ thể mình đang sôi trào, bên trong như có thứ gì đó không ngừng gào lấy, thúc giục y tóm lấy Peter rồi hung hăng đánh gã, đem thân tàn đó đến trước mộ người anh em của mình để họ thấy kết cuộc của kẻ đã phản bội họ.

Đôi mắt Sirius đầy tơ máu, mắt gần như muốn hóa đỏ mà hóa sói muốn nhào đến ngấu nghiến lấy gã ta. Rất nhanh đã có người phát hiện thấy tình trạng hiện tại của y, Harry liền hố hoảng đứng lên kéo giữ lại cánh tay Sirius

" Cha...Cha đỡ đầu, người bình tĩnh lại chút" - Tuy hiện tại chưa rõ thân phận người trước mắt nhưng cậu vẫn sẽ sẵn lòng can ngăn lấy Sirius, đó là một loại bản năng sinh tồn, nó đã cứu cậu rất nhiều lần

Sirius có chút khựng lại cả người, ánh mắt cứng đờ nhưng dường như đã có lại chút ánh sáng lý trí nhìn về phía Harry, run rẩy nói:

" Ta không sao, Har---Harry!"

" Trò Poter!!"

Nhưng chưa kịp nói hết câu thì Harry đã bị một cọng dây trói lại cổ bị kéo ra xa, Sirius hoảng hốt hét lên, kéo theo đó là tiếng gọi của người xung quanh. Draco nhanh tay đẩy hai đứa trẻ qua hướng cha mẹ hắn rồi đứng chắn phía trước, ánh mắt đầy tức giận nhìn lấy Peter.

Albus và Scorpio thì liền đã khóc nức nở lên, miệng không ngừng khóc kêu: " Ba ba ô ô...bị người xấu bắt....ô ô"

Narcissa vội giữ lấy hai đứa bé, thấy chúng khóc lên liền tâm như muốn nứt, vội ôm lấy dỗ dành. Ánh mắt không tự giác nhìn về Lucius, Lucius  một mặt bất đắc dĩ nhìn về phía Peter Pettigrew.

Severus nhíu mày nhìn Scorpio, Albus đang khóc sắp thở không ra hơi bên cạnh không khỏi hơi hơi nhíu mày, nhưng vẫn không nói gì đứng sau Valerie như một người canh gác, và chắc hẳn rằng nếu giờ cô yêu cầu y phóng cho tên ngu xuẩn béo ú kia mấy bùa ếm thì giây sau đũa phép đã hướng đến Peter.

Tay gã run rẩy, xon ngươi đảo xung quanh liên hồi, cuối cùng ánh mắt dừng về phía cô. Vừa kịp lúc cô cũng đang nhìn chằm chằm vào gã, đôi mắt ấy dường như trong giây lát lóe lên ánh sáng tím chết chóc nhưng giây lát thì chả có gì.  Petter rùng mình, trán đổ đầy mồ hôi, gã cảm thấy mình bị hoa mắt... không đó không thể là hoa mắt được, bản năng sinh tồn bên trong đang gào rú phải trốn khỏi đây ngay lập tức nếu không tương lai đón chờ gã sẽ không đơn giản chỉ là bị giam lại trong các địa ngục mang tên Azkaban kia...

Nhân lúc Peter Pettigrew thất thần, Sirius chớp ngay cơ hội hóa sói nhào đến cắn vào cánh tay gã. Gã đau đớn hét lên, không màn đến con tin liền đấy Harry té ngã một bên rồi nhìn cánh tay đang đẫm máu với dấu răng được in lên của một con hung thú

Harry nhân lúc hỗn loạn liền chạy đến chỗ Draco, bất tri bất giác chưa phát hiện hành động của bản thân mình có bao nhiêu kì quặc. Nhưng với tình trạng hiện tại thì chả ai lại để ý điều đó. Severus vội dùng bùa nhấc bổng tác Sirius ra, sợ rằng nếu như không tách kẻ đang mất lý trí trước mắt ra khỏi thì trong phòng sẽ biến thành một cái đấu trường bất nhân tính của lũ quái vật ngoài kia. Hơn hết phía bên ngoài còn có lũ Giám  ngục đang hâm he tiến vào Hogwarts

" Trò Black! Ta mong trò nên bình tĩnh lại!"- Cụ đứng dậy, nét mặt nghiêm nghị phóng bùa trói lại sirius, ép buộc y hóa lại hình người

" Thả ra, tôi phải xé nát tên khốn nạn kia!?!!"

" Ta biết trò cảm thấy thế nào, nhưng trò bây giờ đang hành sự một cách rất ngu ngốc!"- Cụ quát 

Severus đứng đối diện y, cười khẩy

" Nếu như mi không chịu bình tĩnh lại thì ta nghĩ lũ Giám ngục ngoài kia rất vui vì sẽ tìm được tù binh chúng cần tìm đấy!"

Lời nói tràn đầy sự châm chọc và cười lạnh, từng câu từng chữ lại nói lên sự thật mà y chả thế nào phản đối lại được, trốn được khỏi nơi kia cũng như phải đi qua địa ngục một lần... Nhưng y không cam tâm!?!!

" Được rồi, thả tôi ra trước đã!"-Sirius nghiến răng nói

Sự mất kiểm soát vừa rồi của Sirius khiến cho những người xung quanh phải chật vật và um xum một phen. Người bên ngoài nhìn vào cũng biết  ông câm hận kẻ kia thế nào, mức độ của sự kiềm hãm đã đạt đến đỉnh điểm của phun trào. Sirus lần nữa tiến về phía của Peter, nhưng lần này không ai ngăn cản cả. 

" Cha... Cha đỡ đầu?"- Harry thấy Sirius không động đậy, có chút hoang mang nhìn ông

Draco kế bên kịp thời giữ lấy tay cậu, ngăn cậu tiến về phía trước, một mạch kéo cậu đi về phía mẹ mình

" Đừng đến gần nếu mày không muốn mọi chuyện trở nên tệ hơn"

"... Biết rồi, đừng kéo tao"

Sirius đứng trước mặt Petter, nhìn hắn run rẩy rồi bất ngờ nắm lấy cổ áo của hắn, quy huyền đấm một cú thật mạnh vào mặt hắn ta, khiến hắn văng ra một khoảng xa va vào nền tượng cứng của tòa tháp. Peter sợ xanh mặt nhìn Sirius, đứng dậy cố gắng chạy trốn... Nhưng trói buộc trên người vẫn chưa biến mất khiến hắn chả thể nào di chuyển được một bước, chỉ có thể đơn phương bị ẩu đả

Petter không ngừng xin tha, nước mắt cùng máu trộn lẫn vào nhau, tạo thành một cảnh rất huyết tinh. Valerie vẩy tay, tức khắc Albus và Scorpio liền liêm diêm rồi ngất đi. Narcisssa chưa kịp đề phòng liền kém chút hoảng đến hét lên. Rất may hai nhóc đã được Draco đỡ lấy, ánh mắt nhìn về phía cô nghi hoặc. Bên cạnh là Harry vẫn còn đang luống cuống

" Đủ rồi, Sirius"

........

----------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Tác hôm trước mới thi xong, mệt quá đi ~~~~ Mọi người thi chưa?(-●||●-)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top